Cố Hành Sâm nhìn chằm chằm cô , không đáp hỏi ngược lại :"Gặp phải chuyện gì ?!"
Cố Niệm Kiều nhún nhún vai , không muốn hắn tiếp tục hỏi "Chú tìm tôi có chuyện sao ?!"
"Đi xuống ăn cơm"
Cố Niệm Kiều gật đầu một cái , đi tới nhặt lại sim điện thoại , sau đó đem các linh kiện ném vào thùng rác . Cố Hành Sâm vẫn còn đứng ở phòng của Cố Niệm Kiều , đợi cô xuống lầu , hắn lập tức lấy điện thoại di động ra phân phó người bên kia "Điều tra dùm tôi về việc học hành ở trường của Cố Niệm Kiều"
Thời điểm hắn đi xuống đã thấy cô đang cùng ông Cố vừa ăn cơm vừa hàn huyên cười đùa
"Hành Sâm , tới đây ngồi , cha có việc hỏi con" Ông Cố nhìn hắn nói nói
Cố Hành Sâm sãi bước đi qua , mới vừa ngồi xuống cầm lên đôi đũa , liền nghe ông Cố hỏi :"Hành Sâm , chuyện kia con tính đến đâu rồi ?!"
Cố Hành Sâm để đôi đũa vừa mới cầm lên xuống bàn , bất đắc dĩ nhìn cha của mình "Cha , lúc ăn cơm có thể bỏ qua vấn đề đó hay không ?!"
"Không nói lúc này thì nói lúc nào , bình thường cha có nhìn thấy được mặt con không ?!" ông Cố không vui trừng hắn , đứa con này cho dù trở về mấy ngày rồi , mà hắn vẫn còn giả vờ , đúng là nó đang tính chơi trò mèo bắt chuột với ông !
Cố Hành Sâm nhìn ông Cố , thở dài nói :"Cha , chỉ cần không ép con kết hôn . Một tuần lễ này , con sẽ thường xuyên xuất hiện trước mặt cha"
Ông Cố lập tức đem chiếc đũa vỗ vào trên bàn , cả giận nói :"Con cũng ba mươi tuổi rồi , còn chưa muốn kết hôn , vậy thì chừng nào mới kết hôn đây ?!"
Cố Hành Sâm nhàn nhạt "Con trai ba mươi chưa phải là già"
Cố Niệm Kiều ngồi kế bên , nhìn hắn dùng vẻ mặt vô tội nói ra , thiếu chút nữa đã cười sặc sụa.
"Ba mươi tuổi không già , con cho rằng người ta có thể chờ con ?! Hay là con định đợi đến năm mươi tuổi mới kết hôn ?!" . Ông Cố gần như bị hắn làm tức chết , trước đây khi hắn hai mươi ba tuổi đột nhiên nói muốn kết hôn . Ông liền bảo tuổi đó quá trẻ , đợi tầm hai mươi bảy cũng chưa muộn , tuổi đó hắn có thể tiếp quản Cố thị , vững vàng sự nghiệp trong tay sẽ dễ dàng chăm sóc gia đình hơn . Nhưng khi hắn bước vào cái tuổi đấy , thì hắn lại không quan tâm chuyện hôn sự nữa
"Khi nào con muốn kết hôn , sẽ tự động nói với cha , cha bây giờ thân thể không khỏe , tốt hơn là lo dưỡng bệnh , cũng đừng quan tâm hôn sự của con , được chứ ?!"
"Như vậy sao được ?! Thân thể cha đây không biết còn có thể chống đỡ mấy ngày , cha đây còn chờ bồng cháu đấy !" Lời của ông nói xong , làm hắn thật muốn điên lên ! Hắn còn chưa có vợ , mà ông đã đòi cháu bồng rồi. . . . . .
"Cha cứ lo cho sức khỏe mình trước đã , thời điểm thích hợp , con sẽ nhanh chóng kết hôn" Cố Hành Sâm xoa trán , bất đắc dĩ ứng phó
"Hành Sâm , con đừng nói qua loa , cha thật sự không còn mấy ngày. . . . . ." vẻ mặt ông trở nên đau buồn , vì ông rất rõ thân thể của mình
Cố Hành Sâm rất ư nhức đầu , không ngờ cha hắn lại lấy cái chết để uy hiếp , hắn thật hết ý kiến
"Ông nội , ông nói điều càn rỡ gì đó ! Ông phải sống thật khỏe mạnh , để còn chờ con kiếm tiền về báo hiếu ông chứ !" Cố Niệm Kiều đột nhiên tiếp lời , khóe mắt nhìn sang Cố Hành Sâm
Hắn muốn kết hôn sao ?! Nhưng mà cùng ai kết hôn ?! Tại sao khi nghe được điều này , trong lòng mình lại có chút buồn phiền ?!
Gì chứ ! Mình đã nói là chuyện của Cố Gia , mình sẽ không thèm để ý tới , nhưng sao lại lo lắng cho hắn , chẳng lẽ mình yêu mến hắn ?!
Bình luận
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1