chương 18/ 610

Trong khi Lam Tu chân nhân đang trên đường tới, Phương Đông Vân cũng vừa rời đi, bọn người Lam Tu chân nhân không thấy ai, Lam Tu chân nhân cũng không dám ở lâu trong sơm lâm, đành lưu lại sư đệ Lam Huy chân nhân dẫn theo đệ tử tiếp tục tìm kiếm Phương Đông Vân, còn chính mình mang theo những người khách quay về Viêm kinh thành.

Một năm nay, các thế lực người đến càng ngày càng nhiều, không ít tán tu vô môn phái cũng tới nơi này tìm vận khí, Hồng Quân cùng Cổ Bàn cũng tại trong đám tán tu, những tán tu vô môn phái này nếu kết hợp lại cũng thành một thế lực không nhỏ.

Bên bờ Vô Tận Hồng Hoang, Phương Vân Động đang ở trong một sơn động dưới đất, tiếp tục nghiên cứu phần bảo đồ này. sau khi thu được tàng bảo đồ này, tất cả những người đã coi qua tầng bảo đồ ddefu bị Phương Đông Vân giết chết, cho nên, hắn cũng không lo lắng có người có thể tìm được điểm điểm tang bảo trước hắn.

Tàng bảo đồ rất đơn giản, trên bản đồ, hay một phần bản đồi, Viêm kinh thành lằm ở trung tâm bản đồ, nếu như bản đồ này mà người của ngàn ngàn năm trước nhìn thấy sẽ nói, đây chính là một phần bản đồ về ba quận của Tần gia trước khi khởi sự.

Trên bản đồ không có chỗ nào có tiêu chú chỉ tàng bảo, chỉ là ở ngoài Viêm kinh thành, ngoài tòa thành lớn còn họa mấy địa điểm có người tại sơn lâm, đây cũng là địa điểm che dấu binh lực của Tần gia trước kia.

Bản đồ được chế tạo bằng da của một loại yêu thú, sau lại bị gia trì thêm vài cấm chế, làm hình cảnh so với ngàn ngàn nắm trước giống nhau y chang, chi có duy nhất một điểm bất đồng chính là tại sơn lâm có một điểm nhỏ, chính là sau này thêm vào, nếu khong phải là Phương Đông Vân cẩn thận nghiên cứu tấm bản đồ này, thì cũng không có khả năng phát hiện ra cái... điểm bất đồng kia, nhưng mà Phương Đông Vân tại điểm tiêu trí này tìm kiếm thời gian nửa lăm, trong phạm vi hơn mười lý dưới đất, cũng đều khong có tìm được địa điểm có tàng bảo, sau vì không cẩn thận bị người của Tử Dương Môn phái hiện được tung tích, vì vậy phải không ngừng che dấu tung tích tiếp tục nghiên cứu bảo đồ.

Con người Viêm kinh thành rốt cục cũng biết được thân phận của những người mới tới này, cũng chính là người của Vô Tận Hồng Hoang cùng Long tộc gây sự, tranh luộn mà biến thành quần đấu, mấy vạn người đồng thời bay lên trên không trung, vô số những đợt cuồng quyền,làm tât cả con người sợ hãi.

" Thượng tiên! Thượng tiên nhiều như vậy! Ta không có nằm mơ a!"

" Đừng xem nữa, chớ chọc thượng tiên tức giận, đến lúc đó ngươi có chết cũng không có biết chết như nào đâu!"

Viêm kinh thành tràn ngập những âm thanh đàm luận, mọi người trong lòng vô cùng kĩnh ngưỡng cùng với tự hào. Viêm kinh thành cũng có nhiều thượng tiên tới như thế này, bọn họ có thể vinh dự mà kể với người ngoài chuyện này, nhưng bọn họ không có biết được là những thượng tiên này bay lên bầu trời là vì có mâu thuẫn, nếu là ở trên bầu trời Viêm kinh thành đánh nhau, Viêm kinh thành sợ rằng sẽ không còn tồn tại.

Bạch Hổ cùng Phương Đặc nhận được tin của người mình đều lập tức thuấn di tới, đồng thời tới đây còn có Phượng Hi cùng chưởng môn ba đại môn phái của Đằng Long Đại Lục.

" Bạch đại nhân, Phương tộc trưởng, đã xảy ra chuyện gì?" Có thể làm hỏa người hòa giảng quả thật chỉ có Phương Hi, tam đại chưởng môn tại Đằng Long Đại Lục còn có thế, chứ còn tại đây trước mặt mấy người cung không có nhiều phân lượng.

Phượng đảo chủ, chuyện gì thì ngươi hãy hỏi Bạch đại nhân a, hắn quản giáo người dưới như thế nào!" Phương Đặc mặt lộ vẻ lạnh lung,khoanh tay, khẽ hừ nói.

"
Phương tộc trưởng, ngươi nói lời này là có ý tứ gì?" Bạch Hổ trong mắt hiện lên đạo tinh quang, đối với Phương Đặc, hắn đã sớm không vừa mắt rồi, nếu không phải Long tộc thế lớn người đông, sợ rằng đã rat ay giết chết hắn rồi.

"
Ý tứ gì? Bạch đại nhân dung túng thuộc hạ khiêu khích uy nghiêm của Long tộc ta, ta còn muốn hỏi Bạch đại nhân đây là có ý tứ gì!" Phương Đặc vừa rứt lòi, phía sau mấy trăm Long tộc cao thủ đông thời hống lên, thanh thế hãi nhân.

Đột nhiên Bạch Hổ ngửa mặt lên trời gầm một tiếng, át toàn bộ tiếng Long hống, Phương Đặc sắc mặt biến đổi.

"
Bạch đại nhân, Phương tộc trưởng, chúng ta đều là tu yêu giả, không lên làm cho những người tu chân nhìn mà nói, có vẫn đề gì, không bằng đợi tới sau khi đoạt được bảo tàng Tần gia hãy nới tiếp, mong nhị vị nể mặt tiểu muội?"

"
Phượng đảo chủ ai dám không nể mặt chứ, hôm nay có bất hòa cũng không cùng tiểu long kiến thức hẹp hòi so đo, Phượng đảo chủ, ngày sau tái kiến, chúng ta đi!" Bạch Hổ hắc hắc cười mắt nhìn Long tộc phía đối diện, mang theo mấy vạn người Hồng Hoang bay đi.

"
Phượng đảo chủ, ngươi thấy đó, Bạch Hổ hắn làm muốn đạp lên uy nghiêm của Long tộc ta, chuyện này chúng ta sẽ không cứ như vầy mà kết thúc, đợi tìm được bảo tàng Tần gia, cùng với bọn họ thanh toán một lần, Phượng đảo chủ, cáo ừ!" Phương Đặc cũng mang theo mấy trăm tộc nhân phản hồi địa điểm của long tộc mà nghỉ ngơi.

"
Tiểu Quân, hình như bảo tàng này rất chi là hấp dẫn người a, có rất nhiều cao thủ tới, ta cảm giác vừa rồi những người đó tu vị so với ta còn cao hơn rất nhiều!" Cổ Bàn cùng Hồng Quân một mực tại một tửu lầu quan sát Long tộc cùng Vô Tận Hồng Hoang sung đột, sau khi những người đó đều bỏ đi, Cổ Bàn cười cười nhìn Hồng Quân nói.

Hồng Quân cười thần bí nói:"
Bảo tàng này chính là Tần gia lưu lại, bọn họ không động tâm mới là lạ!"

"
Tiểu Quân, Tần gia này, cuối cùng là gia tộc như thế nào? Có thể làm tât cả các cao thủ của Tử Huyền Tinh phải xuất lực?" Cổ Bàn có chút không hiêu nói.

Hồng Quân suy nghĩ một lúc, sau đó than vãn nói:"
Tần gia, trước kia tại Tiền Long Đại Lục là một thế gia người phàm lớn nhất, cũng là chủ nhân của Tần vương triều!"

"
Thế gia người phàm? Tiểu Quân, ngươi nói Tần gia chỉ là một thế gia người phàm?" Cổ Bàn có chút kinh ngạc.

"
Đúng vậy, Tần gia trước kia chính là một thế gia bình phàm, nhưng cũng chính là từ khi xuất hiện một nhân vật thiên tài, cũng chính là Thái thượng Tam trưởng lão của Tần gia, Tần gia cũng nhờ đó mà có thay đổi vô cùng lớn." Hồng Quân cười cười nháy mắt, lại tiếp tục nói:" Tần gia Thái thượng Tam trưởng lão không chỉ có danh vọng lớn tại Tử Huyền Tinh, mà ở tất cả các nơi hắn đi qua đều giống nhau, sau này ngươi sẽ hiểu được thôi."

"
Tiểu Quân, ngươi đối với Tần gia quả thật hiểu rất nhiều a?"

"
Đó là tất nhiên, ta dám chắc không có một người nào có thể hiều rõ về Tần gia hơn được ta!" Hồng Quân trong ngữ khí không khỏi có chút tự hào, nhưng mà hắn cũng không có phát giác ra.

"
Tần gia Thái thượng Tam trưởng lão, cuối cùng là ai? Một người mà có thể làm thay đổi cả một gia tộc?" trên trời người đã bỏ đi toàn bộ, chỉ còn lại dưới đất vài người dân lưu lại chỗ này, Cổ Bàn không có nhìn bên ngoài, mỉm cười nhìn Hồng Quân tiếp tục hỏi.

"
Tần gia Thái thượng Tam trưởng lão, ngươi quả thật cũng đã gặp qua rồi mà!" Hồng Quân cười cười nói.

"
Ngươi đã quên rồi sao, bức họa mà chúng ta tại Tinh Thần Các đã nhìn thấy, cũng chính là người sang lập ra Tinh Thần Các hay cũng là Thái thượng Tam trưởng lão!" Hồng Quân lại gọi tiếp hai bình rượu, thay vài món hăn, tiếp tục cùng Cổ Bàn kể về cha mình.

"
Ngươi nói chính là ngươi kia sao! Ta hình như cũng đã gặp qua, nhưng mà cũng không biết có phải là hắn hay không nữa, ta thấy người kia cùng với người trong bức họa tuy có chút không giống nhau, nhưng mà tên lại giống nhau, nói không chừng quả thật là một người!" khi nói về bức họa, Cổ Bàn lại hiện nên hình ảnh người kia xuất hiện trước mắt mình tại Địa Cầu, người kia cùng với người trong bức họa rất giống, cũng tên là Tần Vũ, nhưng mà Tần Vũ xuất hiện trước mặt Cổ Bàn tại Địa Cầu khí chất so với…người trên bức họa còn cao quý hơn, mà quan trọng nhất là ánh mắt của người kia so với người trong bức họa một điểm cũng không có giống.

" Ngươi đẵ gặp rồi? Ngươi nói ngoại trừ bức họa ra, ở bên ngoài ngươi đã gặp rồi sao? Ngươi đã nhìn thấy ở nơi nào?" Nghe thấy Cổ bàn nói làm Hồng Quân giật mình, chẳng lẽ cha vẫn ở còn ở lại Tử Huyền Tinh không có trở về, ngữ khí nói chuyện có chút kích động.

"
Đúng vậy, tiểu Quân, tại Địa Cầu, có một người so với người trong bức họa rất giống, cũng kêu là Tần Vũ, từng tặng ta một chén rượu, còn nói ta có chuyện gì có thể kêu hắn giúp một lần,nhưng chắc người đó không phải là người trong bức họa rồi, nơi này là Tử Huyền Tinh, nơi đó là Địa Cầu, hơn nữa còn một điểm quan trọng, ánh mắt của người đó làm cho người ta có cảm giác rất bình lặng, người trên bức hoaj căn bản là không có!"

"
Tại Địa Cầu, tại Địa Cầu…tiểu Bàn, rượu mà người đó tặng ngươi như thế nào, hắn còn nói ngươi có thể gọi hắn?" Hồng Quân có một dự cảm, người mà Cổ Bàn nói chính là cha mình, nghĩ đến cha luôn luôn để ý, Hồng Quân cũng không thể kiềm chế được, nắm lấy tay Cổ Bàn, liên tục hỏi thêm vài vấn đề.

"
Tiểu Quân, ngươi làm sao vậy?" Cổ Bàn nhìn thấy phản ứng kỳ quái của Hồng Quân, từ trước tơi nay không có thấy hắn kích động như vậy.

Được Cổ Bàn nhắc nhở, Hồng Quân mới phát hiện ra tâm tình mình đang dao động rất lớn, kìm nén tâm tình kích động, khẽ bình ổn lại người:"
Tiểu Bàn, ta không có việc gì, ngươi cứ nói đi!"

"
Không bao lâu trước ngày ta đột phá, hắn tặng ta một chén rượu có linh khí rất lớn, nhưng mà ta cũng không thể uống hết được, còn nữa, người đó còn nói Lôi Vệ là Sư tôn của hắn, Lôi Vệ chính là người …mà ta ngưỡng mộ nhất!"

Cổ Bàn nói xong, Hồng Quân có chút thất thần, trong lòng thầm nghĩ:"
Lôi Vệ, Sư tô, đúng là cha rồi, nguyên lại cha cũng đã đi tới Địa Cầu, nhưng sao cha không có tìm ta?" Cổ bàn nhắc tới Lôi Vệ, Hồng Quân đã hoàn toàn xác định được, người kia chính là cha mình.

"
Tiểu Quân, ngươi làm sao vậy?" Cổ Bàn phát hiện Hồng Quân hôm nay có chút không bình thường, nhắc tới cái kia…Tần Vũ tên của người thần bí, tâm tình dao động rất lớn,bây giờ lại ngây người tâm hồn không biết ở nơi nào, kêu vài tiếng mới có phản ứng.

"
A, tiểu Bàn, không có việc gì, ta đang suy nghĩ về người mà ngươi nói, đó là Địa Cầu, đây là Tử Huyền Tinh, bọn họ hẳn là không có quan hệ, chỉ là tên giống nhau thôi, cũng là việc bình thường thôi!" Hồng Quân không có nói rõ chân tướng sự việc, bây giờ không phải thời cơ để Cổ bàn biết, người mà hắn nhìn thấy chính là người trong truyền thuyết của Tần gia Thái thượng Tam trưởng lão.

"
Ta nghĩ, mặc dù hai người giống nhau, nhưng mà thần thái lại khác xa nhau." Cổ Bàn gật gật đầu, đồng ý với ý kiến của Hồng Quân. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

Suốt một ngày, Hồng Quân đều ở lại trong phòng, khổ khổ suy tư, hắn suy nghĩ hoài cũng không hiểu, cha hắn rõ rang là đã đi tới Địa Cầu, tại sao không có đi gặp hắn, Cổ Bàn đã vài lần tới gọi hắn, nhưng hắn cũng không có ra ngoài.

Nửa năm sau,địa phương tại Đông Lam Sơn mà Cổ Bàn từng lưu lại tu luyện bị người tu chân phát hiện, làm chấn động, họ tưởng rằng phi thuyền Cổ bàn lưu lại chính là bảo tàng của Tần gia, mấy thế lực vì vậy mà thảm đấu kịch chiến, cuối cùng phi thuyền bị hủy trong cuộc tranh đấu, mới phát hiện ra nơi đó không phải là bảo tàng, việc tranh đấu mới dần yên bình đi, chỉ là sau lần tranh đấu này, Long tộc cùng Vô Tận Hồng Hoang địch ý càng tăng them.

Nửa năm nữa trôi qua, phạm vi tìm kiếm của người tu chân ngày càng mở rộng, ngoại trừ bên ngoài Vô Tận Hồng Hoang, còn đâu phạm vi của cả Tần vườn triều đều đã tìm kiếm qua, cơ hồ một chút kết quả cũng không có.

Lại thêm ba tháng, yêu thú Vô Tận Hồng Hoang cũng phát hiện được tung tích của Phương Đông Vân, lần này Phương Đông Vân vận khí không được tốt lắm, rất nhanh bị mấy cao thủ đuổi tới nơi sâu nhất trong Hồng Hoang, Bạch Hổ cũng đã tuyên bố trong phạm vi Vô Tận Hồng Hoang không cho phép bất kỳ người tu chân nào tiến vào, nếu không giết không tha, nhưng mà tuyên bố của hắn căn bản là không có hiểu quả, đã có vô số tu chân giả bạo dạn tiến vào Vô Tận Hồng Hoang, còn chưa tìm được Phương Đông vân đã triển khai một trường kịch chiến thảm sát

Bình luận





Chi tiết truyện