Đêm tiệc từ thiện"Lúc sáu giờ chiều mai, anh sẽ ở quán trà sữa chờ hai người, trăm ngàn lần không được quên" Trên khuôn mặt nho nhã của Quý Đằng Viễn hiện lên nụ cười như ánh mặt trời, anh hướng Âu Y Tuyết đang trố mắt vẫy vẫy tay, sau đó xoay người rời đi.Một màn kia của Quý Đằng Viễn nhanh chóng biến mất trong tầm mắt chính mình, từ khóe miệng Âu Y Tuyết tràn ra một tiếng thở dài. Ngay sau đó liền cất bước tiến vào nơi ở của mình."Tiểu thư đã về rồi." Giống như là nghe được tiếng mở cửa, thím Trương đang ở trong phòng bếp lập tức liền để công việc trong tay xuống vội vàng đi ra.“Vâng." Khóe miệng Âu Y Tuyết nâng lên một nụ cười xinh đẹp, trong tươi cười có mệt mỏi."Nhất định mệt chết được?" Thím Trương ân cần xem cô nhìn thân thể càng thấy gầy gò, trong lòng thật sự là cực kỳ không vui.Vốn là cô cũng không có bao nhiêu thịt, hiện tại bởi vì mỗi ngày đi làm hai công việc càng thêm mảnh mai. Vốn bà còn rất là tán thành việc làm của cô, nhưng bây giờ lại nhìn thấy cô vì đi làm mà quên cả thân thể của mình.Rốt cuộc, thím Trương do dự một lát, không khỏi nói: “Tiểu thư, cảm thấy mệt như vậy thôi đừng đi. . ."Vừa nghe bà nói như vậy, Âu Y Tuyết lập tức đem tất cả mệt mỏi ở đáy mắt che giấu xuống, ngay sau đó nở một nụ cười xinh xắn đối với sự quan tâm của thím Trương dành cho cô, nói: “Con không sao, thím không phải lo lắng cho con. "Biết bà toàn tâm toàn ý vì mình suy nghĩ, cho nên Âu Y Tuyết cũng không có cảm thấy có gì tức giận."Nhưng . . ." Nhìn khuôn mặt cô cố chấp, thím Trương lại nói: “Bây giờ con ngay cả chính mình cũng không chăm sóc tốt, con làm sao có thể chăm sóc những đứa bé kia đây" Mặc dù là rất không nghĩ nói như vậy, nhưng là vì muốn tốt cho cô, bà vẫn là không nhịn được khuyên nhủ.Chỉ là không đợi thím Trương nói xong hết một câu, Âu Y Tuyết liền cắt đứt lời của bà:"Con sẽ chăm sóc thật tốt chính mình."Âu Y Tuyết trịnh trọng đối với bà lập cam kết, tiếp theo giống như là sợ bà lại tiếp tục hỏi tiếp, Âu Y Tuyết giả vờ cố ý dời đi đề tài: “Mọi người ở đâu ?""Ông chủ và bà chủ đang nói điện thoại cùng đại tiểu thư trong thư phòng" Từ trong hai con ngươi sáng ngời của cô, thím Trương thấy được quyết tâm của cô, vốn cho rằng không để cho cô hao tổn tinh thần, bà cũng không ngăn trở để cô không làm việc thiện nữa. Chỉ là thân thể của cô cũng rất yếu ớt, cho nên thím Trương liền tại trong đầu tính toán phải mua một chút cái gì cho cô bồi bổ.“Vâng" Âu Y Tuyết nhàn nhạt gật đầu, nhẹ nhàng nhắm xuống làn mi cong của chính mình nói : “Vậy con đi tắm trước thay bộ quần áo rồi sau đó dùng bữa ."“Tốt" Thím Trương gật đầu một cái, trong mắt lộ ra sự thương yêu của bà đối với Âu Y Tuyết.Chỉ là trong lúc Âu Y Tuyết đang muốn quay người trở về phòng, một giọng nữ vừa vui sướng vừa kích động ở trước người cô vang lên."Thím Trương, thím Trương!"Âu Y Tuyết với thím Trương cùng lúc quay đầu, lại thấy Lý Dao Viện một đầu tóc quoăn toàn thân mặc áo ngủ màu tím đậm, chính là hướng họ la lên, mà trên khuôn mặt xinh đẹp của bà còn lại là tràn ngập vui sướng."Dạ, bà chủ" Vừa thấy là bà, thím Trương vội vàng vòng qua Âu Y Tuyết đi lên trước, cung kính hỏi: “Bà chủ có gì sai bảo. . ."Thím Trương vẫn chưa nói hết một câu nói, Lý Dao viện liền nhanh chóng cắt đứt lời của bà: “Thím nhanh đi đem phòng của đại tiểu thư quét dọn sạch sẽ, sau đó đi đến Công ty Bách Hóa mua một bộ giường gối cao cấp""Tại sao? Là có khách tới sao?" Tại sao đột nhiên muốn quét dọn gian phòng của đại tiểu thư? Thím Trương không rõ ngẩng đầu nhìn về phía Lý Dao viện, ánh mắt sửng sốt."Không phải có ai muốn tới!" Bởi vì Lý Dao viện vô cùng mừng rỡ, cho nên bà ấy cũng đối với vấn đề của thím Trương không có cảm thấy bất kỳ khó chịu. Bà cười không khép miệng, giải thích: “Xảo Lệ nói tuần sau nó sẽ trở về, cho nên phải đem gian phòng của nó quét sạch sẽ a."Nghĩ tới Xảo Lệ mới vừa nói ra những lời này, ở trong lòng Lý Dao viện so với ăn mật còn ngọt hơn! Nghĩ đến hai năm qua bà không thấy con gái bảo bối, chỉ hận hiện tại không thể lập tức là một tuần lễ sau.Nghe vậy, thím Trương vừa ngẩn ra. Lại đem ánh mắt lo lắng nhìn về bóng dáng sau lưng, thấy gương mặt Âu Y Tuyết không biết như thế nào lại trắng bệch.. . .Trời. . . Chị ấy lại muốn quay về. . .Sau khi cô chính tai nghe được từ trong miệng Lý Dao viện nói ra sự kiện này, thân thể của cô liền cứng ngắc.Mặc dù biết bọn họ chỉ là đi du học, nhưng là cô cũng không có nghĩ tới, bọn họ lại trở lại sớm như vậy. . .Đôi mắt thanh lệ xinh đẹp chậm rãi chuyển qua trên mặt Lý Dao viện đang mừng rỡ như điên, Âu Y Tuyết thiếu chút nữa ngưng hô hấp.Chị ấy trở lại, vậy hắn. . . hắn cũng sẽ trở lại. . .Vì vậy, vết sẹo bị phong tỏa trong lòng lại lần nữa bị vạch trần. . . . . .※Đêm đen nhánh, rèm cửa sổ màu đen theo từng trận gió đêm thổi lất phất vào trong phòng, dưới lầu có lẽ rất nhiều người có tiếng tăm nâng ly chúc mừng; trên lầu, đau khổ dây dưa làm đau lòng người.Mạc Dĩ Trạch điên cuồng ở trong cơ thể cô kịch liệt kéo ra đưa vào, mà từ trong miệng cô phát ra chuỗi ngâm tê tâm liệt phế đau khổ."A. . . A. . . " Bởi vì động tác của anh, cô chẳng những không có dừng lại yêu kiều ngược lại cũng nâng lên thân thể của mình nghênh hợp anh.Một lúc kia, cô chảy nước mắt cảm giác chính mình thật sự rất hạ tiện!Đối với dục vọng của anh, cô thế nhưng không có chút phản kháng, ngược lại trong lòng bay lên khoái cảm khác thường, chỉ cảm thấy cảm giác toàn thân cũng hết sức say mê rơi vào phiêu phiêu dục tiên, cùng nhau theo anh tiến vào thiên đường.Đêm đó, anh cuồng nhiệt chiếm lấy cô, liên tiếp muốn cô đến nửa đêm. . .Mà cô thế nhưng xấu hổ ở dưới người anh yêu kiều nửa đêm. . . . . .. . . . . ."A ——" cô rốt cuộc bị giật mình tỉnh lại từ trong mộng.Cái trán trơn bóng trắng nõn đổ ra mồ hôi, trong một lúc kia trái tim của Âu Y Tuyết thiếu chút nữa ngừng đập. Khi cô bình tĩnh lại, ngắm nhìn quanh bốn phía, lúc này mới phát hiện ra, thì ra là. . .Đây chẳng qua là nằm mơ.Sau khi phát hiện,lúc này Âu Y Tuyết mới chậm rãi thở ra một hơi, trong lòng tạm buông lỏng xuống. Nhưng cô biết đây tất cả chỉ là tạm thời mà thôi, bởi vì cô có loại dự cảm chẳng lành, cơn ác mộng này sẽ rất nhanh lần nữa lại xuất hiện. . .Nghĩ tới đây, Âu Y Tuyết dùng sức lắc đầu của mình, quyết định không để ình tiếp tục suy nghĩ lung tung nữa.
Bình luận
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1