chương 294/ 294

Người của Điền Khất và đối phương thông báo cho nhau, đối diện hóa ra là xa giá của Tuân quốc quốc quân Tri Tuần Lịch.

Lại nói tiếp, vị Tri thị này cũng là vua của một nước, dựa theo thân phận, Điền Khất hẳn là nên tránh sang. Tuy nói Tuân quốc trong quá trình lập quốc được Tề quốc chiếu cố nhiều, nhưng người chủ yếu viện trợ cho Tri thị chia ra Tấn quốc chính là Điền Khất, cho nên Điền Khất có đại ân đối với Tuân quốc. Nhưng mà lễ không thể bỏ, Điền Khất lại là loại người biết co được giãn được, lập tức liền phân phó cho võ sĩ thủ hạ tránh né sang bên.

Tuân quốc quốc quân Tri Tuần Lịch ở phía đối diện lại không đáp ứng, khiêm nhường một lúc, cuối cùng xa giá của song phương lần lượt đan xen mà đi. Xa giá của hai bên vừa tiếp xúc, Tri Tuần Lịch liền từ cửa sổ bắt chuyện với Điền Khất: "Điền đại phu, lâu ngày không gặp."

Điền Khất mỉm cười, trong bóng đêm cũng không nhìn ra nét mặt của hắn là vui hay giận: "Ngoại thần Điền Khất, xin chào Tuân hầu. Đêm tuyết thế này, không biết Tuân hầu đang đi đâu vậy?"

Tri Tuần Lịch lập tức đáp: "Ha hả, Tuân quốc mới lập, phải nhờ các nước giúp đỡ. Khó có được cơ hội như vậy để gặp thiên hạ chư hầu, cho nên quả nhân muốn đi bái phỏng một vài chư hầu xung quanh."

"Ồ, nếu là như vậy, Điền Khất không dám quấy rầy, Tuân hầu mời đi thong thả."

"Mời."

Đoàn xe của Tuân hầu đi qua, Điền Khất vuốt râu cười nói: "Tri thị dã tâm bừng bừng, rất không an phận, theo lão phu thấy, không tới nửa năm, năm nước chia cắt Tấn sẽ lại nổi lên chiến trận. Tiên Ngu quốc không phải luôn luôn cậy thế bắt nạt Yến quốc sao, lần này trở về, Yến Bá có thể sẵn sàng ra trận, chuẩn bị thật tốt, nói không chừng sẽ có cơ hôi làm suy yếu Tiên Ngu."

Yến Bá Cơ Xuân ánh mắt chợt lóe, nói: "Điền đại phu nói ... Tiên Ngu sẽ liên quan tới chuyện đó?"

"Ha ha!" Điền Khất lạnh lùng cười, nói: "Tiên Ngu thông gia với Trung Hành thị, Phạm thị, kết thành một khối. Nay ngũ khanh chia Tấn, địa bàn bọn họ chiếm cứ xen kẽ nhau, phân cách không rõ ràng, trên dưới một trăm năm sẽ không chấm dứt được tranh chấp. Khi năm nước còn là một nước, khi chiến loạn nhân dân còn có thể trốn loanh quanh trong nước. Hiện giờ Tấn quốc đột nhiên chia năm, rất nhiều dân chúng lưu vong sẽ bị mắc ở nước khác, không được hồi hương. Vì tranh đất, tranh dân, giữa năm nước sao có thể yên ổn? Huống chi sau nhiều cuộc đại chiến luân phiên, đầu xuân năm sau, tất nhiên sẽ thiếu lương thực. Cho dù chỉ là vì lương thưởng, các nước cũng lại phải đại chiến, Tiên Ngu đã kết làm đồng minh với Trung Hành thị, Phạm thị, đó là cố ý muốn xâm nhập vào Trung Nguyên, tất nhiên cũng muốn lún sâu vào trong đó."

Yến Bá mừng rỡ, tâng bốc lên: "Đại phu minh giám, đến lúc đó, các chư hầu tranh chấp không dứt, tất yếu sẽ phải nhờ Tề quốc ra mặt. Tề quốc là thiên hạ bá chủ, lúc đó mới là cái danh thực."

Điền Khất nghĩ tới Tề hầu tuổi già, luôn luôn buông thả vào vui đùa, không để ý chính sự, toàn bộ đều dựa vào Yến Anh phụ tá. Mà Yến Anh hiện tại lại đang bệnh nặng, chỉ sợ không qua được lần này. Yến Anh vừa chết, Tề quốc sẽ không còn ai có thể chống lại hắn. Tề quốc xưng bá chư hầu, được danh là Tề hầu, mà được lợi chỉ có Điền thị một nhà, hắn không khỏi cất tiếng cười to.

Xa giá của Tri Tuần Lịch đi qua, nhẹ nhàng thở dài, lắc đầu nói: "Quả nhân thật sự là xem thường Điền Khất, còn tưởng rằng hắn nửa đêm thấy quả nhân đi gặp chư hầu, sẽ có điều nghi kỵ với quả nhân. Nhưng mà xem thần sắc của hắn, thản nhiên thong dong, dường như sớm đã nhìn thấu dụng tâm của quả nhân."

Một kỵ mã đi sát bên cạnh xe tiếp lời nói: "Điền đại phu biết được dụng ý của quốc quân mới là ý tốt, miễn cho ông ta khỏi nghi kỵ. Giữa các nước với nhau, vô luận là đấu kế dụng binh hay kết minh, cũng không chỉ dựa vào thủ đoạn, mà quan trọng nhất vẫn là thực lực. Chỉ cần có được thực lực hùng hậu, ngay cả người ta có biết được nhất cử nhất động của mình, cũng không thể chống cự được. Năm nước bên trong Tấn quốc, thực lực của Tuân quốc ta là mạnh nhất, quốc quân cơ trí, nhân tài vô số, một ngày nào đó lại có thể thống nhất năm nước, thành lập một quốc gia còn cường đại hơn cả Tấn quốc khi xưa. Trong các anh hùng thiên hạ, tương lai có thể tranh cao thấp với Tề quốc, trong con mắt mạt tướng, chỉ có một người là quốc quân."

Tri Tuần Lịch cũng không bị lời xiểm nịnh của hắn làm cho lâng lâng quên hết tất cả, có điều trong ánh mắt cũng hiện lên vài phần ý cười, hắn thuận miệng nói: "Lý Hàn, ngươi mặc dù mới đầu vào dưới trướng của quả nhân, nhưng mà có một thân tài học khiến cho quả nhân vô cùng coi trọng. Tuân quốc ta mới lập, đúng là lúc cần dùng người, mong rằng tướng quân sẽ hết sức trung thành phụ tá, quả nhân nguyện cùng hưởng phú quý với tướng quân."

Võ sĩ kia lập tức hơi hơi hạ thấp người, cất cao giọng nói: "Lý Hàn nguyện được làm khuyển mã cho quốc quân."

Lúc này, phía trước đã là doanh trại của Vệ quốc, Lý Hàn phóng mắt nhìn tới, chỉ thấy phía trước doanh trại có một đội xa mã, không khỏi kinh ngạc nói: "Quốc quân, đột nhiên lại có người bái phỏng Vệ quốc quân phu nhân."

"Ồ? Có biết là người phương nào không?"

"Đối phương không dựng cờ, cũng không thắp đèn, trong bóng đêm không biết là chư hầu nào, để mạt tướng phái người đi hỏi thăm một chút."

" Không cần." Tri Tuần Lịch mỉm cười: "Hạng người giấu đầu hở đuôi, có thể làm được gì? Tiếp tục đi tiếp, tới gặp Tào hầu."

"Vâng!" Lý Hàn khoát tay chặn lại, đại quân lại tiếp tục tiến bước, Lý Hàn có chút khó hiểu nói: "Quốc quân, Vệ quốc quân phu nhân chỉ là bậc nữ lưu, chẳng qua bởi vì Vệ Hầu bệnh nặng, thay Vệ hầu tới Hoàng Trì cho có bộ dáng thôi. Quốc gia đại sự, làm sao tới lượt ả tác chủ? Như thế nào lại có chư hầu hạ thấp địa vị tới bái phỏng ả?"

Tri Tuần Lịch cười ha ha nói: "Ngươi từ phía Nam tới, không biết chuyện Vệ quốc. Tuân quốc ta và Vệ quốc gần nhau, đối với Vệ quốc rõ như lòng bàn tay. Vệ Hầu hoang dâm vô độ, luôn luôn hời hợt với quốc sự. Vệ quốc đại sự vốn trước giờ do anh ruột của hắn là Công Mạnh Trập nắm giữ, Công Mạnh Trập sau khi bị giết, Vệ quốc quân quyền bị chia làm hai, Vệ Hầu tự mình nắm giữ một nửa, Tề Báo, Bắc Cung Hỉ, Chử Sư Phố ba vị đại phu nắm giữ một nửa, mà người đứng sau màn ba vị đại phu này chính là vị quân phu nhân Nam Tử này."

"Ồ? Một nữ lưu lại có thể cao tay như vậy?" Lý Hàn nghe thấy vậy thì rất sửng sốt.

Tri Tuần Lịch nói: "Không chỉ có vậy, vị quân phu nhân này còn lợi dụng việc Vệ Tống hai nước hợp lực chống cự lại quân Tấn, trước dựa vào việc binh bại mà chèn ép Tề Báo, làm khiếp sợ bọn Bắc Cung Hỉ đang muốn sinh dị tâm, lại dựa vào binh bại mà chèn ép Công Tôn Bạt trung với Vệ Hầu, làm suy yếu lực lượng của Vệ Hầu, cuối cùng đỡ Tống quốc Hiên Viên Hành lên vị trí thống soái toàn quân, hiện giờ, ả đã nắm giữ toàn bộ quyền lực của Vệ quốc. Những nước phương Bắc hầu hết đã biết việc này, biết vị quân phu nhân này mới là chủ sự chân chính của Vệ quốc, đương nhiên phải bái kiến nghị đàm với một vị quốc gia quân chủ là ả. Về phần Vệ Hầu Cơ Nguyên sao? Hừ hừ!"

Tri Tuần Lịch có chút suy nghĩ, rồi chậm rãi nói: "Có lẽ... hắn chắc gì đã thực sự có bệnh, có lẽ, hắn căn bản là không có bệnh. Mặc kệ là có thật sự bị bệnh hay không, theo quả nhân thấy, đại nạn của hắn... không còn xa..."

Lý Hàn giật mình nói: "Nếu như vậy, Vệ quốc tất phải lập tân quân, tân quân một khi được lập, Nam Tử lấy cái danh nghĩa gì mà tiếp tục chấp chưởng triều chính."

Tri Tuần Lịch nghe vậy cười mà không đáp, Lý Hàn biết điều, cũng câm miệng không hỏi.

Lý Hàn mới đầu nhập vào hắn thời gian ngắn, Tri thị đa mưu túc trí, từng trải không ít, mới nói chuyện với Lý Hàn, đã biết người này trời sinh bạc bẽo, không nhiều tình cảm, nhưng mà người này lại có nhiều tài học, có đủ dã tâm. Tri Tuần Lịch vẫn cho rằng, chỉ có quân chủ mê muội vô năng, mới không dám bổ nhiệm cho kẻ có dã tâm, kẻ có tài cán, mà chỉ dám dùng những phế vật tầm thường. Huống chi khi Lý Hàn tới, có thuyền có binh, đây đúng là một cơ hội để Tri Tuần Lịch dễ dàng lớn mạnh thực lực chính mình, hắn đương nhiên sẽ không từ chối Lý Hàn ngoài cửa.

Tri thị mặc dù trọng dụng Lý Hàn, nhưng có một vài việc cơ mật cũng không chia xẻ với hắn. Tỷ như việc ngũ khanh phân Tấn, Vệ Tống liên minh cũng tham dự vào âm mưu này. Sứ mệnh của bọn họ là kiềm chế cùng cố gắng tiêu diệt đại quân của Tấn hầu đang tác chiến ở Vệ quốc, mà thù lao là lấy được lại những lãnh thổ của Vệ đã bị Tấn quốc từng bước xâm lấn mấy trăm năm qua.

Mà thủ lãnh phía sau màn của Vệ Tống liên quân, lúc đó không phải là Vệ Hầu, mà là vị Vệ quốc quân phu nhân Nam Tử. Tuân quốc sau khi lập quốc, hai nước qua lại chặt chẽ, Tuân quốc cần Vệ quốc của Nam Tử viện trợ cùng ủng hộ, mà Nam Tử cũng giống vậy cần vũ lực của Tuân quốc để duy trì củng cố địa vị thế lực của mình. Song phương ăn ý với nhau, hiện giờ đã trở thanh minh hữu quan hệ cực kỳ chặt chẽ, cho nên Tuân hầu biết rất nhiều cơ mật mà ngay cả các quan lớn thế khanh của Vệ Tống hai nước cũng không biết, trong đó có cả việc... Nam Tử có thai.

Vệ Hầu đã già yếu rồi, hơn nữa vốn thích nam nhân, xưa nay vốn không hợp với quân phu nhân Nam Tử. Từ sau khi Vệ Tống liên quân thay đổi thống soái ba quân, hắn chỉ còn hư danh, lại bị giam lỏng, làm gì có cơ hội mà làm Nam Tử mang thai? Có trời biết đứa nhỏ trong bụng Nam Tử là của ai, chỉ có thể đoán rằng nó chắc chắn là Vệ quốc quốc quân tương lai.

Hiện giờ đứa trẻ trong bụng Nam Tử cũng đã được năm tháng, nàng ẩn giấu thân phận, cho thân tín đi tìm y sĩ nổi danh tới xem mạch, nhiều miệng một lời đều nói là con trai. Nam Tử phòng ngừa chu đáo, đã bắt đầu bắt tay vào chuẩn bị, mà Tuân quốc chính là nơi nàng tìm kiếm sự ủng hộ phía Tây Bắc. Tới lúc đó, Đông Nam có Tống quốc, Tây Bắc có Tuân quốc, Nam Tử lại nắm giữ đại bộ phận quyền lực của Vệ quốc, đứa trẻ này đương nhiên có thể an ổn trở thành quốc quân.

Bởi như vậy, Vệ Hầu Cơ Nguyên bị bệnh cũng được, căn bản là không bị bệnh cũng được, hắn đều nhất định là sắp chết rồi. Không có một nam nhân nào có thể dễ dàng tha thứ cho thê tử của mình mang đứa con của người khác, cho dù ngay cả hắn là một kẻ đồng tính luyến ái. Nếu hắn không chết, cho dù hắn chỉ còn hư danh, chỉ cần hắn chính mồm nói ra, đứa trẻ này sao có thể ngồi yên ổn trên quốc quân vị?

Chuyện cơ mật này, Tri thị đương nhiên sẽ không nói cho Lý Hàn biết, chỉ chốc lát sau, xa giá của hắn đã tới ngoài doanh trại Tào quốc, võ sĩ vào trong thông báo. Tào Bá nghe nói Tri hầu muốn gặp, không khỏi thụ sủng nhược kinh, vội vàng mở rộng cửa, tự mình ra ngoài nghênh đón, tiếp hắn đi vào.

Bình luận





Chi tiết truyện