Khánh Kỵ nhìn thấy bộ dạng háo sắc của những tiểu tử vắt mũi chưa sạch này, trong lòng không khỏi cười thầm, trên dưới năm nghìn năm, cũng chỉ có loại đề tài này mới nghe hoài không chán, ngàn năm không thay đổi, khó trách thánh nhân đều nói: “Ăn uống và nam nữ, là dục vọng to lớn của con người”. Huynh đệ ta dù sao cũng lớn hơn các ngươi tới mười tuổi, muốn lừa dối mấy tiểu tử hỉ mũi chưa sạch như các ngươi còn không phải là dễ sao?
Hắn bày ra thần sắc nghiêm nghị, nói:
- Khi đó, Khánh Kỵ tuổi còn nhỏ, có một lần, cùng một vị thế gia nữ tử vào trong rừng chơi trốn tìm rồi bổ nhào vào nhau, không biết tại sao, ham muốn nổi lên, ta chỉ cần lời ngon tiếng ngọt nói một hồi sau này nhất định sẽ lấy nàng làm vợ, thiếu nữ kia liền cũng ỡm ờ, cùng làm chuyện tốt với ta.
Khánh Kỵ dứt lời, bưng chén rượu lên uống, mọi người đang nghe đến chảy nước dãi, thấy hắn im miệng không nói, lập tức truy hỏi:
- Nói nhanh nói nhanh, thế nào mà phần trọng yếu nhất lại lược bỏ là sao? Nàng kia tướng mạo như thế nào, dáng người ra làm sao?
Có người tức sùi bọt mép kêu:
- Quá trình! Quá trình, ta cần quá trình, không cần kết quả!
Quý Tôn Tư cười mỉm lắng nghe, lập tức tâng bốc nói:
- Khánh Kỵ công tử, quá trình... quá trình lần đầu hoan hảo là nói xong rồi sao?
Khánh Kỵ nghiêm trang nói:
- Xong rồi.
Mọi người vừa nghe thấy thì đều nhụt chí, người này quá mức nhàm chán, thật sự không thú vị, quả thực cực kỳ không thú vị. Quý Tôn Tư nghe xong cũng vẻ mặt cười khổ, từng trải như vậy còn không bằng không nói, hắn tằng hắng cổ họng, đang muốn tự mình nói lên một chuyện phong lưu để dẫn dắt Khánh Kỵ rời khỏi bị vây công, đã thấy Khánh Kỵ buông chén rượu, tiện nói:
- Khi đó Khánh Kỵ tuổi nhỏ, 'chơi' ở trong rừng một lúc lâu, vốn đã mỏi mệt, lại trải qua nhận thức lần đầu tiên trong đời người, lại càng mềm nhũn buồn ngủ, rốt cuộc ôm lấy nàng ngủ luôn trong rừng.
Tôn Ngao vừa nghe thấy, hấp tấp nói:
- Câm miệng, câm miệng, chỗ mấu chốt còn ở phía dưới.
Mạnh Tôn Tử Dã quay người xem thường nói:
- Nói vô nghĩa, chỗ mấu chốt của ta cũng ở phía dưới.
Có một nam nhân tốt liền tươi cười vui vẻ nói:
- Chỗ mấu chốt này nói đúng là phải ở phía sau, ừm... phải là ở phía sau.
Mọi người cười ha hả, Quý Tôn Tư xị mặt quát:
- Đều câm miệng hết, không quản hắn phía dưới phía sau, lắng nghe Khánh Kỵ công tử nói.
Lúc này động tác thân thể của các vũ nữ cũng đã toàn bộ chậm lại, hiển nhiên lực chú ý của các nàng cũng đều bị lời nói của Khánh Kỵ hấp dẫn, các nàng đều là những nữ tử phục vụ các cuộc vui, chuyện nam nữ vốn nghe như cơm bữa, những người khác nói cái gì phiêu phiêu dục tiên, các nàng cũng không thèm để ý, nhưng Khánh Kỵ nói ra từng trải, quá trình đơn giản như vậy, tựa hồ như cố sự chân chính lại phát sinh ở phía sau, ngược lại khiến cho các nàng thấy kỳ lạ.
Khánh Kỵ thấy đã khiến cho mọi người hứng thú, liền nhấp qua một ngụm rượu, cười mỉm nói:
- Lại nói tới Khánh Kỵ mỏi mệt không chịu nổi, liền ôm lấy nàng ngủ trong rừng, mặt cỏ mềm mại, ánh mặt trời ấm áp, hương hoa hòa với gió, người như đê mê, Khánh Kỵ ngủ vô cùng ngọt ngào, đúng lúc này...
Có vị công tử khẩn trương nói:
- Xảy ra chuyện gì, hay là xuất hiện mãnh thú...
Hắn còn chưa nói xong, liền bị đồng bọn bên cạnh gõ thật mạnh một cái trên đầu, lập tức câm miệng. Khánh Kỵ chậm rãi nói:
- Khánh Kỵ chỉ nghe thấy một tiếng khóc yếu ớt, lúc xa... lúc gần..., lúc ẩn lúc hiện...
Người nọ thiếu kiên nhẫn, lại nói:
- Hay là xuất hiện quỷ? - Nói xong, lập tức ôm lấy đầu trước.
Khánh Kỵ cười cười, nói:
- Đều không đúng, lúc ấy Khánh Kỵ cũng cả kinh, lập tức mở hai mắt, đã thấy thiếu nữ thế gia kia thân thể mềm mại trần trụi, đang ngồi ở bên người Khánh Kỵ thút thít khóc.
- Hử! - Tôn Ngao nhụt chí nói:
- Thì ra là thế, con gái mà, trải qua lần đầu, có mấy ai mà không khóc, chỉ cần nói một hai câu dễ nghe, nàng liền quên buồn mà mỉm cười, cố sự như vậy thì có gì thú vị?
Khánh Kỵ nghiêm mặt nói:
- Đạo lý như vậy, ta đương nhiên cũng đã nghe các huynh trưởng, bằng hữu nói qua, trong lòng không cho là đúng, liền ngồi dậy hỏi nàng. Ta đã hứa lấy nàng làm vợ, lại khóc như vậy là vì sao, các ngươi đoán nàng nói như thế nào?
Chúng công tử lập tức hứng thú, đều giành nói trước, vô luận là đáp án gì, Khánh Kỵ đều một mực phủ quyết, mọi người thật sự là đã động lòng hiếu kỳ, khúc nhạc kia đã ngừng, nhóm vũ kỹ cũng không nhảy, Khánh Kỵ đảo mắt qua, thấy lão bá gõ trống kia tay giơ hai cái dùi, lỗ tai cũng dựng thẳng lên nghe hắn nói, không khỏi bật cười.
Khánh Kỵ cười nói:
- Chỉ nghe thấy nàng nói: "Khánh Kỵ công tử, được ngươi đáp ứng hứa lấy ta làm vợ, người ta trong lòng đương nhiên là vui vẻ rồi. Có điều... Có điều người ta vừa rồi tỉnh lại, ngồi dậy nhìn xuống phía dưới của ngươi, ô ô ô..., mới chỉ dùng một lần, đã thu nhỏ lại còn có một đoạn như vậy, thế này về sau, làm sao mà sinh con được?"
Chúng công tử nghe xong đầu tiên là ngẩn ra, rồi lập tức ôm bụng cười lăn lộn, Tôn Ngao lấy tay đập bàn, thở hổn hển nói:
- Chịu không nổi, chịu không nổi, cười chết ta, oa ha ha ha...
Sáu vũ kỹ kia 'phì' một tiếng nở nụ cười, trong chốc lát đã cười run rẩy cả người, trong tai còn nghe thấy tiếng vang 'đinh đang', hóa ra là do nhóm nhạc công ngồi ở góc tường cười không cẩn thận làm nhạc khí phát ra.
Quý Tôn Tư cười tới chảy cả nước mắt, hắn dụi dụi khóe mắt nói:
- Nếu nàng kia hôm nay gặp lại Khánh Kỵ công tử, nhất định sẽ lại kinh hô một tiếng: "Oa, nguyên lai thứ này cũng giống như râu, còn có thể không ngừng dài ra, thế này là ta an tâm rồi."
Tôn Ngao lập tức nói:
- Chưa yên tâm, chưa yên tâm, còn phải hỏi thêm một tiếng: "Chỉ không biết nó một đêm có thể dài ra mấy lần, nếu như dài chậm quá, vậy cũng không đủ dùng, không biết phải ăn cái gì để tẩm bổ, người ta sẽ làm cho ngươi ăn."
Mọi người lại lăn ra cười, nhưng đúng lúc này, chỉ nghe thấy từ dưới lầu có một thanh âm lạnh lẽo, quát:
- Vô liêm sỉ, ngươi dám chặn đường của ta?
Thanh âm của người nọ vô cùng lanh lảnh sắc nhọn, vừa lớn tiếng quát, mọi người mặc dù đang cười to, cũng nghe thấy rành mạch. Quý Tôn Tư nhướng mày, cảm thấy có chút không vui, hắn hôm nay mở tiệc mời khách, nếu có người làm cho khách nhân khó chịu, vậy thì hắn coi như mất hết mặt mũi. Quý Tôn Tư trầm mặt xuống, nói với người hầu hạ đứng bên cạnh:
- Kẻ nào kiêu ngạo ở dưới kia?
Vừa đúng lúc này, nữ tử dưới lầu lại nói:
- Quý Tôn Tư? Quý Tôn Tư có gì đặc biệt hơn người, cái tên tiểu tử cả ngày kéo theo hai đống nước mũi chảy rề rề cũng dám trước mặt ta làm bộ dạng thúi sao?
----------------------------1908
Tiêu đề: Nhân chi sơ - Lần đầu tiên trong đời người.
Bình luận
- Chương 294
- Chương 294
- Chương 294
- Chương 293
- Chương 293
- Chương 292
- Chương 291
- Chương 290
- Chương 289
- Chương 288
- Chương 287
- Chương 286
- Chương 285
- Chương 284
- Chương 283
- Chương 282
- Chương 281
- Chương 280
- Chương 279
- Chương 278
- Chương 277
- Chương 276
- Chương 275
- Chương 274
- Chương 273
- Chương 272
- Chương 271
- Chương 270
- Chương 269
- Chương 268
- Chương 267
- Chương 266
- Chương 265
- Chương 264
- Chương 263
- Chương 262
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 201
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 200
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 199
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 198
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 168
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 167
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 166
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 164
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 163
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 159
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 158
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 147
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 92
- Chương 92
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 91
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 90
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 75
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1
- Chương 1