Khánh Kỵ nghe thấy Quý Tôn Tư nói như vậy thì mỉm cười cảm thấy kinh ngạc, vội lệnh A Cừu đi ra ngoài đình dẫn người vào. Quý Tôn Tư nằm ở trên chiếu, lấy tay đỡ má, lười biếng nói:
- Các nàng chính là các vũ kỹ trong ' Lỗ Quái cư', lúc ta tới đây liền cũng gọi các nàng theo, hôm nay gặp chuyện, cảnh tượng đồ sát khắp nơi, sáu tiểu mỹ nhân này là để an ủi cho công tử.
Hắn chớp chớp mắt nhìn Khánh Kỵ, cười nói:
- Ta nói công tử nghe này, những nữ tử này thích nhất là cuộc sống tự do thoải mái, thật sự là không muốn làm tỳ thiếp hay vũ nữ cho nhà giàu nào, Khúc Phụ có khá nhiều phú hộ hào môn đã từng đánh chủ ý với các nàng mà không được mỹ nhân nào gật đầu, nếu không ta đã sớm mua hết rồi. Công tử nghi biểu bất phàm, thiếu niên anh hùng, nữ tử mà không động tâm thực sự là không nhiều lắm. Ta chỉ nói muốn các nàng tới hầu hạ ngươi một đêm, không tốn bao nhiêu tài vật, các nàng đã vui vẻ đáp ứng rồi, xem ra cũng đều là hướng về ngươi đó, ngươi nếu đêm nay đại triển hùng uy, bắt hàng phục sáu nữ nhi này, nói không chừng các nàng sẽ hoan hỉ, từ nay về sau sẽ ở lại bên cạnh ngươi không rời, ha ha ha...
Sáu mỹ nhân? Khánh Kỵ nghe thấy vậy, bỗng nhiên cũng cười, cười tới phi thường vui vẻ, từ trong con ngươi còn lộ ra một loại thần thái khó có thể diễn tả bằng lời, Quý Tôn Tư rốt cuộc vẫn còn trẻ, không hiểu được ý tứ hàm xúc bên trong mắt hắn, chỉ cảm thấy rằng hắn đối với lễ vật của mình vô cùng vừa lòng, nói tới đây, hắn ngồi dậy cười nói:
- Đúng rồi, bên người ta còn có mấy thị nữ, diện mạo cũng rất là duyên dáng, thông thạo hầu hạ trong bữa tiệc, ngươi phải trụ lại ở Lỗ quốc thời gian dài, bên người lại không có một nữ hầu nào, không bằng ta đưa hai người cho ngươi, thế nào?
Khánh Kỵ đối với sức hấp dẫn của nữ sắc thật đúng là không có sức chống cự, nhưng mà chuyện mang nữ nhân bên người mình ra để làm hàng hóa thực sự là làm cho người ta phản cảm, hơn nữa hắn lại quen biết với Quý Tôn Tư, thân mật với nữ nhân của hắn thì... Nghĩ đến đó liền cảm thấy không được tự nhiên, cho nên liên tục xua tay khước từ.
Vài thị nữ bên người Quý Tôn Tư đều là trăm dặm mới thấy một, là những nữ tử nhu thuận đáng yêu, mỹ mạo lại càng không cần nói, phải dạy dỗ rất lâu mới có thể hầu hạ khiến cho chủ nhân vừa ý thỏa mãn, bảo hắn tặng cho đi thì thật là cũng có hơi luyến tiếc. Mới vừa rồi chỉ là khí phách công tử trong nhất thời mà thôi, nói ra xong còn có chút hối hận, thấy hắn cự tuyệt, liền cũng không kiên trì nữa.
Khánh Kỵ nhẹ nhàng thở ra, chợt nhớ tới một chuyện, vội nhắc nhở:
- Đúng rồi, ta thấy Mạnh Tôn Tử Dã đối với ta không được thân thiện cho lắm, trong bữa tiệc biểu hiện cũng không bình thường. Mạnh Tôn Thị cùng Thúc Tôn Thị luôn luôn đi lại tương đối gần gũi, chuyện nghị sự của chúng ta không nên cho hắn biết nhiều quá, vạn nhất mà hắn để cho tin tức lộ ra ngoài, có thể sẽ làm hỏng đại sự.
Quý Tôn Tư giật mình nói:
- Hắn dám? Nếu thực sự làm tới bực này, đừng mơ tưởng huynh đệ chúng ta về sau sẽ để ý tới hắn.
Có điều suy nghĩ một chút, hắn lại gật đầu nói:
- Cũng được, giờ cẩn thận một chút cũng là đúng, những chủ ý này khi ta đi phân phó, chỉ cần gạt Tử Dã ra là được.
Khánh Kỵ khẽ cười nói:
- Cũng không thể không nói cho hắn một chút tin tức gì được, nếu bảo mười ngày này chúng ta không thương lượng một đối sách gì, chẳng phải sẽ khiến người ta nghi ngờ sao? Nếu nói với hắn một vài tin tức tưởng thật mà lại là giả..., ha hả, thế thì thật sự không ngại.
Quý Tôn Tư chỉ vào hắn cười to:
- Mới vừa rồi còn bảo ta âm hiểm, nguyên lai là ngươi cũng âm hiểm như vậy.
Hai người đang cười nói, sáu mỹ nhân đã lướt tới nhà chính, quả nhiên chính là sáu nữ tử đã ra mắt trong bữa tiệc, sáu người chia ra tả hữu, đều tự vây lấy một vị công tử, khom người nghênh đón. Bên người Khánh Kỵ là ba nữ tử, một là Tiểu Nhã nhu thuận nền nã có khả năng ăn nói rất tốt; một là Dịch Niểu đã từng bồi hắn ở Lỗ Quái lâu, lớn lên xinh xắn lanh lợi, khuôn mặt như họa; còn có một nữ tử eo nhỏ chân dài, bộ ngực sữa sung mãn, đó là Mặc Ly.
Mặc Ly gắp một miếng thịt, đảo qua dập dờn trước mặt Khánh Kỵ, đem miếng thịt đó cho vào miệng mình rồi ngửa môi lên, Khánh Kỵ hiểu ý, cười ha ha cúi đầu hỗ trợ, khi đôi môi hai người tiếp xúc, môi anh đào của Mặc Ly đột nhiên mở ra, đầu lưỡi bên trong đẩy miếng thịt vào trong miệng của hắn, lưỡi linh hoạt như rắn lại khiêu khích tiến vào tựa như dò xét.
Khánh Kỵ trong lòng rung động, sao có thể chịu để cho thiếu nữ này nắm thế chủ động, hắn nuốt chửng miếng thịt ướt át kia vào bụng, rồi liền đem cái lưỡi thơm tho của Mặc Ly trở thành miếng thịt, mút mát quấn quýt lấy, Mặc Ly tuy là cố ý trêu chọc hắn, chỉ chốc lát sau đã bị hắn biến thành thở gấp gáp, mặt đỏ như lửa, mềm mại ngồi phịch vào trong lòng ngực hắn, một bộ dáng để cho người ta tùy ý thưởng thức.
Quý Tôn Tư hiển nhiên là đã nhìn quen loại tình cảnh phong lưu này rồi, cười mỉm không cảm thấy có chút kỳ lạ nào, hắn dựa nửa người vào lòng ngực Diệp Thanh, một tay vuốt hai chân thon dài của nàng, lười biếng há mồm, để cho Tiểu Trúc gắp thức ăn hầu rượu, hầu hạ cực kỳ ân cần.
Dịch Niểu thấy Khánh Kỵ, Mặc Ly hôn nồng nhiệt không ngớt, kéo lấy cánh tay hắn không vừa ý nói:
- Công tử nhất bên trọng nhất bên khinh rồi, chỉ thân mật với Mặc Ly tỷ tỷ, lại không thèm nhìn tới người ta.
Khánh Kỵ 'ưm' một tiếng rời môi, Dịch Niểu đã ngậm một ngụm rượu, đẩy Mặc Ly ra, miệng đối miệng sáp lại gần. Một cái 'chén thịt' đưa tới tận miệng, tránh không được lại là một đợt thân thiết nữa, tới lúc đôi môi ẩm ướt đã tách ra, Tiểu Nhã ôn nhu cười, cánh tay ngọc nâng cốc, lưỡi như gió xuân, xấu hổ nâng chén nói:
- Công tử, Tiểu Nhã cũng tới kính ngài một ly.
Nàng ẩn ẩn đưa tình liếc nhìn Khánh Kỵ, môi nhỏ bé uống vào một ngụm, sau đó lại mang chén rượu còn một nửa nâng lên trước mặt hắn, cổ tay trắng nõn nà, toàn thân đoan trang mềm mại thật đáng yêu.
Khánh Kỵ lúc này đã hoàn toàn buông lỏng cảm xúc, dung nhập ôn nhu như quê nhà. Hôm nay đã gần sát với tử vong, hắn chưa từng lĩnh hội qua sự sống và cái chết rõ ràng tới như vậy, chịu sự kích thích khi nguy hiểm tưởng rằng chết nhưng vẫn còn sống, hắn đã sáng tỏ thông suốt, hiểu được sự vô tình của thời gian và vận mệnh. Nhân sinh quá ngắn a..., sao không tận hưởng lạc thú trước mắt đi?
Khánh Kỵ đã mở rộng ý chí mỉm cười nắm lấy eo nhỏ nhắn của Tiểu Nhã, kéo nàng vào trong lòng ngực, thân người nhẹ nhàng mềm mại, lại mang theo một chút hương vị ngọt ngào ấm áp, mị hoặc giống như một hồ ly tinh động lòng người. Khánh Kỵ cúi người tiến sát vào, 'Ê a' một tiếng, sóng mắt của Tiểu Nhã nhộn nhạo lưu động rồi nhẹ nhàng nhắm lại, bộ ngực sữa phập phồng, cái gáy thiên nga thon dài cũng nâng lên...
Bình luận
- Chương 294
- Chương 294
- Chương 294
- Chương 293
- Chương 293
- Chương 292
- Chương 291
- Chương 290
- Chương 289
- Chương 288
- Chương 287
- Chương 286
- Chương 285
- Chương 284
- Chương 283
- Chương 282
- Chương 281
- Chương 280
- Chương 279
- Chương 278
- Chương 277
- Chương 276
- Chương 275
- Chương 274
- Chương 273
- Chương 272
- Chương 271
- Chương 270
- Chương 269
- Chương 268
- Chương 267
- Chương 266
- Chương 265
- Chương 264
- Chương 263
- Chương 262
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 201
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 200
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 199
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 198
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 168
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 167
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 166
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 164
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 163
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 159
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 158
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 147
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 92
- Chương 92
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 91
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 90
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 75
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1
- Chương 1