chương 363/ 610

Sương mù tràn ngập bên trong hẻm núi, từng đạo cơ hồ ngưng tụ thành thực chất với sức sống dồi dào mà bừng bừng lên hơi thở của tự nhiên lực, nhưng nồng đậm sinh mệnh nguyên khí từ sương mù vây quanh Hồng Quân

Sau khi dùng thần thức cùng Tần Vũ trao đổi qua, Hồng Quân liền thường xuyên trải nghiệm tự nhiên lực xung quanh, tràn ngập sinh cơ trong nguyên khí, làm cho Hồng Quân cũng tham khảo rất nhiều, theo ngày tháng, một khi Hồng Quân có thể kết hợp các lĩnh ngộ từ tự nhiện để liên lạc với tự nhiên thì có thể tìm được một lực lượng quyết định có nhiều tăng sắc

Ma loại này giống như lực lượng sinh mệnh nữ thần từ mẫu thân Khương Lập, bị Hồng Quân gọi là sinh mệnh nguyên khí, trong đó có một phần khác biệt, dù sao thì Tu La giới cao hơn Tần Mộng không gian, loại này sinh mệnh nguyên khí còn hơn mẫu thân Khương Lập ở chỗ hóa hủ hủ vi có sinh mệnh lực mạnh hơn rất nhiều, có càng nhiều chỗ kỳ diệu còn chờ Hồng Quân cùng Tần Vũ tìm hiểu rõ ràng

Hồng Quân đã có chủ ý, một khi cùng Tần Vũ trở lại Tần Mộng không gian, liền mạng sinh mệnh nguyên khí toàn bộ tặng cho mẫu thân, làm cho tu vi mẫu thân có thể tăng lên một tầng

Nghĩ đến mẫu thân Khương Lập, Hồng Quân trong lòng nổi lên nhàn nhạt ấm áp, lúc trước ca ca Tần Tư thiên tư quá cao, có được công pháp quả thực giống như dùng hỏa tiễn phi thăng, hơn nữa ca ca thân mình rất thông minh lanh lợi, rất được các trưởng bối quan tâm, nhưng mà các trưởng bối rõ ràng chỉ chủ yếu chú ý tới Tần Tư. Chỉ có Khương Lập không thiên vị, đối này đứa nhỏ của mình thì dành cho nhiều tình cảm, cũng khiến cho Hồng Quân lúc sao đạo hạnh thành tựu đối với người thân thì đều rất chú ý. Chẳng qua nói chung, nam nhi Tần gia đều có đối với thân nhân hay bằng hữu đều có rất nhiều cảm tình

Cứ để cho ấm áp hơi thở vây quanh thân, Hồng Quân thong thả phi hành, phía trước Huống Thiên Minh cùng thủ lĩnh Diễm Phỉ một bộ hưởng thụ tình yêu, khiến cho Tôn Thiên mắt đỏ lên, trong lòng rất là buồn bực

"Tiểu Quân! Ngươi như thế nào phi hành chậm vậy? Dựa theo tốc độ của người, chúng ta phải tới một năm thời gian mới có thể tới bên ngoài Tu La thành!"

Tôn Thiên trong lòng tức giận mà không có chỗ phát tiết, lại gặp Hồng Quân đi thong thả, quanh thân còn tản mát ra hơi thở khác thường, cảnh này khiến cơn tức của hắn toàn bộ phát tiết rơi trên người Hồng Quân

Thời gian bốn người ở chung không tính là ngắn, huống hồ sau khi trải qua mấy lần đại chiến, cảm tình càng ngày càng lớn, hơn nữa Tôn Thiên chính là Tôn Ngộ Không chuyển thế, tuy hôm nay còn chưa khôi phục trí nhớ trong kiếp trước, nhưng Hồng Quân cùng Huống Thiên Minh cũng coi như là ở cùng Tôn Ngộ Không, cho nên Tôn Thiên lúc này đối Hồng Quân cũng cực kì tự nhiên

Nghĩ đến ngày trước bị Hồng Quân cùng Huống Thiên Minh liên thủ đánh một bữa, xương cốt toàn thân Tôn Thiên còn lưu lại một tia đau đớn, gặp Hồng Quân với bộ dáng thản nhiên, khí lại càng không có chỗ tiết, hung hăng nói:

"Đi nhanh lên, trong này đầy nguy hiểm, chúng ta không cần lưu lại nhiều để có thể đưa tới những phiền toán không muốn!"

Hồng Quân thanh âm của hắn kinh động, ngẩng đầu lên vừa thấy Tôn Thiên gắt gao giương mắt nhìn Huống Thiên Minh cùng bộ dáng ngọt ngào của Lãnh Diễm Phỉ, trêu:

"Ngươi đố kí người ta, lại cố tình lấy ta để xả oán, sao ngươi không dành thời gian để tu luyện, lấy tu vi của ngươi hiện tại có thể so với trình độ sáu cánh trung giai của người Tu La, một khi gặp chân chính cao thủ, chỉ sợ cả chạy trối chết ngươi đều không có cơ hội"

Tôn Thiên đỏ mặt, ngữ khí cũng như trước không có biến hóa:

" Tu luyện bắt đầu đâu có dễ dàng? Trước đó, tốc độ tu luyện của ta quá nhanh, không phù hợp với cảnh giới, hôm nay việc chính phải làm là lĩnh ngộ, chứ không phải tiếp tục gia tăng lực lượng trong cơ thể!"

Một lời nói làm cho Hồng Quân đối với Tôn Thiên không thể không nhìn với ánh mắt khác, tu luyện một đường đích xác không thể có nửa điểm biến mất, nếu Tôn Thiên có chính mình cùng phụ thân thậm chí là Hầu Phí thúc thúc ở nhân gian giới, cho dù là tinh tiến không ngừng cũng sẽ không xuất hiện một vấn đề nào quá lớn, nhưng dù sao tu vi là thuộc về chính mình, nếu luôn có người trợ giúp, thì đối với căn cơ không tốt cùng với phát sinh các vấn đề, cuối cùng sẽ dẫn tới không thể đạt tới cảnh giới đỉnh cao, cho nên chính mình nắm chắc hỏa hầu, đó mới chính là vương đạo

Kinh ngạc nhìn vẻ mặt đứng đắn của Tôn Thiên, Hồng Quân hắc hắc cười nói:

" Không thể tưởng tượng được ngươi có thể hiểu ra đạo lý đó, tộc thạch hầu quả nhiên thiên tư không tầm thường, một đời trọng sinh cùng rèn luyện không phải là thừa a!"

Tôn Thiên nghe thấy một đầu mờ mịt, dọc theo đường đi luôn nghe thấy hắn nhắc tới tiền thế, mà bên trong nội tâm lúc này của Tôn Thiên, không muốn khôi phục lại trí nhớ, ai mà biết bộ dáng trong tiền thế của mình như thế nào? Nếu khôi phục trí nhớ, còn có thể còn là chính mình như hiện nay hay không? Bất kì là ai, đối loại này không biết sợ hãi đều cực kỳ kháng cự

Nghe được Hồng Quân lại nhắc tới tiền thế, Tôn Thiên không khỏi tức giận, bức tức quát:

" Không được nói các sự tình về tiền thế cùng ta, lão tử là Tôn Thiên, dù là đời này hay là sau này cũng vậy"

Hồng Quân thở dài, bất dắc dĩ lắc đầu,nói:

" Được rồi, ngươi nói không, ta liền không đề cập đến, chẳng qua sau khi gặp được phụ thân, ngươi không cần dùng loại ngữ khí này nói chuyện, nếu không ta không cam đoan phụ thân đối đãi với ngươi như thế nào"

Dù sao Tôn Thiên cũng là tiểu bối, hơn nữa tiền thế là đồ đệ cảu Hầu Phí, nếu người này dũng ngữ khí này nói chuyện cùng Tần Vũ, trời ạ, Hồng Quân đột nhiên run run, không biết một khi bị Hầu Phí thúc thúc biết, không biết tạo thành hậu quả như thế nào

Tôn Thiết chép chép miệng, không có nói, hắn cũng không ngốc, ngày thường đều nghe được Hồng Quân cùng Huống Thiên Minh ngữ khí khi nói về người kia cực kỳ cung kính sùng bái, tự hiểu được một ít, cho nên đối với đại nhân vật này tâm tư trong lòng cũng rất phức tạp, rất muốn gặp mặt một lần, rồi lại lo lắng một khi gặp Tần Vũ, bị hắn mạnh mẽ khôi phục trí nhớ trong tiền thế của mình, như vậy chẳng phải là thảm à!

Đang suy nghĩ, đột nhiên bên trái truyền đến một tiếng vang lớn, Tôn Thiên ngạc nhiên nhìn lại, đã thấy một đạo hào quang màu trắng cực kỳ chói mắt, đột nhiên đánh lén về phía hông của hắn, vội vàng hét lên một tiếng, bàn tay rất nhanh thủ trước người, tạo thành quang thuẫn màu vàng bảo vệ hắn

Xuy! Một thanh âm truyền đến, chỉ nghe Tôn Thiên kêu thảm thiết, trên bàn tay máu tươi đầm đìa, xuất hiện một cái huyết động nhỏ như nắm tay trẻ con trong lòng bàn tay, cánh còn bị đạo bạch quang kia đánh xuyên qua

Tôn Thiên tức giận, không để ý đến sự ngăn cản của Hồng Quân,một đạo kim quang hiện lên trước mặt, huyết động trong bàn tay trong khoảnh khắc đã khôi phục, giống như cho tới bây giờ chưa có bị thương, kim quang lại lóe lên, chỉ thấy cây côn màu vàng xuất hiện trên hai bàn tay hắn

Bình luận





Chi tiết truyện