chương 111/ 253


Huyền Minh ma dơi ở ngoài đại điện khoanh chân chữa thương, hắn dẫn theo Bạch Bạch bị Mặc Yểm dùng gió lốc mang về nơi đây, trên người máu dường như đã khô, hắn không có việc gì về sau đều phải dựa vào hút máu mới chống lại âm hàn khí trong cơ thể Huyền Minh, hiện tại không chỉ nói hấp huyết, ngay cả máu mình cũng không có, âm hàn khí mãnh liệt phát tác, thiếu chút nữa khó giữ được cái mạng nhỏ này,

Mặc Yểm khó được nhìn thấy một cái yêu ma chết như vậy, lại thêm Bạch Bạch được hắn an toàn đưa tới, tâm tình thật tốt đưa một điểm chân nguyên giúp hắn chữa thương. Pháp lực chân nguyên trên người Mặc Yểm rất lớn, trong tam giới khó có người sánh được với hắn, Huyền Minh ma dơi được một chút chân nguyên của hắn, chẳng những nhặt về một cái mạng nhỏ, mà âm hàn khí lúc nào cũng làm loạn trên thân mình cũng đều trị triệt để tận gốc.

Lúc hắn tu luyện đi lệch đường, tuy pháp lực cao cường, nhưng lúc nào cũng bị âm hàn khí tra tấn, mỗi lần phát tác so với chịu loại cực hình ở mười tám tầng Địa ngục càng thêm khó chịu, hiện tại Mặc Yểm tùy ý ra tay liền giải quyết bệnh khó chữa của hắn, khiến cho hắn không cần phải chịu tra tấn, đối Mặc Yểm cảm kích là không cần nói nhiều lời, hận không thể moi trái tim ra hiến cho Mặc Yểm dùng, thể hiện tình cảm trung thành kính ngưỡng. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

Lúc Mặc Yểm mang theo Bạch Bạch đi ra, Huyền Minh ma dơi nghe được hơi thở, vọt đứng dậy, một thân chuẩn bị biểu lộ phục vụ cho ân nhân, phối hợp giương mặt chết của hắn, khiến Bạch Bạch lại càng hoảng sợ, lóe thân trốn sau lưng Mặc Yểm.

Vô ý thức ỷ lại như vậy, làm cho Mặc Yểm thật cao hứng, thần sắc cũng tự nhiên hoà nhã không ít. Huyền Minh ma dơi tuy không háo sắc cũng không chạm phải tình yêu nam nữ, nhưng chủ nhân đối với tiểu hồ ly này có xem trọng, có mắt đều có thể nhìn ra, cho nên âm thầm quyết định, từ nay về sau đối tiểu hồ tiên này cũng phải khách khí một ít, nói không chừng sau này sẽ là phu nhân nhà mình đây.

Mặc Yểm an ủi nắm chặt bàn tay nhỏ bé Bạch Bạch, nói:" Ngươi phân phó thủ hạ đi gọi bọn họ lui về, ai lui chậm, thì không cần phải trở lại."

Huyền Minh ma dơi vốn cũng là một trong những phản quân mạnh nhất Địa phủ, nhưng hiện tại hắn cảm thấy đi theo Mặc Yểm so với liều chết lao ra Địa phủ đi làm càn có tiền đồ nhiều hơn, cho nên đối với " yêu cầu vô lý " của Mặc Yểm, hắn cũng cung kính truyền xuống, không đề cập tới nửa điểm ý kiến phản đối, không để ý thương thế nhanh chóng xuống dưới làm việc. Chỉ là bởi vì vết thương trên người quá nhiều, đi đường đều là chân thấp chân cao, nhìn về phía trên rất có vài phần khí chất anh hùng gặp nạn.

Bạch Bạch nghe được giọng nói của hắn, biết rõ hắn là người đem mình bắt tới, nhịn không được vụng trộm thò đầu ra dò xét hắn, nhìn thấy chính là bộ dáng hắn trọng thương nửa tàn phế, nhút nhát e lệ hỏi Mặc Yểm nói:" Hắn?????? Hắn là do ta đả thương?"

Mặc Yểm thoáng cái nhéo chóp mũi nàng nói:" Đúng vậy, nếu như không phải ta ra tay nhanh, chỉ sợ hắn cũng bị ngươi cắt thành khối vụn."

Bạch Bạch trong lòng giật mình lại mắc cở, yêu quái này dù sao không thế nào làm mình bị thương, bản thân lại lo thương thế của hắn nặng như vậy!

Mặc Yểm nghĩ nhanh chút làm cho mọi chuyện được quyết định, lừa gạt thuận lợi khiến Bạch Bạch trở về, đưa tay ôm lấy eo nhỏ Bạch Bạch, dưới chân ngân quang lóe lên, hai người liền bay ra đại điện giữa không trung. Bạch Bạch xem xét xung quanh, nơi này cách Quỷ Môn quan cũng không xa, chỉ bay một lát, cũng đã nhìn thấy dưới chân một mảng lớn quỷ tốt yêu binh rậm rạp chằng chịt, một đường xa xa lan tràn đến dưới cổng thành Quỷ Môn quan.

Mặc Yểm dùng thuật che mắt, cho nên khiến Thiên Lý Nhãn, Thuận Phong Nhĩ tiên nhân mắt tinh tai thính đều không cách nào phát hiện thân ảnh hắn cùng với Bạch Bạch. Mắt thấy Quỷ Môn quan càng ngày càng gần, Bạch Bạch cũng khẩn trương lên, e sợ gặp các sư huynh ngoài ý muốn.

Huyền Minh ma yêu chính là thủ hạ làm việc thật là nhanh nhẹn, Mặc Yểm cùng Bạch Bạch bay đến gần Quỷ Môn quan thì phía sau quỷ tốt yêu binh đã bắt đầu lui bước, Thiên Lý Nhãn ở trên cổng thành cũng nhìn thấy, lớn tiếng thông tri năm người Vân Sơ đang tử thủ chờ tại Dương Môn.

Bọn họ vốn chém giết hơn phân nửa ngày, đã có chút ít mệt mỏi, trong lòng một mực lo lắng an nguy Bạch Bạch, nghĩ tình hình công kích kéo dài không dứt không biết muốn nhịn đến khi nào, trên mặt vẫn là trấn định như thường, trên thực tế đã âm thầm kêu khổ.

Kế hoạch của Minh Ất chân nhân, vốn là làm cho bốn người phụ trách thủ vệ, mặt khác ba người ẩn núp trong phản quân, chém giết kẻ cầm đầu, quỷ tốt yêu binh rất nhiều chỉ là đám ô hợp, chỉ cần tướng lãnh đầu yêu ma giết chết, còn lại sẽ dễ đối phó hơn, lại gây xích mích với lĩnh quân còn lại nhân cơ hội khuếch trương thế lực, cho chúng tranh đấu, như vậy là giảm bớt được thật lớn áp lực đánh sâu vào Quỷ Môn quan.

Chỉ là bởi vì Bạch Bạch bị bắt, kế hoạch này liền không thể không gặp trở ngại, Vân Sơ cùng Vân Khởi trong nội tâm có bao nhiêu sốt ruột là không cần phải nói, bây giờ nghe thấy phản quân có dấu hiệu lui binh, tuy không biết có phải giả vờ hay không, nhưng có thể được nghỉ ngơi và hồi phục một khắc cũng là tốt, cho nên người người tinh thần chấn động, đến ra tay càng linh hoạt.

Thấy các sư huynh không có việc gì, trong lòng Bạch Bạch an tâm một chút, lại nhìn vòng vây tấn công sư huynh của quỷ tốt yêu binh quả nhiên bắt đầu từng chút từng chút lui binh, càng cao hứng. Nhịn không được đua tay giật nhẹ tay áo Mặc Yểm, khẩn cầu: "Ngươi cũng không thể làm cho bọn họ từ nay về sau không đánh nữa sao??????"

Mặc Yểm sờ mái tóc dài trơn trượt như nước của Bạch Bạch, lười biếng nói: "Nàng theo ta bao lâu, ta khiến cho bọn họ ngưng chiến bấy lâu, được không?" Mặc dù là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, mặc dù có chút hèn hạ, chẳng qua nếu như có thể đem tiểu hồ ly lừa trở về, vậy chẳng sao cả.

Bình luận





Chi tiết truyện