Ads
Ở trong một gian phòng của căn biệt thự , An Hi Nghiêu đang nhờ người giúp Nhậm Thiên Nhã xử lý vết thương , trong khi vài người còn lại đứng bên cạnh.
Nhậm Thiên Nhã ngẩng đầu nhìn xung quanh , ánh mắt uất ức thẳng tắp nhìn về phía Cố Niệm Kiều
Ngay sau đó Niệm Kiều cảm giác được Cố Hành Sâm và An Hi Nghiêu cũng đang nhìn mình . Cùng một lúc bị cả ba người hướng về phía mình , cô chột dạ bèn lên tiếng "Tôi chỉ vừa mới đụng nhẹ vào cô ấy , ai ngờ cớ sự thành ra như vầy"
Cố Hành Sâm không nói lời nào , rồi quay sang Nhậm Thiên Nhã , lông mày nhíu chặt lại , không nhìn ra hắn rốt cuộc có ý gì . Thấy bọn họ đều không nói chuyện , Cố Niệm Kiều chỉ cảm thấy tức giận "Các người nhìn đủ rồi chưa ?! Tôi thật sự không cố ý !"
An Hi Nghiêu ho nhẹ một tiếng đứng ra nói :"Cháu gái nhỏ đừng nóng giận . Không ai trách cháu cả , chỉ là thân thể Thiên Nhã không tốt lắm , cho nên chúng tôi khẩn trương một chút"
Nhậm Thiên Nhã cũng đúng lúc mở miệng :"Là do tôi không đứng vững , không liên quan đến cô ấy , cô ấy chỉ là đụng nhẹ vào tôi thôi"
Cố Niệm Kiều cảm thấy lời nói sao mà chói tai quá , cô thật muốn đứng tại chỗ mà trợn to mắt . Chỉ là hai người đàn ông kia cứ nhìn vào mình , làm cô phải nhẫn nhịn
Nhậm Thiên Nhã thấy Cố Hành Sâm vẫn như cũ cau mày , nhìn hắn mà nói :"Hành Sâm , em không có sao . Anh . . . . . ."
"Nếu không còn chuyện gì , vậy chúng tôi đi phải trước" Cố Hành Sâm chợt cắt lời , hướng về phía An Hi Nghiêu nhàn nhạt nói
Nhìn hắn kéo cửa sãi bước đi ra ngoài , Cố Niệm Kiều cũng đi theo
Thật không thể giải thích được , mình chỉ là vô tình đụng nhẹ vào cô ấy ! Thế mà cứ như mình cố ý ! Nhìn người trước mặt cũng không quay đầu lại , Cố Niệm Kiều ra sức gọi hắn :"Cố Hành Sâm !"
Cố Hành Sâm ngừng lại một chút , quay người liếc nhìn cô , vẫn như cũ không nói lời nào
"Chú nhìn tôi như vậy làm gì ?! Người kia có phải hay không là người yêu cũ của chú ?! Chú cảm thấy đau lòng ư ?!" Nhìn cái bộ dáng tức tối của Cố Niệm Kiều , hắn liền lạnh lùng khiển trách "Cháu ở đây nói bậy bạ gì đấy ?!"
Người yêu cũ ?! Ba cái chữ này như cái gai trong mắt của hắn . Thời điểm nghe được từ trong miệng Cố Niệm Kiều , thoáng cái giống hệt lưỡi dao đâm vào tim hắn , dường như có chút đau.
"Tôi nói bậy sao ?! Chú cũng cho là tôi cố ý đụng ngã cô ấy ?! Chú có dám nói chú không đau lòng ?!" Cố Niệm Kiều không phục mà nói
Cố Hành Sâm lạnh lẽo hừ một tiếng , sau đó xoay người hướng cửa cầu thang đi tới . Cái con bé này thật sự là sợ mình hiểu lầm nó , cho nên mới cố ý nói như vậy ?!
Cố Niệm Kiều trợn mắt nhìn bóng lưng của hắn , dưới chân di chuyển nhanh hơn , rồi cô chợt kéo cánh tay hắn lại :"Tôi thật sự không có cố ý , cho dù là chú có đau lòng cách mấy , thì cũng phải nghe tôi giải thích chứ"
Cố Hành Sâm xoay người lại , đôi mắt lộ ra vẻ tươi cười , thanh âm miễn cưỡng "Cố tiểu thư , chú của cháu không phải mù quáng . Là chú nhìn cháu đi tới , cháu vô tình hay cố ý , chú còn không nhìn ra được sao ?!" (Thích nhất câu này của Cố Hành Sâm )
Hả —— tình huống gì đây ?! Cố Niệm Kiều sững sờ nhìn hắn , đầu óc nhất thời thắt lại
Hắn nói như vậy , tức là không hiểu lầm mình ?! Hắn biết mình không cố ý đụng cô ta ?!
Ở trong gian phòng cũ , An Hi Nghiêu nâng trán , bất đắc dĩ nhìn Nhậm Thiên Nhã "Thiên Nhã , em quá nhạy cảm rồi"
Nhậm Thiên nhã cau mày "Ý anh là gì ?!"
"Con bé mới vừa rồi chính là cháu gái của Hành Sâm" An Hi Nghiêu nói xong nhún nhún vai đi ra ngoài , còn Nhậm Thiên Nhã thì trợn mắt há mồm ngồi tại chỗ
Bình luận
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1