chương 56/ 610

Phượng Hi bế quan, cả ba người Hồng Quân cũng không tu luyện gì cả, mỗi ngày đều tới tửu lâu cao cấp ngồi uống rượu và nói chuyện phiếm. Bây giờ trong mắt của người Ma giới bọn hắn chính là những cao thủ. Tửu lâu bố trí cho bọn hắn một tiểu phòng, tại tiểu phòng này không có một người nào dám đến quấy rầy họ uống rượu.

Tu La tinh, thám tử bí mật hồi báo.

" Bệ hạ, Tôn Ngộ Không cảnh giới tăng trưởng cực nhanh, bây giờ đã là lục cấp ma đế. ở cùng Ngộ Không có ba người, chỉ có một nữ nhân là cửu cấp ma vương, hiện đã bế quan, một người từ tam cấp ma vương đề thăng lên tam cấp ma đế, một người khác cũng có tốc độ đề thăng kinh khủng, đang từ nhị cấp thiên ma đề thăng lên nhị cấp ma đế. Chỉ có sáu ngàn năm thôi mà tốc độ đã kinh khủng như vậy, cấp bậc ma đế cũng có thể đạt được.

" Có loại này sao? Hừm, thú vị, thú vị… ngươi đi trước đi, ta sẽ cân nhắc chuyện này"

Tu La đế quân trong một gia tộc truyền thừa, cho dù là Tu La đế quân cũng là người của La gia tộc, cho dù Tu La đế quân La Binh đã kế nhiệm Đế Quân hơn ba trăm ngàn năm nay nhưng vẫn đang là bát cấp ma đế, không phải hắn không thể đột phá mà Tu La đế quân có quy định: Nhất định phải bồi dưỡng một người trong gia tộc thành tài, sau này có thể trở thành đế quân mới được đột phá lên cửu cấp Ma đế, chờ đợi thần kiếp.

Cho dù thế nào thì Tu La đế quân cũng có thể vượt qua được thần kiếp, vì Tu La đế quân giống như Tiên Ma Yêu giới Kim Hình Quân, đều có một kiện truyền thừa linh bảo. Truyền thừa linh bảo chỉ có người của La gia mới có thể sử dụng, Truyền thừa linh bảo này chính là Tu la Thần Vương La Phàm lĩnh ngộ không gian pháp tắc chuyển xuống. Nên điều khẳng định Tu La đế quân độ thần kiếp thất bại là rất khó xảy ra.

Ba tháng sau, Tôn Ngộ Không, Hồng Quân, Cổ Bàn đều nhận được tin của Tu La đế quân mời đến diện kiến.

" Tiểu Quân, Tu La đế quân triệu Ngộ Không là điều rất bình thường, nhưng bỗng dưng triệu cả chúng ta đi, không lẽ là…" Ba người tại Hồng Quân hành phủ đang bàn luận, Cổ Bàn là người đầu tiên nói.

"
Cũng không hẳn là như vậy, nếu bọn họ đã biết thân phận của chúng ta thì khẳng định sẽ trực tiếp đuổi giết chứ cũng không cần phải triệu kiến làm gì, ta nghĩ hẳn là cảnh giới của chúng ta tăng lên quá nhanh nên bị họ nghi ngờ mà thôi" Hồng Quân thở dài nói. Điều mà hắn nói cũng không sai biệt nhiều lắm so với thực tế, hắn cũng không biết rằng Tu La đế quân đã biết bọn hắn không phải là người của Tu La Ma giới.

Lý do triệu kiến bọn họ, chỉ sợ chỉ có mình Tu La đế Quân mới biết được nguyên nhân.

Nửa năm sau, ba người đến Tu La tinh, ngày mà họ triệu kiến Tu La đế quân chỉ còn một tháng. Ba người dừng lại một tinh cầu phồn hoa nhất Tu La giới để du ngoạn.

Đế Bằng tinh so với Vân Hỏa tinh thì lớn hơn gấp mười lần, tổng cộng có mười tòa đại thành chia đều cho mười gia tộc lớn ở Tu La ma giới, La gia thị tộc chính là Ma giới Hòang tộc, định cư ở Hòang thành.

Thủ lĩnh của Tôn Ngộ Không là Hoàng Phổ Minh thống soái, cũng là một trong những thành viên của Hòang gia. Tại mười tòa đại thành này, Hoàng minh thành chính là lãnh địa của hòang gia.

Ba người bọn Hồng Quân ra mắt Âu Dương Phạm thống soái, cũng là thành viên của một trong thập đại gia tộc, ông ta cư ngụ ở Âu Dương thành, tòa thành này nằm ở phía đông của Tu La tinh, là tòa thành lớn thứ hai trong thập đại thành trì.

Hồng Quân ba người đang đi dạo phố trong Âu Dương thành, tu vi thấp nhất ở Đế Bằng tinh cũng là ma vương cảnh giới, Thiên ma cấp bậc không được vào thành.

Đi qua một góc đường, Hồng Quân kinh ngạc phát hiện ra một Ma đế cấp bậc, Đế Bằng tinh quả là Tu La ma giới đệ nhất tinh cầu, tùy tiện tìm ở một tòa thành mà cũng có cả cao thủ Ma đế cấp bậc.

Mộ Dung Tuyết là tiểu quận chủ, một trong Tu La Ma giới thập đại gia tộc, cùng với Âu Dương thị tộc – Âu Dương Thiến cùng nhau đều là nữ giả nam, đi cùng họ là hai hộ vệ. Cả con đường khi thấy họ đi qua đều nhanh chóng đứng nép vào lề đường, nhường đường cho bọn họ, cũng bởi vì là người của một trong mười đại gia tộc nên không ai dại gì mà dám bất kính với bọn họ.

Hồng Quân ba người lần đầu tiên gặp mặt hai người bọn họ ở trên đường, không biết hai người này thân phận là ai nên cũng không tránh đường, " Tiểu Tuyết, sao nàng lại ở đây?" Cổ Bàn kinh hô một tiếng rồi vọt đến bên người Mộ Dung Tuyết, nắm lấy tay nàng kêu lớn.

Cổ Bàn vừa vọt đi, Hồng Quân thầm nghĩ là không ổn, hắn còn chưa kịp mở miệng nói thì hai người hộ vệ phía sau của Mộ Dung Tuyết đã nhanh chóng phóng tới.

"
Bồng, Bồng…"

Người bị đánh bay đi chính là hai hộ vệ của Mộ Dung Tuyết, Ngộ Không tay cầm gậy hắc hắc cười lạnh, hai người hộ vệ này cũng là bát cấp yêu vương, tốc độ có nhanh thế nào cũng không thể so với lục cấp ma đế Tôn Ngộ Không được.

"
Ngươi là thập ma nhân, buông tay ta ra…" Mộ Dung Tuyết thần tình đỏ bừng, đây là lần đầu tiên nàng bị người khác cầm tay, nhanh chóng thoát qua mấy người, trông nàng như sắp khóc đến nơi.

Mộ Dung Tuyết kinh hãi kêu lớn một tiếng, Cổ Bàn mới giật mình buông tay ra lùi vội sang bên cạnh.

"
Xin lỗi, trông ngươi giống một người bạn của ta… ta nhận nhầm người" Cổ Bàn sau khi xin lỗi cùng với Tôn Ngộ Không đi ra ngòai, nhưng trong lòng lại âm thầm rơi lệ trước nữ tử này. Nữ tử này với người yêu của Cổ Bàn trên địa cầu quá giống nhau nên nhất thời hắn nhận nhầm người, cứ nghĩ răng đó là người yêu của mình.

Hắn nhớ lại ngàn ngàn năm trước tại địa cầu, chính là thời đại văn minh đó… Cổ Bàn chỉ là một nhân viên nghiên cứu bình thường, thầm yêu một đồng nghiệp tên là Mục Tuyết, và người yêu của Cổ Bàn trên địa cầu rất giống với cô gái thuộc Mộ Dung gia tại Tu La giới này.

Một câu chuyện buồn khiến Cổ Bàn không khỏi cảm thấy đau lòng nhớ lại, Mục Tuyết trên địa cầu là một người trong một gia tộc hùng mạnh, Mục Tuyết bị gia tộc cho người dẫn về còn Cổ Bàn thì bị trọng thương, chỉ biết trơ mắt nhìn người yêu mình bị dẫn đi không có lực lượng phản kháng.

" Đứng lại, chỉ nói một câu nhận nhầm người là có thể bỏ đi sao? Dám ở Mộ Dung thành thanh thiên bạch nhật mạo phạm Mộ Dung gia tiểu thành chủ, người đâu, bắt bọn chúng lại" Mộ Dung Tuyết hòan toàn không nói gì, nhưng Âu Dương Thiến đã bực bội đứng lên, lập tức hơn mười người lao đến vây quanh Cổ Bàn.

"
Đánh nhau hả? Hay quá, nhưng các ngươi là mấy tên vô danh tiểu tốt, gọi mấy cao thủ ra đây bồi luyện cho lão Tôn" Ngộ Không huy bổng miệng thì ha ha cười to, mười người kia chỉ là Ma vương cấp bậc, nhanh chóng bị côn phong đẩy lùi ra xa.

"
Tiểu thư, người này chính là Tôn Ngộ Không, là tên đánh nhau đến phát cuồng, thuộc hạ đã từng gặp qua hắn ở chiến trường". Thuộc hạ của Âu Dương Thiến đã nhận ra Tôn Ngộ Không, thấp giọng truyền âm cho nàng.

Âu Dương Thiến con mắt sáng ngời, đi tới trước mặt Tôn Ngộ Không có chút không tin liền hỏi "
Ngươi…ngươi chính là Tôn Ngộ Không? Chính là người đã khiêu chiến với Tử Nhãn cương thi?"

Tôn Ngộ Không tại chiến trường đã đột phá Ngũ cấp Ma đế cảnh giới, cùng Tử Nhãn cương thi đấu một trận, nhưng lại đánh không lại nên suốt ngày chỉ tìm Tử Nhãn cương thi khiêu chiến. Câu chuyện này đã vang danh khắp Ma giới, sau khi chiến tranh qua đi, cái tên này ai cũng biết.

"
Cái tên tiểu nha đầu ngươi mà muốn nói chuyện với lão Tôn? Trông ngươi cũng là một tiểu nha đầu có địa vị, ngươi bảo mấy tên tiểu gia hỏa của ngươi lui đi" Tôn Ngộ Không ha ha cười to, đang định cùng Cổ Bàn rời đi. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://truyenfull.vn

"
Khốn kiếp, đừng tưởng tại chiến trường ngươi có thể kiêu ngạo mà chỗ này cũng kiêu ngạo, tưởng ta có thể cho ngươi đi sao?" Âu Dương Thiến nổi giận khiến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, dương tay nhằm hướng Ngộ Không đánh tới

Tác giả nhàm đàm: Hồng Quân đạo tổng cộng có ba tầng, hiện nay Hồng quân đang ở tầng 1 trung kỳ, sau này hắn luỵên thành cũng chính là Thập ma, hắc hắc, ta còn phải giữ bí mật nữa chớ.

Thập ma là cái gì vậy ta? Chỉ nghe nói đến sắc ma thui mờ???

Bình luận





Chi tiết truyện