chương 11/ 830

"Alô?" Lô Minh lấy di động goi cho Lãnh mỹ nhân Cảnh Hàn.
"Có việc?" Lãnh mỹ nhân Cảnh Hàn rất nhanh nghe điện .
"Tôi có người bạn bị tai nạn cần 5vạn phí đảm bảo phẫu thuật..." Lộ Minh trong lòng lo lắng, nếu để Cảnh Hàn biết được mình cần tiền để cứu cha của tử địch Nhiếp Thanh Lam, sợ rằng nàng sẽ quay ra mình nói 1 câu "chết đi".
"Được, ở đâu" lãnh mỹ nhân mặc dù biểu hiện lãnh lẽo, lời nói giống như băng châu(nước đá), nhưng Lộ Minh bị câu nói này của nàng cảm động chết được.
Không đến 10 phút, lãnh mỹ nhân Cảnh Hàn lái chiếc môtô phân khối lớn đến, trên mặt đeo kính đen, từ ngoài cổng bệnh viện Quang Minh 2 bay vào,vượt qua thảm cỏ phía trước, phi lên mấy bậc thềm ở tiền sảnh, dừng trước mặt Lộ Minh.
Mặt nàng vẫn như tảng băng vạn năm, nhưng Lộ Minh thiếu chút nữa ôm lấy nàng mà hôn.
Em bé này đáng yêu gấp trăm lần Nhiếp Thanh Lam, mặc dù là đạo tăc, nhưng rất nghĩa khí, vì bạn bè ra tay, 1 câu cũng không có.
Cảnh Hàn quẳng cho Lộ Minh 1 chiếc túi nhỏ, trong đó có tới 10 vạn, Lộ Minh đem hơn nửa nhét vào lòng bác sĩ trực ban, lại đưa 1 tập cho em bé phục vụ, còn lại đưa cho phu nhân tuyệt mỹ.
Bên ngoài vang lên tiếng hú còi xe cảnh sát, không biết là đến bắt Lộ Minh vượt quá tốc độ hay là do đuổi theo Cảnh Hàn mà tới, Lộ Minh biết, cho dù là vì ai mà tới thì cũng không phải là việc tốt lành gì, vộ vàng nhảy lên ngồi phía sau Cảnh Hàn, ra hiệu cho nàng chạy.
"Hêy, anh đi rồi, tôi làm thế nào?" em bé hoảng loạn, nàng là người vô tội, chỉ là do đuổi theo Lộ Minh thanh toán tiền nước mà thôi.
"Tôi đi tìm thân nhân thật sự..." Lộ Minh còn chưa nói hết, Cảnh Hàn đã vặn ga chạy, lại một lần nữa leo qua thảm cỏ, lách qua hai chiếc xe cảnh sát vừa dừng trước cổng bệnh viện, nhanh như điện xẹt ra đường lớn, hoà nhập vào dòng xe trên đường.
Lộ Minh dùng di động nhắn tin cho Nhiếp Thanh Lam: còn điều tra, cha sắp ngỏm rồi, còn không tới bệnh viện Quang Minh 2 xem sao, tôi năng lực có hạn, chỉ có thể trả trước 1 ít tiền bảo đảm, tôi lượn đây, sau này đừng tìm tôi... nhắn xong, lại sợ Nhiếp Thanh Lam gọi tới, nếu như để Cảnh Hàn biết được, nàng chắc chắn sẽ rút súng 'bằng' mình một phát, nên vội vàng tắt máy.
Hai tay ôm chặt lấy chiếc eo nhỏ của Cảnh Hàn, ngửi mùi hương đặc biệt của con gái từ người nàng bay ra, Lộ Minh trong lòng đại hận, tại sao đồng tử công của mình vẫn chưa luyện thành? nếu như luyện thành, vậy thì đeo đuổi lãnh mỹ nữ này cũng không tồi chút nào.
Bởi vì cảm thấy Lộ Minh ôm có chút chặt, Cảnh Hàn khó chịu lắc người 1cái .
Lộ Minh vì muốn tạo cho nàng ấn tượng tốt về mình, vội vàng giả vờ biến thành một đứa trẻ chân chính(ngoan).
Mặc dù trong lòng ngứa ngáy, nhưng vuốt sói không có di động lên xuống, chỉ nhởn nhơ ôm lấy cái eo nhỏ đó, trong lòng cảm thán: cực phẩm, nàng lãnh mỹ nữ này tuyệt đối là cực phẩm vưu vật, ngoài lạnh trong lóng, thất đúng là tuyệt thế vô song.
Đến ngoại ô, lãnh mỹ nữ Cảnh Hàn dừng xe lại, thấy Lộ Minh vẫn ôm lấy eo mình không nỡ buông ra, liền trừng mắt nhìn hắn một cái.
Lộ Minh vội vàng buông tay, cười lên sáng lạng.
"xem xem..." Cảnh Hàn quảng cho Lộ Minh một cái túi nhỏ chứa tử tinh thạch.
"Oh?" Lộ Minh ngón tay tiếp xúc với tử tinh thạch, không chỉ cảm nhấn được có cỗ năng lượng thần bí tồn tại, não hải còn hiện lên một loại vảm giác, đây còn là một trong những tài liệu dùng để luyện khí, nếu như ngày sau luyện khí, chính là cần loại năng lượng tinh thể này để làm tăng thêm phẩm chất của vật phẩm luyện chế, ví dụ như nhẫn trữ vật, nếu như được luyện thành thì có thể dùng tử tinh để tăng thêm phẩm chất, làm không gian cất giữ to ra.
Cảnh Hàn thấy Lộ Minh cầm tử tinh cả nửa ngày không nói, phát hiện hắn đang ngẩn ngơ, như là khổ sở suy nghĩ về vấn đề nào đó, trong lòng minh bạch, tên cổ quái này nhất định rất thích ngọc thạch hoặc thuỷ tinh.
"Đều là hàng thật?" Cảnh Hàn lấy hai viên tử tinh to nhất ra, còn lại mấy mảnh nhỏ tử tinh trong túi ném cho Lộ Minh: "tặng anh đó".
"A? vậy tôi không khách sáo đâu!" Lộ Minh đổi là trước đây, cõ lẽ sẽ từ chối, nhưng hiện tại biết rằng đá tử tinh có thể làm tăng tiên thiên chân khí của bản thân, lại có thể dùng để thăng cấp(lên lv) cho nhẫn trữ vật, hắn mà còn từ chối thì sẽ là thằng ngốc.
"Muộn chút sẽ tìm anh..." Cảnh Hàn thấy Lộ Minh vui như vây, lãnh ý trong mắt giảm đi rất nhiều.
Nhưng mặt nàng vẫn lạnh lùng như cũ, hương Lộ Minh ném ra một câu, sau đó vặn ga, chiêc môtô phân phối lớn như một mũi tên lao đi.
Lộ Minh ở phía sau gọi lớn, nhưng lãnh mỹ nữ sớm chạy xa rồi.
Khiến hắn cảm thấy suýt ngất là đây là ngoại ô, chỉ có xe đường dài, căn bản không có taxi chạy qua, xem ra bản thân chắc phải chạy bộ về nhà rồi.
May mà có được một túi nhỏ mảnh vụn tử tinh,trong lòng cũng có chút an ủi.
Đi nửa giờ mới gặp được xe, nhưng móc ví ra mới phát hiện ví sạch tới nỗi giặt qua cũng không sạch bằng...囧!
"Tiền tôi nhất định trả, đại ca, anh chở tôi đến máy rút tiền trong thành phố tôi rút trả anh".
Dưới con mắt nhìn chằm chằm như hổ của tài xe, Lộ Minh rút 300 cuối cùng trong tài khoản ra.
Tiền mẹ gửi tới không động vào, nếu không địch nhân ở nhà nhất định sẽ gọi điên tới cười nhạo, nói mình là nhị thế tổ, ổng cũng không chịu nghĩ, bản thân mình kể cả là nhị thế tổ chỉ biết ăn rồi chờ chết, củng không phải do ổng sinh ra?...
Tiền tiêu sắp hết, Lộ Minh thấy nếu mình mà còn không tìm được viêc, vậy thì tháng sau dọn ra cầu vượt mà ở*, làm hàng xóm của mấy bác ăn xin.(cầu dành cho ng đi bộ qua đg)
Về tới nhà, đem năng lượng của mấy mảnh tử tinh hấp thu, chuyển hoá thành tiên thiên chân khí.
Còn lại mấy mảnh lớn 1 chút thì không nỡ. Mấy mảnh này để dành sau này làm nguyên liệu thăng cấp cho nhẫn trữ vật.
Lộ Minh trước khi ngủ, lại móc ra miếng ngọc bội phỉ thuý mà lãnh mỹ nhân Cảnh Hàn tặng, cẩn thận cảm ứng, phát hiện năng lượng cất giữ trong ngọc bội lớn vô cùng, không những thế còn có một loại thần bí gì đó, Lộ Minh hiện tại vẫn vô pháp điều tra được sự huyền diệu bên trong nó.
Cảnh Hàn tặng mình thứ tốt như vây, không biết nàng có ý gì với mình không?
Nhưng mà, nàng ta không hiểu gì về ngọc thạch, hoàn toàn không biết được chỗ quý báu của phỉ thuý ngọc bội, có lẽ là do bản thân YY quá mức, tự tác đa tình mà thôi.
(YY là nguyên bản, nó là viết tắt của 陰意:yin yi: ý nghĩ dâm đãng)
Lộ Minh suy nghĩ linh tinh, sau cùng chìm vào giấc ngủ, trong mơ, lão nhân thần bí lại xuất hiện, lại bắt đầu luyện công...
Lộ Minh kinh hỉ phát hiện, sau khi hấp thu năng lượng tử tinh, tốc độ luyện công của lão nhân đã chậm lai, mặc dù bây giờ vẫn còn rất nhanh, nhìn không rõ lắm, nhưng tin rằng sau này hấp thu năng lượng nhiều hơn nữa, nhất định có thể nhìn rõ hơn.
Sau khi lão nhân thần bí biến mắt, tin tức về luyện đan luyện khí lại hiện ra. ý thức của Lộ Minh tiếp xúc với những tin tức đó, trong lòng tiến thêm 1 bước lĩnh ngộ, bản thân phải làm như thế nào luyện chế 'tiểu hoàn đan', lợi dụng tiên thiên chân khí như thế nào để khích phát dược lực.
Ngày thứ 2 Lộ Minh tỉnh lại.
Vừa mở di động, mười mấy mẩu tin nhắn xuất hiện, đồng thời có mười mấy cuộc gọi tới.
Trong đó có tin nhắn cám ơn và điện thoại của Trương Phát Tài và Trương phong, cũng có Lỗ tử Cường và Thạch Hoa, bọn họ biểu thị đi theo Lộ Minh và sau này sẽ gọi Lộ Minh là lão đại, Lộ Minh xem mà cảm thấy xấu hổ.. cảnh sát không làm, đổi nghề đi làm xã hội đen? bọn họ cho rằng đây là Vô Gian Đạo chắc?(film)
Cảnh Hàn cũng gọi qua 1 lần, không biết nàng định nói gì?
Tin nhắn và gọi điện nhiều nhất là của hồ ly mỹ nhân Nhiếp Thanh Lam, tin nhắn của nàng như là đang hỏi tội: đem bố vợ đang thương nặng vứt ở bệnh viện, bản thân thì cùng với hồ ly tinh chạy, đây là việc mà con rể phải làm sao?
Nàng hạn cho Lộ Minh trong vòng 3 phút phải gọi lại, nếu không sẽ cầm kéo cắt... của quý. = ="
Lộ Mình đọc được mà nổi da gà, có điều trong lòng Lộ Minh không sợ, dù sao người mình theo đuổi cũng không phải nàng hồ ly mỹ nhân này, kệ nàng phát cuồng hay dậm chân(tức giận), bản thân mình hiện tại cũng không nợ nàng cái gì, nợ tiền nhà đã đưa cho em bé phục vụ ở quầy trà, lại còn vay Cảnh Hàn 10vạn để cứu cha nàng, đối với nàng hồ ly mỹ nhân này đã nhân cùng nghĩ tận rồi.
Vì thế, coi như không thấy yêu cầu dã man là lập tức gọi điên lại cho nàng, rất nhàn hạ làm vệ sinh buổi sáng, sau đó xuống đường ăn sáng, chuẩn bị đi tìm việc.
Làm một vòng trên đường lớn, Lộ Minh phát hiện phố Đại Phú có một nhà hàng 3 sao dán giấy tuyển người, điều kiện tuyển người có chút hà khắc, nhưng tiền lương không tồi, vội vàng quay về lấy hồ sơ.
Lộ Minh đi tới cửa nhà hàng 'Phương Phi Uyển', nhưng lại chẳng nhìn thấy em tiếp đãi viên nào.
Hắn đang định tìm người hỏi xem người quản lý ở đâu để tới phỏng vấn làm phục vụ, đột nhiên nghe thấy âm thanh kinh hỉ kêu lên: "Lộ Minh? ái da, đúng là anh rồi".

Bình luận





Chi tiết truyện