"Cố Hành Sâm..nơi này rất tối, cả chân và tay tôi đều bị trói lại rồi, tôi phải giằng co hồi lâu mới gọi được điện cho chú.. tôi..tôi sợ…”
Niệm Kiều sợ bởi vì vừa có con gián, con chuột bò cạnh chân cô mà cô không thể nhìn thấy.. Cho nên đã dọa hắn sợ
"Đừng sợ, xung quanh không thể nhìn thấy một chút gì sao? Có nghe thấy được thanh âm gì không?" Cố Hành Sâm vừa cùng cô nói chuyện vừa đi xuống lầu.
Nhưng quả thật Niệm Kiều bị sợ hãi, chỉ thì thào gọi tên hắn, trong giọng nói toàn bộ đều là nỗi sợ hãi
Cố Hành Sâm bước chân xuống lầu dừng lại một chút, giọng trầm xuống, mang theo một cỗ trấn an trí mạng "Cố niệm kiều, muốn làm người đàn bà của ta, phải dũng cảm!"
Niệm Kiều trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng thút thít nói: "Chú nói, muốn làm người đàn bà của chú phải dũng cảm, vậy tôi không sợ, tôi chờ chú đến cứu tôi!"
Cố Hành Sâm đang định nói tiếp, bên kia đột nhiên truyền đến ‘ phanh ’ một tiếng, dường như là thanh âm của cửa bị đá ra, sau đó điện thoại di động một chút động tĩnh gì cũng không có.
Tay cầm điện thoại từ từ rũ xuống, Cố Hành Sâm ánh mắt sắc bén tựa như dao, bước nhanh xuống lầu.
An Hi Nghiêu không hổ là bạn tốt của Cố Hành Sâm, lúc này hắn đã đợi ở bên ngoài, Cố Hành Sâm đi tới, liền mở cửa xe một mạch, động tác nhanh đến nỗi người khác không kịp thở ra hơi.
Ngay sau đó, chiếc xe Bentley màu trắng nhanh chóng lái rời biệt thự, theo hướng đã có chủ ý, trong con ngươi Cố Hành Sâm nhiệm một tia tàn nhẫn lóe lên. Toàn thân tràn ngập khí phách.
——Niệm Kiều, chờ anh…!
Bình luận
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1