chương 205/ 830

Lục Minh nghe xong, cười lộ ra hàm răng trắng, sáng lạn như ánh mặt trời.
Hắn nhìn Trương Vân nói: "Anh lưu lại? Ha ha, thực thích hợp sao? Có lẽ em cảm thấy Black Jack cùng anh em Luther lưu lại thì tốt hơn anh" Trương Vân vừa nghe, nhất thời vẻ mặt ửng đỏ, nàng hiểu được Lục Minh nói là có ý gì, La công tử còn giận mình vừa rồi chỉ lo cùng bằng hữu chào hỏi mà coi khinh hắn. Chẳng qua trong lòng nàng lại có chút kêu oan, tuy nàng trước khi cưới, làm ngoại giao cùng từ thiện trong xã hội, nàng đích xác từng có không ít chuyện phong lưu. Nhưng sau khi lập gia đình, bởi vì trượng phu rất ghen, nên cũng không có cơ hội lăng nhăng.
Trượng phu sau khi chết, vốn có cơ hội phóng túng, thì lại sinh một hồi bệnh nặng, khoang bụng bị vài lần phẩu thuật, không có biện pháp làm mấy loại chuyện này.
Hiện tại làm tuy không có vấn đề, nhưng nàng trời sinh yêu thích làm đẹp, vì bảo trì dung nhan bản thân, vì khôi phục vết thương phẫu thuật, nàng nghe theo đề nghị của bác sĩ, vẫn dùng trung dược điều trị thân thể, cân bằng âm dương, dưỡng tâm tĩnh khí, thực không có vội vàng tìm nam nhân phát tiết dục vọng.
Làm một phụ nữ thân phận cao quý, nàng cũng không muốn tùy tiện cùng đàn ông bình thường vui vẻ, mà phải chú trọng tố chất.
Trong khi nàng còn đang xem xét đàn ông thích hợp, Lục Minh vô tình xuất hiện, lập tức làm cho xuân tâm cùng dục hỏa bị đè nén lâu ngày nổi lên, đặc biệt là hắn làm cho người ta ngạc nhiên, liên tiếp làm cho nàng hưng phấn đến độ cơ hồ muốn bùng nổ.
Đàn ông vĩ đại giống như hắn, mình nhất định phải có được, bất luận như thế nào, cũng phải có được hắn.
"La công tử, nói thật, em trước kia đích xác từng có rất nhiều chuyện phong lưu, nhưng sau khi kết hôn, cho đến bây giờ, coi như là quy củ" Trương Vân nhẹ giọng đem chuyện của mình nói ra một ít, lại bổ sung: "Đối với người phương Tây, em cũng không có như người khác tưởng tượng, em đối với bọn họ không có hảo cảm gì, em thề, vừa rồi thực chỉ là đi chào hỏi, an bài một số cô gái cho bọn họ mà thôi".
Trương Vân cũng không có nói sai, bởi vì nàng đối với đàn ông phương Tây không có hảo cảm. Là một người có thân phận cao quý, nàng chỉ muốn có một người chuyên tâm với mình, trong khi đó đàn ông phương Tây có lối sống rất thoải mái.
Thử nghĩ, một người hôm trước mới đi chơi gái, hôm sau lại chạy tới tìm mình. Như vậy sẽ làm cho nàng cảm thấy mất hết thân phận, không thể chấp nhận được.
"Tôi không thể lưu lại, đầu tiên, quan hệ của chúng ta còn chưa đạt tới bước này, thứ hai, tôi lưu lại, sẽ mang đến cho cô phiền toái rất lớn, tôi tin tưởng rằng không cần quá lâu, sẽ có người tìm tôi nói chuyện, ha ha" Lục Minh cười cười, làm như vô tình liếc nhìn qua phòng bao cao cấp ở bên kia.
"…" Trương Vân trong lòng thực hiểu được, nếu hắn ta lưu lại, thì mình cũng sẽ rất phiền toái.
Bản thân mình không đứng ở bên phía hắn, như vậy thì phải nhìn thấy hắn trước mắt bị hại, trên người hắn hiển lộ quá nhiều bảo bối, sát thủ Hắc Ám điện không động tâm mới là lạ.
Nếu mình kiên trì đứng ở phía hắn, thì sẽ cùng sát thủ Hắc Ám điện đối đầu, mà những người này không phải là nàng có thể đắc tội.
Làm sao bây giờ?
Bỗng nhiên, trong lòng nàng có một loại linh ngộ, có thể nói là sự khai sáng từ trong tim.
Nàng phát hiện mình xem nhẹ một điểm, đó là thực lực của hắn, mình vẫn xem nhẹ thực lực của hắn, một khi hắn đã có can đảm công khai bảo bối kinh thế hãi tục trước mặt mọi người, như vậy khẳng định có năng lực tự bảo vệ, hắn không phải là đứa ngốc, làm như vậy khẳng định có đường lui riêng, có suy nghĩ riêng của hắn. Hiện tại, hắn còn đang thử mình, nếu biểu hiện do dự không quyết, hoặc là lại một lần nữa vứt bỏ hắn, lựa chọn tiếp tục hợp tác cùng sát thủ Hắc Ám điện, hoặc lại là trung lập. Như vậy, hắn khẳng định sẽ âm thầm cười mình, hơn nữa sẽ không lưu tình mà cự tuyệt mình.
Đây là một cơ hội, một cơ hội bồi đắp cực kỳ tốt.
"Lưu lại" Trương Vân cố vận dũng khí, thấp giọng nói: "Em tuy sợ phiền toái, cũng không dám nói có thể giúp gì cho anh, nhưng em có thể nói, em hy vọng anh lưu lại, cho dù có ra sao cũng không hối hận. Đây là một lần lựa chọn trong đời của em, em hy vọng em được lựa chọn nguyện vọng chân thật nhất từ trong đáy lòng của em".
"Nói mấy lời này, cũng làm cho tôi có chút thay đổi" Lục Minh liếc nhìn Trương Vân, lạnh nhạt nói: "Tôi sẽ không lưu lại, nhưng sẽ xem xét làm bằng hữu cùng cô".
"Thật không?" Trương Vân nghe xong Lục Minh nói, nhất thời cảm thấy hạnh phúc đến mê muội, ngay cả khi chồng nàng trước kia dùng nhẫn kim cương 7cara cầu hôn với nàng, cũng chưa từng vui mừng như vậy. Tuy là một câu đơn giản, nhưng trong lòng Trương Vân, lại có cảm giác như thấy được tia sáng cuối đường hầm.
Trời ơi, nàng cho tới bây giờ không nghĩ tới, một câu của hắn đối với mình lại quan trọng như thế. Nữ sát thủ lai Mila cùng Cốc Linh Linh tẩy trang đã trở lại, Cốc Linh Linh vừa thấy Trương Vân đang ở bên cạnh Lục Minh, lập tức muốn rời khỏi.
Trương Vân lại đứng dậy, kéo nàng ta lại, ôn nhu mỉm cười, hỏi nàng tên là gì, làm công tác gì, cuối cùng còn nói muốn mời nàng làm trợ lý đặc biệt của mình, giám đốc chủ quản phương diện tài chính, làm cho Cốc Linh Linh nghe được như lạc vào trong mộng vậy, trợn mắt cứng lưỡi, nửa ngày cũng nói không nên lời. Nàng không rõ, bà chủ thứ hai Trương Vân này vì sao lại xem trọng mình, chẳng lẽ, là bởi vì mình quen với La công tử?
"Vân tỷ. Tôi, tôi thật ra hôm nay mới quen với La công tử, là hắn khi bài bạc, mới kêu tôi tới chơi cùng, chúng tôi cũng không có quan hệ gì" Cốc Linh Linh nhanh chóng giải thích, nàng sợ Lục Minh vừa đi, Trương Vân liền đuổi việc nàng, thậm chí còn đem nàng bỏ vào trong bao tải, nhưng ném xuống vịnh Đại Bằng.
Loại chuyện này, tại sòng bạc cũng không hiếm thấy.
Ví dụ như vợ của ông chủ thứ ba, sư tử cái này thường thường đem cô gái nào can đảm dám liếc mắt đưa tình vào bao tải mà ném xuống vịnh Đại Bằng.
"Đừng sợ, tôi thật sự muốn mời cô làm trợ lý, lần sau La công tử đến đây, nếu tôi không có mặt, còn do cô tiếp hắn" Trương Vân nghe xong mỉm cười, trong lòng nàng thực hiểu được, muốn nói hảo cảm, phỏng chừng La công tử đối với Cốc Linh Linh còn nhiều hơn mình. Bởi vì cô gái này không có tâm cơ tính kế hắn, dáng người cũng không tệ, tính cách lại được nhiều người thích. Cho nên nàng nếu muốn giữ La công tử lại, trước hết mượn sức cô gái này.
"Đưa đây!" Nữ sát thủ Mila tách đám đàn ông ra, giật lấy cái chai nhỏ trong tay Lại mập, rồi có chút kích động, đổ một chút dung dịch ra tay, rồi bôi loạn lên mặt của mình.
Không có cô gái nào mà không khát vọng dung nhan của mình được giữ lại, vĩnh viễn thanh xuân, cho dù là một nữ sát thủ đồng tính, cũng không ngoại lệ. Trương Vân trong lòng cũng có khát vọng có thể được bôi loại linh dịch này, nhưng Lục Minh không có mở miệng, nàng cũng không dám đi thử.
Chẳng qua, nàng tin tưởng rằng sau khi quan hệ giữa hai người cải thiện, mình cũng sẽ có cơ hội, tạm thời chỉ chậm trễ một chút mà thôi.
Trong lòng chợt động, nàng lại kéo Cốc Linh Linh đi đến bên cạnh nữ sát thủ Mila, đổ một chút linh dịch vào tay mình, giúp Cốc Linh Linh nhẹ nhàng bôi lên mặt. Như vậy chẳng những có thể làm cho Cốc Linh Linh cảm kích mình, lại có thể thử loại linh dịch này, thật sự là một công đôi chuyện. Các cô gái khác, đều hâm mộ nhìn ba người các nàng, không cô gái nào mà không âm thầm nhéo trộm nam nhân của mình, ý bảo bọn họ nghĩ biện pháp.
Nhưng có thể có biện pháp gì? Chiếm đoạt khẳng định không được, đối phương lại chưa nói bán, hơn nữa trong này phú hào vô số, cho dù bán, cũng không nhất định đến phiên mình.
Lục Minh nâng chén rượu vang, tâm thần chìm sâu vào trong trầm tư.
Làm thế nào mới có thể làm cho mọi người càng thêm điên cuồng?
Phải biết rằng, những người này chính là một đám quảng cáo sống, thông qua miệng bọn họ, mới có thể làm cho cả xã hội thượng tầng Hongkong xáo động. Quảng cáo, quảng cáo, trong lòng Lục Minh có cảm ứng như biết như không, hắn thầm nghĩ nắm giữ được, nhưng lại không thể lập tức hiểu ra. Nếu quảng cáo hiệu quả càng rõ ràng thì càng tốt, ngực trần chỉ có thể hấp dẫn con mắt mọi người, nhưng không tiện đưa ra trước mắt công chúng, mình phải nghĩ ra biện pháp, làm cho hiệu quả quảng cáo rõ ràng hơn, tốt nhất là ở bề ngoài, chỗ nào mà liếc mắt là có thể thấy được. Lục Minh trong lúc vô ý, nghe thấy Trương Vân nói với Cốc Linh Linh: "Linh linh, tóc của em rất đẹp, đen bóng, xem ra ngày mai tôi cũng phải đi duỗi tóc mới được".
Một câu không có gì quan trọng, nhưng lại như tia chớp xẹt qua trong lòng của Lục Minh.
Tóc!
Mình thực ngốc, vẫn quên mất điểm này.
Nếu mình làm cho các cô gái bôi Cửu chuyển dưỡng nhan dịch có một mái tóc xinh đẹp, vậy tin tưởng rằng hiệu quả càng tăng. Lục Minh vừa nghĩ vậy, kích động cơ hồ muốn nhảy dựng lên, tri thức trong đầu, có thứ mà lâu nay vẫn bị Lục Minh không xem đến, đó là Nhiễm quang bí pháp dùng để chế tạo bảo khải tiên y. Loại này Nhiễm quang bí pháp này cần sơ phẩm linh khí là được, bởi vì linh khí ngoài trung phẩm đều tự động sáng lên, nhiễm quang cũng không có tác dụng.
Hơn nữa, nhiễm quang này cũng không phải là dạng nước, mà chỉ là một tầng bao phủ lên vật thể.
Đó là lợi dụng tiên thiên chân khí, đem năng lượng chứa trong thủy tinh bảo thạch, làm cho vật phẩm gia tăng một tầng hào quang bảo thạch, hình thành màu sắc như cầu vồng.
Nếu mình dùng phương pháp này cải biến một chút, đem nó phủ lên tóc, như vậy nhất định sẽ càng thêm náo động…
Lục Minh nhảy dựng lên, đi tới chỗ ba cô gái, mọi người vừa thấy vị La công tử này động, khẳng định lại có cử chỉ kinh người gì đây, mỗi người đều nhìn không chuyển mắt vào Lục Minh, chỉ thấy hắn lấy ra ly châu vừa rồi, đưa cho Cốc Linh Linh cười nói: "Em giúp anh giữ nó, chờ anh nói phóng ra, liền ngậm nó vào. Mập, ngươi đem rượu vang đến đây, cho cô ta uống một ngụm, ổn định nhịp tim. Kim Mao, ngươi đi lấy chút nước".
Mọi người nghe thấy hắn phân phó, đều nín thở im lặng nhìn hắn.
Nữ sát thủ lai Mila cũng ngạc nhiên, bởi vì nàng cũng không thấy rõ, tên dám can đảm nói muốn mình ngủ với hắn, trong tay không biết từ khi nào đã xuất hiện bảy tám ngân châm. Lục Minh ôn nhu nói với Cốc Linh Linh: "Em đừng sợ, đây là châm cứu, sẽ không đau, nhưng em ngàn vạn lần đừng cử động. Mập, đưa rượu cho cô ta uống đi, Kim Mao, đưa nước đến đây, ta rửa tay".
Lục Minh tay vừa động, không có thấy rõ hắn ra tay như thế nào, thì chín cây ngân châm đã châm vào các huyệt vị trên hai má của Cốc Linh Linh.
Sau ba giây, Lục Minh tay vừa động, toàn bộ ngân châm đã thu hồi.
Mười ngón tay chuyển động, hoặc điểm, hoặc ấn, hoặc cầm, hoặc xoa, hoặc miết, hoặc búng, đèu hoạt động trên gò má của Cốc Linh Linh, tất cả mọi người xem đến ngây người, giống như là thủ pháp mát xa thần kỳ vậy, mọi người quả thực trước nay chưa từng nghe thấy. Đợi Lục Minh lấy ra một cái khăn lụa trắng, rất nhanh thấm ướt, rồi đem tóc của Cốc Linh Linh bao lại, tất cả mọi người có chút hiểu được, vị La công tử này chuẩn bị làm gì đó trên tóc của Cốc Linh Linh.
Cốc Linh Linh sợ ngây người, nàng trong lòng cảm động muốn khóc, nhưng lại sợ khóc sẽ làm hỏng việc chính.
Nàng cầm lấy ly châu giá trị liên thành, ngón tay run rẩy.
Chờ hắn mở miệng, nàng sẽ phối hợp ngậm viên châu này vào, cho dù lập tức sẽ chết, nàng cũng sẽ không chút chần chờ, bởi vì nàng cảm thấy, cho dù hiện tại mình chết đi, cũng đã hoàn toàn không uổng.
Mình chỉ là một cô gái phục vụ trong sòng bạc, mà lại được hắn coi trọng như thế, che chở như thế, thì còn có gì không thỏa mãn?
Trong này ai cũng đều mạnh hơn mình, bà chủ Trương Vân so với mình càng thành thục hơn, nữ sát thủ Mila so với mình càng hấp dẫn hơn, cô gái người mẫu so với mình càng can đảm hơn, nhưng hắn chỉ cố tình chỉ che chở đối với mình. Đôi mắt của nàng đỏ lên, nước mắt cũng đã muốn lăn ra, nhưng lại không dám để cho chảy ra, chỉ cố nén lại.
Mọi người chờ đợi Lục Minh đại triển thân thủ, chờ một tiếng phóng cuối cùng kia.
Nhưng Lục Minh vẫn đứng yên, bộ dáng rất buồn bực.
"Sao vậy?" Trương Vân cùng nữ sát thủ Mila gần hắn nhất, cảm thấy kỳ quái nên đều hỏi hắn, chẳng lẽ đã xảy ra vấn đề gì?
"Chỉ kém một bước cuối cùng, tinh thần của ta không thể tập trung" Lục Minh nhìn tay của mình.
"Mọi người yên lặng một chút, anh rốt cuộc làm thế nào mới có thể tập trung? Anh nói đi, phải thế nào?" Trương Vân trước ra hiệu mọi người im lặng, lại nhẹ giọng hỏi, hy vọng có thể nghĩ ra biện pháp gì, giúp hắn giải quyết vấn đề.
Mọi người thở mạnh cũng không dám, có người lo lắng mình sẽ mở miệng nói chuyện với người khác, còn dùng tay bịt miệng.
Ai cũng không ngờ, Lục Minh vừa mở miệng nói, làm cho mọi người muốn xé xỉu lăn ra trên mặt đất, bởi vì Lục Minh làm ra bộ dáng đáng thương hướng tới mọi người khẩn cầu: "Rất đơn giản, vị mỹ nữ nào cho ta sờ ngực? Sờ một chút là được!"
Trương Vân cùng nữ sát thủ Mila thiếu chút nữa đã không còn mồ hôi, chưa từng nghe nói qua còn có loại biện pháp tập trung tinh thần này!
Bất quá các nàng còn chưa kịp trả lời, cô gái người mẫu kia chờ đợi đã lâu xông ra, nắm lấy tay của Lục Minh, đưa lên ngực mình nhấn một cái…
"Cảm giác thật phức tạp!" Lục Minh chịu sự kích thích này, thiếu chút nữa đã biến thân thành người soi, thiếu chút nữa ngửa mặt lên trời mà hú với ánh trăng, chỉ thấy hắn lại lấy ra hai viên châu, hai tay nắm lấy, giữa hai hàng lông mày của Cốc Linh Linh nhẹ nhàng lướt qua, lại ném hai viên châu lên bầu trời, mọi người không nhịn được ngẩng đầu nhìn lên, trong lúc đó hai tay Lục Minh lại làm vô số động tác, không một ai chú ý xem hắn đang làm cái gì.
Cuối cùng, hắn kéo cái khăn lụa ra, hứng lấy hai viên châu thu vào trong lòng, rồi đưa tay đặt lên đầu của Cốc Linh Linh, đồng thời hét lớn một tiếng phóng.
Mọi người vừa hối hận bỏ qua phần phấn khích nhất của mình, bỗng nhiên, bọn họ kinh ngạc phát hiện, trước mắt xuất hiện cầu vồng…

Bình luận





Chi tiết truyện