Đến Cố trạch, Liễu Nhứ Mi để cho Cố Cảnh Niên ngồi ở trên ghế sa lon chờ Niệm Kiều, còn mình thì lên thư phòng trên lầu gọi điện thoại cho Nhậm Thiên Nhã.
Rất nhanh liền có người nhấc máy, chỉ là không nghĩ tới người gọi điện thoại cho cô là Liễu Nhứ Mi.
"Tại sao là cô?" Nhậm Thiên Nhã khó nén kinh ngạc, giọng điệu nhưng cũng không thật là tốt.
Liễu Nhứ Mi cười lạnh, "Nhâm tiểu thư, nếu như mà tôi không có đoán sai, Niệm Kiều là bị cô trói mang đi rồi? Cô muốn làm cái gì?"
Nhậm Thiên Nhã liền giật mình, ngay sau đó cáu kỉnh phản bác, "Cô nói mò gì! Tôi cảnh cáo cô, không có chứng cớ không nên nói lung tung, cẩn thận tôi kiện cô!"
Liễu Nhứ Mi cười lớn tiếng, "Tôi nói càn? Cô kiện tôi? Nhậm Thiên Nhã cô thật là không biết trời cao đất rộng! Cô cho rằng cô bây giờ còn là thiên kim thị trưởng sao? cô có thể làm gì tôi?"
Nhậm Thiên Nhã tức giận, trực tiếp liền ngắt điện thoại.
Liễu Nhứ Mi càng thêm khẳng định là cô ta bắt cóc Niệm Kiều, không nghĩ tới cô ta lại cólá gan lớn như vậy, dám động đến người của Cố Hành Sâm!
Nhậm Thiên Nhã chỉ là cũ kế làm lại!
————
Hứa Thanh Du ra khỏi tiệm trà sữa chưa được mấy bước liền đụng vào một người, ngẩng đầu nhìn lên, lại là Đinh Việt Nhiên, cô không hề nghĩ ngợi, trực tiếp xoay người rời đi.
Đinh Việt Nhiên sải bước đuổi theo, một tay túm lấy cổ tay của cô kéo cô trở về, rống lên : "TMD.Em nổi giận cái gì?"
Hứa Thanh Du chính là vợi của Đinh Việt Nhiên, hai người kết hôn được hai năm, trong hai năm đó hai người cũng ngủ ở hai phòng khác nhau, gần đây bởi vì một số chuyện mà gây lộn.
Sau đó Hứa Thanh Du thật sự là không chịu nổi Đinh Việt Nhiên, hai ngày trước cầm túi xách liền rời nhà đi ra ngoài, vài ngày đều không về nhà.
Cô còn tưởng rằng hắn ước gì cô không trở về nhà, nhưng là bây giờ người đang cực kỳ tức giận lôi cổ tay của cô mắng chửi người là ai? Không phải là Đinh Việt Nhiên sao?
Nếu như hiện tại phải tìm đến cô, như vậy ngày đó cần gì phải nói mấy lời nói làm đau lòng cô như vậy? Quả thực là tự gây nghiệt không thể sống!
Hứa Thanh Du cười lạnh, dùng sức rút tay của mình về, giọng đầy đùa cợt, "TMD? Tôi cáu kỉnh? Đinh Việt Nhiên anh đừng mở miệng mắng chửi người, TMD anh cho rằng tôi sẽ không dám nói phải không? Anh cút xa tôi ra một chút, Hứa Thanh Du tôi còn không đến mức bị coi thường đến không có anh thì không được! Hai năm qua tôi chịu đủ rồi! Trong hai năm qua, anh TMD nghĩ tôi như thế nào à?"
Đinh Việt Nhiên kinh ngạc, hắn lần đầu tiên nhìn thấy Hứa Thanh Du như vậy, không đúng, lần gây gổ hai ngày đã nhìn lần thứ nhất! cô đang rất tức giận!
"Cùng anh trở về!" Hắn mặt lạnh, trực tiếp túm lấy người của Hứa Thanh Du.
Hứa Thanh Du lui về phía sau, liếc xéo hắn, "Đừng có dùng tay bẩn thỉu của anh ôm tôi ! Gọi tôi trở về là vì mẹ anh sai anh làm vậy đúng không? Thật là ích kỷ! Tôi hiện tại nói cho anh biết: tôi, không, trở về! Nghe hiểu sao?"
Đinh Việt Nhiên nổi trận lôi đình, nữ nhân này thật là càng ngày càng lớn lối?
"Anh hỏi em một lần cuối cùng, có theo anh trở về hay không?"
Hứa Thanh Du gắt gao nhìn chằm chằm hắn, cặp mắt xinh đẹp tựa hồ cũng muốn phun ra lửa, cắn răng nghiến lợi nói: "Tôi không trở về!"
Đinh Việt Nhiên đột nhiên lộ ra nụ cười quỷ dị, từng bước từng bước tiến tới gần cô, thanh âm mang theo nguy hiểm, "em đã không chịu ngoan ngoãn cùng anh trở về, anh không ngại động thủ!"
Dứt lời, hắn duỗi cánh tay một cái, trực tiếp đem Hứa Thanh Du kéo vào trong ngực, sau đó khom người ôm ngang lên.
Hứa Thanh Du cũng không ngại nơi này là trên đường, hắng giọng mắng: "Khốn kiếp! Đinh Việt Nhiên anh thả tôi xuống!Giữa ban ngày ban mặt anh muốn ăn hiếp thiếu nữ nhà lành sao! Tôi muốn kiện anh!"
Đinh Việt Nhiên cười ra tiếng, nhìn cô giương nanh múa vuốt, hài hước hỏi: " Thiếu nữ đàng hoàng? Ừ? Không phải phụ nữ đàng hoàng sao?"
" Cả nhà anh đều là phụ nữ đàng hoàng! Tôi còn là xử nữ có được hay không!"
Nhất thời, tất cả người đi đường cũng dừng bước lại nhìn, ánh mắt kia ——
Hứa Thanh Du giờ phút này chỉ có một ý tưởng: thanh danh cả đời của mình một đời cứ như vậy phá hủy!
Đinh Việt Nhiên cố ý dùng thanh âm mập mờ nói: "Lão bà, anh biết rõ anh tối hôm qua không đủ cố gắng, nhưng là em cũng không thể nói mình còn là xử nữ phải hay không? Em đã là người của anh rồi ——"
Hắn kéo dài giọng, bên cạnh thỉnh thoảng phát ra những lời bàn tán cùng những tiếng cười trộm.
Hứa Thanh Du trực tiếp vùi mặt vào bộ ngực hắn giả chết, còn tốt hơn nhiều so với bị nhiều người chăm chú nhìn như vậy!
Lên xe, Đinh Việt Nhiên mới vừa đóng cửa xe, đỉnh đầu liền một cái túi đập tới, sau đó là thanh âm giận dữcủa Hứa Thanh Du: "Đinh Việt Nhiên anh thật là vô sỉ đấy!"
Đinh Việt Nhiên giơ tay lên sờ sờ chỗ bị đánh, không khỏi cau mày, nữ nhân này thật đúng là bạo lực!
Dáng vẻ hắn cau mày trầm mặc khiến Hứa Thanh Du không khỏi hoảng hốt, hắn vốn cũng không thích mình, hiện tại lại thấy được mặt chân thật nhất của mình—— bạo lực, hẹp hòi, thậm chí là dối trá!
Gả cho người đàn ông này hai năm, cô ở Đinh gia vẫn diễn nhân vật dịu dàng, hôm nay hoàn toàn bộc phát ra, cũng không quản hai bên cha mẹ sẽ thấy thế nào mình, cô bắt đầu làm theo ý mình.
Cô nói, "Anh không phải là trong lòng vẫn có ai đó không? Cô ấy không phải trở về rồi sao? Vậy anh đi tìm cô ấy đi!"
Đinh Việt Nhiên vẫn như cũ không nói lời nào, nghiêng đầu, cau mày quan sát kĩ cô.
Lúc cô dịu dàng hắn thấy thế nào cũng không vừa mắt, thế nào cô càng bạo lực, hắn càng cảm thấy cô thú vị đây? Chẳng lẽ là bởi vì Cố Niệm Kiều năm đó cũng rất bạo lực?
"A, tôi thiếu chút nữa đã quên rồi! Chúng ta còn là vợ chồng hợp pháp, anh bây giờ đi tìm cô ấy, cô ấy cũng chỉ là tình nhân, danh không chánh ngôn không thuận, trong lòng các người đều không thoải mái, ba mẹ anh bên kia cũng không tiện đối phó, như vậy đi, chúng ta ly hôn! Ly hôn như thế nào? Cái quyết định này anh hài lòng chứ?"
Hứa Thanh Du cảm giác mình điên rồi, hai năm qua giấu uất ức ở trong lòng, hôm nay tựa hồ toàn bộ cũng phát tiết đi ra.
Dĩ nhiên, vẫn chưa xong! Cô tiếp tục ——
"Không nói lời nào coi như là anh đã chấp nhận, lúc nào thì đi làm thủ tục li hôn? Tôi không vội vàng , tôi cả ngày không có việc gì, lúc nào anh tiện nói cho tôi biết một tiếng, tùy thời đều có thể đi làm thủ tục đấy!"
"Nói xong rồi sao?" Đinh Việt Nhiên rốt cuộc lên tiếng, thanh âm trầm thấp, giống như sự yên tĩnh trước cơn bão táp.
Hứa Thanh Du giờ phút này đang nổi nóng, cũng không quản hắn có đang tức giận hay không, vẫn nói ra những suy nghĩ trong lòng mình: "Chưa xong! Đinh Việt Nhiên tôi cho anh biết, từ lúc lấy anh tôi thật sự không thấy thoải mái ! Ly hôn! TMD ly hôn anh tôi sẽ cảm thấy thoải mái hơn!"
Đinh Việt Nhiên đột nhiên nghiêng người tới, bàn tay giữ lấy khuôn mặt cô, nghiến răng nói nhỏ: "Em lặp lại lần nữa!"
Thật là phản!
Bình luận
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1