chương 143/ 253


"Này này, lúc trước chúng ta đáp ứng làm cho Bạch Bạch lưu lại, chính là đã nói ngươi phụ trách không để những yêu ma quỷ quái kia lao ra Quỷ Môn quan!" Vân Cảnh kháng nghị đứng dậy. Căn cứ hắn mấy ngày liên tiếp nhìn lén tư liệu, Mặc Yểm nói được thật là làm được, hắn cũng thừa nhận, tình thế Địa phủ bây giờ so với bọn hắn phỏng chừng ác liệt còn xa.

" Nhị sư huynh kia của ngươi không phải nói, không cầu ta thay các ngươi gánh chịu trách nhiệm trấn thủ Quỷ Môn quan?" Mặc Yểm cũng dứt khoát đùa giỡn ỷ lại.

Vân Cảnh tức giận, đây rõ ràng là lời nói khách khí, hơn nữa Vân Khởi còn có nửa câu dưới, muốn hắn đối xử Bạch Bạch tử tế, hắn đã làm gì? Nhưng lúc này cãi cọ đối với hắn không hề tốt, hắn cũng biết Mặc Yểm không thể vô lí lưu lại Bạch Bạch, đáp ứng thay bọn họ cam đoan Quỷ Môn quan bình an tuy nói là điều kiện trao đổi, nhưng nếu như Mặc Yểm muốn lật lọng, bọn họ cũng không làm gì được hắn, hợp lực sáu người sư huynh đệ bọn họ, cũng không đoạt Bạch Bạch trở về, huống chi, Bạch Bạch mặc dù là sư muội thân thiết của bọn họ, nhưng là so với việc thái bình tam giới ở Quỷ Môn quan, bọn họ cũng không khỏi giải quyết trước người sau.

Vân Cảnh mắt đảo đảo nói: "Được rồi! Cãi cọ vô ích, ngươi để cho ta cùng sư muội nói vài lời ta liền trở về thỉnh các sư huynh tới."

Mặc Yểm rất không nguyện ý, lần trước Vân Khởi cùng Bạch Bạch nói một câu, Bạch Bạch liền không chịu hóa ra hình người cùng mình thân mật, hiện tại sau khi Vân Cảnh nói vài câu, trời biết lại xúi giục Bạch Bạch làm gì?! Nhưng hiện tại bộ dáng Bạch Bạch khóc vô cùng đáng thương, có lẽ Vân Cảnh cùng nàng nói vài lời, nàng sẽ khá hơn một chút…… Nghĩ đến cái này trong lòng của hắn lại càng căm phẫn nhưng cuối cùng tâm tình đau lòng Bạch Bạch chiếm thượng phong, vì vậy thu hồi pháp thuật ngăn cản Bạch Bạch, nói:" Có chuyện nói mau, nói xong mau cút!"

Bạch Bạch phát hiện trước mặt không có ngăn cản, nhảy lên liền nhào vào trong ngực sư huynh, Vân Cảnh ôm lấy Bạch Bạch, dư quang khóe mắt quả nhiên thấy Mặc Yểm một bộ trông thấy lão bà yêu đương vụng trộm bộ dáng như ăn thịt người, trong nội tâm thầm cảm thấy vui mừng, vụng trộm đắc ý.

Cúi đầu dùng pháp thuật đối Bạch Bạch mật ngữ nói:" Tiểu sư muội đừng khóc, không cần sợ Mặc Yểm, hắn không dám làm gì ngươi đâu. Kỳ thật hắn sợ ngươi khóc, nếu khi hắn dễ ngươi, ngươi khóc cho hắn xem."

Bạch Bạch kinh ngạc nói: "Thật sự? Sao ta không biết?"

" Tin tưởng sư huynh, hắn tuy nhìn về bề ngoài rất hung, nhưng trong nội tâm rất để ý ngươi, ngươi muốn cho hắn nghe lời ngươi nói, đối với hắn làm nũng là được rồi. Nhưng không thể để cho hắn tùy tiện chiếm tiện nghi nha!"

" Chiếm tiện nghi?" Bạch Bạch không hiểu lắm.

" Tựa như vừa rồi vậy, hôn ngươi, sờ ngươi, thoát quần áo của ngươi nữa!"

" Nhưng pháp lực rất lợi hại, ta khống chế không được……" Bạch Bạch rất buồn bực, nàng đã rất cố gắng, vì sao trước mặt Mặc Yểm vẫn là vô dụng như vậy?

Vân Cảnh nhìn ra tâm tư của nàng, an ủi:" Ngươi mới tu luyện vài ngày? Không có khả năng một bước lên trời. Nghe lời sư huynh, không cần phải cùng hắn cứng ngắc đối nghịch, bằng không ngươi chỉ có hại!"

" Hắn khi dễ ta làm sao bây giờ?"

" Khóc cho hắn xem!" Vân Cảnh nói:" Nữ nhân đối phó nam nhân có ba đại tuyệt chiêu, một khóc hai náo ba thắt cổ! Hai chiêu sau khá khó khăn, dễ dàng tầm thường, ngươi cũng không cần học."

" Nói xong chưa?!" Mặc Yểm nhẫn nại đã đạt tới cực hạn. Nguồn: http://truyenfull.vn

Vân Cảnh sờ lên đầu Bạch Bạch, lại muốn thay Bạch Bạch lau đi nước mắt trên mặt, đột nhiên cảm giác được trong ngực nhẹ hẫng, nháy mắt Bạch Bạch đã rơi vào trong ngực Mặc Yểm. Bạch Bạch kinh hoảng đã nghĩ giãy dụa, Vân Cảnh vội vàng nói:" Nhớ rõ lời sư huynh nói! Sư huynh quay về đảm nhiệm chức vụ, không cần sợ!"

Bạch Bạch nghĩ nghĩ, dừng lại giãy dụa, ỉu xìu ghé vào trong ngực Mặc Yểm, không hề động. Vân Cảnh hướng về bọn họ giương tay lên nói:" Gặp lại sau!" Nói xong chân đạp tường nhẹ như mây lướt qua đầu tường hướng Quỷ Môn quan bay đi, động tác trong lúc đó không quên bảo trì tư thái tiêu sái phong tao quen có.

Tốt nhất vĩnh viễn đừng gặp! Mặc Yểm trong nội tâm thầm mắng. Cúi đầu thấy Bạch Bạch đã không hề khóc, cao hứng thoáng cái lại buồn bực, tiểu hồ ly hỗn đản chỉ biết nghe những lời sư huynh kia, như thế nào không thấy nàng nghe lời của mình như vậy?!

Mặc Yểm ôm Bạch Bạch đi trở về hậu điện, Bạch Bạch vào gian phòng liền nhảy đến đệm gấm hoa nhỏ trên giường, lưu cho Mặc Yểm một cái bóng lưng hồ ly chán chường.

Tiểu tử kia tính tình thật đúng lớn! Nhưng Mặc Yểm cũng không tức giận, ngược lại cảm thấy may mắn, nếu như Bạch Bạch bởi vì chuyện vừa rồi còn đối với hắn nơm nớp lo sợ, sợ hãi kháng cự, vậy hắn mới thật sự phải phiền não.

Hắn đã rất hối hận lúc trước xúc động dùng chú đe dọa Bạch Bạch, hắn muốn tiểu hồ ly thân cận ỷ lại hắn, lại không muốn nàng đối với hắn làm bất hòa sợ hãi…… Vân Cảnh lúc kia xuất hiện, hắn tuy sinh khí, nhưng bây giờ nghĩ lại, có chút cảm kích hắn" Phá hư".

Bình luận





Chi tiết truyện