Sắc mặt âm dương nhị yêu quái trầm xuống, lão nhị Dương Yêu quái cười nói:
"Đụng vào thì sao hả? Để huynh đệ của ta giết ngươi rồi, ta còn muốn đem nàng biến thành người hình rất mất hồn…… A!" Câu tiếp theo hắn còn chưa kịp nói ra, liền biến thành một tiếng khóc thét vô cùng thảm thiết.
Cũng không thấy Mặc Yểm ra tay như thế nào, đôi bàn tay Dương Yêu đứt gãy từng khúc trước mặt hắn, từ ngón tay tới cổ tay, nhanh chóng lan dần lên cánh tay.
Dương Yêu không ngừng kêu thảm rút lui, cuối cùng ngã nhào trên mặt đất không thể đứng dậy được, hai cánh tay của hắn đều đã đứt gãy, hai chân cũng bắt đầu đứt gãy, máu đen cùng với xương thịt nhầy nhụa đầy mặt đất.
Âm Yêu cùng Dương Yêu vốn là một cặp huynh đệ song sinh, thấy đệ đệ bị trọng thương như vậy, trong nháy mắt phẫn nộ chiến thắng sợ hãi, nhào tới định liều mạng, đáng tiếc Mặc Yểm lại không rảnh cùng hắn dây dưa, đôi mắt đẹp mắt chưa chớp một cái, tiện tay thoáng vung về phía Âm Yêu, một quả cầu sáng màu bạc bỗng nhiên đem Âm Yêu bao ở trong đó, thân thể Âm Yêu trong quả cầu bạc nhanh chóng bắt đầu vặn vẹo biến hình, như thể là bị vật gì đó dùng sức lôi kéo đè ép, kêu lên một cách thảm thiết thê lương.
Nữ quỷ yêu vốn đang có ý đồ chạy trốn trong lúc đó nhất thời dao động, tận mắt thấy thân thể của Dương Yêu cùng Âm Yêu bị xé rách từng khúc, hồn phi phách tán, sợ tới mức chạy không nổi, nàng từ khi tu luyện thành hình tới nay, gặp qua yêu ma lợi hại nhất chính là Âm Dương Song Yêu, đã cho là mình tìm được chỗ dựa rất ổn định, không nghĩ tới cao nhân trước mặt, bọn họ ngay cả cơ hội xuất chiêu cũng hoàn toàn không có thì đã bị tiêu diệt rồi.
Hiện tại không thể chạy thoát được rồi, vậy thì chỉ có thể xem chút nhan sắc này có thể bảo toàn tính mạng được hay không thôi! Nghĩ như vậy, nữ quỷ yêu nhìn cũng không nhìn tới trên mặt đất thi thể của Song Yêu đang hóa thành tro bụi, đem dáng dấp quyến rũ động lòng người của mình, quỳ rạp xuống trước mặt Mặc Yểm, âm thanh mềm mại cầu khẩn:
"Đại tiên xin tha cho tiểu nữ một mạng nha! Tiểu nữ tử nguyện làm thân nô tỳ hầu hạ đại tiên……"
Mặc Yểm nói:
"Dương Yêu chỉ muốn động đến nàng, ta liền làm cho hắn giống như đôi tay kia, ngươi muốn lột da của nàng, ngươi nói ngươi nên đổi lấy cái chết kiểu nào thì tốt đây hả?"
Nữ quỷ yêu cuối cùng nghe hiểu này từ "Nàng" ám chỉ chính là tiểu hồ ly vừa rồi, sợ tới mức mặt không còn chút máu, không ngừng run giọng cầu xin tha thứ. Mặc Yểm muốn dành thời gian ở cạnh Bạch Bạch nhiều hơn, nhíu mày, thối lui vài bước rồi xoay người rời đi. Nữ quỷ yêu cho là hắn sẽ bỏ qua cho mình, trong nội tâm thoáng vui mừng, đột nhiên cảm giác được trên mặt đau xót, một mảnh lớn cỡ ngón tay mang theo máu và da thịt đã rơi trên mặt đất, tay liền sờ gò má, tất cả đều là máu, nàng muốn thét lên lại nói không thành lời.
Trước mặt một ánh sáng bạc, quả cầu bạc sáng kia đem ả nhốt vào trong đó, đau đớn cùng hoảng sợ nhanh chóng bao phủ lấy ả, nữ yêu chỉ có thể trơ mắt nhìn mình đang bị hình phạt lăng trì sống, trên người thành từng mảnh da thịt bị một lưỡi dao sắc bén vô hình cắt từng mảng từng mảng…… Cho đến khoảnh khắc ngay trước lúc hồn phi phách tán, nàng vẫn không hiểu, bản thân chẳng qua là muốn bắt một hồ ly tiên bé nhỏ ăn để bồi bổ cơ thể, làm sao lại chọc tới một ác ma khủng bố như vậy chứ.
Mặc Yểm biết rõ Bạch Bạch vừa sợ máu lại hay mềm lòng, nên khi đem nàng nhét vào ống tay áo thì đã làm phép đối với nàng, khiến cho nàng trong phút chốc lâm vào tình trạng ngủ say. Hắn rất muốn hiện tại sẽ bỏ mặc hết mọi chuyện, chẳng thèm quan tâm đến cái gì hết mà đem nàng mang về Mặc Đầm, lần này hắn vội vàng ba hồn ly thể, nhiều lắm chỉ được khoảng thời gian là ba nén nhang, sau đó dù muốn hay không thì linh hồn hắn cũng phải quay trở về vị trí cũ, tuy hắn pháp lực cao cường khiến cho bản thân dù chỉ ngưng tụ ba hồn mà cũng giống như hữu hình, nhưng dù sao cũng không phải chân thân, thật sự không có cách mang Bạch Bạch trở lại thế gian. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Hắn nghĩ là Minh Ất cho dù phát hiện dược lực trong ranh giới hư ảo của Bạch Bạch đã dung hợp, thì ít nhất cũng phải tiêu tốn từ nửa năm tới một năm mới có thể làm cho dược lực dung nhập trong cơ thể Bạch Bạch chuyển biến thành pháp lực, không ngờ rằng trong khoảng thời gian mấy ngày ngắn ngủi như vậy đã thành công.
Điều này càng làm tăng thêm sự nghi ngờ của Mặc Yểm với Minh Ất chân nhân, không biết liệu Minh Ất sớm đã có ý định lợi dụng Bạch Bạch đối phó hắn hay không?
Mấy tháng Bạch Bạch rời đi này, tinh thần hắn sa sút một hồi, sau khi phát hiện việc cho Bạch Bạch dùng những kia tiên thảo tiên dược có khả năng mang đến cho nàng tai hoạ ngập đầu, lòng hắn nóng như lửa đốt, dường như muốn lục tung tìm hết sách thuốc trong Mặc Đầm, cuối cùng phát hiện dưới đáy đáy sông Vong Xuyên Hà có một loại tiên thảo tên là "Thù Đồ", hái xuống sau ba ngày dùng làm thuốc có thể đem tất cả dược lực, pháp lực bất đồng trong thân thể tan ra hợp thành về một, chuyện này ít nhất có thể làm giảm thấp việc có thể lan tràn ra gây nguy hiểm bởi những dược lực bất đồng trong ranh giới hư không của Bạch Bạch
Mặc Yểm đi dọc mấy ngàn dặm theo Vong Xuyên Hà, rốt cục tìm được tiên thảo "Thù Đồ", liền đến vùng phụ cận của Thanh Lương Quan trên thiên đình, vốn đang lo lắng không biết dùng cách nào để đem Bạch Bạch ra ngoài dễ dàng mà không làm cho Minh Ất cảnh giác ngăn trở, kết quả khiến cho hắn đụng phải Tiểu Hắc chạy ra ngoài chơi đùa, vì vậy liền làm phép đầu độc Tiểu Hắc dụ Bạch Bạch bắt cóc đến rừng cây nhỏ ở vùng phụ cận Thanh Lương Quan.
Hắn không muốn nói những chuyện này cho Minh Ất biết, suy cho cùng, là vì hắn cảm thấy Minh Ất không lý do gì để nhận một tiểu Bạch Hồ ngốc nghếch ở nhân gian làm đồ đệ, chuyện có chút cổ quái, lại còn cố tình không cho Bạch Bạch nhìn thấy hình dáng hắn – cố tình giấu diếm thân phận, lại trùng hợp làm cho bọn họ gặp nhau ở nhân gian như vậy…… Nói không chừng đây là một âm mưu để đối phó với hắn!
Nếu như là trước kia, hơn phân nửa là hắn sẽ trực tiếp đem quân cờ giết chết để diệt trừ hậu hoạ, nhưng đây là Bạch Bạch, hắn làm sao có thể xuống tay được đây? Chẳng những không hạ thủ được, trong lúc xúc động còn nghĩ ra một cách, là đem tiểu hồ ly này ăn hết, một chút cũng không lưu lại!
Bình luận
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1