Cố Hành Sâm đứng tại chỗ , trong mắt vẫn kiên quyết "Cố Niệm Kiều , chú không biết đã làm gì để cháu hiểu lầm , nhưng cháu nhất định phải nhớ , nhớ đến quan hệ của chúng ta . Về sau không nên nói năng bừa bãi như thế , nhớ đấy"
Quan hệ của chúng ta ?!
—— Chú cháu !
Thân thể Cố Niệm Kiều run lên , dưới chân lui về sau một bước , tay che ngực giống như đang kiềm chế đau đớn , sắc mặt trở nên tái nhợt . Cố Hành Sâm cho là nên giải thích một chút , để cô hiểu rõ quan hệ giữa cả hai , để thở phào nhẹ nhõm , nhưng không ngờ ——
"Tôi không có nói năng bừa bãi , tôi nói cái gì tôi là người hiểu rõ nhất !" Cô kiên định thanh âm làm Cố Hành Sâm như nghe một lời cảnh cáo !
Cô rốt cuộc là muốn làm gì ?! Thật sự điên rồi có phải hay không ?!
"Tôi chính là thích chú ! Chẳng lẽ là chú cháu , thì tôi không thể thích chú ?!" Cố Niệm Kiều nhìn hắn , khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt với giọng điệu kiên định , khiến Cố Hành Sâm kinh hãi
"Thân là sinh viên đại học , cháu lại không biết phân biệt đúng sai sao , thích chú của mình chính là ——"
"Tôi hiểu biết rất rõ điều này !" Cố Niệm Kiều cắt đứt lời của hắn , cô không muốn nghe đến hai chữ kia "Tôi chính là thích chú ! Cho dù chú không thích tôi , nhưng cũng không được ngăn cản tôi thích chú" (2 chữ kia ý nói loạn luân đó T___T)
Gân xanh trên trán của Cố Hành Sâm tràn ra , bước tới vặn chặt cánh tay của cô , trầm lãnh cảnh cáo :"Cháu không nên nói lời xằng bậy nữa !"
Nơi này là Cố Gia , ngộ nhỡ bị người khác nghe được , khác gì gây ra sóng gió gia đình ?! Con bé này đúng là không biết sống chết !
"Tôi không có nói bậy ! Tôi thích chú , mãi mãi thích chú !"
"Không được phép thích chú !" Cố Hành Sâm nhức đầu gầm nhẹ
"Không cần chú phải cho phép ! Tôi tự cho phép mình là được !" Cố Niệm Kiều thanh âm phản bác "Giá như cái lần đầu tiên gặp gỡ , chú đừng có giúp tôi . Giá như cái ngày ở Thẩm Điều , chú cũng đừng có rước tôi về nhà . Và nếu như chú đừng bao giờ xen vào chuyện học ở trường của tôi . Thì tôi ... thì tôi đã không phải như ngày hôm nay !"
"Cháu nên nhớ , chú làm những việc này bởi vì chú là chú của cháu ! Bởi vì cháu là con gái của Cố Dược Diên ! Là do cháu có suy nghĩ sai lệch ! Nếu như không muốn bị chú xem thường , thì cháu nên coi lại mình đi !" Cố Hành Sâm thật hận không bóp chết được cô . Tại sao lại dễ dàng hiểu sai như vậy , lại còn đối với chú của mình ?!
Cố Niệm Kiều nhìn hắn , cặp mắt từ từ đọng nước , lời của hắn tựa như lưỡi dao sắc bén , luôn làm cô đau lòng !
Thấy cô không nói thêm gì nữa , Cố Hành Sâm buông cánh tay cô ra , xoay người đi lên lầu
"Một là để cho tôi tiếp tục thích chú , còn không thì phải làm cho tôi chẳng cần chú nữa" . Người phía sau nhẹ giọng mở miệng , giọng nói trước sau cố chấp
Cố Hành Sâm nhắm hai mắt lại , đúng là điên rồi ! Tình cảm của con bé này quá sâu đậm , sâu đậm đến vượt xa trí tưởng tượng của mình !
Hắn còn nghĩ rằng chỉ cần mấy ngày mình không xuất hiện , cô sẽ rất nhanh quên . Nhưng mà , kết quả lại là ——
Suy nghĩ một chút hắn liền quay đầu nói :"Tối nay đi với chú đến một nơi"
Cố Niệm Kiều có chút kinh ngạc , lầm bầm hỏi :"Đi nơi nào ?!"
Cố Hành Sâm không trả lời , ánh mắt lãnh đạm xẹt qua khuôn mặt nhỏ nhắn , quay người lên lầu
Tối hôm qua ông Cố lấy cái chết để uy hiếp hắn , bắt hắn phải đáp ứng quản lý Cố thị , làm hắn hoàn toàn nổi giận ! Nói thế nào thì ông ấy cũng là cha ruột mình , nên hắn không cách nào làm khác được
Vừa nghĩ tới trong thời gian này mình phải ở lại đây , hắn thề rằng phải tìm cách cắt đứt những ý niệm của cô !
Bình luận
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1