chương 231/ 830

Bây giờ, mọi người có thể nhìn thấy rõ sự cường đại của Thiên Cẩu Nhẫn, quả thật đã đến trình độ biến thái rồi.
Kungfu Panda đánh hắn mười quyền, hắn không động, nhưng hắn chỉ đáp trả một quyền, làm cho Kungfu Panda bị đánh bay đi. Thiên Cẩu Nhẫn ngoắc tay hướng Kungfu Panda, ý bảo hắn đến đây, lại chỉ vào mặt mình, ý bảo có thể đánh... Thật sự là quá kiêu ngạo, chẳng qua, cũng không cách nào, đụng phải loại biến thái như vậy, mọi người lực bất tòng tâm. Nếu đổi lại người khác, có thể dùng trứng thối với cà chua ném thẳng mặt, nhưng với Thiên Cẩu Nhẫn, quả thật cường đại biến thái quá.
Khi Lục Minh đối chiến Thiên Cẩu Nhẫn, tất cả mọi người dừng thở, toàn trường không chút âm thanh.
Chỉ có những tiếng động do nắm tay hai người đánh lên thân thể đối phương, tất cả mọi người đều rất cẩn thận chăm chú, bởi vì chưa đến hai phút đồng hồ, mà Kungfu Panda đã bị Thiên Cẩu Nhẫn đánh ngã hơn mười lần.
Điều làm cho mọi người an ủi duy nhất chính là, Kungfu Panda vẫn không nói thua.
Mỗi lần bị đối phương đánh bay đánh ngã, anh ấy đều nhanh chóng đứng lên, hơn nữa còn lập tức phản kích, căn bản không đem thất bại để vào mắt!
Đây là tinh thần của người trẻ tuổi... Bởi vì còn trẻ, cho nên thực lực kém hơn người khác là bình thường, người trẻ tuổi có một tinh thần vĩnh viễn không bao giờ đầu hành, nhưng vậy, mới có thể chiến thắng khó khăn, chiến thắng nghịch cảnh, chiến thắng kẻ địch cường đại. Người trẻ tuổi của sức sống trẻ, có thanh xuân, có đủ thời gian và sinh mạng, chỉ cần cố gắng, cho dù làm chuyện gì, đều có thể đạt được thành công. Chỉ cần không nói bại, chỉ cần không từ bỏ, như vậy, sau khi phấn đấu gian khổ, thắng lợi cuối cùng, vĩnh viễn thuộc về người trẻ tuổi!
Có câu tục ngữ nói rằng : Có công mài sắt có ngày nên kim.
Đấy là đạo lý này.
Thiên Cẩu Nhẫn không phải người ngu, hắn đương nhiên biết được đạo lý này. Tuy rằng, ngoài mặt vẫn kiêu ngạo, nhưng trong nội tâm của hắn, cũng không dám coi thường người thanh niên này!
Người Hán luôn xuất hiện nhân tài, tinh anh vô ố. Thiên Cẩu Nhẫn đã thấy rất nhiều, thậm chí là giết rất nhiều. Nhưng, hắn chưa bao giờ thấy qua một người trẻ tuổi như Kungfu Panda này. Cho dù không nghi ngờ hắn là Tử Thần dũng mãnh, không nghĩ hắn là Kungfu Panda đã phi thân cứu người, thì cũng chỉ cần cách mà hắn đánh bại Thôi Thái Vũ thôi, cũng có thể làm cho Thiên Cẩu Nhẫn cảnh giác vô cùng.
Truyền nhân của Ma Thần!
Trong chiến hỏa của những năm đó, Ma Thần khủng bố chính là nổi ám ảnh của tất cả võ sĩ Uy quốc.
Ông nội của Thiên Cẩu Nhẫn, cha, chú... tất cả đều ngã xuống dưới tay của Ma Thần. Làm cho Thiên Cẩu Nhẫn cả đời không quên được, chính là trước kia chú bị giết, đã từng để lại một bức thư, dặn dò đời sau tuyệt đối không được báo thù Ma Thần. Trừ phi trở thành vô thượng Thiên Nhẫn trong truyền thuyết.
Vô Thượng Thiên Nhẫn, đó là một trình độ nào?
Trong tộc Ninja, có thượng, trung, hạ nhẫn, những điều này người thường đều có thể biết. Sau Thượng Nhẫn là Đại Quỷ Nhẫn cực mạnh, Ảnh Nhẫn và Thiên Cẩu Nhẫn. Trừ sáu loại ninja này ra, còn có ba Ninja tồn tại trong truyền thuyết, người thường không có khả năng biết được. Chỉ có những ninja trong truyền thuyết, mới biết về sự tồn tại của ba loại ninja cực cực mạnh kia.
Thiên Cẩu Nhẫn chưa từng thấy qua, nhưng hắn được nghe nói.
Sư phụ của hắn, Thái Lang, khi truyền thụ kỹ năng và thân phận Thiên Cẩu Nhẫn, đã từng đề cập qua. Khi Thái Lang tu hành, đã được một vị hoàng nhẫn chỉ điểm, từ một kẻ được mọi người kêu là ngu dốt, nhanh chóng trở thành một trong tám vị Thiên Cẩu Nhẫn cường đại, thậm chí, cuối cùng còn biến thành Thiên Cẩu Nhẫn cường đại nhất, bước lên đỉnh cao, được vinh dự đổi tên, trở thành Vinh Thuật Thái Lang.
Tất cả những điều này, đều là do một Hoàng Nhẫn trong truyền thuyết ban cho.
Mà phía trên Vô Song Hoàng Nhẫn, còn có những người mạnh hơn, là Vô Cùng Địa Nhẫn, và Vô Thượng Thiên Nhẫn.
Lâu, lâu lắm rồi, hơn trăm năm trước đây, Vô Thượng Thiên Nhẫn đã từ đại chiến với một võ giả Trung Hoa, cuối cùng thất bại, bị bắt buộc trở về thoái ẩn Xuất Vân quốc, tuyên thệ vĩnh viễn không bao giờ đặt chân lên đất Hán, vĩnh viễn không bao giờ cho phép đệ tử là kẻ địch với người Hán.... Võ giả đã đánh bại Vô Thượng Thiên Nhẫn, chính là Ma Thần.
Rồi, đại chiến thế giới lần hai nổ ra, thiên hạ nổi lên khói lửa, đại loạn như ma, cao thủ Xuất Vân quốc cảm thấy cơ hội đã tới.
Liền tiến nhập vào đất Hán, nhưng lại bị Ma Thần đương đại đuổi giết, không còn một ai sống sót.
Năm đó, người chú mà Thiên Cẩu Nhẫn sùng bái nhất, là cường đại nhất, cũng là người kiêu ngạo nhất, thế mà đã lưu lại di thư, dặn dò hậu thế không được tìm Ma Thần báo thù...
Bây giờ, người thanh niên trước mắt này, hẳn chính là Ma Thần hậu đại, thậm chí là truyền nhân của Ma Thần. May mắn, hắn vẫn là một ấu hổ, vuốt chưa mọc ra, nanh không được bén, nếu không Thiên Cẩu Nhẫn đã sớm bỏ chạy. Đối mặt với Ma Thần đương đại, chạy trốn không có gì là đáng xấu hổ. Những ai có thể bỏ chạy lấy mạng, cũng đều là những võ giả cường đại nhất... Đáng tiếc, trừ Vô Thượng Thiên Nhẫn trong truyền thuyết ra, vẫn chưa nghe nói có người nào còn mạng khi bị Ma Thần đuổi giết.
Nhưng, vì người thanh niên trước mặt này còn nhỏ, công lực không đủ, là thời cơ tốt nhất để giết chết hắn.
"Ta không giết ngươi, chính là sai lầm lớn nhất trong đời ta! Tiểu tử, có trách thì tự trách bản thân mình!"Thiên Cẩu Nhẫn nhìn Lục Minh, cặp mắt lạnh lùng phát ra sát khí vô hạn.
"Vậy nhìn xem, là người trẻ tuổi ta, hay là người già như ngươi"Lục Minh nhẹ nhàng chùi đi vết máu ở khóe miệng.
Theo thực lực, hắn biết, bản thân trước kia không phải là đối thủ của Thiên Cẩu Nhẫn.
Thiên Cẩu Nhẫn trước mặt này, hẳn là phải cùng thế hệ với bạo quân phụ thân, thậm chí còn lớn tuổi hơn. Trải qua huấn luyện cực kỳ gian khổ, trở nên vô cùng cường đại, nếu như đổi lại là trước kia, căn bản không phải là đối thủ của hắn, nế là trước kia, chạy trốn được, cũng đã là rất giỏi. Chẳng qua, mình bây giờ, đã không còn như xưa... Tu luyện được tiên thiên chân khí, tu thành tầng mười của Đồng Tử Công, có thể hút năng lượng của ngọc thạch mà chuyển hóa thành tiên thiên chân khí, lại có trự vật không gian một mét vuông. Rồi ba lượt tâm linh cảm ứng, đều có thể giúp cho mình bình an vô sự.
Có trữ vật không gian cùng với sự hấp thu năng lượng của ngọc thạch để chuyển hóa thành tiên thiên chân khí, tương đương như một võ sĩ mang theo rất nhiều máu, dưới tình huống PK như vậy, còn gì mà phải sợ?
Thiên Cẩu Nhẫn cường đại, cũng bị mình lừa đến chết, đặc biệt là trước đó, mình cố tình bại lộ Phượng Hoàng Thiên Tường, nếu muốn liều lĩnh giết mình, thì cũng phải hy sinh bản thân. Dưới tình huống như vậy, Thiên Cẩu Nhẫn sẽ tình nguyện bị thương nặng để cướp lấy mạng sống của mình... Đêm nay, Thiên Cẩu Nhẫn đã trúng kế, không bị mình đùa chết mới là lạ.
Trong lòng Lục Minh, giết chết Thiên Cẩu Nhẫn không phải là điều quan trọng nhất!
Mục tiêu lớn nhất của hắn chính là, thông qua cuộc quyết chiến nguy hiểm này, mà khai quật tiềm lực của mình, làm tăng lực lượng của mình lên.
Nếu mình có thể giết chết Thiên Cẩu Nhẫn, thì kinh nghiệm lần này, có thể giúp tiến thêm một bước dài, hẳn là có thể đánh bại Mục Chi Hiên và Hình Thiên Phong, thậm chí có thể trực tiếp về nhà, khiêu chiến với bạo quân phụ thân.
Trừ việc hấp thụ năng lượng của ngọc thạch để cung cấp năng lượng, trợ giúp Lục Minh khôi phục thương thế và chữa trị thân thể. Lục Minh còn có một biện pháp khác, nếu để cho Thiên Cẩu Nhẫn biết được, tuyệt đối sẽ tức hộc máu mà chết. Bởi vì Lục Minh là khối ma đao thạch, chuẩn bị mược công kích của Thiên Cẩu Nhẫn, để tu luyện "thập bát khổ địa ngục"khủng bố kia.
Đàn ông khi tu luyện "Thập Bát Khổ Địa Ngục"thì không thể tu luyện trong hoản cảnh bình thường.
Chỉ có tu luyện trong hoàn cảnh nguy hiểm thống khổ nhất, mới có hiệu quả, hơn nữa càng nguy hiểm càng đau khổ, thì tu luyện càng nhanh, hiệu quả càng tốt... Lục Minh tin tưởng rằng, không có hoàn cảnh ác liệt nào, có thể so sánh với quyết đấu sống chết.
Hắn muốn mượn thực lực cường đại của Thiên Cẩu Nhẫn để tu luyện, khi đối phương công kích, làm cho mình không tránh né, bị đánh, đồng thời có thể tu luyện "Thập Bát khổ địa ngục", có thể nói, Lục Minh đem việc tu luyện trở thành mấu chốt. Nếu để cho Thiên Cẩu Nhẫn biết Lục Minh có một cái trữ vật không gian, bên trong đầy ấp những ngọc thạch do rất nhiều ngôi sao và đại phú hào cho, không ngừng bổ sung năng lượng, tin tưởng rằng sẽ hộc máu mà phi thăng... Ngoài ra, nếu để hắn biết Lục Minh mượn bản thân để tu luyện võ công, thì tin tưởng rằng hắn sẽ bật ngửa đầu đập xuống đất, hộc máu bỏ mạng!
Thiên Cẩu Nhẫn cứ ra sức mà đánh, quyền cước như gió, đánh ầm ầm ầm lên người Lục Minh, làm cho trong lòng hắn vô cùng đắc ý.
Ngoài mặt Lục Minh tỏ vẻ đau đớn, nhưng trong lòng cũng rất thích.
Nếu tu luyện "Thập Bát khổ địa ngục"trong hoàn cảnh bình thường, căn bản không có khả năng tu thành, nhưng bây giờ Lục Minh bị Thiên Cẩu Nhẫn độc ác công kích, thập bát khổ địa ngục có thể từng chút từng chút hình thành, làm cho một chút thống khổ ngưng tụ lại, chuyển hóa thành chân khí đặc thù.
Càng nguy hiểm, càng tiếp cận tử vọng, càng thống khổ vô cùng, thì chân khí ngưng tụ càng nhiều, chuyển hóa càng nhanh.
Lục Minh vận khởi Đồng Tử Công tầng mười, mạnh mẽ chống lại, trừ bỏ nhưng công kích vào những chổ nguy hiểm, thì trước ngực, sau lưng, tay chân, băn cản là không né, chỉ gắt gao phòng ngự, chống cự, mặc cho Thiên Cẩu Nhẫn công kích.
Loại phương pháp tu luyện này cực kỳ nguy hiểm, lại rất đau đớn, nhưng tốc độ có thể làm cho Lục Minh không tưởng được, cơ hồ hắn đã cảm nhận được một chút chân khí hình thân bên trong cơ thể.
Tu luyện thập bát khổ địa ngục một phút, so ra còn hiệu quả hơn tu luyện đồng tử công một ngày.
Ngoài mặt, Lục Minh chỉ trốn đông tránh tay, không hề phản kích, trên thực tế, lu luyện đồng tử công đến tầng mười đạt tiểu viên mãn chi cảnh, thân thể của hắn bị thương không lớn, hơn nữa còn có năng lượng của ngọc thạch không ngừng bổ sung, những tổn thương do Thiên Cẩu Nhẫn công kích chưa vượt quá một giây thì tiên thiên chân khí đã bắt đầu chữa trị. Đương nhiên trong mắt người thường, thì đây là một cảnh tượng khủng bố, làm cho ai ai cũng sợ đến mức mặt trắng bệch không còn chút máu.
Rất nhiều MM đã khóc, không đành lòng nhìn.
Trầm Khinh Vũ ôm lấy Giai Giai đang khóc um sùm, an ủi : "Tin tưởng hắn, hắn không sao đâu, mọi người không cần lo, hắn làm như vậy, nhất định là có đạo lý của hắn!"
Niếp Thanh Lam nắm chặt tay, hận không thể lên lôi đài giúp Lục Minh. Thần sắc lãnh khốc của Cảnh Hàn cũng trở thành vẻ mặt lo lắng... các nàng làm sao mà không tin Lục Minh, nhưng mắt thấy hắn bị Thiên Cẩu Nhẫn công kích như mưa, thật sự là không nhịn được sự đau lòng.
Lục Minh cảm thấy thập bát khổ địa ngục đã bắt đầu, chỉ cần kéo dài thêm mười phút nữa hẳn là có thể luyện thành tầng thứ nhất, trong lòng đang mừng như điên.
Bỗng nhiên, Lặc ca và Tằng chưởng môn la to lên.
"Năm phút đã qua, đến giờ rồi, trọng tài, thời gian đã hết, sao còn chưa ngăn trận đấu lại? Tuyển thủ phải nghỉ ngơi! Quảng cáo đi, chúng ta lập tức quảng cáo, trọng tài, tách bọn họ ra..."Kỳ thật chưa đến năm phút, chỉ là hai người không thể chờ được, trọng tài bốn phía nhìn nhìn, cảm thấy dù sao thời gian cũng không sai lệch lắm, chỉ có mười giây cũng không có việc gì, nhanh chóng chạy tới nói : "Dừng tay, bây giờ phải chấm dứt, lần sau tiếp tục!"
"Kungfu Panda, ngươi thật làm cho người ta bất ngờ, ta thừa nhận lực phòng ngự và ý chí của ngươi rất cứng cỏi, nhưng bây giờ chỉ mới là bắt đầu!"Thiên Cẩu Nhẫn cười haha, nhảy xuống lôi đài.
"Phi!"Lục Minh nhẹ nhàng nhổ một bãi nước bọt đầy máu, cười lạnh nói: "Đúng vậy, đây chỉ là mới bắt đầu, xem ai là người cười cuối cùng!"
Tằng chưởng môn, Lặc ca, Hắc Báo, Tà Dương, Lạc Vân cùng nhau xông tới dìu Lục Minh, kéo hắn về.
Lục Minh giành lấy micro, hướng về toàn trường, cười một cách rạng rỡ như ánh mặt trời, nói : "Mọi người không cần sợ, từ nhỏ tôi đã tu luyện Đồng Tử Công Kim Chung Tráo, mấy quyền này căn bản không tính là gì, các người nên ủng hộ cho tôi, tôi nhất định có thể đánh bại tên ngu ngốc thiên cẩu kia! Mọi người phải tin tưởng, người cười cuối cùng, nhất định là tôi!"

Bình luận





Chi tiết truyện