chương 115/ 253


Bạch Bạch nghe ra manh mối, kỳ quái hỏi: "Ngươi sao biết trong tháng này bọn chúng không thể lao ra ngoài?" Sư phụ chỉ đồng ý với Thiên Đế giúp hắn bảo vệ quỷ môn quan một tháng, qua tháng bảy, đệ tử của Thanh Lương Quan coi như hoàn thành nhiệm vụ, sẽ trở về Thiên Đình, không nhúng tay vào chuyện địa phủ và Thiên Đình nữa. Chuyện này người trên Thiên Đình biết không nhiều lắm, Mặc Yểm vì sao lại biết?

Mặc Yểm nhướn mày nói: "Chuyện của nàng ta đều biết!"

Bạch Bạch chần chừ một lúc rồi nói: "Ta???? Hôn nhẹ ngươi được không?" nàng biết Mặc Yểm muốn nàng ở lại nhưng nàng thấy vấn đề này cần phải hỏi qua sư phụ, sư huynh, phụ thân, mụ mụ thì mới có thể quyết định được, nàng sợ Mặc Yểm sẽ khi dễ nàng nên không muốn ở lại dễ dàng. Nhưng mà người ta giúp nàng, nếu không có chút báo đáp, sẽ có chút khó ăn nói, Mặc Yểm thích cùng nàng hôn nhẹ, vậy hôn nhẹ là tốt nhất. Mặc Yểm cũng thích bắt nàng cùng tu luyện đại pháp song tu, nhưng mà dùng đại pháp này rất mệt, lần trước trong mộng không thể khống chết được nên hồ đồ một lần, hiện tại khẳng định không bị lừa.

"Dùng cái mũi hồ ly của nàng đâm nhẹ một cái mà tính là hôn nhẹ sao? Ta mặc kệ" Mặc Yểm dỗi chọc cái mũi của bạch bạch, giả bộ thua thiệt không chịu ăn.

Bạch Bạch nhìn hắn một chút, rồi thương lượng: "Vậy ta biến thành người hôn ngươi được không?"

"Được rồi! Nàng muốn ôm hôn ta!" Mặc Yểm « gắng gượng làm » nói, hắn cũng biết không có khả năng ngay lập tức ăn ngon được. Nguồn truyện: Truyện FULL

Bạch Bạch gật đầu, Mặc Yểm trong lòng hưng phấn, nhiệt tình chờ nàng biến thành người "Cảm ơn" hắn, hắn không có lường trước Bạch Bạch không có giữ lời hứa, ngược lại thừa dịp hắn không có chuẩn bị nhảy nhanh xuống mặt đất, chạy đi vài bước.

"Này! Nàng vừa nói cái gì? Hôn nhẹ đâu?" Mặc Yểm chỉ ngón tay về phía cửa điện, Bạch Bạch đột nhiên cảm thấy phía trước hình như có một bức tường vô hình, khiến nàng không thể tiến thêm một bước, chì có thể xoay người lại, nhỏ giọng nói: "Ngươi, ngươi cho bọn họ lui binh đi trước, ta, ta sẽ hôn ngươi!"

Mặc Yểm không nghĩ tới tiểu hồ ly này lại học được cách giảo hoạt thế này, sợ hắn quỵt nợ? Cố gắng cười nói: "Tốt! Ta trước đem tiểu hố ly giảo hoạt nàng trừng trị trước" Nói xong đứng dậy làm bộ muốn đi bắt nàng, Bạch Bạch "Chi" thét lên một tiếng, co chân chạy vòng quanh đại điện, không để Mặc Yểm bắt.

Pháp lực của Bạch Bạch đã mạnh hơn xưa rất nhiều rồi nhưng Mặc Yểm vẫn dễ dàng bắt được nàng. Nhưng hôm nay Bạch Bạch xuất hiện trước mặt mình, tâm tình vui vẻ, nên kiên nhẫn vui đùa với nàng, vài lần có thể dễ dàng bắt được nhưng chỉ đưa tay vuốt cái bụng của nàng, hoặc vuốt vuốt đuôi, không thì xoa xoa cái lỗ tai rồi buông tha nàng.

Một người một hồ náo loạn một hồi rồi mới yên tĩnh, Mặc Yểm một tay bắt bạch bạch đưa đến lồng ngực, cười nói: "Có đói bụng không, ta có mang theo gà nướng và rượu hoa đào, chúng ta cùng ăn!"

Bạch Bạch mừng rỡ, chủ động nhảy lên vai Mặc Yểm, tặng hắn một cái hôn môi hồ ly.

Mặc Yểm cho Bạch Bạch ăn no rồi liền đi xem bọn phản quân, Bạch Bạch ăn rất no rồi liền đi dạo hoa viên sau đại điện tiêu thực (tiêu hóa thức ăn), Mặc Yểm cùng nàng đã kí ước ba điều. trong khoảng thời gian dọn dẹp bọn phản quân ở địa phủ này, nàng không được rời khỏi đại điện. Bạch Bạch yêu cầu muốn liên lạc với các sư huynh cũng bị cự tuyệt, trong lòng nàng muốn nhưng sợ Mặc Yểm mất hứng, sợ hắn đổi ý, cho nên đành phải nghe lời.

Bầu trời địa phủ luôn đen kịt, không có trăng cũng không có sao. Bạch Bạch ngẩn đều lên nhìn thật lâu, thầm nghĩ nếu có chim nhỏ bay qua thì tốt quá, nói không chừng có thể nhờ chúng truyền tin cho các sư huynh, mình mất tích hơn một ngày rồi, các sư huynh nhất định sẽ rất lo lắng, may mắn phản quân tạm thời lui binh, bằng không bọn họ phải lo lắng cả hai việc, nhất định rất khổ???

Nàng nghĩ như vậy, trên bầu trời liền hợp với suy nghĩ của nàng xuất hiện một "Điểu nhân" – đầu của sư huynh Vân Cảnh gắn trên mình chim, bay đến trước mặt Bạch Bạch kinh hô nói: "Tiểu sư muội, đừng lên tiếng! ta thật vất vả mới vào được!"

Vân Cảnh ngoại trừ đầu, còn lại là hình dáng là một con chim nhỏ, bạch bạch giật mình nhìn hắn, nói: "Vân Cảnh sư huynh, ngươi??? Ngươi sao lại biến thành một con chim???"

Vân Cảnh buồn bực nói: "Sư huynh ta là một thiếu niên anh tuấn, nếu không phải vì gặp ngươi sao ta phải ẩn thân chứ, phải biến thành hình dáng này sao chứ?"

Bạch bạch vô cùng áy náy nói: "Xin lỗi sư huynh??? Ta không sao, ta muốn tìm mọi người để báo tin nhưng Mặc Yểm không cho!"

"Mặc Yểm là ai? Có phải phải là người thu phục bọn phản quân ở đại phủ không?" Vân Cảnh duổi theo Huyền Minh ma dơi khi hắn bắt Bạch Bạch, trên đường gặp phải Hắc Toàn Phong kì dị, khiến mất dấu vết bọn họ, hắn trước nay giỏi về lần theo dấu vết, nghĩ đến những lời Huyền Minh ma dơi nói, chủ nhân của hắn và người ngồi trong đại điện chỉ huy bọn phản quân rút lui kia nhất định có quan hệ, cho nên dựa theo sự chỉ dẫn của Thiên Lý Nhãn, kiếm một tòa đại điện, rốt cuộc hắn tìm được chỗ này.

Bình luận





Chi tiết truyện