Bạch Bạch gật đầu nói:
"Sư huynh, Mặc Yểm nói có thể làm cho phản quân không ra khỏi Dương Môn Quan trong vòng một tháng."
Nàng chỉ nói cho sư huynh biết phân nửa, một nửa còn lại…do dự không dám nói, Mặc Yểm tuy rằng nói chỉ cần đáp ứng hắn hôn nhẹ, hắn sẽ giúp. Thế nhưng Bạch Bạch có thể nhìn ra được hắn hoàn toàn không có ý đinh thả cho nàng rời đi. Vừa rồi trước khi ra ngoài hắn đã nói không được tự ý bước chân ra khỏi phạm vi đại điện, bằng không?????? Hắn chưa nói bằng không sẽ thế nào, mặc kệ cứ theo bản tính ác ôn của hắn, nhất định sẽ buông tay, làm cho Quỷ Môn Quan lần nữa rơi vào nguy hiểm.
"Ai vậy? Người nào lại tốt như vậy? Đợi đã, Bạch Bạch, ngươi có phải đã đáp ứng yêu cầu gì của hắn?"
Vân Cảnh rất bình tĩnh đưa mắt nhìn Bạch Bạch, tuy rằng nàng hiện tại trong hình dáng của một tiểu động vật khả ái, thế nhưng hắn nhớ rõ Bạch Bạch sau khi biến thành người thì có bao nhiêu xinh đẹp, chắc chắn đủ để làm cho một chính nhân quân tử phá ma thành biến thân thành một đại sắc lang.
Những người giàu lòng nhân ái, gặp chyện bất bình rút đao tương trợ không phải không có, nhưng xem cách Mặc Yểm đối phó với bọn phản quân, thuận hắn thì sống nghịch hắn thì chết, thủ đoạn rất mạnh mẽ, thì phẩm đức nhất địch không tốt, cái gọi là vô sự hiến ân tình, phi gian tức đạo (khi không tỏ ra ân cần không phải chuyện gian trá thì cũng là chuyện trộm cắp)! Mặc Yểm vì cứu chúng sinh hay vì sắc đẹp của tiểu sư muội hắn đây.
Bạch Bạch chần chớ một chút, nói:
"Hắn nói ta hôn nhẹ hắn."
"Chỉ đơn giản như vậy?!"
Thì ra là môi thơm của mỹ nhân đáng giá! Vậy Vân Cảnh là vì tiểu mĩ nhân mà không ngại đổ máu. Vân Cảnh cảm thấy tự ti, hắn thường ngày dùng mọi cách khiến cho tiểu mỹ nhân vui vẻ, so ra quá nhỏ bé!
"Hắn muốn ta trong khoảng thời gian này phải ở lại đây, không được đi về?????? Sư huynh ta nên làm gì bây giờ?"
Bạch Bạch ảo não thật thà nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Ta chỉ biết loại sắc lang nay không được hào phóng như vậy! Vân Cảnh trong lòng cảm thấy không phục, hướng Bạch Bạch nói:
"Tiểu sư muội việc này không thể đáp ứng! Nếu không trong một tháng, hắn muốn ngươi làm cái gì?????? Rất thiệt thòi, rất mệt! Không được, không được! Chúng ta là đệ tử Thanh Lương Quan, không thể vì để đạt được mục đích mà dùng sắc đẹp hỗ trợ?!"
Hắn quên mất bản thân bình thường thích nhất là hi sinh sắc đẹp, rất hài lòng khi có cơ hội dùng đến nó. Nhưng hơn hết là những lời này của anh đều xuất phát từ nhân tâm, hắn là nam nhân thì việc này không có gì quan trọng nhưng tiểu sư muội là một cô nương tốt, làm thế nào để bỏ mặc nàng ở lại hang sói?! Cho dù là vì bảo vệ nhân gian khỏi bị yêu ma quấy nhiễu, vì lợi ích của chung, cũng không thể hi sinh một tiểu cô nương để đạt được!
Bạch Bạch bị lời lẽ nghiêm khắc của Vân Cảnh làm cho sững người, nghĩ đến bản thân mình làm ảnh hưởng đến danh dự của Thanh Lương Quan, vì vậy không do dự nữa, nhất định phải cự tuyệt "yêu cầu vô lí" của Mặc Yểm!
Nàng không hiểu hi sinh sắc đẹp là gì, nhưng nàng đã tiếp thu được lo lắng của sư hynh, thật sự ngay cả sư huynh cũng lo lắng cho mình bị Mặc Yểm khi dễ! Làm sao biết nàng khi dễ trong lòng nàng và khi dễ của Vân Cảnh, hoàn toàn là hai việc khác nhau!
Vân Cảnh là lo Mặc Yểm lứa gạt thân thể của Bạch Bạch, nhưng thực ra Bạch Bạch đã sớm bị Mặc Yểm ăn một mảnh vụn cũng không còn. Bạch Bạch lo lắng chính là thái độ thay đổi thất thường của Mặc Yểm, sợ hắn trở mặt đối nàng chọc ghẹo, trách móc, nói lời lạnh nhạt.
Song hai người đều đưa ra một quyết định thống nhất, đó chính là — chạy là thượng sách!
Về phần chạy thế nào, Vân Cảnh đã từng nghĩ qua, cũng đã tìm được rồi, ở đây không có phòng ngự phép thuật đặc biệt gì, thế nhưng gần lối ra bọn thủ lĩnh phản quân lui tới không ít, bọn họ pháp thuật không kém, nếu cứ nghênh ngang rời đi nhất định sẽ bị phát hiện, biện pháp tốt nhất là dạy cho Bạch Bạch phép thuật biến thành chim nhỏ, không ai hay biết rời đi.
May là Bạch Bạch đối với việc học tập pháp thuật có khả năng thiên phú, rất nhanh đã học xong. Hơn nữa biến thành con chim nhỏ so với Vân Cảnh còn thật hơn – ít nhất là từ đầu đến chân đều là bộ dáng của con chim nhỏ màu trắng, không như Vân Cảnh đầu người thân chim.
Bạch Bạch trong lòng hoài nghi, chẳng lẽ phép thuật của Vân Cảnh, sư huynh tự mình không luyện được? Nàng vốn còn lắng bản thân biến thành đầu hồ ly mình chim sẽ xấu đến dường nào!
Nàng nghĩ như vậy, trong mắt Vân Cảnh có vài phần kinh ngạc, Vân Cảnh vừa hiểu ý tứ của nàng, hài lòng giải thích:
"Sư huynh có gương mặt tốt như vậy mà biến thành hình con chim nhỏ thì thật lãng phí a!"
Hóa ra là khuôn mặt!
Bạch Bạch không nói gì, Vân Cảnh sư huynh quả nhiên không giống người thường, các sư huynh trong Thanh Lương Quan thật là quá khác nhau. Bạch Bạch biến thân hoàn tất, ở trong sân thử bay vài vòng, không có vần đề gì, Vân Cảnh nhìn xem nàng bay qua đầu tường, hướng Quỷ Môn Quan bay ra. Trên đường đi cực kỳ thuận lợi, mắt thấy gần rời khỏi phạm vi điện Diêm La, Vân Cảnh vụt một cái biến trở lại dáng dấp ban đầu, Bạch Bạch cũng khôi phục trở lại thân hồ ly, nàng vẫn quen với việc làm hồ ly hơn.
Một người một hồ đang định tăng tốc hướng Quỷ Môn Quan đi tới, đột nhiên cảm thấy như đụng vào một bức tường cao vô hình, liên tục trên dưới trái phải di chuyển mấy lần đều không thể như trước tiếp tục rời đi.
Bình luận
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1