chương 429/ 610

Người qua đường bốn phía đã thấy một màn nhưng không có một ai xen vào chuyện bất công này, đều là vội vã chạy đi, thoạt nhìn Bát gia tại nơi này thế lực rất lớn

Khi Lí Bất Phàm giơ trường kiếm chuẩn bị chém tới thì một gã Hắc Y nhân đột nhiên nhảy lên phía trước, tức thời Hỗn Độn khí chợt loé lên trong bàn tay, một cột lửa bốc cao tới tận trời hiển hiện. Lí Bất Phàm bị đánh bay ra ngoài, y phục sớm đã bị cháy hết

Tần Vũ thầm kêu bất hảo, những người này hiển nhiên đối với nắm giữ Hỗn Độn vật chất có kĩ năng rất cao, thực lực tất nhiên không phải thấp. Lập tức tay phải đánh ra một đạo tử khí, tay phải cũng đồng thời xuất ra Tử Vân kì, Tử khí tốc độ cực nhanh đánh lên cổ tay Hắc Y nhân. Hắc Y nhân kia sắc mặt cũng là đại biến lui ra phía sau hai bước, nhìn kĩ mới phát hiện cổ tay đã bị ăn mòn phả ra một mùi hôi khó chịu

" Nếu hắn không chịu bán, Tiễn Bát Gia cần gì phải dùng cường nhân làm khó?" Tần Vũ đứng trước mặt Bát gia lạnh lùng nói, nét mặt lạnh như băng mang theo vài phần tức giận

Tiễn Bát Gia nhíu mày:

" Ngươi … ngươi là ai, các ngươi nhanh làm thịt xú tiểu tử này cho ta!"

Hắc Y nhân có chút kinh ngạc nhìn Tần Vũ, tức thì từ trong Hỗn Độn chất diễn hoá ra một sinh mệnh lực lượng rất mạnh sau một lát đã khôi phục lại cổ tay như ban đầu, hiển nhiên đối với nắm trong tay Hỗn Độn hắn so với Trác Huyền mạnh hơn rất nhiều

Bất quá Tần Vũ cũng không e ngại bất luận kẻ nào ở đây, mặc dù đối với điều khiển Hỗn Độn chất đang ở vào thế hạ phong nhưng Lục đạo luân hồi có thể huỷ diệt tất cả, lập tức lãnh đạm nói:

" Nếu không muốn chết thì cút ngay!"

Chiến ý đột nhiên bốc lên, mười mấy Hắc y nhân toàn bộ di chuyển song điều kì quái chính là một cỗ Hỗn Độn khí từ da tay bọn họ phả ra tiện đà hoá thành các loại nguyên tố lực lượng. Tiễn Bát Gia thấy tràng diện như vậy nhất thời đóng cửa chui vào trong, trước lúc đi còn than một tiếng:

" Tránh xa một chút". Chắc chắn là không muốn cửa hàng của hắn bị tổn hao gì

Tần Vũ đối với phương pháp chiến đấu của bọn họ thì cực kì nghi hoặc, đối với năng lực của hắn tự nhiên có thể sử dụng Lục đạo luân hồi tạo ra Hỗn Độn khí, mà trong đan điền bọn họ hiển nhiên là không có khí tức của Lục đạo luân hồi, như thế nào có thể sinh ra Hỗn Độn vật chất

Đang trong suy tư, vài cỗ nguyên tố lực lượng hoàn toàn không giống nhau từ bốn phương tám hướng đánh tới, đối với trình độ điều khiển Hỗn Độn của Tần Vũ lúc này tất nhiên không có biện pháp chuyển hoá và chống đỡ những nguyên tố lực lượng này. Nghĩ vậy liền tung Tử Vân kì lên trời, lá cờ tập trung một lượng lớn mật độ Hỗn Độn chất đen nhánh nhất thời khuếch trương che kín cả bầu trời, vài cỗ nguyên tố lực lượng trong nháy mắt bị áp chế

Mười mấy tên Hắc Y nhân thấy thế tựa hồ hoàn toàn chưa kịp phản ứng toàn thân đã bị cố định ngay tại chỗ, cỗ lực lượng áp chế này quá cường đại khiến cho bọn hắn thậm chí không có khả năng di chuyển. Bất quá Tần Vũ vì muốn che giấu thực lực nên cũng không xuất ra Lục đạo luân hồi phá huỷ linh hồn bọn họ, qua một lúc đã thu lại Tử Vân kì

Đám Hắc Y nhân được giải thoát thở phào một hơi, cũng không có ai dám xông lên tấn công Tần Vũ, thưc lực của người trước mắt so với bọn hắn quả thật quá chênh lệch

Tần Vũ nâng Trác Huyền và Lý Bất Phàm dậy, hai người đều bị thương không nhẹ phải qua một thời gian dài điều dưỡng mới có thể khôi phục. Ánh mắt Tần Vũ lạnh như băng đảo qua đám Hắc Y nhân, lạnh lùng nói:

" Nếu còn có lần sau các ngươi tuyệt đối không có vận khí tốt như vậy đâu!". Nói xong cũng không để ý tới bọn họ thế nào liền rời đi ngay

Đám … Hắc Y nhân hai mặt nhìn nhau trong lòng tựa hồ vẫn đang bận tâm về thực lực của Tần Vũ. Lúc này Tiễn Bát Gia lật đật đi ra, khuôn mặt mập mạp ẩn chứa vẻ xấu hổ run giọng nói:

" Người … người này rốt cục là ai?"



" Các ngươi không bán được Hỗn nguyên, không có việc gì chứ?" Tần Vũ đỡ Trác Huyền hỏi

Trác Huyền khó khăn nuốt nước bọt, nói:

" Không việc gì, chỉ là cái tên hỗn đản Tiễn Bát Gia kia khinh ta tuổi cao cự nhiên muốn cướp đi Hỗn nguyên của ta … ân nhân, người lại vừa cứu ta một mạng a, thật không biết như thế nào có thể tạ người"

" Lại nhắc chuyện ơn nghĩa rồi, ta đỡ ngươi về"

Trác Huyền ở một nơi vô cùng trống trải, cơ hồ nơi đây chỉ là bên rìa của chủ thành, gia cảnh mỗi nhà ở đây đều cực kì bần hàn miễn cưỡng có một cửa sông, bất quá nơi này vẫn nằm trong địa phận chủ thành cho nên vấn đề an toàn là không phải nghĩ

Cách đó không xa toạ một khối kiến trúc không theo quy luật gì, chính là nhà của Trác Huyền, nhìn qua mặc dù có chút kì quái nhưng lại cực kì tự nhiên. Có điều nơi này không lớn lắm chỉ có thể cấp cho Tần Vũ một phòng để nghỉ ngơi, trong nhà còn có một tiểu viện ở giữa toàn cỏ dại

Sau khi trở về, Linh Nhi lập tức mời đại phu đến nhà. Đại phu đối với năng lực điều khiển Hỗn Độn khiến ngay cả Tần Vũ đều cứng lưỡi, diễn hoá sinh mệnh nguyên lực càng cường đại. Chỉ trong chốc lát Trác Huyền và Lí Bất Phàm đã cảm thấy thoải mái, hai người đã có thể tự mình đi lại

Thấy thủ pháp diễn hoá sinh mệnh nguyên lực cùng với phương thức điều khiển Hỗn Độn chất công kích lúc trước của đám Hắc Y nhân khiến Tần Vũ rất có hứng thú, xem ra tất cả đều phải hỏi Trác Huyền mới biết được

Đêm đã xuống, trên những con đường lúc này lại càng náo nhiệt. Nghe Linh Nhi nói cuộc sống ban đêm ở đây càng thú bị, các cửa hàng không vì đêm dài mà đóng cửa. Cũng bởi vì thế Lí Bất Phàm mới có thể đêm khuya đem Hỗn Nguyên đi bán

Bầu trời âm trầm, ánh trăng như ánh bạc mềm mại uống lượn trên từng đám cỏ trong tiểu viện. Tần Vũ nhìn trăng sáng lên cao nghĩ thầm rằng nhật nguyệt nhất định là do khai tích giả dùng nguyên lực sáng tạo nên. Mà nhật nguyệt khẳng định là không có cách nào xuyên thấu Hỗn Độn không gian, tinh vực bị khai tích tồn tại lẻ loi trong nguyên thuỷ vũ trụ này ngàn ngàn năm không bị huỷ diệt khiến Tần Vũ có chút bội phục năng lực khai tích giả

Lúc này một thân ảnh kiều mỹ xuất hiện bên cạnh Tần Vũ, chính là Trác Linh Nhi. Nàng thấy bộ dáng của Tần Vũ dường như muốn nói điều gì nhưng lại không dám quấy rầy, nhất thời chỉ biết đứng đó mặc thời gian trôi qua

Gần nửa canh giờ trôi qua, Tần Vũ mới hồi tỉnh nghi hoặc nói:

" Linh Nhi cô nương, có việc gì thế?"

Linh Nhi mỉm cười, nét mặt đột nhiên ngượng ngùng đỏ ửng, thấp giọng nói:

" Tần Vũ ca ca … Cha bảo ta đến cám ơn huynh"

Tần Vũ nói:

" Chuyện này không có gì, hôm nay ta ở lại đây cũng coi như các người hồi báo ta, không phải sao?"

Linh Nhi nhẹ nhàng gật đầu, cắn cắn môi rồi lại không biết nên nói gì. Tần Vũ nhìn ra được nàng vốn là cô gái cực kì chất phác, lại đột nhiên nghĩ tới cái gì hỏi:

" Linh Nhi, cô biết Tà Thần giới ở nơi nào không?"

Linh Nhi này nhìn qua không có tâm cơ gì, Tần Vũ có thể hỏi thẳng, điều này so với Trác Huyền thì đơn giản hơn rất nhiều, hơn nữa cũng nghĩ nàng không dễ dàng nghi ngờ hắn

Linh Nhi tựa hồ kinh ngạc một chút nói:

" Ta … ta nghe Cha nói Tà Thần giới là vũ trụ tồn tại chí thượng, nó nắm trong tay tất cả quyền lợi của Thương Thần tinh hệ chúng ta, Thất Tuyệt tinh hệ cùng với Nguyệt mang tinh hệ, truyền thuyết nói phiến tinh hệ chúng ta đang sống chính là do Tà thần đại nhân tạo ra"

Tần Vũ nhíu mày nghĩ thầm vị Tà thần này cũng chính là cao thủ khai tích không gian trong nguyên thuỷ vũ trụ kia, có lẽ hắn đã nắm đựoc Thiên đạo không chừng

" Vậy Linh Nhi cô nương, ngoại trừ Tà Thần vũ trụ chẳng lẽ còn có vũ trụ khác?"

Linh Nhi gật đầu đang muốn nói gì đột nhiên một tiếng ho khan vang lên, Trác Huyền tay chống gậy thong thả từ trong phòng đi ra

" Cha, sao Cha lại ra ngoài?". Linh Nhi lập tức tiến đến đỡ hắn, Trác Huyền nhìn Linh Nhi trầm giọng nói:

" Con về phòng trước đi, ta có một số việc cần nói với ân nhân"

Linh Nhi nhíu mày quay sang nhìn Tần Vũ, sau đó đi vào bên trong

" Đại thúc, người cố ý đuổi Linh Nhi đi khỏi, có chuyện gì quan trọng cần nói với ta sao?" Tần Vũ mỉm cười hỏi

Trác Huyền chần trừ một lúc rồi trầm giọng nói:

" Ân nhân, kì thật ta đã biết"

Tần Vũ sắc mặt khẽ biến, nói:

" Biết cái gì?"

Trác Huyền có chút bất đắc dĩ cười khổ một tiếng, nói:

" Ta mặc dù mắt hơi mờ nhưng chính là biết ngươi không phải là người của vũ trụ này"

Tần Vũ trong lòng cả kinh, không nghĩ tới chuyện cự nhiên sớm bị bại lộ, mà chính mình lại không hay biết thế này, nghi hoặc nói:

" Ngươi như thế nào biết?"

Trác Huyền thở dài từ từ nói:

" Ngươi xuất hiện tại chỗ này nhưng không có thông hành, có thể xác định là không phải người của vũ trụ Tà thần, hơn nữa ta còn cảm giác được trong cơ thể ngươi tồn tại một năng lượng huyền diệu cực kì cường đại nữa, so với chúng ta khác rất nhiều"

Tần Vũ xấu hổ cười:

" Nguyên lai là như thế, vậy ngươi định thế nào?"

Trác Huyền vội vàng nói:

" Ân nhân ngàn vạn lần đừng hiểu nhầm, Trác Huyền ta cho dù phấn thân toái cốt cũng sẽ không dùng oán báo ân, ta muốn ngươi tới nơi này chính là không muốn bọn binh lính phát hiện "

Tần Vũ nghĩ xem ra Trác Huyền cũng không có ý hại hắn nên cũng không giấu diếm nữa, thẳng thắn nói:

" Đích xác ta không thuộc về nơi này, mà đến từ một nơi có tên là Hồng Mông vũ trụ"

" Sao có thể … ngươi không phải người của Chiến thần giới". Những lời này khiến cho Trác Huyền rất khiếp sợ, tựa hồ ngay từ đầu đã nhận định Tần Vũ là người của Chiến Thần giới

Tần Vũ lắc lắc đầu:

" Ta đến từ một nơi hoàn toàn không thuộc vũ trụ này, ta đối với Hỗn Độn vũ trụ này có chút không hiểu rõ"

" Nguyên lai là như thế, vậy ta cũng yên tâm rồi, sau này ngươi cứ ở chỗ này đi a, ta Trác Huyền xin thề tuyệt đối sẽ không hại ngươi"

Tần Vũ nhìn bộ dáng chân chất của Trác Huyền không nhịn được cười, nhưng Chiến Thần giới thì Tử Cực tinh sứ giả lúc trước đã từng nói quá, chuyện này là như thế nào vậy, càng khiến cho hắn nghi hoặc

Bình luận





Chi tiết truyện