"Xà tinh còn có thể quay trở lại sao?" Bạch Bạch thấy Mặc Yểm đã đi khỏi sân tiểu viện của Lăng Thanh Ba, xung quanh cũng không có bóng dáng ai, vì vậy đánh bạo thò đầu từ trong áo hắn ra hỏi.
"Có lẽ vậy, Lăng Thanh Ba mệnh cách kí chủ như vậy, thực sự ít có." Mặc Yểm giơ tay ra sờ sờ cái đầu nhỏ nhắn của nàng, cảm giác sờ vào rất không tồi!
"Vậy phải làm sao bây giờ?" Bạch Bạch rất lo lắng cho Lăng Thanh Ba bị xà tinh xấu xa kia theo dõi, thật sự là khó lòng phòng bị.
"Ta chỉ đáp ứng ngươi không đi hại nàng ta, hỗ trợ bắt xà tinh kia đi khỏi, không đáp ứng sẽ một mực bảo vệ nàng ta." Mặc Yểm cười nói.
Bạch Bạch ngửa đầu dò xét nhìn hắn một cái, tứ chi hơi dùng sức, trong nháy mắt liền từ trong ngực lẻn đến trên đầu vai hắn, cái mũi chọc nhẹ một cái lên mặt hắn, dịu dàng nói: "Ngươi nhất định có biện pháp, ta hôn nhẹ ngươi, ngươi đáp ứng ta đi!"
Cái mũi cáo chọc nhẹ một cái vào mặt hắn mà tính là hôn nhẹ?! Mặc Yểm dở khóc dở cười. Nhưng tiểu hồ ly ghé vào trên đầu vai hắn, hết lần này đến lần khác cò cọ, lớp lông tơ mềm mại bông xù lần lượt xoa xoa trên cổ hắn, ngưa ngứa âm ấm, cảm giác hết sức thoải mái. Vì thế hắn lại phát hiện ra một tác dụng mới của con tiểu vật cưng — khi ngủ gối lên người tên tiểu tử này, chắc hẳn cực kỳ thoải mái. Tuy vậy, cũng không thoải mái như được ôm mỹ nhân …… Không vội, dù sao con tiểu vật cưng này cũng ở bên cạnh, không ngại thử từng dạng một.
Đêm đó, Mặc Yểm đương nhiên gối lên Bạch Bạch Xinh Xắn ngủ một giấc. Bạch Bạch tuy rất không cam tâm tình nguyện, nhưng mình có việc cầu người, đành phải ngoan ngoãn đáp ứng rồi.
Sáng sớm ngày thứ hai, Mặc Yểm mở to mắt ra nhìn thấy chính là một mảng tuyết trắng. Cái mũi ngứa, là cái đuôi của Bạch Bạch trong giấc mộng quét đến trên mặt hắn. Hắn vừa động đậy, Bạch Bạch liền tỉnh, cụp đôi mắt hồ ly màu rám nắng liếc nhìn hắn tràn đầy ủy khuất, trở mình cuốn tròn lại thành một cục, không rên một tiếng, dường như muốn tiếp tục ngủ.
Mặc Yểm không quen nhìn cái bộ dáng thừa chết thiếu sống này của nàng, một tay ôm lấy nàng, xoa xoa lỗ tai nhỏ của nàng, nói: "Còn chưa ngủ đủ sao? Ta đem ngươi đi ăn gà nướng được không?"
"Ta một đêm không ngủ!" Giọng nói của Bạch Bạch rõ ràng là tức giận. Thân mình bị Mặc Yểm dùng làm gối đầu, cả đêm ngoại trừ cái đuôi còn các chỗ khác đều không nhúc nhích động đậy được. Hiện tại cả người lẫn tứ chi đều cứng ngắc, mỗi lần cử động một chút thì vừa nhức mỏi vừa đau, khó chịu chết! Chỗ dựa "đực" này là người xấu, chỉ biết khi dễ bắt nạt nàng! Không biết trân trọng tiểu động vật một chút nào!
Mặc Yểm cười, đem nàng đặt lên đầu gối mình, lấy từ trong tay áo ra một chiếc bình nhỏ, mở nắp bình ra rồi quơ quơ trước mũi nàng.
"A?!" Bạch Bạch mở to mắt, hương vị này rõ ràng là nước cam lộ dương liễu!
"Có muốn uống không?"
Bạch Bạch nghĩ ngợi, rốt cục kháng cự không nổi mùi hương thấm vào ruột gan của nước cam lộ dương liễu, rất không chí khí "Có" một tiếng, hai mắt mở to tội nghiệp nhìn chỗ dựa "đực" trước mặt.
Mặc Yểm nhìn thấy thế tâm tình thật tốt, đưa cái chai tới miệng Bạch Bạch nói: "Uống đi!"
Bạch Bạch mừng rỡ, nâng chân trước mảnh khảnh lên, đã định ôm lấy cái chai kia, không ngờ các đốt ngón tay nhức mỏi, không có ôm lấy được mà thiếu chút nữa làm cả bình dương cành cam lộ bị đổ.
Mặc Yểm buồn cười đỡ lấy cái chai, cúi đầu lại nhìn thấy Bạch Bạch đang thè đầu lưỡi hồng hào mịn màng ra để liếm một giọt cam lộ rỉ ra ngoài miệng bình, tâm niệm liền động, nhấc cái chai rời đi.
Bạch Bạch nghĩ rằng hắn đổi ý, định xoay người giành lại cái chai, lại nghe Mặc Yểm cười nói: "Ngươi biến thành hình người, ta sẽ cho ngươi uống."
"Ngươi không được lấy y phục của ta!" Bạch Bạch không tin lắm, dò xét nhìn hắn, nói rõ trước.
Mặc Yểm gật đầu, rất sảng khoái đáp ứng. Hiện tại hắn không định ăn tươi luôn tiểu hồ ly này. Luồng ánh sáng trắng hiện lên, tiểu mỹ nhân áo trắng liền xuất hiện trong lòng hắn, giơ tay hướng hắn đòi nước cam lộ. Mặc Yểm không đưa cái chai cho nàng, ngược lại há miệng đem nước cam lộ dương liễu trong bình uống một hơi cạn sạch.
Bạch Bạch đang định kháng nghị, đôi môi liền bị bịt lại — Mặc Yểm cúi đầu hôn nàng, từng chút từng chút một mớm nước cam lộ ngọt ngào, thơm ngát đưa vào trong miệng nàng uống…… Nước cam lộ dương liễu chẳng qua chỉ có một ngụm, trong nháy mắt đã cho uống xong. Nhưng Mặc Yểm cũng không cam lòng buông tha, dễ dàng đẩy răng Bạch Bạch ra, đuổi theo bắt lấy đầu lưỡi non mềm đáng yêu của nàng.
Quấn quít hôn bên trong, Mặc Yểm giơ tay lướt nhẹ qua đôi mắt to đang trợn lên của Bạch Bạch, cười nhẹ trên môi nàng nói: "Nhắm mắt lại, ta sẽ không cắn nàng đâu, mà dạy nàng chơi một trò chơi nho nhỏ."
Bạch Bạch đang say đắm trong hương vị ngọt ngào tuyệt đỉnh của nước cam lộ dương liễu, nghe vậy quả nhiên ngoan ngoãn nhắm hai mắt lại. Mặc Yểm cũng không khách khí, ôm chặt nàng rồi bắt đầu triền miên trong trò chơi môi với lưỡi.
Lúc bắt đầu, Bạch Bạch chỉ bị động để hắn tùy ý liếm mút môi và đầu lưỡi của mình. Môi và lưỡi tê tê ngưa ngứa, đầu óc cũng bắt đầu có chút mơ màng. Trong tâm ổ bụng mê loạn lại nổi lên một loại hưng phấn chưa từng có, phảng phất có thứ gì đó mà nàng không biết bỗng nhiên xốc lên một góc, làm cho nàng cảm thấy nguy hiểm lại vô cùng kích thích.
Bạch Bạch nhắm mắt lại, không thấy nhìn gì cả, chỉ cảm nhận được hơi thở của Mặc Yểm phả lên mặt nóng rực, trong mũi tràn ngập đều là hương vị của hắn xâm chiếm, còn môi hắn, lưỡi hắn, nhiệt tình mà cường bạo dẫn dắt nàng…… dẫn dắt nàng dần dần phát hiện niềm lạc thú trong đó, vì thế cũng không chịu yếu thế mà bắt đầu có động tác "phản kích" trở lại.
Tiểu hồ ly tinh thật sự ngọt ngào đến mức làm cho người ta phát cuồng! Cảm giác được Bạch Bạch đáp lại, Mặc Yểm trong lòng vui mừng, nụ hôn lại càng trở nên xâm nhập……
Chẳng biết qua bao lâu, hai người mới thoáng tách ra. Trên môi ẩm ướt sang sáng, một sợi tơ bạc mỏng manh theo môi Mặc Yểm rời ra, nhanh chóng kéo dài…… cho đến khi đứt hẳn. (*Cái tơ bạc này chính là nước dãi đó, eo kinh >.<)
Ôm nhau thở dốc từng ngụm khí, tiểu hồ ly nũng nịu oán giận trách: "Ta toàn thân nóng lên, tim đập như trống ngực thật nhanh!" Trong thân thể cũng có một loại hư không cùng vô cùng lo lắng không biết nên hình dung như thế nào, cũng không biết làm sao dẹp doạn. Nguồn truyện: Truyện FULL
Mặc Yểm liếm liếm môi, đắc ý cười nói: "Đây mới gọi là hôn nhẹ, thú vị không?"
Bạch Bạch thành thật gật đầu, lại lắc đầu, nói: "Ta cảm thấy có chút sợ hãi……" Nàng không biết mình đang sợ cái gì, chỉ là mẫn cảm nhận thấy được, cái trò chơi này, cứ tiếp tục chơi có lẽ sẽ rất nguy hiểm. Nói thực thì, biểu hiện vừa rồi của Mặc Yểm, làm cho nàng cảm thấy, hắn giống như muốn nuốt sống nàng!
Mặc Yểm đưa tay vuốt ve mái tóc dài của nàng, dỗ dành an ủi: "Không sợ, ta sẽ bảo vệ nàng."
"Được!" Bạch Bạch gật đầu, cái hiểu cái không, an tâm dựa vào lòng Mặc Yểm, chỗ dựa "con đực" hình như cũng không xấu á!
Bạch Bạch uống một lọ dương cành cam lộ, tâm trạng ủ rũ liền tiêu tan, tinh thần còn rất sảng khoái, thở hổn hển liền nhớ tới đề nghị vừa rồi của Mặc Yểm: "Ta muốn ăn gà nướng!"
"Tiểu hồ ly tham ăn!" Mặc Yểm cười cười đứng lên, lôi kéo Bạch Bạch ra cửa xuống kiếm ăn.
Sáng nay khắp nơi trong khách điếm đều khẩn trương và bị áp lực. Hôm qua xuất hiện hai cái án mạng, chết ba người, lại nghe đồn là có yêu quái hại người, khiến cả trấn nhỏ đều kinh động.
Cả tòa khách điếm bị bao vây quanh, bất luận kẻ nào cũng không được ra vào. Trên đường đi trong tửu lâu, thỉnh thoảng lại thấy quan sai đi đi lại lại. Tiểu viện của hai huynh muội Lăng Thanh Ba lại càng đề phòng nghiêm mật. Vốn là tiểu viện thanh nhã, giờ chẳng những trước cửa có nhiều tên sai dịch đứng gác, mà trên cửa trên tường còn dán đầy lá bùa, toả ra từng đợt mùi hùng hoàng gay mũi. Mỗi lần gió lướt qua, từng mảnh bùa tung bay, nhìn qua cực kỳ quái dị đáng sợ.
Bình luận
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1