chương 402/ 830

Hoắc Vân Dung đang làm động tác mút vào to gan nhất, vừa nhìn thấy Giai Giai đẩy cửa tiến vào đưa điện thoại cho Lục Minh, nàng ngây người một lát cũng không biết phản ứng thế nào. Trong lòng vừa thẹn lại lúng túng, hận không thể tìm được cái lỗ nào chui vào

Đặc biệt đôi môi anh còn chứa đồ tồi của hắn...Khi nàng ý thức phản ứng được, vội vàng lui lại sau người Lục Minh, mặc lên một cái khăn tắm, cũng không cố mặc áo ngực, trực tiếp che lại áo bên ngoài. Không che lấp được tuyết đồn của nàng, đẫy đà như trăng tròn, khi chạy trốn khẽ run, rung động xuất ra gợn sóng tuyệt vời đẹp nhất thế gianm thẳng đến làm cho Giai Giai cùng là nữ nhân, cũng thấy không nhịn được từ đáy lòng thở dài, Dung tỷ này, thật đúng là mê người!

Lục Minh tiếp nhận điện thoại, thanh âm của Trầm Khinh Vũ vang lên tới, cực kì hờn dỗi nói: "Đại sắc lang, cả ngày chỉ muốn làm cái chuyện này! Được rồi, ta ở đây vừa nghe được một tin tức từ đại tỷ, có người Nhật Bản tên "Tương" sẽ tới, ngươi phải cẩn thẩn chút!"

" Hướng về phía ta mà tới?" Lục Minh kinh ngạc, người Nhật đi tới, bào quân trong nhà nếu như kinh khủng như vậy, làm sao hắn không đi thu thập a?

" Ngươi cũng nên để ý!" "Tương" này, tựa hồ có một chút rắm thối, hình như hắn cùng hai người Võ Tôn của Hoa Hạ, ước định muốn quyết đấu! Bởi vì hắn cùng Tây Võ Tôn "Lạc Nhật" cùng Tây Bắc Võ Tôn"Đại Mạc Cuồng Phong Sa" ước định luận võ, cho nên chúng ta không tiện xuất thủ, trừ phi hắn tìm tới ngươi, hoặc là tại đất Hán phạm chút chuyện gì khác, bằng không lão gia coi trọng mặt mũi kia, sẽ không chủ động xuất thủ" Trong lời nói Trầm Khinh Vũ ý bảo Lục Minh cẩn thận chút, người tới là đỉnh cấp cao thủ của Nhật Bản, nghìn vạn lần không được sơ ý.

"
Cường giả trên cấp Thiên Cẩu Nhẫn sao?" Lục Minh xưa đâu bằng nay, bây giờ hắn không phải là Công Phu Tiểu Tử cùng THiên Cẩu Nhẫn đối kháng tại Hồng Kông lúc trước nữa rồi.

Hiện giờ, Lục Minh Minh trước đánh Bạch Hạc bị thương, sau lại đánh chết đại tông sư Thôi Toàn Tông, Thôi Lập Tông của Hàn Quốc. Cuối cùng ngay cả Đông Bắc Võ Tôn "
Sài Môn Thần" cũng bị chém chết dưới lưỡi của Tần Hoàng Bảo Kiếm. Cao thủ đỉnh cấp "Tương" kia đến đây, Lục Minh không sợ mà trái lại vui mừng. Chỉ cần giết chết tên cường giả đỉnh cấp này, có lẽ cánh tay trái của mình cũng có thể đề thăng tới Kim Cương Tý cũng nên

Trầm Khinh Vũ nhắc lại đề tỉnh: "Ta đã hỏi đại tỷ. Ở Nhật, phía trên THiên Cẩu Nhẫn còn có Vô Song Hoàng Nhẫn, Vô Cùng Địa Nhẫn cùng Vô Thượng Thiên Nhẫn. Những kẻ này hơn phân nửa là cường giả cực ác năm đó phản bội đất Hán trốn đi qua. Trong đó tên "Tương" này chính là một trong số đó. Không rõ thực lực của hắn, nhưng phỏng đoán có thể siêu việt hơn Vô Song Hoàng Nhẫn, ngang tầm với Vô Cùng Địa Nhẫn, tiếp cận gần nhất với Vô Thượng Thiên Nhẫn chỉ tồn tại trong truyền thuyết đã hơn trăm năm không có hiện thân.... Đối với việc hắn đến, Tây Võ Tôn cùng Tây Bắc Võ Tôn cũng không có chút chậm trễ. Xem ra hắn đích xác là cao thủ siêu cường"

Lục Minh nghe xong liền cau mày, Hoàng Nhẫn cùng Địa Nhẫn cũng hôi. Nhưng nếu như Nhật Bản lại còn có cái Vô Thượng Thiên Nhẫn gì đó. Như vậy thì có chút phiền phức. Có điều là ngoại trừ lão yêu quái cùng Lộ Quá bà bà, thật sự, còn có người có thể sống mấy trăm năm tuổi sao?

Nếu như Nhật Bản có Vô Thượng Thiên Nhẫn, lão yêu quái hẳn sẽ nhắc nhở mình chứ? Hắn vẫn chưa có đề cập tới một chữ, xem hẳn là không có, hắn cùng Lộ Quá bà bà chỉ là ngoại lệ, kỳ tích của hai người bất tử!

"
Nói thêm về Tương đi, hắn có đánh qua với ai không?" Lục Minh lại hỏi:

"
Trước kia "Tương" này đã từng giết rất nhiều cường giả tại đất Hán, nhưng đã bị Hoa Hạ đệ nhất Võ Tôn đánh cho bị thương nặng, mai danh ẩn tích vài chục năm qua, lúc đầu mọi người tưởng rằng hắn đã chết, không nghĩ tới tên yêu nhân vẫn còn sống. Lục Minh, ngươi biết "Tương" có ý gì không? Nó không phải tên Nhật, mà là quái vật của người Hán cổ đại, cũng chình là thủ hạ của Cộng Công, chín đầu chia ra chín phương, nơi nào nó đi qua, nọc độc phun ra có thể đem đồng bằng o nhiễm thành ao đầm tanh tưởi. Tương là thượng cổ hung thần....Đương nhiên yêu nhân kia không phải là quái vật, bởi vì thủ đoạn của hắn hung ác cùng khủng bố, cực độ tàn hại võ giả của Hoa Hạ cùng các quốc gia khác, cho nên mới bị võ giả, Hoa Hạ, gọi là "Tương" làm tên hiệu, hơn nữa tên nhân yêu biến thái này khi có danh hiệu này, đắc chí, làm việc càng tệ hại hơn, càng cố hết sức bắt chước hành vi của thượng cổ hung thần "Tương"....Trầm Khinh Vũ mang chút ngưng trọng nhắc nhở Lục Minh cẩn thận, gặp phải loại nhân yêu tâm lý biến thái này có thể chiến thì chiến, không chiến thì chuồn

"Nếu như ta muốn đi, không ai ngăn cản được ta!" Lục Minh đối với lực lượng tự bảo về có lòng tin cực lớn, nếu như , mình muốn chạy trốn. cho dù nhiều cường giả hơn cũng chẳng giữ đươcj

" Ta không lo lắng đối với ngươi, nhưng chỉ sợ các nàng Cảnh Hàn, Thanh Lam, Giai Giai......."Trầm Khinh Vũ hơi than thở nhẹ

"Yên tâm, có Lộ Quá bà bà ở đây." Lục Minh cảm thấy nếu như không gian trữ vật của mình có thể chứa vật còn sống thì tốt rồi, khi mình gặp nguy hiểm thì có thể dem chúng nữ cất vào, đáng tiếc bây giờ không gian trữ vật chỉ có thể chứa vật phẩm trang không có sự sống

Càng kỳ quái hơn, ngọc bội phỉ thúy mà Cảnh Hàn tặng, tính mạng thần bí bên trong cũng là tính mạng a, làm sao có thể tùy tiện cất nó vào chư? Xem ra khẳng định cso biện pháp đem vật còn sống cất vào, chỉ là mình không hiểu, không có nắm giữ đựợc kĩ xảo tương xứng, lại hoặc là chưa tới cảnh giới đó

Bây giờ không được, sau này đề thăng tới một cảnh giới nào đó, hoặc là lĩnh ngộ cái tri thức mới, có lẽ có thể đem tính mạng cất vào, thực hiện được việc chúng nữ có nguy hiểm thì đem các nàng cất vào không gian trữ vật, bảo hộ an toàn nhất

Trầm Khinh Vũ cùng Lục Minh hàn huyên một hồi, mang theo chút lưu luyến kết thúc trò chuyện

Chờ khi Lục Minh đi ra ngoài, Hoắc Vân Dung đã mặc quần áo, hơn nữa cấm hắn tới gần mình trong vòng một mét

Khuôn mặt của nàng hồng như trái táo, bởi vì làm việc xấu hổ trước mặt Giai Giai, càng làm cho nàng xấu hổ quẫn bách đến không thể kìm nén được, may là Giai Giai cũng không nói gì xấu hổ, bằng không nàng không trốn đi không được

" Em cùng Giai Giai đi ghi chép sổ sách, nếu nư đại sắc lang anh buồn chán, thì ngủ ngay tại đây đi!" Hoắc Vân Dung cho dù bực tức hắn, trong lòng vẫn yêu thương hắn. Vừa hắn làm mạnh một phen, xông pha chiến đấu như thế, tuy rằng không có phát tiết đi ra, nhưng mà hẳn cũng sẽ có chút mệt mỏi đi! Hoắc Vân Dung vừa nghĩ đến hắn dùng lưc chạy nước rút, chân vẫn còn có chút mềm

Nàng ném tới mặt của Lục Minh một cái gối thơm ngọt ngào, mặt ngoài rất tức giận, nhưng trong lòng cũng rất chăm sóc hắn, mong muốn hắn nghỉ ngơi một hồi tại trên giường của mình. Lục Minh tiếp lấy cái gối, cũng không khách khí, toàn bộ người mềm nhũn ngã lên trên giường lớn, tứ chi xòe ra nằm xuống. khi sắp ra khỏi cửa thì Hoắc Vân Dung quay đầu lại thoáng nhìn thấy, cái đồ tồi ở phía dưới của Lục Minh kia, vẫn còn sinh mệnh sung mãn, đội quần lót lên cao cao hở ra, trong lòng không khỏi gắt: thực sự là một con cọp có nhu cầu bất mãn, may là còn có nhiều nữ nhân như vậy, nếu như chỉ có một mình, không bị hắn làm chết mới là lạ!
Lục Minh minh thoải mái mà nghỉ ngơi một lát, đang chuẩn bị ra đi quấy rối Hoắc Vân Dung cùng Giai Giai, đem cả đại tiểu mỹ nhân ôm về giường, làm mỹ nhân dịu dàng^^

Bỗng nhiên chuông điện thoại vang lên, vừa nhìn số, là Hạ Linh

"Muốn tôi sao?" Lục Minh vẫn phi thường thích Hạ Linh, nàng càng phản kháng cự tuyệt, vầy đùa càng vui

"Muốn!" Nếu như là Hạ Linh, khẳng định sẽ nói ngươi là một tên quỷ sứ to đầu! Nhưng mà người ở bên kia điện thoại di động không phải là nàng, mà là Ngu Thanh Y Ngu mỹ nhân, nàng cười ngọt ngào, dịu dàng nói:" Mỗi ngày em đều nhớ anh, ban ngày muốn, ban đêm muốn, còn anh?"

Tôi, tôi không rảnh" Lục Minh nói ra một câu rất thành thật

Đích xác như thế, bởi vì có các nàng Cảnh Hàn, Niếp Thanh Lam, Giai Giai, Nhan Mộng Ly ở bên người, sắp tới lại sinh thêm nhiều chuyện như vậy, hắn thật đúng là không rảnh suy nghĩ tới Ngu mỹ nhân cùng Hạ Linh
Lần trước Hạ Linh nói qua thái tử cùng các anh em trong kinh, các loại thế lực quyền quý dùng thế lực "
đóng băng" Ngu Thanh Y, trong lòng ngẫu nhiên cũng có chút nghĩ về nàng

Lục Minh minh nói không rảnh, không muốn nàng, đổi thành cô gái khác, khẳng định sẽ tức giận, ghen, nói không chừng còn có thể ném điện thoại
Ngu Thanh Y thì không

Nàng có trí tuệ của cô gái bình thường không có ! Ngu mỹ nhân không những không có tức giận đối với Lục Minh mà còn kiều diễm cười rộ lên: "
Lần sau em tặng anh một cái tủ đựng quần áo, lúc rảnh rỗi anh hãy mở ra nhìn, nói không chừng có thể thấy em trốn ở bên trong nhớ anh!"
Vừa nói áo-ba-đờ-xuy, trong lòng Lục Minh minh có chút xúc động
Hắn nhớ lỹ tình hình lúc Ngu Thanh Y trốn trong tủ áo dài, nàng kỳ thực cũng là một cô gái nhan ái không ai không yêu thương yêu .Nàng từ thuở nhỏ đã không cha không mẹ, chỉ cùng Hạ Linh hai người sống nương tựa lẫn nhau lớn lên, nếu không có lão yêu quái vẫn âm thầm trông chừng, chỉ bằng vào Hạ Linh, e rằng đã sớm đã rơi vào trong cuộc đời bi thảm rồi. Bởi vì địa vị của chúng nữ Cảnh Hàn, Niếp Thanh Lam, Giai Giai trong lòng mình quá nặng chút, hơn nữa đối với an toàn của các nàng cũng không cần lo lắng, nên mình nghĩ, làm, đối với các nàng là ít nhất
Nếu như nói, đến bây giờ Lục Minh còn không rõ cảm giác của Ngu Thanh Y cùng Hà Linh đối với mình, vậy hắn là đại ngốc

Từ sau chuyến đi tới Hồng Kông, thậm chí trong vụ cướp ở building Ngân Phong hắn đã ,mơ hồ cảm giác cảm thấy Ngu mỹ nhân đối với mình có chút khác lạ...Chỉ là lúc đó trong lòng hắn đã có Giai Giai, cũng có Cảnh Hàn cùng Niếp Thanh Lam ở đó, không nghĩ tiếp nhận nàng cùng Hạ Linh....

Bây giờ nếu như mình cự tuyệt, sợ rằng bất công đối với các càng, hơn nữa chúng nữ mặc dù có chút ghen, nhưng địch ý với Ngu Thanh Y cùng Hạ Linh cũng không lớn. Trong rất nhiều đau khổ, Ngu mỹ nhân cùng Hạ Linh, cũng cùng chúng nữ giúp đỡ cùng nhau vượt qua 

"Tặng anh một tủ đựng áo dài đi, nhớ kỹ đem em cất vào!" Lục Minh trong lòng kích động thốt ra

"
Se, nhất định em sẽ" Ngu Thanh Y nghe xong ngây người hồi lâu, mới mang chút nức nở nói:" Có thầy tướng số em Thiên Sát Cô Tinh, khắc chồng, tối đa em cũng chỉ có thể tặng anh một cái tủ áo........"

"
Thầy tướng số nói sao có thể tin, hơn nữa, hắn nói cũng là không nhất định chuẩn, lần sau anh mang rm đi tới gặp Thiết Thủy Thần Toán ở đầu phố Phúc Tên, lợn mẹ cũng đều có thể nói thành Điêu Thuyền, bảo đảm em vừa nghe, sẽ phát hiện mình là tiên nữ hạ phàm!" Lục Minh cười ha ha, lời của thầy tướng số linh tinh, cũng có thể tin sao? Thông thường thầy tướng số đều là giả bộ, trước tiên là nói về tốt, rồi tiếp là không tốt, đe dọa khách nhân, chờ khi khách nhân sợ, thì nói có thể hóa giải, nhưng phải như thế nào.....rồi làm sao, chờ khi thu được lượng tiền lớn thù lao, thì ngay cả quả phụ khắc chồng nhất thế gian, hung thần "Sát Trư Án Thai Mạng" cũng có thể biến thành phu nhân "Vượng Phu Ích"

"
Vậy lần sau anh mang em đi coi bói, nói không tốt, em liền khóc" Ngu Thanh Y hướng về phía Lục Minh làm nũng

"
Chờ anh trở về, khoảng thời gian này em cứ hảo hảo nghỉ ngơi trước đi! Nếu không tối nay tới ăn bữa cơm được chứ?" Lục Minh vốn định đi an ủi nàng, nhưng nghĩ thầm bỏ qua Giai Giai đi gặp Ngu mỹ nhân, thật có chút không thể nói nổi, nếu như nàng khẳng khái qua đây, trái lại rất tốt

"
Anh bồi tiếp Giai Giai đi, lúc nào ăn cũng được, ngày mai anh không phải muốn đi trộm mộ tầm bảo sao? Em không sao, bây giờ mỗi ngày ngủ rất được giắc, tựa hồ béo ra một chút, ha hả,lần sau anh thấy ta, đừng cười em giống tiểu trư là được" Xem ra tâm tình Ngu Thanh Y rất tốt, nàng thậm chí cùng Lục Minh nổi lên vui đùa. Hai người hàn huyên một hồi, trước khi dập máy Ngu mỹ nhân còn yêu sách nói:"Tối hôm qua em nghe Hạ tỷ nằm mơ thì gọi tên của anh đó! Còn nghe nàng nói"Chớ có sờ chớ có sờ", ngày đó anh khi dễ nàng sao?

"Không có, anh nào dám!" Lục Minh nghe xong điên cuồng toát mồ hôi, cho dù là sự thực, hắn cũng sẽ không thừa nhận

"Anh còn có cái gì không dám làm sao? Anh cùng Hoắc Vân Dung yêu đương vụng trộm trên Hắc Phong Sơn thì sao?" Ngu Thanh Y tuyệt đối chỉ là suy đoán, có điềiu là thật đúng là làm cho nàng đoán được rồi

" Oan uổng, ở đó nhiều người như vậy, làm sao anh có thể....Em cả đêm không ngủ, lại nghe trộm động tĩnh của anh sao?" Lục Minh phản kích, Ngu Thanh Y mỉa mai trong lòng ngờ vực vô căn cứ, hi cười một tiếng."Em ngủ, chỉ là trước khi ngủ nghe anh làm ẩu, đùng không chịu thừa nhận, lần sau em hỏi Giai Giai sẽ biết"

"
Em hỏi đi, thuận tiện đưa cho anh một cái tên trong sạch" Lục Minh nghe xong, lập tức an tâm, nàng cồn muốn đi hỏi Giai Giai, đó chính là cái gì cũng không nghe đươc! Hơn nữa làm sao Giai Giai có thể đem những thứ đó nói cho nàng? Giai Giai là người vợ nhỏ ngoan nhất của mình, đối với giữ gìn mình cực kỳ kỹ càng, tuyệt đói không có khả năng làm bại hoại hình tượng của mình.

Sau khi cùng Ngu Thanh Y kết thúc trò chuyện còn chưa tới 1 phút, Vương Đổng lại gọi điện tới:"Huynh đệ, lần trước thực sự là cảm tạ chú, sau khi làm khách quý bình phẩm mỹ thực, uống được Ngũ Hành Ngưng Mặc Thang, lão bà đại nhân trở về phi thường hưng phấn, đem anh ấn ngã trên giường, hầu hạ anh một đêm, khiến cho anh thiếu chút nữa sướng chết. Bây giờ, rốt cục anh không cần van cầu quỳ xin ở chân giường nữa, lão bà đối với anh như lúc tân hôn, làm cho anh như nđược hưởng thêm tuần trăng mặt thứ hai

"
Chúc mùng. ngoại trừ than thở hạnh phúc với tôi, còn có chuyện gì? A, tôi hiểu, anh một con rồng, hai phượng, ở nhà là lão bà, bên ngoài là minh tinh kiêu ngạo Lan tỷ, anh là tinh lực bị cạn, muốn tìm tôt phối thuốc tráng dương sao? Lục Minh biết Vương Đổng cùng Lan tỷ kia có một chân, hơn nữa ngoại tình nồng cháy.

"Khụ khụ, anh cùng với nàng chỉ là gặp thì làm, mọi người cần sinh lý àm thôi. Anh, anh vẫn yêu lão bà của mình" Vương Đổng mang chút ha hả cười:"Lúc này anh tìm chú, là muốn hỏi chú, có thể từ chi nhánh ở Hồng Kông hoặc quốc gia nào đó, điều thêm mấy người tài cao, cho anh mượn dùng. Chú biết đấy, bây giờ anh phải quản rất nhiều chuyện, Thiên Kiêu Thời Đại, Phượng Phi Uyển, xí nghiệp thuốc ở Hồng Kông, còn có sắp tới có một công ty góp vốn đưa ra thị trường....Phụ thân đã nhìn anh với cặp mắt khác xưa, nhưng lúc này anh muốn nỗ lực một phen, từ chức rời đi rồi, bảo tiêu càng vắng mặt nhiều hơn, bây giờ anh ra khỏi cửa đều cận thận gấp đôi....."

"
Bảo tiêu không cần nói, tôi bảo số 2 mời cho anh mấy người bộ đội đặc chủng xuất ngũ" Lục Minh vừa nghe nở nụ cười:" Về phần quản lý cùng kế toán viên cao cấp, tôi cũng thật sự biết, ngay ở Lam Hải, nhưng hình tượng không tốt lắm, chính là chẳng biết anh có dám dùng hay không"

"
Chú đề cử, cho dù hắn là một tên khất cái. anh cũng dám dùng!" Vương ĐỔng vội la lên" Huynh đệ, nhanh trợ giúp, anh lái xe tới, chú dẫn anh đi gặp người"

"
Được rồi, Trầm Khinh Vũ nha đầu nói tôi không biết dùng người, tôi liền vơ vét người mới, dùng cho nàng xem!" Sau khi Lục Minh buông điện thoại di động, suy nghĩ một chút, cũng nổi lên hứng thú, trong lòng hào khí phát sinh cực lớn, nếu như mình muốn làm cái gì, tuyệt đối sẽ không thua bạo quân! Bất luận võ công hay thành tựu ở mặt khác, mình tuyệt đối sẽ không thua hắn. Mình đối với việc buôn bán không có hứng thú, nhưng thương nhân thành công, có thể không cần buôn bán, chỉ phải hiểu được dùng người hầu là được. Ân, xem ra bước đầu tiên thành công của mình, chính là vơ vét nhân tài.

Bình luận





Chi tiết truyện