" Bạch Bạch, nàng những ngày này khỏe không?" Mặc Yểm miễn cưỡng bình tĩnh nói.
" Hoàn…… Hoàn hảo……" Bạch Bạch lắp bắp nói, cúi đầu xuống có chút không dám tiếp xúc ánh mắt "ăn thịt người" của Mặc Yểm. Trên tay nơi bị Mặc Yểm sờ qua bỏng đến như bị hỏa thiêu, trong lòng thấy như có dòng nước ấm chảy ra, chỉ cảm thấy ngọt ngào lại hưng phấn vô cùng.
Mặc Yểm nhìn khuôn mặt Bạch Bạch hiện hồng, chỉ cảm thấy tiểu hồ ly của hắn chưa bao giờ mê người như thế, đáng tiếc cha mẹ người ta ở một bên "nhìn chằm chằm", chẳng những không cách nào tùy ý thân cận, muốn nói nhiều hơn vài câu cũng không hề dễ.
Bạch Ngọc cốc cách Thanh Lương Quan không xa, một đường không nói chuyện, trong nháy mắt liền đến cốc, một chuyến bốn người lại bị "sôi nổi" trong cốc làm cho hoảng sợ.
Vốn sơn cốc không có một bóng người giờ phút này phi thường náo nhiệt, các loại tiểu tiên tề tụ một đường chí ít có hơn mười người~!
Những tiểu tiên này thoáng cái nhìn thấy chủ nhà, thần sắc xấu hổ có, hưng phấn cũng có, ầm ĩ vây bọn họ vào giữa. Bạch Nguyên Tùng chứng kiến trong đó có mấy hồ tiên đồng tộc, liền hỏi:" Đây là chuyện gì?"
Tô Chi cùng Tô Vi Vi trong đám người kia đi ra, ngại ngùng chỉnh đốn trang phục làm lễ, nói: "Cưu chiếm thước sào (chim gáy chiếm tổ của chinh khách), thật sự là vạn phần thật có lỗi."
Hoá ra vài ngày trước Bạch Bạch cùng Vân Khởi cứu hai bé gái mồ côi từ trong đội xe tây Hải Long cung, tạm thời an trí các nàng ở Bạch Ngọc cốc, một ít tiểu tiên tại Thiên đình bị khi dễ cùng đường đến thăm xin giúp đỡ, không thấy chủ nhân đã thấy các nàng, hỏi nguyên do, Tô Chi cùng Tô Vi Vi tuy không chịu nói ra chuyện Bạch Bạch cùng Thanh Lương Quan bí mật cứu trợ các nàng, nhưng một ít tiên này lại bị dẫn dắt, đều cầu cứu đến Bạch Ngọc cốc.
Tô Chi cùng Tô Vi Vi không phải chủ nhân không tiện đuổi người, hơn nữa gặp những tiểu tiên kia xác thực đáng thương, cho nên chỉ cần bọn họ giữ quy củ không quấy rối, thì đối với bọn họ hành vi "ở nhờ" làm như không thấy.
Những tiểu tiên này vốn đều là ở trong động phủ các thần tiên trên Thiên đình chịu không nổi chủ nhân ăn hiếp nô dịch chạy trốn ra, chủ nhân của bọn hắn đã từng nghĩ tới muốn tìm bọn họ, chỉ là về sau nghe nói là chạy đến Bạch Ngọc cốc, cũng liền bỏ mặc. Nguồn truyện: Truyện FULL
Chủ nhân Bạch Ngọc cốc vợ chồng Bạch thị tuy pháp lực không tệ, nhưng ở trên Thiên đình cũng không coi là đứng đầu, vả lại chẳng qua là trong mắt các tiên nhân hồ tiên bọn hắn hàng thấp, nếu là trước đây đã sớm tới cửa bắt nhóm trốn nô.
Nhưng từ khi chuyện tình Lục công chúa Tây Hải Long cung, tin tức trên Thiên đình linh thông tiên nhân đều mơ hồ biết rõ quan hệ Bạch Ngọc cốc cùng Thanh Lương Quan quá sâu, nữ nhi vợ chồng Bạch thị chính là đệ tử Thanh Lương Quan Minh Ất chân nhân, thân phận cùng pháp lực cao cường, thật sự không đáng vì mấy cái tiểu tiên bỏ trốn đắc tội bọn họ.
Vì vậy Bạch Ngọc cốc lại thành cõi "quần thể yếu thế" yên vui trên Thiên đình, không đến, một tháng vài nhóm tiểu tiên lục tục chạy tới.
Bạch Bạch nhìn cha mẹ không biết như thế nào cho phải, nàng nghĩ trợ giúp những tiểu tiên này, nhưng mà biết rõ sẽ mang đến phiền toái cho cha mẹ, bộ dáng sốt ruột rồi lại không biết như thế nào cho phải, Mặc Yểm thấy vậy cực kỳ không đành lòng.
Bạch Nguyên Tùng tuy không có chịu qua nỗi khổ của những tiểu tiên kia, nhưng cũng có thể giải thích bọn họ bất lực, hơn nữa vợ chồng bọn họ vốn là không có ý định ở Thiên đình lâu, vì vậy hào phóng nói: "Bọn họ muốn ở bao lâu liền ở đi. Nhưng nhớ không thể sinh sự ở Bạch Ngọc cốc."
Một đám tiểu tiên lòng tràn đầy không yên chỉ sợ một nhà bọn họ mở miệng đuổi người, nghe Bạch Nguyên Tùng nói xong lập tức bắt đầu hoan hô.
Tô Chi cùng Tô Vi Vi thực sự không phải là người không biết nặng nhẹ, trong Bạch Ngọc cốc tuy kín người hết chỗ, nhưng một nhà ba người Bạch Nguyên Tùng chỗ ở huyệt động nhưng bảo vệ rất khá, các tiểu tiên khác chưa từng vào Lôi Trì nửa bước, chỗ khác trong cốc cũng cực kỳ để ý. Nhiều người lực lượng lớn, những tiểu tiên này toàn tâm toàn ý nghĩ muốn nịnh nọt chủ nhà, chính là trong cốc cỏ cây cũng đặc biệt chú ý che chở, ngược lại so với khi bọn Bạch Nguyên Tùng rời đi thì càng muốn sum xuê vài phần.
Vợ chồng Bạch thị rất nhiều ngày không thấy nữ nhi, muốn nói với nàng vài câu, Mặc Yểm tuy cũng rất muốn cùng Bạch Bạch ở chung nhiều, nhưng biết mình lúc này tốt nhất thức thời một chút, đành phải nhịn tương tư đầy mình, chủ động thối lui ra bên ngoài, để cho bọn họ một nhà ba người tự tại nói chuyện.
Tô Chi cùng Tô Vi Vi không biết hắn cùng với Bạch gia là quan hệ như thế nào, vừa rồi Bạch Nguyên Tùng cũng không có hướng bọn họ giới thiệu thân phận của hắn, nhưng thân là hồ tiên, nếu như ngay cả tình trạng hắn cùng với Bạch Bạch mắt đi mày lại cũng không phát giác được, vậy thật sự là sống vô dụng rồi.
Vì vậy Tô Chi chủ động tìm đến vài tiểu tiên hỗ trợ, gần chỗ ở trong sơn động Bạch Bạch dùng pháp thuật dựng lên một tòa thảo đường, thỉnh Mặc Yểm đi nghỉ ngơi, Mặc Yểm tuy không nói gì, nhưng đối với những hồ tiên này thức thời cảm thấy hài lòng. Hắn cũng không có ý định tối nay ở tại thảo đường (nhà cỏ), nhưng có hắn che dấu tai mắt người khác, đối với cha mẹ Bạch Bạch cũng tốt.
Hắn nghĩ nửa đêm bò lên giường nữ nhi người ta, hẳn cũng không tệ.
Quả nhiên, vợ chồng Bạch thị cùng Bạch Bạch nói nửa ngày, bầu trời tối đen mới thả nàng ra cửa, Bạch Nguyên Tùng xa xa thấy Mặc Yểm ngồi ở trong thảo đường, vẫn sáng đèn, lập tức cảm thấy tiểu tử này coi như thức thời, đối với hắn độ thoả mãn lại cao một ít.
Mặc Yểm đã sớm lưu ý động tĩnh bên này, thấy Bạch Nguyên Tùng đưa Bạch Bạch thẳng đến trong huyệt động của nàng, lại luôn dặn dò nàng ngày mai mới có thể nói chuyện với mình, không khỏi âm thầm cắn răng, vị nhạc phụ đại nhân này thật đúng là đề phòng chính mình ngay nha!
Bạch Bạch rất muốn đi ra ngoài gặp Mặc Yểm, nhưng phụ thân luôn cảnh cáo lại không thể không nghe, nói sau nàng vừa nghĩ tới chuyện Mặc Yểm ở ngay bên cạnh lại e sợ, cho nên tư tiền tưởng hậu vẫn là ngoan ngoãn lên giường ngủ chờ đợi sáng sớm ngày mai gặp hắn.
Vân Hạo Tuyết vừa bực mình vừa buồn cười nhìn Bạch Nguyên Tùng ở huyệt động Bạch Bạch trước làm phép treo vài cái Linh Đang ẩn hình, những vật này không thể đả thương người cũng không thể tạo thành chướng ngại, nhưng chỉ cần có người vào sơn động, sẽ gặp tiếng chuông kêu lớn.
Hai vợ chồng trở lại trong huyệt động của mình, Vân Hạo Tuyết đối Bạch Nguyên Tùng sẳng giọng:" Chàng nha! Nhìn chàng keo kiệt như vậy! Nếu Bạch Bạch nguyện ý, chàng để tiểu tử kia thực hiện được có làm sao sao?" Hồ tiên đối với chuyện nam nữ vốn không giống phàm nhân câu nệ như vậy, Vân Hạo Tuyết trong nội tâm nhận Mặc Yểm con rể này rồi, hắn với nữ nhi cùng phòng thân mật cũng không còn cái gì không được, chỉ cần chuyện ngươi tình ta nguyện là được.
Bạch Nguyên Tùng hừ hừ nói: "Dễ dàng để hắn đắc thủ, hắn sẽ không hiểu được quý trọng."
Kỳ thật mọi người lòng dạ biết rõ, những Linh Đang kia đối với Mặc Yểm mà nói, chẳng qua chỉ là bài trí mà thôi, nhưng thân là cha mẹ, tư thái này vẫn là muốn bày ra.
Bạch Bạch mơ mơ màng màng ngủ đến nửa đêm, trong lúc mơ màng liền thấy trên giường có một chăn vừa dày vừa nặng, mở mắt ra theo ánh sáng dạ minh châu lờ mờ xem xét, liền gặp một bóng đen quen thuộc đặt ở trên người mình, một đôi mắt sáng ngời đen cách ánh mắt của nàng không đến một cánh tay, ánh mắt nóng bỏng nhìn nàng.
"A? Ngươi…… Ngươi vào bằng cách nào?" Cho dù thấy không rõ mặt, dựa vào hương vị, nàng có thể phân biệt ra được sắc lang trên người nhất định là người đó!
Mặc Yểm cười nhẹ một tiếng, cúi đầu dùng chóp mũi đỉnh đỉnh Bạch Bạch, mập mờ nói: "Ngửi hương vị nàng tìm vào……"
Bình luận
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1