chương 68/ 200

Đinh Việt Nhiên nhìn cô không nói lời nào, hơi hơi có chút áy náy: “Niệm Kiều………Cô biết tôi…..”

Niệm Kiều vươn tay cắt đứt lời hắn, nói: ” Vừa nãy anh nói gì tôi không nghe thấy, anh cũng không cần nói nữa”.

Kết quả như thế, khiến cho Đinh Việt Nhiên nhẹ nhàng thở ra, trước còn lo cô sẽ tức giận mà không thèm để ý đến mình nữa.

Trong nháy mắt, hắn đắc ý vênh váo, theo thói quen đặt tay lên bả vai Niệm Kiều, vừa lòng nói: “Đúng là anh em tốt, không so đo với anh”.

Niệm Kiều lườm hắn một cái, người này phản ứng chậm chạp vậy? Hắn ta không cảm thấy rất nhiều khí lạnh đang tỏa ra hay sao? Lạnh có thể chết người luôn đó! Nhưng mà hắn ta không phát hiện ra cũng là dĩ nhiên, Cố Hành Sâm chính là như vậy, gần như lần nào nhiệt độ trên cơ thể so sánh với người khác cũng lạnh đi vài phần.

Niệm Kiều chợt nhớ đến nụ hôn trong đêm sinh nhật của hắn, kèm theo cảm xúc là một ít hơi lạnh, tuy nhiên lại khiến cơ thể cô nóng như lửa đốt.

Đi vào để nói lời tạm biệt với bác Cố, Niệm Kiều cùng Đinh Việt Nhiên rời đi, lúc sắp đi, Cố Hành Sâm thâm ý liếc mắt nhìn cô một cái, Niệm Kiều không thể giải thích được.

Bởi vì Cố Bá Ngôn đang ở trước mặt, Đinh Việt đưa Niệm Kiều về đến nhà liền đi ngay, không dám ở lại nói nhiều, chỉ sợ chọc Niệm Kiều càng thêm tức giận.

Sau khi trở về phòng, Niệm Kiều cầm dây chuyền giơ lên trước mắt một lúc, tuy rằng không phải là một chiếc nhẫn, nhưng có còn hơn không. Huống chi đây là của Cố Hành Sâm tặng cô.

Cô không muốn đeo, sợ làm mất, vật lộn mấy lần, cuối cùng vẫn quyết định ngày mai đeo.

Ở trong khách sạn Mỹ Dung, Nhâm Thiên Nhã mặc áo choàng tắm rộng thùng thình tựa vào ghế salon, ngón trỏ và ngón giữa thon dài đang kẹp một tấm ảnh.

Nhìn một lúc, khóe miệng của cô nhếch lên một nụ cười quỷ dị, bởi vì trong ảnh là hình của Cố Hành Sâm và Niệm Kiều.

Từ lúc trở về nước, gặp Cố Hành Sâm, cô đã cảm thấy hành động của Cố Hành Sâm rất kì lạ, nhất là đối với Niệm Kiều.

Cô không muốn nghi ngờ mối quan hệ của hai người bọn họ, bởi vì hai người có quan hệ ruột thịt, nhưng cô không thể kiềm chế được bản thân mình đừng nảy sinh hoang mang.

Vì thế cô đã thuê thám tử điều tra Cố Hành Sâm và Cố Niệm Kiều.------ Mà bây giờ

Cô đã biết được sự thật, Cố Hành Sâm yêu Cố Niệm Kiều, một bí mật không có ai biết!

Cố Niệm Kiều ở trong biệt thự, Cố Hành Sâm cùng An Di Nghiêu phải đi đón cô, sinh nhật cô đêm ấy, lần đầu tiên Cố Hành Sâm phóng xe rất nhanh, sau đó đưa cô ta đã uống rượu đã say về nhà rồi, trông nom cô ta một đêm.

Còn có phản ứng của Hành Sâm trong hội đấu giá, ánh mắt luôn chú ý đến Niệm Kiều, tất cả tất cả khiến cho Nhậm Thiên Nhã hết sức bất an.

Trong tay đang nắm giữ những tấm ảnh này, cô nóng lòng không thể lập tức đem những tấm ảnh này đến tay bác Cố, hoặc là gửi đến tòa soạn để báo chí in ra, để cho mọi người đều biết được hai người bọn họ loạn luân!

Nhưng cô lại không muốn Cố Hành Sâm bị mọi người khinh bỉ, cho nên bây giờ cô thầm nghĩ phải loại trừ Cố Niệm Kiều!

Liếc mắt một cái nhìn người đối diện, Nhâm Thiên Nhã ném ảnh tới, nói: ”Ngày mai đi bắt cô gái trong hình này tới đây, cô ta đang thiếu đàn ông, sẽ dễ dàng chơi đùa, không cần phải nhẹ tay”

Người đàn ông tóc húi cua nhặt ảnh từ trên bàn trà lên nhìn thoáng qua, lưỡng lự nói: ”Cô gái này là phụ nữ của Cố nhị thiếu gia?”

Ở thành phố G không ai dám đắc tội với Cố nhị thiếu gia? Trừ phi hắn đã tự mua đất chôn mình!

“Tôi mới là người phụ nữ của Cố nhị thiếu gia, đúng là miệng chó không phun được ngà voi!” Nhậm Thiên Nhã đột ngột đứng lên, trợn mắt nhìn chằm chằm người đàn ông húi cua, hết sức tức giận!

Người đàn ông tóc húi cua liếc cô một cái, tiếp tục nhìn người trong ảnh chụp, nói: ”Động vào cô ta, có thể chuốc lấy phiền phức không?”

Bình luận





Chi tiết truyện