Lo lắng của Mặc Yểm qua đi, hắn liền quyết định đem Bạch Bạch về động phủ của mình. Trong phủ của hắn có rất nhiều sách vở về tu luyện tiên môn, đều là do phụ thân hắn vì vợ mà tìm về, nghĩ đến mẫu thân, trong lòng hắn lại dâng lên niềm bi phẫn hậm hực, xông lên làm chua xót cả hai mắt, muốn xông tới Thiên đình giết chóc lần nữa cho thống khoái!
Tâm niệm vừa động, trên người hắn đã phát ra một luồng sát khí đậm đặc, khiến cho tên tiểu nhị tham lam đang đứng bên cửa định vào xin thưởng cảm thấy tim mình như bị ai bóp nghẹt, làm cho toàn thân hắn không thở nổi, cảm giác hoảng sợ tràn ngập khắp người, không tự chủ được mà xoay người chạy ra ngoài.
Luồng sát khí đáng sợ này cũng khiến cho Bạch Bạch đang nằm mê man trên đầu gối Mặc Yểm cảm nhận được, hơn nữa còn mãnh liệt hơn so với tên tiểu nhị đứng ngoài cửa sổ lúc nãy nhiều! Trong lúc ngủ mơ màng, người nàng liền run lên một cái, vặn vẹo người một cách bất an.
Mặc Yểm đang đắm chìm trong tâm trạng kích động, phát giác trên đùi có động tĩnh, cúi đầu nhìn, thấy Bạch Bạch ôm đuôi co người thành một đống, ngủ không an ổn, bộ dạng thật buồn cười, một luồng khí ấm áp nhẹ nhàng như làn gió xuân chậm rãi xua tan u uất oán hận trong lòng hắn, sát ý như một khối băng bị đặt trong lửa, trong nháy mắt đã bị tan chảy, biến mất không còn thấy bóng dáng đâu nữa.
Hắn đưa tay vuốt ve thân thể mềm mại mát mẻ của nàng. Bạch Bạch cảm nhận được không còn bị uy hiếp nữa, mơ màng há miệng cắn tay áo Mặc Yểm, nghiến răng kẽo kẹt, rồi lại an tâm mà thiếp đi.
Tiểu nhị vừa mới bị dọa chết khiếp đứng dưới lầu cũng cảm thấy toàn thân buông lỏng, cảm giác sợ hãi hít thở không thông vừa rồi đảo mắt đã không còn nữa, dường như chỉ là một giấc ác mộng ảo giác.
Một trận gió thổi tới, tiểu nhị rùng mình hắt xì một cái thật to, lúc này mới phát hiện quần áo mình từ trong ra ngoài đã ướt đẫm mồ hôi lạnh. Trên ót mồ hôi cũng chảy ròng ròng, sờ đến trái tim nhỏ của mình, đập rất bình thường, gãi gãi đầu nửa ngày cũng không hiểu được vừa rồi mình bị cái gì, không biết bị cái bệnh lạ nào… Nghĩ vậy, cuối cùng chẳng cần quan tâm đi nịnh nọt mấy vị khách lớn nữa, tiểu nhị quyết định chạy nhanh đi kiếm đại phu. Hắn còn trẻ, còn có mẹ già con thơ, không thể cứ như vậy mà chết vì một cái bệnh không rõ ràng.
Mặc Yểm tính toán kỹ càng, hôm sau liền trả phòng cùng Bạch Bạch rời đi. Bạch Bạch cũng không có ý gì, chỗ dựa cái đã không biết đi nơi nào rồi, chỗ dựa đực này đối với nàng cũng không tệ, trước mắt cứ ở bên người hắn cũng được.
Hơn nữa, cùng luyện phương pháp song tu với chỗ dựa đực rất vui vẻ nha! Lúc mới đầu thấy có điểm giống mấy động vật hàng xóm trên chân núi trước kia giao phối, về sau lại cảm thấy hình như không phải, động tác giao phối của các bạn động vật đều rất đơn giản, hơn nữa lại rất nhanh là xong, không giống như nàng và hắn ở chung một chỗ như vậy, động tác thì thật nhiều, thật là đa dạng, hơn nữa lại thường xuyên luyện vào lúc nửa đêm.
Nhưng mà cái phương pháp song tu này ngoài cái thú vị bên ngoài thì chả có ích lợi gì! Bạch Bạch "cần cù chăm chỉ ngày ngày không ngừng" luyện, cũng đã hơn một tháng mà công lực cũng không có tăng lên nửa điểm.
Chỗ dựa đực của nàng luôn an ủi, nói qua một chút thời gian nữa thì mới nhìn thấy được hiệu quả, cũng đúng! Nàng biết luyện công không thể nào một lần là được. Nàng ở trong động tu luyện gần năm trăm năm, hiện tại mới chỉ hơn một tháng thì đã là cái gì! Quả thật là không nên nóng vội.
May mắn là Mặc Yểm không vận dụng pháp lực tìm hiểu Bạch Bạch suy nghĩ gì, Bạch Bạch cũng không có nhắc đến những tâm tư này với hắn, nếu không đoán chừng hắn sẽ dở khóc dở cười, tức muốn chết, có lẽ… sẽ có một chút cảm thấy áy náy, chỉ là có lẽ vậy.
Mặc Yểm định trên đường kiếm một ít cỏ tiên làm thuốc bổ cho Bạch Bạch, tiên đan thì trực tiếp cho ăn là ổn rồi, cỏ tiên thì để lúc về động phủ luyện thành thuốc cho Bạch Bạch dùng. Vì vậy, hành trình bị chậm đi rất nhiều.
Việc này chỉ khổ cho những chỗ thần tiên yêu quái bị đi qua, có rất nhiều tên Mặc Yểm vốn không quen biết, lại càng không rõ bọn chúng có dính dáng đến tiên đan tiên thảo hắn cần hay không, nhưng mà chẳng sao, tự nhiên có người tự đến "mách báo" lấy lòng.
Chuyện hắn gần đây cướp đoạt tiên đan tiên thảo khắp nơi, không ít thần tiên yêu ma cũng đã được nghe đồn, ai có bảo vật tự nhiên cảm thấy lo lắng. Đúng thật là có không ít tên tâm địa xấu xa nhân cơ hội này mà lợi dụng Mặc Yểm đả kích đối thủ, nhằm báo thù riêng, chủ động báo cho hắn "tình hình tồn kho" của đối thủ. Những tên đã gặp phải tổn thất tất nhiên cũng sẽ không cam chịu, cũng muốn người khác phải chịu tội như mình, liền báo cho hắn tình trạng của cải của tên khác, trong chốc lát đủ loại tin đồn bay đầy trời, dọa những thần tiên yêu quái khác.
Sự kiện đơn thuần lúc đầu trở nên ngày càng phức tạp, tình thế còn ngày càng lan rộng hơn. Mặc Yểm cũng mặc kệ những thần tiên yêu quái kia náo loạn thành bộ dạng gì, chỉ cần hắn đạt được mục đích là tốt rồi.
Bạch Bạch mỗi này ăn "thuốc bổ", càng ngày càng nhiều, ăn uống cũng thật tốt, công lực thì không thấy thêm, ngược lại thân thể thì mập ra nhiều. Trong đêm, Mặc Yểm ôm một tiểu mỹ nhân xinh đẹp ngày càng đầy đặn, cũng thấy rất vừa lòng thỏa mãn – chỗ nên béo thì béo lên không ít, chỗ nên gầy thì vẫn rất gầy như trước. Tiểu hồ ly tinh trời sinh đã là một thứ mê người, làm sao đẹp lâu như vậy chứ!
Một người một hồ tiếp tục sống tiêu dao vui vẻ, cuối cùng cũng có một ngày họ gặp phải chuyện xấu. Việc này cũng là do hành vi cướp bóc tùy ý của Mặc Yểm mà ra…
Mặc Yểm xưa nay dầu muối không vào, người có thể lọt vào mắt hắn cũng rất ít, chẳng có mấy khi hắn muốn thứ gì đấy. Có một ít tiểu tiên, tiểu yêu đều tính toán cho mình, đều muốn chủ động dâng vật quý để thiết lập mối quan hệ với hắn. Có hắn che chở, từ nay về sau, trong tam giới không cần e ngại gì cả, thần tiên yêu ma khác muốn động vào cũng phải suy nghĩ một lần xem có dám trêu chọc vào chỗ dựa thế lực hay không.
Nhưng mà muốn biết được hành tung của Mặc Yểm thật sự rất khó, Mặc Yểm không thích bị người ngoài rình mò, cũng không hề có liên hệ với bất cứ thần tiên yêu quái bình thường nào, chỉ đến lúc chỗ nào đấy có tin bị Mặc Yểm cướp đồ thì mọi người mới biết được hắn ở chỗ đó, lúc đó thì Mặc Yểm cũng đã rời đi. Nguồn truyện: Truyện FULL
Tuy nhiên, những yêu tinh thông minh cũng có thể dựa theo trình tự hành động của Mặc Yểm mà đoán được hướng đi của hắn, đặc biệt là một yêu tinh xinh đẹp đa tình mà thông minh phi thường.
Ngày hôm đó, Bạch Bạch làm nũng đòi ăn gà nướng, Mặc Yểm liền đưa nàng vào tửu lâu tốt nhất trong một cái trấn nhỏ nghỉ trọ. Mặc Yểm chọn lựa một phòng tốt để ngồi xuống. Đợi tiểu nhị đem món ăn lên lui ra, Bạch Bạch mới từ trong tay áo Mặc Yểm chui ra, nhảy lên mặt bàn, hướng về phía đĩa gà nướng mà cắn một miếng.
Mặc Yểm nhanh tay nhanh mắt, khẽ vươn tay ôm nàng trở về.
Hy vọng cắn được một miếng gà nướng của Bạch Bạch thất bại, liền ở trong lòng hắn mà dùng sức vặn vẹo, làm nũng nói : "Ta muốn ăn gà nướng, thả ta ra!"
"Biến thành người, quy củ ngồi xuống, dùng đũa để ăn!" Mặc Yểm không cho nàng thương lượng. Lúc trước là lo nàng căn cơ đã bị hao tổn, thân thể suy yếu nên nàng thế nào cũng đc, hiện tại nàng mỗi ngày đều được ăn thuốc bổ như vậy, nguyên khí dư thừa, nhất định phải làm cho nàng học được quy củ. Hơn nữa hắn không muốn chỉ những lúc thân mật với nàng ban đêm mới nhìn thấy hình dạng con người xinh đẹp của nàng, phải làm cho nàng nhanh quen với cách sống của con người.
Bạch Bạch mấy ngày nay được nuông chiều nên đã sớm quên đi nỗi sợ hãi với Mặc Yểm, nghe vậy ngẩng cái đầu nhỏ lên, lớn tiếng phản kháng: "Không muốn! Ta muốn cứ ăn như thế này!"
Mặc Yểm giận tái mặt : "Vậy thì đừng ăn!"
Bạch Bạch đã lâu rồi không bị hắn hung, chớp chớp mắt như muốn khóc. Mặc Yểm nhìn thấy thế có chút mềm lòng, trong chốc lát một người một cáo cứ giằng co như vậy mãi.
Cửa phòng bỗng vang lên mấy tiếng gõ nhẹ nhàng, một giọng nói của nữ nhân từ bên ngoài truyền vào, ôn nhu mà còn có linh hoạt, kỳ ảo, ưu nhã : "Trong phòng có phải là Yểm quân không?"
Bình luận
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1