Thần sắc Mặc Yểm không tốt, Bạch Bạch tự nhiên cũng sẽ không nói cho hắn biết, là nghe từ Ngọc Lưu Ly yêu phi cùng Huyền Minh ma dơi, chỉ lắc lắc cái đuôi không nói lời nào.
Mặc Yểm cũng không có nhất định phải truy vấn ra nơi Bạch Bạch nghe ra tin tức, những người biết rõ hắn gần đây cùng một nữ yêu quan hệ thân mật thật sự quá nhiều, Bạch Bạch tuy chưa bao giờ đi đến tiền điện, không có nghĩa là sẽ tuyệt đối không có người tới hoa viên cùng với hậu điện bên này.
" Nàng để ý sao?" lúc Mặc Yểm hỏi ra những lời này, không biết trong nội tâm đến tột cùng là hy vọng Bạch Bạch nói để ý hay là hy vọng nàng không thèm để ý chút nào.
Hắn rất thích Bạch Bạch, muốn đem nàng giữ ở bên người cả đời, nhưng địa vị Bạch Bạch trong suy nghĩ của hắn nhiều nhất chỉ là một sủng vật, hắn nghĩ dưỡng nàng, sủng ái nàng, trên thân Bạch Bạch hắn đã hạ bí chú, chỉ cần hắn nguyện ý, Bạch Bạch cả đời này đều không thể thoát khỏi khống chế của hắn, hắn có thể an tâm làm cho Bạch Bạch bên cạnh hắn, ai cũng không đoạt được.
Nhưng mà sủng vật cuối cùng chỉ là sủng vật, hắn lại yêu thích Bạch Bạch cũng không có ý định trái lại để nàng khống chế việc làm của hắn, trong quan hệ của hắn với Bạch Bạch, hắn tuyệt đối giữ lấy quyền khống chế, ít nhất hắn bây giờ là cho rằng như vậy, hoặc là nói hắn cố gắng làm cho quan hệ bọn họ theo hướng này phát triển.
Hắn sẽ suy nghĩ vì Bạch Bạch, vì nàng hoàn thành chút chuyện, khiến nàng khoái hoạt, đây là tình hình hắn nguyện ý, hắn cũng không có ý định cho Bạch Bạch quấy nhiễu việc làm thói quen của hắn thậm chí khống chế quyền lợi của hắn.
Nhưng là nếu như Bạch Bạch nói nàng tuyệt không để ý hắn cùng những nữ nhân khác cùng một chỗ thì sao?
Mặc Yểm cảm thấy, mình nghe đáp án thế sẽ rất không vui, tiểu sủng vật của hắn sao có thể một chút cũng không thèm để ý hắn? Loại này tâm tính mâu thuẫn khiến Mặc Yểm cũng bắt đầu lo được lo mất.
Bạch Bạch đối với cảm tình nam nữ còn đang ở giai đoạn nảy sinh, cho nên đối mặt vấn đề Mặc Yểm, nàng cũng không có đáp án xác thực, câu trả lời của nàng là trực tiếp nấp vào trong nước.
Đêm hôm đó, Bạch Bạch vô tâm vô phế vẫn ngủ ngon như cũ, Mặc Yểm ngược lại trằn trọc không buồn ngủ. Hắn biết rõ, Bạch Bạch có khả năng ảnh hưởng đến tâm tình của hắn, thậm chí có bản lĩnh làm hắn thương tâm gần chết, vì cái này, hắn cũng phải đem Bạch Bạch một mực nắm giữ trong tay!
Ngày hôm sau, Mặc Yểm sáng sớm đánh thức Bạch Bạch đem nàng nhét vào trong tay áo, quyết định mang nàng ra cửa, Bạch Bạch đã không thể cho hắn đáp án, vậy hãy để cho nàng tận mắt nhìn, xem nàng sẽ có phản ứng gì.
Hắn trong đầu chỉ nghĩ là, hắn cũng phải có ảnh hưởng thậm chí có năng lực khống chế tâm tình Bạch Bạch, nếu không thì quá nguy hiểm!
Bạch Bạch lúc đi qua hoa viên, lớn tiếng kháng nghị: "Ta muốn luyện công, không đi tiền điện!" Thứ nhất nàng xác thực muốn có nhiều thời gian học pháp thuật cho tốt, thứ hai cho dù Mặc Yểm không cho nàng lưu lại, sư huynh hẳn là có thể nghe được thanh âm của nàng, ít nhất hôm nay không cần đợi nàng vô ích.
Mặc Yểm cười nói: "Theo giúp ta không tốt sao? Luyện công cái gì? Có ta ở đây, ai dám khi dễ ngươi!"
Ngươi sẽ khi dễ ta a! Hừ hừ! Bạch Bạch rút vào trong tay áo không nói lời nào, hạ quyết tâm hôm nay cho dù buồn chết, cũng không lộ diện.
Mặc Yểm không có để ý tới tiểu tính tình của nàng, thản nhiên một đường đi đến đại điện Bình Đẳng vương, trước điện một dáng người tư thái xinh đẹp, dung mạo lại tinh khiết non nớt như nữ đồng là thị nữ áo xanh, vừa thấy Mặc Yểm liền tiến lên sát lại, âm thanh mềm mại vấn an:" Yểm quân sớm an! Phu nhân ở phía trước đợi đã lâu."
" Ừ!" Mặc Yểm tùy ý lên tiếng, liền theo phương hướng nàng chỉ mà đi.
Trước đại điện hai ba trượng có xe ngựa xa hoa bề ngoài đỏ rực như lửa ngừng, trên xe vách đá vây quanh từng khối lớn nhỏ như trứng chim bồ câu màu đỏ bảo thạch, thùng xe khuôn cửa khung cửa sổ đều là phù điêu bỉ ngạn hoa, cánh hoa cành lá linh lung di động, tinh tế cầu kỳ, tráng lệ nước sơn vàng, ngay cả người kéo xe ngựa cũng toàn thân là màu đỏ, yêu dị phi thường. Nguồn: http://truyenfull.vn
Tại Địa phủ âm u, xe ngựa như vậy quả thực không phải rêu rao bình thường. Thị nữ áo xanh đưa Mặc Yểm đến trước cửa xe, trên mặt đất cung kính kéo cửa xe ra, liền nghe thấy trên xe truyền đến một tiếng cười duyên, một bàn tay tuyết trắng thon thon tựa ngọc từ khe cửa thò ra, trên tay hồng ngọc diễm lệ, vòng tay mã não va chạm vào nhau, âm thanh thanh thúy như ngọc nữ tử trong xe nũng nịu:" Yểm quân, ta chờ chàng mãi!"
" Ngươi là chê ta tới muộn sao?" Mặc Yểm trong lời nói mang ý cười, Bạch Bạch giấu ở trong tay áo hắn không cần thăm dò có thể tưởng tượng trên mặt hắn lười biếng nở nụ cười, nụ cười có thể cho lòng của nữ nhân đập mạnh.
" Ta từ đêm qua chia tay liền bắt đầu nhớ Yểm quân, một mực nhớ đến bây giờ, chàng nói đi?" Mặc Yểm mới ngồi vào trên xe, trong lòng lòng đầy nhuyễn ngọc ôn hương, một thân Hồng Y mỹ nhân như không có xương cốt dựa vào trong lòng ngực của hắn.
Bạch Bạch cơ hồ lập tức ngửi thấy được hương vị son phấn quen thuộc này…… Đây là nữ yêu gần nhất thường xuyên thân cận Mặc Yểm?
Hồng Y mỹ nhân tên là Phi Du, dung mạo cũng là xinh đẹp, nhưng không đến mức tuyệt sắc, so với Ngọc Lưu Ly yêu phi cũng không bằng, nhưng lại cực giỏi về cách ăn mặc tân trang, lại thêm có một giọng nói hay, nói chuyện làm việc đều có một vẻ vũ mị uyển chuyển khác xa nữ yêu bình thường, thanh nhu rực rỡ, nói lý ra lúc ở chung thì càng giống chim nhỏ nép vào người ôn nhu vô hạn, đem ba phần tư sắc nâng lên thành thập phần.
Nữ yêu nữ quỷ địa phủ chịu ảnh hưởng hoàn cảnh âm lãnh, bất luận đẹp xấu đều lộ ra âm hàn khí, nhưng Phi Du này chẳng những cách ăn mặc luôn một thân hỏa hồng, tính tình cũng như một người ôn hòa hỏa diễm, không khác nữ nhân nhân gian, tại âm phủ có thể nói là cực kỳ hiếm có.
Cho nên đại đa số yêu ma cũng không kỳ quái thấy Mặc Yểm phá lệ coi trọng đối với nàng, ngược lại hâm mộ hắn có diễm phúc khôn cùng, chỉ có Ngọc Lưu Ly yêu phi cùng Huyền Minh ma dơi, hai yêu ma Bạch Bạch gặp qua cảm thấy Mặc Yểm bỏ Bạch Bạch mà gần Phi Du, thật là không có mắt.
Mặc Yểm đối với mỹ nhân yêu thương nhung nhớ, thật đúng là ai đến cũng không – cự tuyệt, nhưng không biết có phải là bởi vì nghĩ đến Bạch Bạch bên người hay không, thái độ không tự giác lãnh đạm vài phần.
Bình luận
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1