chương 195/ 830

Ôn Hinh phu nhân cười, làm cho Lục Minh rơi vào mộng ảo, nàng cười mà không đáp, nhưng trong lòng hắn rất vui, cái này, chẳng phải là đáp án tốt nhất sao.
Dùng xong bữa ăn sáng, Lục Minh gọi điện cho Ngu Thanh Y và Hạ Linh, vốn định dẫn các nàng đi mua đồ, Lâm Vũ Hàm còn nửa mét danh sách mua sắm, Niếp Thanh Lam các nàng mặc dù không nói, nhưng Lục Minh cũng chuẩn bị mua một ít lễ vật, còn có chúng nữ ở Phương Phỉ Uyển, thân làm ông chủ, đến HongKong một chuyến, không có lý do gì mà không mua lễ vật cho các nàng.
Nữ hoàng bệ hạ Mục Thuần kia, tiểu nha đầu Giang Tiểu Lệ, cũng phải có lễ vật, Lục Minh sau khi tính toán xong, thật muốn đi ngủ cho khỏe.
Hắn phát hiện ra túi tiền của mình dù có dày lên mấy lần đi nữa, phỏng chừng cũng không thể mua đủ những thứ này, nếu muốn hoàn thành nhiệm vụ, vậy thì phải đến Macao làm một vụ mới được.
"Buổi sáng hôm nay bọn chị bận rồi, tự em đi đi!"Hạ Linh phải đi đến phòng ghi âm, vì sáng nay Ngu Thanh Y phải đi thu bài hát mới.
"Được rồi!"Lục Minh không còn biện pháp, đành phải xuống lầu.
Ông mập mạp Lại Hữu Vi kia đang chờ ở đại sảnh Shangrila, thấy Lục Minh xuống, không để ý đến sự ngăn cản của phục vụ và bảo an, lập tức xông lại, nắm lấy tay Lục Minh, nói : "Đi theo tôi, Tông lão muốn gặp anh ... lên xe trước nói sau, tôi chờ cậu hai ngày rồi, ngày hôm qua cậu không có ở đây, tôi chờ cả ngày luôn, rồi hôm nay đến sớm hơn, rốt cục cũng chờ được cậu!"
Lục Minh quái lại, mình không quen biết Tông lão của hắn, ổng muốn gặp mình để làm gì?
Ông mập giải thích : "Tông lão, chính là đại sư trung y, đương nhiên là tôi không biết, tôi chỉ biết con gái của ông ta, chính là y sư Tông Minh Tú, là y sư châm cứu rất nổi tiếng, phỏng chừng cậu cũng biết. Cậu không biết? Không sao cả, Tông lão của tôi chính là y sư số một, chẳng những châm cứu, mà những phương diện y học khách cũng rất có kinh nghiệm, lương trà tông thị, quy linh hoang, thanh hòa chúc, tráng nguey6n thang, tư âm đại bổ thang đều vô cùng nổi danh, cậu có nghe qua chưa? Chưa từng nghe qua? Không sao luôn, chúng ta đi gặp ông ta, cùng là y sĩ, gặp nhau trao đổi một chút cũng tốt"
Lục Minh nghe xong, lập tức lắc đầu cự tuyệt nói : "Tôi bận lắm, không rãnh đi gặp cái gì mà tông thần y đâu, tôi còn phải đi mua đồ!"
Lúc này, điện thoại của ông mập vang lên, cầm lên nghe.
Nghe xong, lại nắm chặt tay của Lục Minh, nói : "Tiểu thần y, tôi sẽ đưa cậu đi, sao thế, anh không phải muốn ra ngoài sao?Tại sao tôi lại đi nghe lời trung y à? Thật ra thì vợ của tôi muốn tôi đi tìm Tông Minh Tú y sư, kết quả là nàng ta rất kỳ quái, hỏi tôi là sao biết chứng thái dương bàng quang kinh và túc thái âm thận có vấn đề, tôi nói là do cậu chỉ. Nàng ta nghe xong lập tức báo với cha, thủ trương cuối cùng quyết định tự mình gặp cậu"
"Gặp tôi làm gì? Tông thần y gì đó châm cứu chữa bệnh cho ông mới đúng"Lục Minh kỳ quái hỏi.
"Tông lão nói, ông không tin công phu bát châm tề, phải tận mắt nhìn. Đến lúc đó cậu thi triển trên người tôi, vậy thì Tông lão sẽ tin. Ông ta nói, nếu cậu có thể làm được bát châm tề, sẽ đưa cho cậu hai tuyết liên hoa quý hiếm"Lại mập mạp khuyên bảo, chẳng qua Lục Minh thì choáng váng, thì ra là muốn học trộm nghề!
"Không đi, hôm nay tôi bận nhiều việc"Lục Minh thầm nghĩ, làm gì mà dễ dàng có được tuyết liên hoa ngàn năm chứ? Xem ra cũng tốt.
"Còn có một hầu đầu cô, nếu cậu chữa cho tôi, tôi sẽ mua tiểu bảo bối hầu đầu cô của Tông lão rồi đem tặng cho cậu ..."Lại mập mạp lại ra điều kiện.
"Có lớn không?"Lục Minh lại nghĩ, có thêm đầu hầu cô vài trăm năm cũng rất tốt.
"So với đầu của con nít thì lớn hơn, cỡ chừng đầu của con nít ba tuổi ..."Lại mập mạp sợ Lục Minh không dáp ứng, nên bắt đầu quăng bom.
"Tôi không thèm, nhỏ như vậy thì dùng cái gì!"Lục Minh xoay người bước đi, nói chuyện với người này quả thật lãng phí nước miếng, đầu hầu cô nếu không lớn như cái chậu rửa mặt, thì phỏng chừng chỉ mười năm tám năm là cùng. Thứ thật sự hiếm lạ, phải là hầu đầu cô trăm năm tuổi.
"A?"Lại mập map xém chút đã ngã ngất, là tâm can bảo bối của Tông lão, mà trong mắt hắn cũng không có giá trị?
"Tông lão ... Tông lão còn có cái lớn hơn .... cỡ bằng cái thuyền buồm tam giác!"Lại mập mạp cực lực hấp dẫn sự chú ý của Lục Minh.
"Không, không hiếm lạ!"Lục Minh khinh thường!
"Tông lão còn có song đầu bào ..."
"Không đi!"
Lại mập mạp đã đem những cái quý báu nhất trong kho của Tông lão từng thứ ra nói, nhưng Lục Minh vẫn lắc đầu, bất quá hắn túm lại Lục Minh không tha, Lục Minh đi đâu, hắn cũng theo. Cuối cùng thấy Lục Minh lấy ra một danh sách mua sắm dài nửa mét, tiến vào trong khu thương mại, trong lòng không khỏi mừng rỡ, nhanh chóng làm hướng dẫn viên du lịch, rồi đưa lời khuyên cho Lục Minh, cái nào hàng tốt, cái nào không tốt, hàng nào đáng tin cậy...
Cuối cùng, còn giành phần trả thù lao.
Lục Minh dựa vào sự hỗ trợ của Lại mập map, hiệu suất quả nhiên đề cao rất nhiều, hơn một giờ mà đã mua được hơn hai mươi vật phẩm.
Tuy rằng chưa được 1/10 cái danh sách mua sắm này, nhưng cũng làm cho Lục Minh âm thầm thở phào một hơi, ít nhất là mình có thể báo cáo công tác.
Tiền của Lâm Vũ Hàm đưa đã dùng hết, cô nàng này lúc trước đã nói, nếu không đủ thì Lục Minh cứ ứng tiền ra, xem ra đã sớm biết không đủ, mà còn viết ra nhiều như vậy, thật sự là chịu nhiệt hết nổi với nàng, mình làm gì mà ứng ra được nhiều tiền như vậy? Nhưng mà bây giờ, cũng do Lại mập mạp trả tiền, nếu không thì túi tiền đa cạn khô rồi.
Xem ra, phải chơi chiêu thôi, nếu không thì ngay cả tiền đón taxi cũng sẽ không có.
Lục Minh bỗng nhiên muốn đến Macao chơi bài ghê, bởi vì trong túi không có tiền thì quả thật rất khó chịu. Lục Minh oán hận nhìn cái tờ danh sắm, trong đó một lọ nước hoa hàng hiệu cũng đến mấy ngàn đồng, chẳng lẽ xưởng sản xuất nước hoa không nghĩ qua, một tháng tiền lương của người thường còn chưa được đến một ngàn sao?
Quả thật là quỷ hút máu!
Xem ra, mình ra giá một trăm vạn cho một lọ Cửu Chuyển Dưỡng Nhan Dịch vẫn còn khá thấp ...
Trong lòng đang nghỉ ngợi, bỗng nhiên quẹo ở một góc đường, đụng trúng một người, vừa nhìn thấy, phát hiện ra cô gái trước mặt rất quen mắt, quái lạ, mình ở HongKong có người quen sao?
Một nữ lang đội kính râm mặc váy ngắn mang giày cao góc rất gợi cảm, đầu tiên là nói lời xin lỗi, nhưng sau đó, phát hiện ra người mình đụng trúng là Lục Minh, lập tức tức giận hừ một tiếng, muốn phát tác cơn tức. Một người con trai nhuộm tóc vàng chạy đến góc đường, nhìn nữ lang gợi cảm hỏi : "Em chính là Lộ Lộ? Em không phải nói là chúng ta đến khô lâu hơi sao? Tại sao còn dẫn theo hai người này, họ là ai?"
Lục Minh còn chưa kịp phủ nhận quan hệ với nàng, thì nữ lang gợi cảm lập tức ôm lấy cánh tay của hắn, cười nói : "Kim Mao ca, anh không phải sợ nhiều người sao? Các anh mở tiệm là muốn người ta đến chơi, em mang hai người đến không được sao? Đây là ông chủ Trần, là phú ông trăm vạn!"
"Tôi là ông chủ Trần?"Lại mập mạp há to mồm.
Nữ lang váy ngắn gợi cảm liền chớp mắt nhìn hắn, làm nũng nói :"Ông chủ Trần, ông không phải đã đáp ứng người ta đến khô lâu chơi sao?"
Rồi còn hôn lên mặt Lục Minh một cái, cười quyến rũ giới thiệu với thằng tóc vàng : "Đây là bạn trai mới của em, anh ấy là thái tử gia La Loan nổi danh, là nhân vật của xã hội thượng lưu, nếu anh làm cho anh ấy chơi vui vẻ, thì tùy tay thưởng năm vạn mười vạn cũng có thể! Hôm nay em cố ý hẹn anh ấy và ông chủ Trần đến chơi, nếu anh thấy mất hứng, vậy thì đi!"
Kim Mao ca vội vàng xua tay, cười cầu tài nói : "Hai vị đừng đi, khô lâu chúng tôi đương nhiên hoan nghênh bằng hữu mới, nhưng các người không biết, gần đây cảnh sát tuần tra rất nhiều, cho nên chúng tôi đều lo lắng đề phòng, vì thế phải hỏi hai câu"
Người này nói xong, Lục Minh lập tức nhận ra nữ lang gợi cảm này là ai, nàng chính là nữ cảnh sát anh khí hôm quay kiếm chuyện với mình.
Hôm qua nàng rất có tinh thần trách nhiệm với mình, sao hôm nay lại ăn mặc giống gái bao thế này?
Chẳng lẻ, nàng muốn vào khô lâu để tra án?
Thấy Kim Mao nổi lòng nghi ngờ, cho nên muốn điều tra mình và Lại mập mạp?
Kim Mao ca nhìn xung quanh một cái, sau đó thấp giọng hỏi : "Hai vị, không phải Kim Mao đa nghi, các vị cũng biết, chúng tôi chỉ là lính lác, đại ca ở trên phân phó xuống, chúng tôi phải nghe ... Nếu chúng tôi muốn dẫn khách vào chơi, ít nhất phải có mười vạn đồng, không biết ..."
"Nói nhãm, tiền đương nhiên chúng tôi có!"Lại mập mạp bình thường có lẽ không mang nhiều tiền, nhưng hôm nay lại bỏ túi khá nhiều vì muốn thu mua Lục Minh!
Hắn mò tay vào túi, móc ra một sấp chi phiếu, khi Kim Mao nhìn thấy, cái bóp tiền kia, là da cá sấu hàng hiệu của Ý, cái lớp da ở ngoài cũng đã hơn ngàn đô HongKong, nhìn thấy xong làm cho Kim Mao nuốt nước miếng, lòng nghi ngờ nhất thời biến mất, lập tức cúi đầu khom lưng dẫn ba người đi đến khô lâu!
Lục Minh không muốn làm cảnh sát nằm vùng, lập tức cự tuyệt : "Không đi, không đi, tôi và ông chủ Trần thích đi đánh golf hơn!"Nữ cảnh sát hóa trang thành nữ lang lập tức ôm sát lấy Lục Minh, nói nhỏ : "Anh dám không đi? Bây giờ anh không đi, tôi sẽ kiên anh phi lễ cùng với đánh lén cảnh sát, đồng sự của tôi đang mai phục chung quanh, anh thử xem? Hôm nay anh phải phối hợp hành động của tôi, nếu làm hỏng đại án của tôi, tôi sẽ bắn bỏ tiểu đệ đệ của anh, làm cho anh thành thái giám luôn!"Khi Kim Mao nhìn qua, đã mỉm cười quyến rũ, khẽ hôn lên mặt Lục Minh một cái, sau đó nói nhỏ bên tai cảnh cáo hắn : "Nếu anh hợp tác giúp tôi phá án, vậy thì chuyện trước kia tôi sẽ bỏ qua, nói bạn của anh phối hợp một chút, tôi cam đoan tiền hắn được chia không ít!"
Lại mập mạp còn tưởng rằng Lục Minh và nữ lang gợi cảm có quen biết, mặc dù có chút khó hiểu, nhưng cũng không hỏi.
Hắn cười ha ha, với kinh nghiệm từng trải, đương nhiên cũng nhìn ra, bây giờ là lúc thu mua Lục Minh thích hợp nhất, cho nên không phản đối.
Lục Minh nổi điên, tai sao mình luôn xui xẻo thế này, gặp toàn chuyện gì đâu không.
Nhìn cô cảnh sát này thật muốn nổi điên lên, trong lòng một bụng tức giận không chổ phát tiết, nghĩ cách thoát khỏi nàng, cuối cùng đầu óc vừa nhảy số xong, liền cười ha hả.
Nữ cảnh sát giật mình hoảng hốt, sợ người này nói ra mình là cảnh sát, nếu nói ra, thì công sức mình và đồng sự âm thầm điều tra ba tháng sẽ phải vứt bỏ, còn đả thảo kinh xà, để cho khô lâu biết có cảnh sát trà trộn vào!
Trong lòng đặc biệt lo lắng, bỗng nhiên, bàn tay của Lục Minh trực tiếp đư lại, chộp lấy ngực nàng, dọa nàng hết hồn.
"Em là bạn gái của anh, để anh bóp một chút có khoái hay không? Em nói đi, bây giờ em có thích hay không?"Lục Minh trừng mắt nhìn nàng, nếu nàng dám hó hé, thì như vậy, mình có thể thuận tiện cho nàng một cái tát, và sau đó là chia tay. Nữ cảnh sát bị Lục Minh sờ ngực, quả thật ngây người trong hai giây, nàng yên lặng nhìn Lục Minh, phản ứng đầu tiên là đem cánh tay hắn ra, nhưng trong lòng cảm thấy được, hắn đang chơi chiêu với mình!
"Thích, anh ... anh thật là xấu!"Nữ cảnh sát cố kìm nén lửa giận, thấy Kim Mao đang chảy nước miếng nhìn mình, cũng làm bộ cố tình đẩy tay Lục Minh lại, phối hợp làm nũng kêu một tiếng.
"Thật sự thích sao? Vậy hôn anh một cái!"Lục Minh nghĩ thầm, không chơi chết cô sao? Vì thế càng đưa ra yêu cầu quá mức!
"..."Nữ cảnh sát nhìn Lục Minh, nếu có súng ở đây, nàng sẽ rút ra bắn hắn tét não!
Trời ơi, hắn được voi rồi còn muốn đòi luôn Hai Bà Trưng?

Bình luận





Chi tiết truyện