chương 20/ 610

Đằng Long Đại Lục người tu chân cùng các tán tu đối mặt với Bạo Loạn Tinh Hải đã hơn một canh giờ, cũng đã có hơn vạn người bị chết tịa nơi này, ba môn phái của Đằng Long Đại Lục cùng các tán tu vừa đánh vừa rút lui khỏi sơn lâm.

Tại nơi xuất hiện hiện tượng lạ trong sơn lâm hiện tịa chỉ còn người của Vô Tận Hồng Hoang và Bạo Loạn Tinh Hải. Cũng còn có một người khác nhưng bọn họ không có phát hiện ra, chính là Hồng Quân đang ẩn giấu khí tức trong lòng đất.

Bạch Hổ cùng Phượng Hi trong lúc quay lại thạch bích thì...điểm kim quang kia đã biến mất, trên thạch bích quang y chang như lúc ban đầu, mặc cho bọn họ cong kích như thế nào cũng không làm thay đổi hình dáng.

" Bạch huynh, ta nghĩ bảo tàng này có một chút bí ẩn liên quan tới thời gian, tới một thời gian mới mở ra đc, qua thời gian đó sẽ khôi phục lại hình dáng ban đầu!" Phượng Hi khẽ nhíu mày, công kích của nàng quả thật không có kết quả, bất quá trải qua việc hợp tác vừa rồi, Phượng Hi với Bạch Hổ hiểu được thực lực hai bên.

" Phượng đảo chủ nói quả có lý, đáng hạn là đám người kia định *****c nước béo cò, nếu không đã không chậm trễ thời gian, chúng ta cũng đã mở được bảo tàng!" Bạch Hổ gật đầu nói.

Cả sơn lâm chỉ có thạch bích này là khác biệt so với toàn bộ, Bạch Hổ cùng Phượng Hi liên thủ công kích cũng không phá được thạch bích này, hiện tịa họ đã hoàn toàn tin tưởng bảo tàng Tần gia nhất định lằm bên trong thạch bích.

" Bạch huynh, ngươi có... hay không chú ý tới một điểm, vừa rồi trên thạch bích hiện ra một hố nhỏ?" Phượng Hi khẽ phủi chút bụi, nhìn Bạch Hổ hỏi.

" ngươi nói cái hố nhỏ, ta cũng thấy được, cái hố nhỏ kia đồng thời cùng với điểm kim quang tiêu thất, không biết là có dụng ý gì!" Bạch Hổ tới gần thạch bíc rồi nói.

" theo ta nghĩ, một điểm..cái hố nhỏ tại chỗ này chính là điểm mấu chôt để mở bảo tàng, nói cách khác cho dễ hiểu, bảo tàng này còn có một cái chìa khóa khác để khởi động, nếu không có cái... chìa khóa kia, chúng ta ai cũng không thể mở ra!" Phượng Hi mỉm cười nhìn Bạch Hổ, đôi mắt thỉnh thoảng lóe lên vài hỏa quang.

" chìa khóa? còn có một cái chìa khóa mở ra bảo tàng?" Bạch Hổ nhíu mày, cái điểm này hắn không có nghĩ tới.

" không sai, chính là chìa khóa, ta nghĩ cái chìa khóa đó hiện tại đang lằm trên người Bạch huynh?"

" trên người ta? Phượng đảo chủ cứ nói đùa a, ta nếu có cái chìa khóa kia, sao sớm không mở bảo tàng rồi?" Bạch Hổ không hiểu rõ ý tứ của Phượng Hi, có chút mơ hồ.

" ta nghĩ cái chìa khóa kia có thể chính là phần tàng bảo đồ, Bạch huynh bây giờ có thể nói cho ta biết được không, tàng bảo đồ có đúng hay không đang trong tay ngươi?"

Bạch Hổ nhớ lại hình dáng cái hố nhỏ vừa rồi, phát hiên nó cùng với bảo tàng hoàn toàn giống nhau, cười hắc hắc nói:" Phượng đảo chủ như thế nào biết được việc tàng bảo đồ đang trong tay ta?"

" nếu tàng bảo đồ không bị ngươi cướp được, Phương Động Vân sao lại phát tán tàng bảo đồ?" Phương Hi khẽ cười nói, nụ cười càng thêm động lòng người.

" ha ha, nếu Phượng đảo chủ đã đoán được, ta cũng không dám giấu nữa, tàng bảo đồ quả thật đang trong tay ta, bất quá Phượng đảo chủ, chúng ta trước tiên làm vài điều kiện a...Thần khí nếu có hai kiện, ngươi mà ta mỗi người một kiện, còn nếu chỉ có một kiện, ta chỉ cần kiện Thần khí này, còn toàn bộ gia cho ngươi, như thế nào?"

" Bạch huynh nếu đã hảo sáng như vậy, tiểu muội cũng không dám cự tuyệt a, Thần khí nếu chỉ có một kiện giao huynh, ngoài ra toàn bộ ta thu hết!" Phượng Hi cười cười, có một số việc Bạch Hổ không có biết, năm đó Bằng Ma Đảo đảo chủ Liên Trùng cùng Tần gia thái thượng tam trưởng lão có giao tình rất tốt, đã lưu lại không biết bao nhieu bí văn về họ.

Sau khi Tần Vũ phi thăng cũng không lưu lại Thần khí, chỉ có một kiện cực phẩm tiên khí, bất quá trong mắt Phượng Hi không phải là kiện cực phẩm tiên khí đó, mà là bí pháp tu chân của Tần Vũ, ngắn ngủi chỉ có trăm năm, Tần Vũ độ kiếp thành công phi thăng tiên giới, căn cứ vào bí văng Liên Trùng lưu lại, Tần Vũ tu luyện công pháp không phải công pháp tu chân bình thường, mà là một công pháp phi thường cao thâm, giá trị bộ công pháp này ngay cả kiện Thần khí cũng không thể sánh bằng.

Một lăm nay, người của Bạo Loạn Tinh Hải cùng Vô Tận Hồng Hoang vô cùng cẩn thận bảo vệ sơn lâm này, Long tộc cùng người tu chân tại Đằng Long Đại Lục liên thủ với nhau, đã vài lần cong kích nhưng chưa lần nào đột phá được phòng tuyến này.

Ngày mươi lăm tháng bảy, cái...hiện tượng kia lại xuất hiện, thạch bích cũng lại xuất hiện một cái hố nhỏ.

" Bạch huynh, ngươi đem bảo đồ đặt lên thử coi!" cái hố nhỏ xuất hienj, Phượng Hi cũng vội vàng nhìn Bạch Hổ nói.

" hảo, bất quá, ta còn muốn ngươi chấp nhận một yêu cầu!" Bạch Hổ cười cười, cũng không có vội vão đem bảo đồ đặt vào.

" Bạch huynh xin cứ nói!" trong thời khắc mấu chốt này ma Bạch Hổ đề xuất yêu cầu, Phượng Hi cũng không có một chút gì hờn giận.

" sau khi mở bảo tàng, chúng ta mỗi thế lực chỉ có thể cho hai người tiến vào bên trong bảo tàng, Phượng đảo chủ nếu đáp ứng yêu cầu của ta, ta lập tức xuất bảo đồ mở ra!" Chỉ có hai người tiến vào, chính là Bạch Hổ đã suy nghĩ rất kỹ, Phượng Hi là siêu cấp thần thú Phượng Hoàng, không thể không đề phòng, cũng biết đối phương có cao thủ lợi hại nhất cũng chỉ là một thượng cấp thần thú thập nhất kiếp, hai người đi vào, cũng giảm bớt đc vài điểm không tốt.

" không có vấn đề, Bạch huynh hãy yên tâm, hiệp nghị lúc trước của chúng ta vẫn còn tác dụng!" Phượng Hi gật đầu, để cho Hắc Phong đảo đảo chủ Cuồng Lang đi theo mình.

Phượng Hi đáp ứng yêu cầu, Bạch Hổ cũng yên tâm vài phần, cười a a đi tới gần thạch bích, từ từ đem bảo đồ đặt lên chỗ hố nhỏ.

" Ầm ầm"

Tàng bảo đồ bay lên, ngân quang chói mắt từ tàng bảo đồ phát ra, thạch bích cũng ngay sau đó chớp lê, trên thạch bích lập tức xuất hiện một cửa sơn động, Bạch Hổ cùng Phượng Hi đều kinh hãi nhìn sơn động này.

" Sát sát"

Trong lúc khẩn yếu này Đằng Long Đại Lục cùng Long tộc cũng vừa kịp đánh tới chỗ này, nhìn thấy tranh thạch bích xuất hiện một cái động khẩu, đồng thời liên quân giữa Vô Tận Hồng Hoang và bạo Loạn Tinh Hải cũng bị giết hại vô số, Bạo Loạn Tinh Hải cùng Vô Tận Hồng Hoang thiếu đi hai siêu cấp thần thú trấn thủ, dần dần không địch lại được liên minh của đối phương, chỉ có thể tử thủ tại cửa động khẩu.

Thừa dịp hỗn loạn, Hồng Quân từ dưới đất bay đến, nhìn về sơn động cấp tốc bay đi, tất cả linh khí cùng yêu khí đánh tơi trên người đều bị hất văng đi, trong chớp ắt đã phóng vào trong sơn động.

Long tộc tộc trưởng Phương Đặc không lâu sau khi Hồng Qân tiến vào trong sơn động, cũng theo sau phóng vào, sau đó Lam Tu chân nhân, Tinh Thần Các các chủ, Âm Nguyệt Sơn tu ma giả cũng đều giẫn theo người đi vào.

Sơn động không quá dài, bốn người Bạch Hổ rất nhanh đi tới cuối đường, đây là một cái không gian, bốn người trong lúc quan sát trên tường chung quanh nhất thời bị một lực lượng xuất hiện, một cửa đại môn xuất hiện trước mặt bốn người.

Bên trên có khắc một hàng ký tự, Bạch Hổ cùng Phượng Hi nhìn thấy không khỏi vui mừng.

Trên cửa chính là lời Tần Vũ lưi lại, mật thất này cũng là Tần Vũ sáng tạo, cũng chính là nơi Tần gia phát hiện tại tử Huyền Tinh, khi đó Tần Đức đề nghị Tần Vũ lưu lại bảo tàng ở nơi này.

" Phàm đệ tử Tần gia ta phải nhớ kỹ: Vật lưu lại này, chỉ có thể sử dụng để bảo vệ tông tộc, vạn lần không được dử dụng để dương uy, nếu không bị trục xuất khỏi Tần thị gia tộc, bị tất cả đệ tử Tần gia đuổi giết, nhớ lấy! Sau cánh cửa này chính là Tần gia truyền thừa chi bảo cực phẩm tiên khí một bộ, cùng với Tần gia hộ vệ chi bảo - Kiếm tiên khôi lỗi, đệ tử của Tần gia ta chỉ cần lấy máu nhỏ lên cửa, tự cửa sẽ mở ra, phàm người nào không phải đệ tử Tần gia ta, giết không tha!"

Bạch Hổ cùng Phượng Hi nìn chằm chằm cái kia... sát tự, không hẹn mà đồng thời cùng thổ huyết, trong lòng đều kinh hãi, Tần Vũ chỉ lưa lại mọt cái sát tự( ký tự giết người) với sát ý đó cũng có thể làm hai người bị thương, Tần Vũ này không biết thực lực cao thâm tới mức nào.

Trong Khi hai người đồng thời thổ huyết thì Hồng Quân cũng tới nơi này, lập tức bọn người Phương Đặc đều vọt tới.

Bạch Hổ cùng Phượng Hi tự nhiên dứng sang một chỗ, lạnh lùng nhìn những người tiến tới, cũng không có động thủ.

Rất nhanh, bọn người Phương Đặc cùng Lam Tu chân nhân cũng phát hiện ký tự trên cánh cửa, cũng đồng dạng, sát tự kia cũng làm cho toàn bộ những người nay bị thương, trong lúc nhất thời, tất cả đều thổ huyết, không dám nhìn lên ký tự trên cánh cửa.

" ha ha, Bạch Hổ, không nghĩ tới ngươi cũng là lấy gập đập nước, cái gì cũng không đạt được, Tần gia đã biến mất ngàn ngàn năm, sợ rằng tại Tử Huyền Tinh cũng không còn một hậu nhân nào cả, ha ha!" Phương Đặc tuy cũng bị trọng thương, nhưng lại vô cùng vui vẻ cười to, chỉ cần bảo tàng Tần gia Bạch Hổ không có thu được, Phương Đặc trong lòng rất là cao hứng.

Ở đây chỉ co một mình Hồng Quân là không có thổ huyết, rất nhanh tất cả mọi người chú ý tới hắn một tiểu tử Không Minh Trung Kỳ.

" là ngươi? ngươi như thế nò cũng tới nơi này?" Lam Tu chân nhân vừa thấy qua Hồng Quân, nhìn thấy Hồng Quân bình yên vô sự vô cùng kinh ngạc nói.

" Lam Tu chân nhân, ngươi biết hắn sao? hắn ta là ai?" Âm Nguyệt Sơn Âm Cơ nương nương là người đầu tiên hỏi.

" ta cũng không biết, bất quá hơn mười năm trước, người này từng cùng một người khác trong lúc Tử Dương Môn ta khai sơn thu đồ đệ làm loạn, lúc ấy hắn chỉ là Kim Đan Trung Kỳ!"

" Kim Đan trung Kỳ!" toàn bộ kinh hô.

Hơn mười năm thời gian mà có thể từ Kim Đan trung Kỳ đạt tới Không Minh Trung Kỳ, ở đây không có người nào là không hoảng sợ, cho dù là siêu cấp thần thú cũng không có tốc độ tu luyện nhanh như vậy.

Hồng Quân mắt nhìn qua tất cả người ở đây, lãnh giọng nói:" chẳng lẽ các ngươi không có thấy ký tự trên cử, phàm người nào không phải đệ tử Tần gia ta. Giết không tha!"

" ngươi là người Tần gia?" Phượng Hi con mắt sáng ngời, toàn bộ mọi người ở đây đều nhìn về Hông Quân với anh mắt khẩn trương, Hồng Quân bây giờ so với bảo vật không khác gì, hấp dẫn toàn bộ mọi người.

" không sai, ta chính là người Tần gia, các ngươi nếu bây giờ rời khỏi nơi này, có thể cho các ngươi sống sót rời đi, Bạch Hổ, Phượng Hi, hai người các ngươi đừng có quên việc của tiền bối của các ngươi!" Hồng Quân tiếp tục nói, nhìn về hai người có công lực cao nhất nơi này, nhắc nhỏ bọn họ.

" ha ha, xem ra Tần gia bảo vật không ngoài ta, lão Thiên còn đem người của Tần gia tới nữa!" Bạch Hổ ha ha cười, đồng thời thân ũng khẽ động, phóng về hướng Hồng Quân. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

Nháy mắt, Hồng Quân đã bị Bạch Hổ xuất một trảo vào tay, chính là muốn lấy mọt giọt máu của Hồng Quân, giọt máu có thể mở ra đại đạo môn này, nghĩ đến bảo tàng Tần gia, như trên cưa đã viết còn có hộ vệ chi bảo, Bạch Hổ nội tâm vô cùng hưng phấn.

Tới gần đại môn, Bạch Hổ hung hắng kích một chưởng vào lưng Hồng Quân, Hồng Quân trực tiếp bị hất văng tới trên cánh cửa.

" Ầm"

Hồng Quân cùng đại môn va chạm kịch liệt, sau đó rơi xuống đất.

" ngươi không có việc gì!" Bạch Hổ ngạc nhiên nhìn Hồng Quân bình yên đứng lên, một chưởng vừa rồi Bạch Hổ đã dùng tới năm thành lực đạo tiểu tử Không Minh Trung Kỳ này nhất định phải nát thành cám mwosi đúng, không có nghĩ tới hắn lại không có viêc gì.

" Bạch Hổ, ngươi đáng chết!" Hồng Quân trong miệng nhẹ nhàng nói, một đạo ngân quang từ trên người Bạch Hổ hiện ra rất nhanh biến mất trong tay Hồng Quân.

" ngươi ngươi ngươi..." Bạch Hổ nói liền ba chữ ngươi, không cam lòng chết đi, Vô Aarnh Đao, có đặc điểm lớn nhất chính là tốc độ rất nhanh, tại đây là một không gia, vì vậy Bạch Hổ không thể thuấn di, Bach Hổ trong nháy mắt bị Vô Ảnh Đao xuyên qua, hóa thành chân linh bị hút vào Phong Thần Bảng.

" Còn có ai muốn bảo vật Tần gia ta?" thanh âm Hồng Quân lại vang lên, bất quá lần này không có người nào dám xem thường hắn, đều hoảng sợ nhin Hồng Quân, thập nhị kiếp siêu cấp thần thú, không biết vì sao chết trong tay hắn.

Bình luận





Chi tiết truyện