Thanh nhi cầu xin Mặc Yểm giúp đối phó Lăng Thanh Ba, thật ra điều kiện thỏa thuận có liên quan tới Bạch Bạch.
Mặc Yểm tuy hiểu biết sâu rộng quảng bác, nhưng rất ít quan tâm tới chuyện yêu tinh tu luyện như thế nào. Thanh nhi không giống thế, nàng ta đã tu luyện mấy trăm năm, tuy là tu theo ma đạo nhưng thật ra cũng hiểu cặn kẽ rõ ràng các loại môn pháp của tu tiên đạo.
Nàng ta liếc liền cũng nhận ra, căn cơ (cơ sở) tu luyện tiên đạo của Bạch Bạch chính là tấm thân xử nữ (trinh nữ) của nàng. Loại phương pháp tu luyện này khác với song tu hợp thể là, sau khi nhập môn, người tu luyện có được quá trình tiến triển thần tốc, có thể so được với kẻ tu ma đạo, tuy nhiên không hề có khả năng tấn công, hơn nữa trước khi đại thành tu luyện xong (CT : tu luyện thành công) mà tấm thân xử nữ bị huỷ thì mấy trăm năm khổ công tu luyện sẽ bị vứt bỏ phân nửa.
Loại phương pháp tu luyện này, thường sẽ chỉ có tiểu yêu tinh một lòng truy tìm phi thăng, đứng hàng tiên ban mới sử dụng, mà lại thường phải có tiên nhân chỉ dẫn, cho nên trong số những người tu tiên cũng cực kỳ hãn hữu.
Nhìn qua Bạch Bạch bây giờ đạo hạnh thấp kém, nhưng thực ra chỉ cần độ quá (qua được) Thiên kiếp sẽ đạt được đại thành, mà xem ra Thiên kiếp sẽ tới trong vòng chưa đầy một tháng nữa.
Thanh nhi vốn thấy Mặc Yểm rất có ý che chở đối với Bạch Bạch, đã rất đố kỵ rồi, lại phát hiện Bạch Bạch sắp đại thành tu luyện, nên càng ghen ghét sâu nặng hơn nữa.
Nàng dùng mật ngữ cùng Mặc Yểm nói chuyện với nhau, mơ hồ dò thử thấy hắn cũng không chú ý tới việc này, vì vậy linh tính được cơ hội, liền nghĩ đến một độc kế.
Bạch Bạch mặc dù khờ dại không hiểu biết gì về phong tình, nhưng lại là một mỹ nhân hàng đầu, vẻ đẹp dung mạo ở Tiên giới cũng khó tìm thấy được. Mặc Yểm tính tình phong lưu, giai nhân tuyệt đẹp như vậy ngồi ngay trước mặt, trong lòng không thể không rối loạn. Hắn xuống tay với Bạch Bạch là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Nếu đợi cho tới sau khi Bạch Bạch nghiệm qua Thiên kiếp mà cùng nàng hoan hảo (CT : ám chỉ chuyện ân ái a), thì sẽ không hề ảnh hưởng tới nàng. Việc Thanh nhi muốn làm chính là đảm bảo Mặc Yểm sẽ ra tay nhanh chóng hơn nữa để hủy diệt hoàn toàn căn cơ của Bạch Bạch!
Nàng ta dâng tặng Mặc Yểm một bộ môn pháp song tu, nói là có thể khiến cho hai người càng thêm hứng tình. Nếu như Bạch Bạch là hồ tiên bình thường, bộ công pháp này quả thật có ích vô hại, nhưng nàng tu luyện chính là dùng căn cơ đồng thân (DN : đồng thân = thân thể trẻ con), dùng tới bộ công pháp này, tu vi của nàng sẽ bị hủy hết, đánh về nguyên hình.
~~~^_^~~~ (đến lượt Mặc Yểm nói a)
Mặc dù Bạch Bạch là người tốt bụng nhưng không thể miễn cho nàng không bị đại hôi lang (sói xám) lừa gạt sắc. Thực ra không đến mức làm nàng cuối cùng thê thảm. Đương nhiên, hiện tại nàng cũng không biết trong lúc vô tình, chính mình lại tránh thoát được một kiếp nạn lớn nhiều gian khó.
Quấy rối nhiễu nhương một hồi, sắc trời ngoài cửa sổ đã sáng rõ. Từ sáng sớm hôm qua, Bạch Bạch đã phải chịu đựng nhiều kinh hãi, chưa ăn chút gì hết cả, đôi mắt – nhìn Mặc Yểm với vẻ trông đợi, nói: "Ta đói bụng, ngươi lấy quần áo đưa ta được không?"
"Không phải ngươi đã mặc xong quần áo rồi sao?" Mặc Yểm nói, ra vẻ không hiểu. Ánh nắng sớm mai tinh tế rọi vào mặt tiểu mỹ nhân, tựa như giọt sương tươi mới nhất đọng trên chồi lá cây cỏ trong sáng sớm, cực kỳ tươi mát ngon lành…. Thấy thế hắn cũng có chút "đói bụng".
"Ta muốn đi tìm ăn, như vậy…… không có tiện……" Bạch Bạch cong miệng lên nói. Trước kia ở trong núi, bọn ta tự mình đi ra khỏi nhà để tìm quả dại mới lạ trên núi ăn. Sau này tới nhân gian, ở cạnh chỗ dựa « con cái » Lăng Thanh Ba, đi theo nàng mỗi ngày đều được ăn ngon, căn bản không cần ra ngoài kiếm ăn. Hơn một tháng ngắn ngủn dường như đã được ăn tất cả mọi món ngon mỹ vị, điểm tâm ăn vặt, thế mới biết thì ra thế gian vốn còn có rất nhiều hương vị ngon lành như vậy.
Nhưng chỗ dựa « con đực » trước mặt này đây, rõ ràng là không hiểu được quan tâm bảo vệ động vật nhỏ là đức tính tốt đẹp quan trọng nhường nào, dạng như này khiến nàng càng hoài niệm nhớ về chỗ dựa « con cái » rất tốt trước đó.
Tuy nhiên Phụ thân đã nói, thân là một con hồ ly vĩ đại tu luyện tiên đạo, nhất định phải học được tự mình tự lập cố gắng! Nàng sẽ tự mình đi tìm ăn à nha. Cảm giác biến thành hình người, nàng cảm thấy có chút không quen, hơn nữa lại bất lợi cho việc kiếm ăn của nàng (Thực ra nàng có ý định lẩn vào bếp ăn vụng). Vì thế trước hết phải yêu cầu Mặc Yểm trả nàng quần áo, để cho nàng biến trở về hồ ly.
Mặc Yểm hiểu rõ tâm tư của nàng, đưa tay sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn nõn nà căng mềm, cười nói: "Ta mang ngươi xuống dưới ăn, ngươi thích ăn gà?" dương như hơn phân nửa Hồ ly thích ăn gà.
Quả nhiên Bạch Bạch vui vẻ gật đầu lia lịa với hắn, cặp mắt to vụt sáng lấp lánh, chủ động ôm cánh tay của hắn, lúm đồng tiền như hoa dính lại bên cạnh hắn…. Nếu bây giờ nàng là thân cáo, chỉ sợ giống như bộ dạng hưng phấn của con chó nhở, vẫy đuôi với hắn.
Thật biết nịnh nọt! Mặc Yểm cười thầm trong lòng, lại không kìm được có chút đắc ý— con tiểu vật cưng xinh đẹp biết điều như vậy là của hắn!
Đầu tiên cho nàng ăn no, nuôi cho béo, sau đó…. ăn hết từng miếng từng miếng một! (V : BT quá a oa oa >.< )
Bọn họ ở khách điếm này, là xa hoa và lớn nhất quanh đây, là nơi các quan nhất phẩm ở kinh thành cáo lão về hưu đi qua, không phải phú thì quý. Phía trước là một toà tửu lâu (quán rượu) ba tầng, cách cái sân vườn nho nhỏ ở chính giữa, phía sau có… vài nhà ba tầng khác, kiến trúc đặc biệt chuyên để chiêu đãi những vị khách dừng chân ở lại đây. Thậm chí sườn đông còn có một cái tiểu viện chuyên dành cho vợ con gia quyến của những người phú quý.
Khi bọn họ ra khỏi phòng thì hầu hết những người khách đã không còn tụ tập trong quán rượu ở phía trước để dùng điểm tâm ăn sáng nữa. Mặc Yểm buông lỏng tay Bạch Bạch, đi qua hoa viên im ắng. Bạch Bạch nhìn vài toà nhà sân viên, thở dài quyến luyến vô hạn – Chỗ dựa « con cái » Lăng Thanh Ba của nàng chính là đang thư thái, thoải mái ở một trong số các toà nhà cực kỳ tinh sảo trong sân. Đêm hôm trước, chính mình còn đang thiu thiu ngủ trên chiếc giường lớn mềm nhũn ngào ngạt hương thơm của nàng, đâu có nghĩ đến chỉ sau một ngày, đã bị bức chuyển qua chỗ dựa mới…
Đầu quay sang bên cạnh nhìn về phía kẻ tự xưng là « con đực » Mặc Yểm, Bạch Bạch đứng đó bất an, bản thân không nghe lời Phụ thân nói, chẳng những bị « con đực » nhìn thấy mình hoá thành dáng vẻ con người, mà còn đáp ứng luyện công cùng một chỗ với hắn, không biết có thể xảy ra vấn đề hay không.
Mặc Yểm cảm giác thấy ánh mắt không yên của nàng, mỉm cười hỏi: "Làm sao vậy?"
"Ta không thể ở trong phòng chờ ngươi sao, ta thấy sợ hãi…. Trong tửu lâu có rất nhiều « con đực ». » Bạch Bạch nhút nhát e lệ, ý đồ thuyết phục Mặc Yểm.
"Có ta ở đây, những « con đực » kia không dám có chủ ý gì với ngươi đâu, mà cho dù có dám cũng không đụng được đến nửa sợi lông của ngươi, ngươi sợ cái gì chứ?" Mặc Yểm nửa không thèm để ý, lại càng không cảm thấy mình cần phải đi nhân nhượng môt « con vật cưng ». Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn
Bạch Bạch mếu máo, nàng đã chứng kiến sự lợi hại của Mặc Yểm, không nghe lời của hắn, hắn sẽ không khách khí với mình.
Đều do Liễu nhi cả, nếu như không phải nàng ta, bản thân mình sẽ không phải không may gặp phải tay Mặc Yểm, hiện tại chắc hẳn vẫn còn đang thoải mái mà uốn éo trong lòng Lăng Thanh Ba, được nàng ta cho ăn điểm tâm ngọt ngào hương vị đến tận miệng.
Mặc Yểm đang đem theo Bạch Bạch hối hận đi vào tửu lâu thì, căn phòng chính vốn ầm ỹ tiếng người đột nhiên yên tĩnh trở lại, vài cặp mắt không tự chủ được nhìn về phía thanh niên đẹp trai tuấn mỹ khác biệt trước cửa, thầm nghĩ không biết vì sao Vương Tôn công tử lại tới chỗ này, thật xuất chúng không ngờ? Một số người ngày hôm qua đã từng thấy qua Mặc Yểm, lúc này cũng không nhịn được phải quay mắt ra nhìn.
Lần đầu tiên Bạch Bạch dùng hình dạng con người xuất hiện trước mặt con người, trong lòng cực kỳ không cam lòng. Nhưng là đói bụng không chống lại nổi , cũng không có khả năng thay đổi quyết định của Mặc Yểm, cho nên mới hãi hùng lo lắng bị ép đi ra theo hắn. Nàng giấu mình sau lưng Mặc Yểm, nghe thấy sự tĩnh lặng quỷ dị, liều đánh bạo lén thò đầu ra từ sau lưng Mặc Yểm để nhìn xem chuyện gì xảy ra.
Nghênh đón nàng là một loạt âm thanh liên tiếp trong không gian, mọi người trong đại sảnh đều trừng to mắt nhìn nàng, trên mặt tràn ngập vẻ không tin nổi và kinh ngạc. Bạch Bạch sợ hãi tới mức co rụt đầu lại giấu sau lưng Mặc Yểm, vội vàng cầm lấy góc áo của hắn thấp giọng nói: "Bọn họ…… Bọn họ tại sao lại nhìn ta như vậy?"
Bình luận
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1