Hai ngày sau, thợ thủ công ở Khúc Phụ còn chưa tới, thì người được đặc phái đi nghênh đón đã gửi tin tức về, nói rằng trên đường đi gặp mưa lớn nên bị nhỡ mất hành trình, muộn nhất là hai ngày sau sẽ tới, không biết trên đường đi tới đây có gặp đạo tặc không nữa. Thành Bích phu nhân và Khánh Kỵ nhận được tin, trong lòng bất an, lúc này các nhân công được chiêu mộ đều đã chuẩn bị xong xuôi, không thể để họ tụ đống lại trong phủ để mà ăn không ngồi rồi được. Khánh Kỵ liền đưa những người này tới Phi Hồ cốc ở ngoài cổng thành phía Bắc, trực tiếp đóng trại trên núi.
Do thợ thủ công chưa tới, đối với quy hoạch cụ thể của tòa thành mới này vẫn chưa được xác định, Khánh Kỵ chỉ bảo bọn họ tới san bằng những khu vực dùng để xây dựng doanh trại và sân huấn luyện đội ngũ, chặt quang cây cối, phá bỏ cỏ dại, san phẳng mặt đất, kiến tạo phòng ốc tạm thời. Những chuyện vặt này, không cần đến những thợ thủ công cao minh lành nghề thì những công nhân vừa được tuyển kia cũng có thể làm được. Chỉ trong vòng một ngày, những công việc đó đều đã được hoàn thành gọn ghẽ, ngày hôm sau lại đốn phạt cây cối chuẩn bị dùng cho việc xây dựng.
Về mặt quân sự tuy Lỗ quốc không phải là nước mạnh, nhưng trong các nước thì Lỗ quốc lại có nền văn hóa tương đối phát triển, thợ giỏi lành nghề rất nhiều, nhất là thợ trong nghề điêu khắc gỗ. Những thứ dân bình thường ở Lỗ quốc cũng phần nhiều hiểu được kỹ thuật điêu khắc gỗ, những người này trúng tuyển lên núi, biết được công việc là xây dựng thành lũy công sự, không thể thiếu được công việc đốn gỗ, cho nên đều mang theo những dụng cụ tỷ như cưa rìu theo bên mình, những công việc đốn gỗ đẽo gọt đó được chuẩn bị rất nhịp nhàng đều đặn.
Khánh Kỵ chăm chú quan sát những chiếc cưa thủ công mà những công nhân này mang theo, chiếc cưa được làm bằng đồng đen, đại thể giống với những chiếc cưa sau này hậu thế làm ra, lúc này Lỗ Ban (bậc thầy về nghề mộc) còn chưa sinh ra, những chiếc cưa này đương nhiên không phải phát minh của ông. Khánh Kỵ còn nhớ trong cuốn sách giáo khoa hồi nhỏ có miêu tả rất sinh động về câu chuyện cỏ răng cưa cắt đứt tay, rồi từ đó Lỗ Ban phát minh ra chiếc cưa, không giấu nổi lắc đầu cười khổ. (chứng tỏ SGK toàn chém gió)
Những công nhân làm thuê kia có không ít người là những phụ nữ khỏe mạnh, những người này cùng nam nhân chịu khổ chịu khó như nhau, hơn nữa làm việc còn rất biết nghe lời, dễ dàng quản lý hơn. Đối với phụ nữ, Khánh Kỵ luôn luôn tồn tại chút ít tâm tư chiếu cố, nên không sai bọn họ làm những việc nặng nhọc như đốn cây đào mương. Những nữ nhân công có khoảng trên dưới trăm người, đại đa số đều còn trong độ tuổi thanh niên, nói là kiện nữ, chỉ là thân thể khỏe mạnh, chứ không phải lưng hổ vai gấu như nam tử, trong đó còn có những người tư thái tác phong tuấn tú phong độ xuất chúng, trở thành một phong cảnh hết sức đẹp đẽ về đội ngũ nhân công này.
Những nam nhân kia cặm cụi làm việc, thỉnh thoảng lại hướng đôi mắt liếc nhìn về phía chị em một lượt, nói mấy câu chòng ghẹo. Khánh Kỵ đều rất để tâm tới điều đó, lo rằng có kẻ có ý đồ xấu, nên phải sai người đi kiến tạo những căn phòng nam nữ cách biệt nhau một khoảng cách an toàn, rồi còn xây thêm một dãy phòng ở đầu hồi của hồ nước cạnh sát với núi rừng ngăn cách khu ở giữa nam và nữ, sắp xếp cho tất cả gia tướng nô bộc của Thành phủ ở trong đó. Có bọn họ chặn ở giữa hai bên, nếu có kẻ nào có ý đồ bất chính cũng cần phải cân nhắc kỹ trước khi hành động a.
Khánh Kỵ bận tối mắt tối mũi trên công trường, Thành Bích phu nhân ở bên hồ nước dọn dẹp chỉnh đốn lại, tạo ra một khu vực bình địa để ngồi lên đó. Cặp mắt mơ huyền (không phải mờ nhá) không ngừng đảo mắt nhìn về phía Khánh Kỵ. Nếu nói về nữ nhân này, bất luận là rụt rè kín đáo, hay là lạnh lùng băng giá, một khi động tình đều nhiệt tình như lửa. Từ ngày hôm trước ở ngoại ô ven hồ vui đùa với nhau, đã mở ra một trang mới trong quan hệ giữa hai người, hai ngày nay Thành Bích phu nhân đối với hắn hơi có chút quấn quýt si mê.
Cứ vào mỗi tối, Khánh Kỵ tất nhiên là muốn thi triển thân thủ vạm vỡ cơ bắp của mình, giả trang làm một tên dâm tặc dụ dỗ nữ nhân. Ban ngày, Thành Bích cũng không nỡ để hắn lọt ra khỏi tầm mắt mình. Những kiểu nhiệt tình như vậy đều khiến Khánh Kỵ có chút ăn không tiêu a.
Những công việc chỉ huy xây thành này vốn dĩ chỉ cần có đại quản sự Khánh Kỵ ở đây là đủ rồi, Thành Bích viện cớ là không thể an tâm, đích thân thị sát, đến Phi Hồ cốc đốc thúc việc thi công, chỉ là những chuyện đứng đắn thì nàng chả hỏi, trước sau như một, cặp mắt gợi tình của nàng không rời khỏi Khánh Kỵ nửa giây nửa phút, làm gì có chút tâm sự nào đặt vào trong việc xây thành cơ chứ.
Kỳ thực Thành Bích phu nhân vốn dĩ là một nữ tử cực kỳ thông minh, tại sao lại không biết giữ mình? Chỉ là bởi vì những người nảy sinh lửa tình trong lòng, thần thái cử chỉ đều có chút khác thường. Huống hồ nàng là một người từ nhỏ đến lớn sướng vui không biết, cho đến khi tuổi đã cập kề ba mươi, một đóa hoa vào lúc nở rộ nhất bất kể lợi ích, bất kể thân phận, thật lòng thật dạ yêu thích một người.
Nàng tuy cố khắc chế chính mình, nhưng thần thái cử chỉ thì làm sao có thể không lộ ra ngoài được, những công nhân tầm thường sẽ không để ý những điều đó, rơi vào những người tinh tế thì có thể nhận ra được ngay manh mối đầu đuôi. Những gia nhân thân tín trong Thành phủ không cần thiết phải nhắc đến, những chuyện tình phong lưu ong bướm giữa Thành Bích và Dương đại quản sự bọn họ sớm đã biết từ lâu, lén lan truyền thông tin cho nhau rồi, lúc này chỉ là vờ như không thấy.
Nhưng cô nàng Tiểu Ngải giả trang trà trộn vào trong đám công nhân kia đối với mối quan hệ của Khánh Kỵ và Thành Bích phu nhân đã là ‘tiên nhập vi chủ’ (tư tưởng quan niệm bảo thủ), lúc này nhìn vào, nhìn thế nào cũng cảm thấy lời đồn không sai, nàng càng nhìn càng thấy hận. Thành Bích phu nhân liếc mắt đưa tình nhìn vị "Dương đại quản sự" kia, đôi mắt đầy lòng thù hận của Tiểu Ngải lại chỉ chằm chằm nhìn vào nàng, có cảm giác như nếu không làm cho địa vị cơ nghiệp của Thành Bích khổ tâm gây dựng bấy lâu nay tan thành mây khói, thê thảm đến nỗi sống không bằng chết thì không thể giải trừ được nỗi hận thù trong nàng, Tiểu Ngải bây giờ đang định lao tới, giết chết tươi mụ già Thành Bích phu nhân kia.
- Anh Đào, hiện tại thợ thủ công còn chưa tới, có điều trước tiên có thể bảo bọn họ chặt một ít cây cối làm nguyên liệu, chế tạo ngói bùn, ngoài ra đi đến nơi khác tìm đá tảng để dự trữ sử dụng, chuẩn bị nguyên vật liệu trong hết khả năng của mình, như vậy đợi thợ thủ công vừa đến, tiến độ có thể mau hơn rất nhiều.
Trước mặt người khác, Anh Đào không dám mở miệng gọi công tử, liền nói:
- Đại quản sự yên tâm, việc này giao cho ta làm là được.
Anh Đào đáp lời, vội vàng đi đến chỗ đám công nhân kia. Lúc này Thành phủ nhị quản sự Tiêu Cẩn từ cốc khẩu trèo lên, vội vàng đi về phía bên này. Khánh Kỵ tiến tới hỏi:
- Tiêu quản sự, chẳng phải ngài đang tiếp tục chiêu mộ nhân công trong phủ sao, gấp gáp chạy tới đây là có chuyện gì?
Tiêu Cẩn kích động nói:
- Đại quản sự, thợ thủ công của Thúc Tôn quý phủ đã tới rồi, khi ta đến đây, bọn họ phái người dùng khoái mã vào thành báo tin, đại đội nhân mã chỉ còn cách thành khoảng ba mươi dặm.
- Hả?
Khánh Kỵ vui mừng:
- Nhanh vậy sao, chẳng phải nói ngày mai mới tới sao?
Tiêu Cẩn cười nói:
- Đúng vậy a, xe ngựa của bọn họ rất nhiều, trên đường gặp phải trận mưa to, vốn dĩ sẽ bị chậm hành trình, dự liệu ngày mai mới tới, may mà Thúc Tôn tiểu thư đốc thúc mọi người đi tiếp, nên mới đến sớm trước một ngày.
Khánh Kỵ vui vẻ nói:
- Thúc Tôn tiểu thư đích thân dẫn đầu?
- Vâng
Tiêu quản sự kỳ quặc nhìn hắn, nghi ngờ nói:
- Có điều gì không đúng sao?
Bình luận
- Chương 294
- Chương 294
- Chương 294
- Chương 293
- Chương 293
- Chương 292
- Chương 291
- Chương 290
- Chương 289
- Chương 288
- Chương 287
- Chương 286
- Chương 285
- Chương 284
- Chương 283
- Chương 282
- Chương 281
- Chương 280
- Chương 279
- Chương 278
- Chương 277
- Chương 276
- Chương 275
- Chương 274
- Chương 273
- Chương 272
- Chương 271
- Chương 270
- Chương 269
- Chương 268
- Chương 267
- Chương 266
- Chương 265
- Chương 264
- Chương 263
- Chương 262
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 201
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 200
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 199
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 198
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 168
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 167
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 166
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 164
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 163
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 159
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 158
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 147
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 92
- Chương 92
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 91
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 90
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 75
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1
- Chương 1