Tình hình hỗn loạn, bản thân mình lại mang theo một người trọng thương, Vân Sơ không dám xen vào việc của người khác, đành cùng Lôi Chấn Tử ẩn nấp ở một khu vực gần đó, đợi những người kia giao đấu xong rồi tính sau. Yêu khí đang ngùn ngụt dâng lên khiến cho núi sông biến sắc, bỗng nhiên giữa trận xuất hiện một người mặc áo đen thần bí, làm thay đổi hoàn toàn tình thế lúc bấy giờ.
Lúc đầu thì các bên không chú ý tới hắn, mãi đến khi hắn chỉ cần dùng đến một tay mà làm cho hơn một ngàn yêu ma quỷ quái hồn bay phách tán, lúc này đám yêu ma còn lại mới kinh hoàng thối lui. Ba tên ma đầu thì lại cho rằng đây là cao nhân mà đối phương mời đến giúp đỡ, nhất thời giằng co không dám hành động.
Người áo đen thần bí mở miệng nói: "Lập tức cút đi! Ta tha mạng cho các ngươi."
Ba tên ma đầu nhìn nhau, không biết hắn muốn nói ai cút đi, nhưng nhìn vào thái độ của đối phương, bọn chúng hiểu người này không phải là đồng bọn của chúng.
Một tên ma đầu hỏi: "Các hạ là người phương nào? Vì sao lại nhúng tay vào chuyện ân oán của ba nhà chúng ta?"
"Các ngươi chỉ là tôm tép nhãi nhép, ân oán của các ngươi thì có quan hệ gì đến ta. Bây giờ các ngươi cút đi thì còn kịp đấy." Con người này đã thần bí lại thêm ngôn từ cực kỳ vô lễ, mấy tên ma đầu trước mắt và mấy vạn quỷ tốt yêu binh dường như chỉ như con tò he, tượng gỗ không đáng nhếch mép.
Ba tên này dù gì cũng là ma đầu của một phương, vất vả lắm ngày hôm nay mới tìm được vị trí của nơi thi cốt oan hồn chất thành núi, nếu như bị người này đuổi đi thì từ nay về sau bọn chúng làm gì còn uy quyền để không chế đám thủ hạ yêu ma quỷ quái? Vì vậy ba tên ma đầu nháy mắt với nhau, cùng liên kết xông lên giết kình địch trước mặt.
Vân Sơ đứng ở một bên quan sát thấy đám quỷ tốt yêu binh dàn trận vây xung quanh người bí ẩn, hàng ngàn, hàng vạn mũi đao sắc bén tấn công, chỉ sợ người ở bên trong dù có nghìn mắt nghìn tay thì cũng không kịp ứng phó. Hắn nghĩ dù là có sự trợ giúp thì người thần bí cũng không thoát được, phải nhận lấy thất bại. Nhưng chỉ trong nháy mắt tất cả đã kết thúc.
Không biết nhân vật thần bí kia biểu diễn loại pháp thuật gì mà bên trong vòng vây phát ra một luồng ánh sáng bạc chói mắt, tiếng nổ như sấm, ngoại trừ nhân vật thần bí thì không ai có thể đứng thắng người lên được, tiếng gào khóc thảm thiết vang vọng khắp nơi.
Vân Sơ tuy nấp ở xa mà vẫn pháp lực ảnh hưởng mạnh mẽ. May mà hắn phản ứng kịp thời, pháp lực của hắn cũng không yếu, nên hắn có thể bảo vệ mình và Lôi Chấn Tử không bị tổn hại gì.
Nhân vật thần bí kia sau khi đánh trọng thương ba đạo quân yêu ma thì không hề để ý đến những tiếng khóc thét quay cuồng của lũ quỷ đang nằm trên mặt đất. Hắn tiến đến bên dòng sông Vong của âm phủ. Nước sông Vong cũng bị sát khí của hắn làm cho rung động, bất chợt tuôn lên tựa như sóng thần, tràn lên hai bên bờ sông, khiến cho bọn quỷ tốt yêu binh không thể tránh né, bị nước sông phủ lên người.
Một khúc lớn của sông Vong bị tát cạn, nhân vật thần bí đi đến phía thượng lưu của con sông tìm kiếm một lúc, rồi hắn rời đi. Sau khi hắn đi khỏi, nước sông đang ở trên bờ không còn bị khống chế, toàn bộ nước lại trở về lòng sông. Nhưng mà lần này nước sông còn mang theo một lượng lớn thi thể của bọn quỷ tốt yêu binh. Cục diện thê lương khủng khiếp không nói nên lời. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
Vân Sơ vừa tường thuật xong thì Vân Cảnh lập tức hỏi: " Người nào mà lại lợi hại như vậy?"
"Ta ở cách hắn khá xa, hơn nữa hắn không xoay người lại nên không thấy rõ diện mạo của hắn, nhưng hắn ra tay tàn nhẫn như thế, e rằng không phải là người lương thiện rồi. Lôi Chấn Tử bị thương rất nặng, ta không dám quan sát lâu, chờ hắn đi khỏi ta cũng ngay lập tức đưa Lôi Chấn Tử quay về Thiên đình cứu chữa. May mà còn kịp, mấy vị tiên nhân cùng hợp sức, cuối cùng cũng cứu được Lôi Chấn Tử." Vân Sơ không thấy được diện mạo của người áo đen thần bí thì rất tiếc nuối, nhưng cứu người quan trọng hơn.
Vân Cảnh than tiếc, không ngừng bóp cổ tay.
Nghe Vân Sơ kể lại, Vân Hư có chút mất tự nhiên, đứng dậy, mấy lần muốn nói lại thôi. Hắn nhìn thấy Bạch Bạch đang nhu thuận ngồi xổm cạnh sư phụ, cuối cùng hắn cũng nín lại, không nói ra ý nghĩ của mình. Giương mắt thấy sư phụ đang nhìn về phía mình, trong ánh mắt nếu có chút suy nghĩ, chỉ sợ cũng là nghĩ giống như mình thôi.
Người áo đen thần bí hung hăng lạm sát kia có vẻ giống Mặc Yểm, có điều đang yên đang lành sao hắn lại chạy đến âm tào địa phủ? Hắn đến dòng sông Vong đó để tìm cái gì?
Vân Sơ bỗng nhớ tới một chuyện, vội vàng dừng chủ đề đang nói: "Sư phụ, mười điện Diêm La chuyển tới Phiên vương, Bình đẳng vương, Biện thành vương, đều thương thế rất nặng, các vị tiên hữu mấy ngày nay liên tiếp dùng hết tất cả các phương pháp mà không có hiệu quả như mong đợi, rất có thể hồn phách ba vị Diêm vương sẽ ly khai rồi biến mất, sư phụ có thể tới giúp đỡ họ một tay không…"
Thanh Lương quan từ trước đến nay không hề đếm xỉa đến tranh chấp trong tam giới, chỉ đến khi tình huống không thể cứu vãn được mới ra tay giúp tam giới lập lại thế cân bằng, đến thế hệ quan chủ này và trước một thế hệ nữa, lại trở nên càng gần như chẳng quan tâm. Vân Sơ ở trên Thiên đình cũng có chút thời gian mơ hồ nghe nói nguyên nhân chuyện này có liên quan đến vợ chồng quan chủ trước đây và Thiên đế cùng một gã tản tiên* ở thế gian có một ân oán khó giải, trong đó nhân vật mấu chốt là vợ của quan chủ đời trước, cũng chính là mẹ đẻ của sư phụ. (*tản tiên: tiên không ở trên Thiên đình mà nhàn nhã ở dưới hạ giới)
Nghe nói một ngàn năm trước từng có một đại hung thần đại náo Thiên đình mấy ngày liền, rất nhiều người đã chết dưới tay hắn, đến khi tình hình đã trở nên vô cùng xấu thì sư phụ mới bằng lòng ra mặt trợ giúp, cứu mạng cho Thiên đế.
Quan hệ giữa Thanh Lương Quan và Thiên đình không thể gọi là tốt đẹp, nói chung Thiên đế vô cùng hy vọng có thể lôi kéo được người trong Thanh Lương quan, nhưng Minh Ất chân nhân làm như không biết đến thái độ đó.
Đại bộ phận các vị đồ đệ trong Thanh Lương quan đều có chức vụ trên Thiên đình, nhưng các vị trí đấy đều không liên quan đến việc tranh quyền đoạt lợi như là luyện đan, trồng tiên hoa thảo dược, chế thuốc cứu người. Hơn nữa Minh Ất chân nhân ngay từ đầu đã nói rõ là không xuất đầu lộ diện, không tham dự tranh đấu trong tam giới, không tranh quyền, tranh lợi.
Lần này Địa phủ huyên náo không còn ra thể thống gì nữa, Minh Ất chân nhân cũng chỉ cho phép Vân Sơ đên Địa phủ cứu vị tiên hữu bị trọng thương đang mất tích, nghiêm cấm không cho nhúng tay vào chiến sự dưới Địa phủ.
Mặc dù Vân Sơ nhận được nhờ vả của tiên hữu, ngỏ lời mời sư phụ đến tương trợ, nhưng thực tế hắn cũng không nắm chắc là sư phụ sẽ đáp ứng đích thân đi cứu người.
Minh Ất chân nhân trầm ngâm một hồi rồi nói: "Được rồi! Ngày mai vi sư sẽ cùng đi với ngươi một chuyến." Chuyện đã thành ra như vậy rồi, hẳn là có thể đưa cha mẹ Bạch Bạch quay về Thiên đình đoàn tụ cùng với nàng. Tiện đường ghé qua sông Vong dưới Địa phủ, để xem con sông này có gì đặc biệt.
Minh Ất phất phất tay áo cho các đồ đệ lui xuống, chỉ giữ lại một mìnhVân Hư, dặn dò chỉ bảo cho hắn cách chữa thương, điều trị cho Bạch Bạch.
Vân Sơ lo lắng cho các vị tiên hữu phần lớn đã bị thương, liền từ biệt sư phụ đi ra cửa. Trước khi đi còn nhắn lại với Vân Cảnh phải nhanh chóng mời hai vị nữ nhân ở hoa viên kia rời khỏi đây.
Vân Cảnh thực ra rất e sợ hai vị công chúa điêu ngoa kia sẽ quấn lấy mình, ngoài miệng thì khúm núm đáp ứng, nhưng sau đó lại nhanh chóng xoay người, ôm Bạch Bạch vượt qua hoa viên, lén lén lút lút quay về phòng của Bạch Bạch.
Khó có dịp cái tên Vân Hư "luyến muội cuồng" kia không có ở đây, Vân Cảnh mang bộ mặt nịnh nọt nói với Bạch Bạch: "Sư muội tốt bụng, có thể giúp sư huynh dàn xếp một chuyện này không?"
Bạch Bạch gật đầu nói: "Được! Nhưng mà muội có thể làm được việc gì?"
Vân Cảnh hắc hắc cười gian hai tiếng, hưng phấn nói:
"Tiểu sư muội, muội biến thành hình người, giả danh làm người yêu của sư huynh. Chúng ta đi gặp hai nàng công chúa điêu ngoa kia đi!"
Bình luận
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1