chương 605/ 610

Tần Vũ cùng Tiêu Bất Phàm đi tới phía Đông Nam Vô danh sơn nhưng không phát hiện bất cứ một sơn động nào, quần sơn xám trắng liên miên, nhìn như vô tận

" Vào đi!"

Thanh âm kia một lần nữa lại vang lên, bỗng nhiên trong lúc này, từ mỏm núi phía xa truyền đến một trận nổ vang, hư không trước mắt dần dần trở nên vặn vẹo hẳn lên hình thành một lỗ đen sâu hoắm, từ xa nhìn lại vũng xoáy này rõ ràng là một thông đạo u ám

" Xem ra Nhất nhâm Thần Thiên đã dùng thủ pháp che dấu sơn động này " Tiêu Bất Phàm trầm giọng nói, lập tức hai người tiến vào thông đạo

Bên trong thông đạo tràn ngập một cỗ uy áp, phân tán theo một phương thức đặc thù nào đó khiến cho cả không gian phảng phất như nước, dấy lên từng đợt sóng lăn tăn. Thông đạo cũng không dài lắm, không lâu sau Tần Vũ cùng Tiêu Bất Phàm đã đi tới cuối, tận cùng là một sơn động

Ánh nến lập lòe khẽ lay động chiếu lên thân thể tang thương của một lão nhân

" Nhất nhâm Thần Thiên!" Tiêu Bất Phàm toàn thân chấn động, đột ngột quỳ xuống. Tần Vũ trông thấy Thượng bộ Thần Thiên đỉnh cảnh giới như vậy cũng trở nên gấp gáp

Đứng cách đó không xa là một lão nhân mặc trường bào màu trắng, nhìn qua từ mi thiện mục, vô cùng hòa ái, cầm trong tay một cây trụ trượng, nếp nhăn hằn rõ trên khuôn mặt, đôi con ngươi phát ra tia sáng khiếp người khiến người khác cảm giác vô cùng kính phục, toàn thân toát lên phong thái của thần thánh

Không có uy áp khủng khiếp tuy nhiên ngay cả nhìn người trước mặt Tần Vũ cũng cảm giác được Nhất nhâm Thần Thiên quá cao lớn, khiến bản thân cảm giác được mình không khác gì một tiểu bối, thân thể không tự chủ được liền quỳ xuống

Đây chính là chí cao Thần Thiên, là Chí tôn của các Thần Thiên

Nhất nhâm Thần Thiên ngồi xếp bằng trên chiếc giường đá, thản nhiên nhìn Tần Vũ mỉm cười nói:

" Các ngươi tới rồi, ngồi xuống đi "

Vừa nói phất tay áo một cái, hai tọa thạch xuất hiện bên cạnh hai người. Tiêu Bất Phàm cùng Tần Vũ ngồi xuống nhìn Nhất nhâm Thần Thiên, thần sắc đều có chút khẩn trương

Tiêu Bất Phàm trầm giọng nói:

" Đại nhân, thật sự phải tuyển chọn chí cao chưởng khống giả sao, còn Tần Vũ …"

Lời nói còn chưa dứt, Nhất nhâm Thần Thiên đã mỉm cười khoát tay, nói:

" Tần Vũ, nếu là Nguyên thủy trục tâm chưa từng băng hủy, dựa vào quy tắc nguyên thủy mà nói chí cao chưởng khống giả không ai khác ngoài ngươi, nhưng Thần Thiên mộ địa băng hủy tất cả Thần Thiên cũng theo đó mà sống lại, như vậy thần kiếp cũng không còn tồn tại nữa, quy tắc cũ cũng sẽ phải thay đổi "

" Quy tắc nguyên thủy?" Tần Vũ nhíu mày nói, vẻ mặt Tiêu Bất Phàm cũng khó hiểu

Nhất nhâm Thần Thiên thở dài thật sâu, từ từ nói:

" Các ngươi trở thành Thần Thiên nói vậy cũng đã biết rồi, Nguyên thủy vũ trụ không phải do con người sáng tạo mà là vốn dĩ nó đã tồn tại, bên trong nó có một loại quy tắc, vô luận là thời gian, không gian đều thuộc về một phần quy tắc nguyên thủy này, chúng ta không thể sáng tạo, chỉ có thể vận dụng vũ trụ bổn nguyên lực. Tất nhiên, Thần kiếp cũng là một chế định của Nguyên thủy vũ trụ đối với Thần Thiên "

" Nguyên lai như vậy, nguyên thủy trục tâm băng hủy khiến cho quy tắc nguyên thủy cũng sinh ra biến hóa " trong lòng Tần Vũ thất kinh

" Ta đã không nhớ rõ đã bao nhiêu diễn kỉ rồi, ở trong Nguyên thủy vũ trụ từng có rất nhiều cường giả cảnh giới Thần Thiên, vì tranh đoạt quyền chưởng khống chí cao mà chém giết lẫn nhau khiến cho cả Nguyên thủy vũ trụ cũng xuất hiện trạng thái rất không ổn định. Sau đó, Nguyên thủy vũ trụ rốt cục đã cắn trả, hủy diệt hết thảy cường giả cùng tinh cầu có sinh mệnh, mà ta chính là người may mắn còn sống, từ lúc đó, ta đã trở thành Đệ nhất Thần Thiên, cũng cảm giác được sự tồn tại của thần kiếp, kế tiếp ta một lần nữa sáng tạo ra sinh mạng, cũng truyền thừa Thiên vị cho các đời sau "

" Như vậy Thần Thiên mộ địa băng hủy cùng với các Nhâm Thần Thiên sống lại là có nguyên nhân gì?" Tần Vũ nóng lòng hỏi

Nhất nhâm Thần Thiên cười nhạt một tiếng:

" Điều này ta cũng không rõ, có lẽ là một biến động của nguyên thủy quy tắc, Thần Thiên mộ địa cũng không phải do ta tạo nên mà là từ một khối sinh mệnh mỏ thạch rất lớn dựng dục trong Nguyên thủy vũ trụ mà nên, sau khi trải qua cải tạo liền biến thành Thần Thiên mộ. Nhưng không có nghĩ đến nó có thể hút lấy lực lượng của Nguyên thủy chí tôn linh bảo khiến cho chúng ta sống lại một lần nữa, nói về việc này còn phải cảm tạ Nhâm Thiên Tuyệt "

Tiêu Bất Phàm nói:

" Đại nhân, tuyển chọn chí cao chưởng khống giả tại Vô danh sơn sẽ thế nào "

" Đến lúc đó các ngươi sẽ biết " Nhất nhâm Thần Thiên đột nhiên vươn tay ra, Tần Vũ cơ hồ không kịp phản ứng, một quyển trục màu vàng nhạt đã rơi vào trong lòng bàn tay hắn

Tần Vũ nhíu mày nói:

" Nguyên thủy thần thiên bảng thật sự là do người sáng tạo sao?"

Nhất nhâm Thần Thiên dừng ở Nguyên thủy thần thiên bảng kia, nói:

" Nguyên thủy thần thiên bảng có thể nói là pháp tắc điều khiển cả Nguyên thủy vũ trụ, nhưng cũng không phải do ta tạo nên, nó tồn tại cùng Nguyên thủy vũ trụ, ta gần như chỉ biến ảo nó thành hình dáng như vậy thôi, hôm nay Nguyên thủy thần thiên bảng sẽ tạm thời do ta bảo quản, đợi đến khi tuyển chọn được chí cao chưởng khống giả sẽ giao nó cho tân nhậm Thần Thiên "

Tiêu Bất Phàm hỏi:

" Đại nhân, chí cao Thần Thiên không có Nguyên thủy thần thiên bảng, cũng có thể gọi là chí cao chưởng khống giả sao?"

Nhất nhâm Thần Thiên khóe miệng giắt một nụ cười thần bí:

" Chờ đến khi ngươi đạt tới Chí cao Thần Thiên cảnh giới sẽ hiểu rõ. Ngươi cùng Tần Vũ đều là trảm sát nguyên tố pháp tắc chi thần mà trở thành Thần Thiên, về tư chất thiên phú không ai có thể so sánh nhưng Tần Vũ dường như còn hơn ngươi vài phần, cho nên ta định tặng hắn một lễ vật "

" Lễ vật?" Tần Vũ có chút kinh ngạc

Tiêu Bất Phàm bên cạnh sắc mặt vui mừng, nhìn Tần Vũ nói:

" Đại nhân muốn tặng ngươi lễ vật, ngươi có nghe không?"

Tần Vũ lúc này mới phản ứng, chắp tay nói:

" Đa … Đa tạ Đại nhân "

Nhất nhâm Thần Thiên ha ha cười nói:

" Sau này cũng đừng gọi ta là đại nhân gì đó, tên ta là Thiên Khải, dựa theo ngôi vị Thần Thiên mà nói ta là trưởng bối của ngươi, sau này các ngươi cứ gọi ta một tiếng đại ca là tốt rồi "

" Vâng, Thiên Khải đại ca!" Tần Vũ cùng Tiêu Bất Phàm đống thanh nói

" Hảo!" ánh mắt Thiên Khải nhất liễm đột nhiên một tay lộn lên gần như là tuy hứng, vô tận Hỗn Độn lực điên cuồng xông tới với tốc độ kinh người nén lại, khí lưu vô hình trong đó đột nhiên hiện lên một tia li ti sắc vàng, từ trong tay Thiên Khải hình thành một quang cầu to bằng nắm tau, từ từ ngưng kết lại

Tiêu Bất Phàm thất kinh, nhíu chặt hai hàng lông mày lại "

"
Đây … Đây là cố hóa Hỗn Độn lực "

"
Cố hóa là cái gì?" Tần Vũ nghi hoặc hỏi

Tiêu Bất Phàm trầm giọng nói:

"
Cố hóa Hỗn Độn lực cũng là dùng Nguyên tố pháp tắc dung hợp vào Hỗn Độn lực, nhưng biến nó trở nên săn chắc, cố hóa Hỗn Độn lực ẩn chứa Nguyên tố pháp tắc đủ để khiến một Thần Thiên trong nháy mắt lĩnh ngộ được huyền ảo của Hỗn Độn lực, cực kì huyền bí nhưng rất khó làm được "

"
Ngươi có thể làm được không?"

Tiêu Bất Phàm cười khổ một tiếng:

"
Ta trong lúc tu luyện cũng hiểu được nhưng muốn thực hiện phải là Chí cao Thần Thiên "

Thiên Khải cười nói:

"
Cố hóa Hỗn Độn lực của địa nguyên tố pháp tắc là ta dùng hơn mười diễn kỉ mà tạo thành, bây giờ ta tặng nó cho ngươi, như vậy ngươi có thể đạt tới Thượng bộ Thần Thiên đỉnh cảnh giới rồi "

Tần Vũ hôm nay đã có thể dùng Hỗn Độn lực dung nhập hoàn mỹ vào sáu loại nguyên tố pháp tắc, nếu như cố hóa được Địa nguyên tố pháp tắc như vậy tuyệt đối có thể trong nháy mắt đột phá bình cảnh, đạt tới Thượng bộ Thần Thiên đỉnh cảnh giới

"
Đa … Đa tạ Thiên Khải đại ca!"

Thiên Khải nói:

"
Nguyên thủy thần thiên bảng là ta từ trên người ngươi lấy đi, không lâu nữa có thể sẽ trở lại trên tay ngươi nhưng phải bằng thực lực bản thân tranh đoạt, ngươi bây giờ đi luyện hóa nó đi "

Tần Vũ nâng quang cầu màu vàng kết tinh kia trên tay, trong lòng rất kích động, chợt dùng một giọt máu dung nhập vào bên trong, một tia khí lưu màu vàng trong nháy mắt thấm vào trong thân thể hắn, một cảm giác huyền ảo trong nháy mắt tràn ngập trong đầu

Giờ phút này, toàn thân Tần Vũ đều đắm chím trong sự huyền ảo của Địa nguyên tố pháp tắc

Thiên Khải cười nhạt một tiếng đi tới bên cạnh Tiêu Bất Phàm, rỉ tai trong chốc lát, sắc mặt Tiêu Bất Phàm thay đổi mấy lần cuối cùng khẽ gật đầu

Tiêu Bất Phàm chợt nói:

" Thiên Khải đại ca, thì ra trong lòng huynh sớm đã có tính toán "

Thiên Khải ha ha cười to:

"
Kế không lại được với biến hóa, có thể thành công hay không còn phải xem bản thân hắn "

Tiêu Bất Phàm gật đầu nói:

"
Thiên Khải đại ca yên tâm, ta nhất định sẽ toàn lực ứng phó "

Lúc này, ngoài cửa động hiện lên hai bóng người, khí tức cường mạnh khiến Tiêu Bất Phàm hít thở cũng khó khăn

Một nam một nữ

Nam nhân voc người khôi ngô mặc trên người chiến giáp không có hộ thủ, gân xanh nổi đầy trên lớp da thịt màu đồng, cặp mắt kia như ẩn chứa trường mâu tiêm đao khiến cho người ta kinh sợ. Nữ nhân mặc một y phục tơ tằm màu xanh mềm mại, phía trước thêu hình thụ đằng, nét mặt như hoa như ngọc, thanh lệ không thể tả nổi

Thiên Khải thấy hai người, cười nói:

" Từ tin tức trong Nguyên thủy thần thiên bảng hẳn là ngươi đã biết bọn họ. Đệ nhị nhâm Thần Thiên Cừu Thiên Tôn, là tu luyện biến đổi Hỗn Độn vật chất mà thành Thần, còn Đệ tam Thần Thiên Mộng Như Yên là tu luyện linh hồn, hai người đều là Thượng bộ Thần Thiên đỉnh cảnh giới, bất quá bọn họ không tham gia vào cuộc tuyển chọn lần này "

Tiêu Bất Phàm chắp tay nói:

"
Thiên Tông đại ca, Như Yên đại tỷ "

Mộng Như Yên ôn nhu cười một tiếng, thở dài nói:

"
Không hổ là trảm sát Nguyên tố pháp tắc mà trở thành cường giả Thần Thiên, trên phương diện thiên phú chúng ta căn bản không thể so sánh "

Giọng nói Cừu Thiên Tông khàn khàn:

"
Bất quá bọn hắn tu luyện đều là Nguyên tố pháp tắc, nếu là biến đổi Hỗn Độn chất, thiên phú có cao tới đâu cũng uổng công "

Thiên Khải cười nói:

"
Cũng không hẳn như vậy, hai cường giả Thần Thiên gần đây nhất trong đó một người tu luyện biến đổi Hỗn Độn chất, cả hai người tư chất cũng không giống nhau "

Hai người kia vừa nghe thấy ánh mắt chợt sáng lên

Bình luận





Chi tiết truyện