Ban đêm, Khánh Kỵ chiếu theo quy củ quân đội tuần tra một vòng quanh trang viện, sau đó trở lại sau trạch.
Đây là một buổi đêm yên tĩnh xinh đẹp, ánh trăng sáng tỏ trên không trung, những hoa văn mỹ lệ trên bề mặt đều nhìn thấy được rõ, con dế mèn trong bụi cỏ xướng ca không biết mệt mỏi, tia sáng nhàn nhạt chiếu lên mặt đất, giống như một tầng sương mù là là mặt đất.
Cái khô nóng của ban ngày bị gió đêm thổi đi, khiến cho người ta nhẹ nhàng khoan khoái, có vài người cũng đã đi ngủ trước, trong trang viên chỉ còn một vài ngọn đèn dầu đang sáng, Khánh Kỵ thân mặc giáp trụ trở về sau trạch, vẫn chưa vội vã về phòng cởi bỏ áo giáp nghỉ ngơi, hắn ngồi ở chòi hóng mát, Bạch Ny bưng lên rượu gạo lót dạ, Khánh Kỵ tự rót tự uống, lại ăn thêm một ít đồ ăn khuya.
Đúng lúc này, bên kia tường có tiếng đàn êm ả lượn lờ truyền tới, khi thì yếu ớt như tơ, khi thì biến ảo như ẩn như hiện, tiếng đàn cổ xưa êm tai giống như âm thanh của tự nhiên khiến cho mọi mệt mỏi phiền toái trong lòng người ta trở thành hư không. Khánh Kỵ buông chén lẳng lặng lắng nghe, chút sau, trong tiếng đàn một giọng nữ hát lên êm dịu tao nhã như tiếng sáo, cùng tiếng đàn kia hòa hợp thành một khối, làm cho người ta nghe không ra được là tiếng đàn trợ nền cho tiếng hát, hay là tiếng hát trợ tiếng đàn.
- Người là ai mà như gió thoảng...
Khánh Kỵ uống rượu một mình dưới ánh trăng, khóe miệng hơi hơi mỉm cười:
- ‘Người là ai mà như gió thoảng’... Có một người như vậy, chung quy lại vẫn vương vấn trong đầu ta, giống như gió thổi bồng bềnh, lại khiến lòng ta hỗn loạn... Không biết trong lòng Nhâm tiểu thư, nam hài giống như gió thoảng đó là ai nhỉ?
Hắn ngửa đầu uống, lại rót thêm một chén rượu nữa.
Ở Bạch phủ bên cạnh, một gã đạo tặc đang quỳ sụp xuống đất, Triển Chích dẫm lên lưng hắn rình động tĩnh bên Thành phủ. Triển Chích ló đầu qua tường nghe ngóng tiếng động ở hậu viện, con mắt loạn chuyển nhanh như chớp. Từ trên tường xuống, lẳng lặng ra lệnh cho hơn mười kẻ hầu cận cùng các thủ lĩnh đạo tặc đứng thành hàng, kiếm kích san sát, uy nghiêm sừng sững dưới ánh trăng.
Khánh Kỵ nghe hát, bỗng nhiên "leng keng" một tiếng rút ra bảo kiếm trong bao, liền múa kiếm theo tiếng ca dưới ánh trăng...
- Chàng là ai mà như gió thoảng? Sao không tới Bắc? Sao không tới Nam? Lại tới nước Lương ta, làm rối lòng ta..., - Bàn tay Khánh Kỵ múa kiếm mềm mại nhưng lại có khí thế như rồng, theo tiếng ca nọ, kiếm quang bay lượn, phát ra tiếng gió 'vu vu'.
Một khúc ca đã ngừng, nhưng dư âm vẫn quanh quẩn đâu đây, trường kiếm của Khánh Kỵ cầm trước ngực, nhắm mắt đứng đó chốc lát, đột nhiên trường kiếm trong tay rung rung hướng lên trời, mãnh liệt như rồng.
Khánh Kỵ tay múa kiếm, yết hầu cũng lớn tiếng hát lên:
- Ném cho ta đu đủ, ta sẽ báo ngọc cư. Vĩnh viễn cùng nhau hòa hợp! Ném cho ta trái đào, ta sẽ báo ngọc dao. Vĩnh viễn cùng nhau hòa hợp! Ném cho ta trái mận, ta sẽ báo ngọc cửu. Vĩnh viễn cùng nhau hòa hợp...
(Ngọc cư, ngọc dao, ngọc cửu: đều là các loại ngọc quý)
Triển Chích nhảy từ trên tường xuống, hung tợn mắng một câu:
- Ta... Nhổ vào! Gian phu dâm phụ!
Một đám đại hán hung ác cầm kiếm sáng loáng đã vây quanh hắn, nhất tề chắp tay, thấp giọng nói:
- Chủ thượng!
Triển Chích đảo mắt qua, lạnh lùng hỏi:
- Bọn Xạ Lễ, Khải Khiếu đã chuẩn bị tốt cả chưa?
Một đại hán bẩm báo:
- Chủ thượng yên tâm, Đại Lương ba người bọn họ đầu nhập làm tân binh của Khánh Kỵ, nhận làm một vài công việc tạp vụ, không có ai hoài nghi, những tên lính kia đối với chuyện này chắc đã sớm coi như bình thường rồi.
Triển Chích nở nụ cười, vuốt cằm nói:
- Tốt, phân phó xuống dưới, kiên nhẫn chờ đợi tin tức, tín hiệu của bọn Xạ Lễ vừa tới, lập tức động thủ.
- Rõ!
Triển Chích vung tay lên, nhóm đạo tặc nhất tề ẩn vào bóng đêm. Triển Chích lạnh lùng cười, cũng hướng đi vào trong đình, phía sau, bốn gã lực sĩ đi theo sát sao, mỗi người khiêng một thanh chùy đồng rất nặng, đây là binh khí nặng dùng để phá tường.
Kế của Triển Chích đêm nay, chính là dùng thuốc mê. Lần này đến Tất Thành để cướp Nhâm phủ, hắn cũng không mang theo thứ này. Khánh Kỵ đột nhiên xuất hiện ở cạnh Nhâm phủ, quấy rầy an bài vốn có của hắn, một khi nửa đêm phát sinh đại chiến, hai trăm quân của Khánh Kỵ đầy đủ sức lực để tham chiến, đối với hành động của hắn có uy hiếp quá lớn. Mà những nhân thủ hắn triệu tập đều đã tới rồi, giờ lại điều động thêm tinh anh tới thì sợ thời gian đã không kịp nữa, cho nên bây giờ mới nghĩ ra biện pháp này.
Thủ hạ Lộc Khoách của Khánh Kỵ phụ trách giám sát đi theo bọn họ đến làng quê thôn xóm, nhìn thấy bọn họ vào một hộ y sư, kỳ thật đó chính là y sư cấu kết với bọn họ, tới chính là để lấy thuốc mê.
Lại nói về thuốc mê này, lúc ấy cũng đã có, chứ không phải là các tiểu thuyết gia bịa đặt ra. Thuốc này cũng không thần kỳ giống như trong truyền thuyết, không làm cho người uống phải bị hôn mê ngay tức khắc, đã thế tạt nước vào một cái là lập tức sẽ tỉnh lại. Có điều loại dược vật này thực sự là có thể làm cho người ta ngủ say.
Kỳ thật thuốc mê này cũng chính là cà độc dược, sử dụng một loại cỏ có tác dụng làm cho thần chí mê mẩn, tác dụng của nó được con người phát hiện ra, lập tức liền áp dụng ngay vào thực tiễn, người sử dụng ban đầu đương nhiên là những nhân vật hắc đạo. Về sau lại phát hiện ra nó cũng trọng dụng ở những khía cạnh khác, từ ban đầu là Biển Thước dùng thuốc mê áp dụng vào lâm sàng, sau đó Hoa Đà lại đem phát dương quang đại, các lương dân an phận mới phát hiện ra rằng nguyên lai thuốc mê cũng thực đáng yêu.
Triển Chích sai người mang thuốc này tới, muốn thần không biết quỷ không hay làm cho toàn bộ trên dưới Thành phủ đều bị hôn mê, sau đó chỉ cần phái sang vài người là có thể giết sạch cả Thành phủ, hắn sẽ cùng thủ hạ tiếp tục đại kế cướp bóc Nhâm phủ.
Bởi vì có người ăn trước có người ăn sau, Khải Khiếu Đại Lương sợ đánh rắn động cỏ, không dám hạ dược quá mạnh, gói dược thảo phải cẩn thận tính toán tẩm vào trong nước giếng, dược hiệu phát tác tương đối chậm chạp, cho nên lúc này bọn họ còn phải kiên nhẫn chờ đợi dược hiệu phát tác.
Rốt cục, từ Nhâm phủ cũng truyền tới động tĩnh, ở sân trước của Thành phủ có một ngọn đèn sáng lên, ngọn đèn dầu vẽ ra ba đường tròn, nhóm cướp đang lấp ló trên bờ tường phát hiện ra, liền lập tức châm một ngọn đuốc, ở trên tường cũng vẽ một vòng tròn. Một lát sau, ngọn đèn lồng kia liền rung rinh rồi vọt đến trước mặt, người cầm đèn lồng chính là người thợ thủ công giỏi sửa xe Đại Lương.
- Chủ thượng, chủ thượng?
Triển Chích áp tai vào tường, thấp giọng hỏi:
- Đại Lương, thế nào?
Đại Lương cười hắc hắc, nói:
- Chủ thượng yên tâm, đều đã ngủ giống như lợn chết hết rồi.
Triển Chích cười ha hả, nói:
- Tốt, lập tức động thủ! Mạc Phong, ngươi mang theo vài người sang Thành phủ...
Hắn vừa mới nói xong, Sở Tài cũng đã nhảy ra, hăng hái nói:
- Chủ thượng, cho ta tới Thành phủ đi.
Triển Chích chau mày:
- Ngươi đi làm cái gì?
Sở Tài khảng khái dâng trào nói:
- Chủ thượng, mỗ cùng với Lý Huyền luôn luôn giao hảo. Lý Huyền chết thảm trong tay Khánh Kỵ, Sở Tài muốn đích thân moi tim Khánh Kỵ cùng Lương Hổ Tử kia, để tế linh hồn Lý Huyền trên trời. Hơn nữa... Kẻ hèn nhận ra được đại gia (tức Triển đại phu), sẽ không để cho các huynh đệ làm ngộ thương Triển đại gia.
(Lý Huyền: là gã bị Lương Hổ Tử sang Bạch phủ chém đầu.)
Triển Chích trong lòng căm giận: "Sở Tài này thực sự khó thành người tài, đầu tiên là trầm mê nữ sắc, đã bị ta đánh mắng rồi mà còn không hối cải, hiện giờ không thấy còn lợi lộc gì, lại muốn chọn việc thoải mái vừa ý để làm, loại người thế này, lưu hắn lại làm gì?"
Triển Chích ngầm khởi sát tâm, có điều giờ phút này cần phải hành sự, không phải vội mà trảm hắn trước trận, hắn cười ha hả, vỗ vỗ vai Sở Tài nói:
- Tốt, vậy để ngươi dẫn người tới Thành phủ giết sạch từ trên xuống dưới cho ta. Mạc Phong, ngươi vẫn theo an bài lúc trước tới Nhâm phủ phóng hỏa. Cổ Quân Hải, ngươi vào cửa chính, Lưu Dục đánh nghi binh hai bên sườn, những người khác đi theo ta.
Các thủ lĩnh 'Rõ' một tiếng, soát lại người của đội mình, chỉ nghe thấy tiếng bước chân rầm rập rầm rập, mỗi nhóm đã chia ra mà đi.
Bình luận
- Chương 294
- Chương 294
- Chương 294
- Chương 293
- Chương 293
- Chương 292
- Chương 291
- Chương 290
- Chương 289
- Chương 288
- Chương 287
- Chương 286
- Chương 285
- Chương 284
- Chương 283
- Chương 282
- Chương 281
- Chương 280
- Chương 279
- Chương 278
- Chương 277
- Chương 276
- Chương 275
- Chương 274
- Chương 273
- Chương 272
- Chương 271
- Chương 270
- Chương 269
- Chương 268
- Chương 267
- Chương 266
- Chương 265
- Chương 264
- Chương 263
- Chương 262
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 201
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 200
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 199
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 198
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 168
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 167
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 166
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 164
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 163
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 159
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 158
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 147
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 92
- Chương 92
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 91
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 90
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 75
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1
- Chương 1