Ở trong Thúc Tôn thế gia, Mạnh Tôn Tử Uyên tỉ mỉ kể lại chân tướng một lượt, cười lạnh nói:
- Ngươi thấy thế nào, Khánh Kỵ hắn đúng chỉ là một con chó nhà có tang, Quý Thị muốn mượn danh nghĩa hắn để đoạt quyền của ngươi và ta, cho nên mới nâng hắn lên làm thượng khách, hắc! Hắn ở Lỗ quốc chỉ có mỗi hai trăm thân binh, thế mà dám ban đêm lẻn vào phủ ta, giết người đe dọa, Mạnh Tôn Tử Uyên ta dễ bị dọa lắm sao? Ta muốn mang binh tiễu trừ Khánh Kỵ, ý ngươi thế nào?
Thúc Tôn Ngọc liếc nhìn hắn một cái, thản nhiên nói:
- Ngươi sáng sớm đã chạy sang đây, còn chưa nghe nói tin tức gì à?
Mạnh Tôn Tử Uyên trừng mắt nói:
- Tin tức gì chứ, còn có tin tức gì lớn hơn so với tin tức trong nhà ta đây?
Thúc Tôn Ngọc thản nhiên cười, nhẹ nhàng thở dài một cái nói:
- Đêm qua, Quý Thị cũng bị người hành thích.
- Cái gì? - Mạnh Tôn Tử Uyên ngây người, sau một lúc lâu mới hô lên kỳ quái:
- Điều đó là không thể, quyết không thể được, hắn bị điên rồi phải không? Nếu không phải là hắn, chẳng lẽ... thực là có kẻ khác muốn gây bất lợi cho ta và ngươi?
Thúc Tôn Ngọc ha hả cười:
- Tử Uyên huynh, ngươi cũng không có chủ ý chắc chắn, phải không? Ha hả, ngay cả ngươi nghe xong tin tức như vậy, cũng không dám xác định thân phận của hung thủ, thử hỏi, ta và ngươi đánh tới chỗ của Khánh Kỵ, Quý Thị sẽ tin tưởng lời ngươi nói sao?
Mạnh Tôn Tử Uyên cứng lưỡi, Thúc Tôn Ngọc lại nói:
- Tới lúc đó, ngươi muốn lật Khánh Kỵ, ngược lại có khi còn bại lộ chuyện ngươi ám sát hắn, trở thành một kẻ bất nhân bất nghĩa.
Thúc Tôn Ngọc nói đến đây, tán thưởng nói tiếp:
- Cơ Liêu có con trai như thế, thật sự là làm cho người ta hâm mộ. Một thiếu niên chưa tới nhược quán, lại có thể có tâm kế như vậy, phản ứng nhanh chóng như thế khiến cho người ta phải thán phục. Ngươi tới ám sát, ta vốn đoán rằng, hắn chỉ có thể sử dụng được hai thủ đoạn thôi, một là tố giác với Quý Thị, đến lúc đó, hắn không có chứng cớ rõ ràng, Quý Thị lại chưa quyết tâm quyết liệt với ta và ngươi, nếu đã trở mặt lẫn nhau, vừa lúc buộc Quý Thị phải sớm lựa chọn.
Nếu hắn không theo cách này, vậy tất nhiên là ỷ vào sự can đảm của bản thân, chuẩn bị ứng phó với sự tập kích ám sát vô cùng vô kể của ngươi. Nào ngờ, hắn ở trong địa phận Lỗ quốc ta, lại có thể dám trả thù với ngươi như vậy, những tưởng hắn chỉ là một kẻ hữu dũng vô mưu, nào ngờ ngay cả Quý Phủ cũng tới hành thích...
Thúc Tôn Ngọc nói tới đây, ngửa mặt lên trời than thở:
- Ai, Lỗ quốc công khanh chúng ta, ai chẳng biết Quý Thị là người ủng hộ hắn, nếu bảo là hắn đi ám sát Quý Thị, trừ phi phải bắt tận tay day tận mặt, còn không thì ai chịu tin?
Mạnh Tôn Tử Uyên cả giận nói:
- Theo lời ngươi nói, chẳng lẽ khi hắn tới tận cửa nhà ta, còn phải nén giận, ra vẻ không biết sao?
Thúc Tôn Ngọc cười:
- Theo ý ta, kế của Khánh Kỵ không phải chỉ có thế, hắn... tất còn chủ ý đằng sau. Tử Uyên huynh, nếu ngươi hiện tại đánh tới cửa nhà hắn, ngoại trừ tự lộ ra hành tung của mình, còn thì chẳng có cái lợi gì cả.
Mạnh Tôn Tử Uyên nghi hoặc nói:
- Hắn còn có thể có cái gì ở đằng sau?
Thúc Tôn Ngọc nói:
- Ta đã cho người đi theo dõi Nhã Uyển và Quý Phủ, nếu tính toán không sai, rất nhanh sẽ có tin tức. - Hắn mỉm cười, nhón lấy mũi tên gãy ở trên án nói:
- Khánh Kỵ giỏi dùng binh, binh quý ở thần tốc mà.
Mạnh Tôn Tử Uyên thấy thứ gì đó trên tay hắn, ngạc nhiên nói:
- Tử Ngọc, ngươi cầm mũi tên gãy làm gì?
Thúc Tôn Ngọc đưa đoạn mũi tên cho hắn, thong dong cười nói:
- Đây là đêm qua, Khánh Kỵ tự mình đưa tới quý phủ của ta.
Mạnh Tôn Tử Uyên thân mình chấn động, hoảng sợ nhìn về phía Thúc Tôn Ngọc. Thúc Tôn Ngọc cười, tỉ mỉ kể lại sự tình xảy ra đêm qua một lượt, Mạnh Tôn Tử Uyên lắng nghe thần sắc biến chuyển mấy lần. Chờ khi Thúc Tôn Ngọc nói xong, hắn đang muốn lên tiếng, từ cửa phòng có một viên gia tướng bẩm báo:
- Chủ thượng, có tin tức.
Thúc Tôn Ngọc nghiêm nghị ngồi dậy, hai hán tử ăn mặc như người dân bình thường một trước một sau bước vào, chắp tay trước ngực thi lễ nói:
- Kẻ hèn ra mắt chủ thượng.
Thúc Tôn Ngọc nhìn chằm chằm bọn họ, nói:
- Nói, có tin tức gì?
Một người trong đó nói:
- Chủ thượng, sáng sớm hôm nay, Quý Thị công tử tới Nhã Uyển đón Khánh Kỵ, cùng xe hướng về phía Đông thành. Thuộc hạ bám theo suốt đường, ở ngoài cửa thành thì thấy Quý Phủ đang treo giải thưởng, đang tìm người nhận biết ra xác thích khách, có một thanh niên bán đồ ăn nhận ra thích khách kia là người đánh xe của Ngô quốc dịch quán, Quý Tôn công tử mừng rỡ, lập tức nói tạm biệt Khánh Kỵ, theo gia tướng của hắn trở về Quý Phủ. Kẻ hèn nhận mệnh giám sát Khánh Kỵ, cho nên mặc kệ Quý Tôn công tử, đuổi theo Khánh Kỵ ra khỏi thành. Không ngờ xe của hắn đi thẳng về phía Đông Nam, mục tiêu là hướng tới núi Ni Khâu, trước xe sau xe có hơn mười võ sĩ hộ vệ, con đường đó lại hoang vắng, kẻ hèn không dám để hắn phát hiện ra, đành phải trở về bẩm báo.
Mạnh Tôn Tử Uyên kiềm chế không được nói:
- Thích khách là người của Ngô quốc dịch quán, thế này... sao có thể như vậy? Cho dù người nước Ngô biết rằng chúng ta thu lưu Khánh Kỵ, nhưng dù sao cũng chưa đồng ý phát binh, đã điều thích khách tới ám sát ta sao? Thật sự là vớ vẩn.
Thúc Tôn Ngọc thản nhiên nói:
- Ở trong mắt ngươi là vớ vẩn, ở trong mắt thiên hạ chắc gì đã vớ vẩn. Cơ Quang có thể sai thích khách mà đoạt quốc, lại sai thích khách trừ bỏ họa lớn, vì sao không thể lại dùng thích khách để đối phó với ngươi và ta? Triều đình và nhân dân Lỗ quốc nghĩ như vậy, thế cũng là đủ rồi. Ngươi muốn phản bác, thử hỏi ngươi có thể nói rõ tại sao người đánh xe của Ngô quốc dịch quán lại trở thành thích khách không?
Mạnh Tôn Tử Uyên căm giận hừ một tiếng, ánh mắt của Thúc Tôn Ngọc lại chuyển hướng lên tên còn lại, gật đầu nói:
- Ngươi có tin tức gì?
Người nọ chắp tay nói:
- Chủ thượng, kẻ hèn nghe ngóng được, Quý Tôn công tử hồi phủ chưa được bao lâu, liền lĩnh một đội nhân mã tới Ngô quốc dịch quán tịch thu tài sản, giam giữ sứ giả...
Mạnh Tôn Tử Uyên chau mày:
- Cho dù như thế nào, sứ giả là đại biểu cho Ngô quốc, chỉ vì một khối tử thi, Quý Tôn Thị đã kết luận rằng là do người nước Ngô làm sao?
Thúc Tôn Thị mỉm cười:
- Quý Thị không có quyết đoán như vậy, nếu ta đoán không nhầm, tất là có Dương Hổ và con trai hắn Quý Tôn Tư thêm mắm thêm muối vào, không được bao lâu là hắn sẽ lại đổi ý thôi, có điều hắn cho dù không giết sứ Ngô, sợ rằng cũng sẽ không thả, tất nhiên sẽ phái người tới Ngô quốc chất vấn, chiếm trước tiên cơ, như vậy một khi người nước Ngô muốn Lỗ quốc ta giao Khánh Kỵ ra, hẳn là có thể lấy chuyện Ngô sứ ám sát ra để kéo dài thêm thời gian.
Mạnh Tôn Thị bừng tỉnh, Thúc Tôn Ngọc lại hỏi:
- Chỉ có mấy tin tức này sao?
Người nọ ngẩn ra, lại nói:
- Đúng rồi, ngoài ra... không có tin tức gì nữa. Quý Tôn công tử sau khi giam Ngô sứ xong, liền đánh xe đi tới Đông thành. Kẻ hèn cả đường theo dõi, nghe hắn nói với vị công tử quen biết rằng muốn tới chân núi Ni Khâu để diễn luyện kỹ năng săn bắn, còn giao ước với hai vị bằng hữu đêm nay sẽ đi Hạc Minh quán uống rượu. A, đúng rồi, còn nói hắn đêm qua đưa cho Khánh Kỵ công tử sáu mỹ nhân, Khánh Kỵ công tử một đêm truy hoan, chống được cả lục nữ, làm cho cả sáu vũ kỹ vốn không nguyện làm thị thiếp nhà giàu toàn bộ đều phục tùng cả về thể xác lẫn tinh thần, rốt cuộc không thể tách rời khỏi hắn, sáng sớm hôm nay khi hắn đi đón Khánh Kỵ công tử còn thấy sáu vũ kỹ kia đau khổ cầu xin, nguyện từ nay về sau cam lòng hầu hạ...
Thúc Tôn Ngọc sau khi nghe thấy vậy thì mặt lung tung rối loạn, không có gì hữu dụng cả. Nhíu mày một chút, xua tay nói:
- Ta biết rồi, lui xuống đi.
Hai gia tướng vội vàng khom người lui ra, Thúc Tôn Ngọc nhướng mi lên, cười hắc hắc, Mạnh Tôn Tử Uyên bực mình không thôi, hỏi:
- Ngươi cười cái gì?
Thúc Tôn Ngọc ánh mắt nhấp nháy, trầm ngâm nói:
- Ta đang nghĩ, chuyện đêm qua, chỉ là chủ ý của Khánh Kỵ một người, hay là Dương Hổ, Quý Tôn Tư vì muốn gia chủ sớm hạ quyết tâm, cho nên hợp mưu với Khánh Kỵ. Hoặc cũng có thể là Quý Thị tự mình làm ra trò hay? Ở cổng thành đã phát hiện ra thân phận thích khách, là người đánh xe của Ngô quốc, con trai của Quý Thị lại đã truyền phát thông tin Khánh Kỵ đêm qua một khắc cũng chưa từng rời khỏi phủ đệ, chỉ cùng với sáu mỹ nhân mà hắn đưa giao hoan... Chậc chậc chậc, nếu không phải là có những lời nói của con gái thân sinh, ngay cả ta cũng phải hoài nghi rằng hắn đêm qua có rời đi hay không.
Bình luận
- Chương 294
- Chương 294
- Chương 294
- Chương 293
- Chương 293
- Chương 292
- Chương 291
- Chương 290
- Chương 289
- Chương 288
- Chương 287
- Chương 286
- Chương 285
- Chương 284
- Chương 283
- Chương 282
- Chương 281
- Chương 280
- Chương 279
- Chương 278
- Chương 277
- Chương 276
- Chương 275
- Chương 274
- Chương 273
- Chương 272
- Chương 271
- Chương 270
- Chương 269
- Chương 268
- Chương 267
- Chương 266
- Chương 265
- Chương 264
- Chương 263
- Chương 262
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 201
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 200
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 199
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 198
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 168
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 167
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 166
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 164
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 163
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 159
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 158
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 147
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 92
- Chương 92
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 91
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 90
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 75
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1
- Chương 1