chương 4/ 610

Hệ ngân hà, hệ mặt trời, địa cầu năm 2000 sau công nguyên, tinh cầu xinh đẹp, trước kĩa đã có một vài nên văn minh tan biến, sau này lại phát triển đi lên, thẻ tích Địa Cầu chỉ có bằng một phần trăm Tử Huyền tinh, nhưng lại có hơn năm mươi ức con người, vô số nhà cao tằng mọc lên, diện tích đất sử dụng, một chút cũng không có hoang phí.

trên Địa Cầu, Trung Quốc một quốc gia xinh đẹp, bên ngoài thành Thượng Hải, Hầu Phí vừa đi vừa chửi thề trên người mặc áo khoác, bên trong mặc áo màu xám, đi giày màu trắng, nhìn Hầu Phí phối hợp trên người, dọc theo đường đi có không ít người phải quay đầu lại nhìn.

Khương Lâp mặc áo khoác màu trắng, Tả Hà, Hồng Vân hai người mặc bộ quần áo màu hồng và màu vàng, ba nữ nhân khí chất cao quý, thanh nhã dung mạo thoát trần, hấp dẫn tất cả ánh mắt nam nhân, mà Tần Vũ vẫn như trước lại một bộ màu đen trên người...là người không nổi bật nhất trong nhóm.

năm người đã tới Địa Cầu được hơn ba tháng, những vẫn ở tại nhà trọ Hòa Bình, thời gian ba tháng này năm người đối với tinh cầu khoa học ký thuật về cơ bản là đã hiểu rõ, cái tính cầu nho nhỏ nàu cũng phân chia làm hơn một trăm quốc gia, với hơn một trăm loại ngôn ngữ, làm cho năm người vô cùng chấn động, hơn một trăm loại ngôn ngữ ngày hôm nay năm người cũng đã thành thạo hiểu được.

" Vũ ca, chúng ta sao lại không đi gặp tiểu Sương?" sau khi đi tới Địa Cầu, mấy người Khương Lập đều cảm giác được chỗ của tiểu Sương, muốn trực tiếp đi tìm hắn, nhưng lại bị Tần Vũ ngăn cản, Khương Lập rõ ràng cảm nhận được Tần Sương đang ở phía tây trong núi Côn Luân, tâm tình nhớ nhung, lại nhìn Tần Vũ hỏi.

" Lập nhi, không cần phải đi, còn chưa tới lúc đi tìm tiểu Sương, đến lúc đó, nhất định sẽ đi tìm, mặc dù chúng ta không có gặp nó, thế nhưng cuộc sống của nó không phải vẫn trong tầm mắt các ngươi?"

" đại ca nói cũng đúng rồi, ngày hôm qua nhìn như vậy, tiểu tử có hạ sơn một lần." mấy người Tần Vũ thấp nhất cũng là thượng bộ Thiên thần, Thần thức của họ bao phủ cả cái hê mặt trời, nhất cử nhất động của Tần Sương tự nhiên là biết được, Khương Lập tiu đã thấy Tần Sương nhưng vẫn muốn đi gặp, đó hoàn toàn là fo tình mẫu tử.

thần thức của Thần nhân học tập ở Con Người giới quả thật là vô cùng đơn giản, Tần Vũ thông qua điện não liền hiểu rõ nơi này, đối với khoa học kỹ thuật cũng có bội phục trong lòng, chỉ ngắn ngủi mấy ngàn năm thời gian, có thể phát triển một nền văn minh như thế này, so với Tử Huyền tinh bứ hơn rất nhiều, ngày hôm nay Tử Huyền tinh so với Địa Cầu quả thật lạc hậu, xã hội cùng tu chân hai loại hình thức hoàn toàn khác nhau.

mặt khác đối với không gian này Tần Vũ cũng tìm được những người không nhìn rõ vận mệnh, đối với sau người vận mệnh không nhì rõ này Tần Vũ quả thật cũng rất tò mò, bất quá không lại trong lòng Tần Vũ mong muốn, người thứ tư sáng tạo giả, hy vọng có thể để cho Tần Sương đạt được.

Hoàng sơn, là một ngọn núi rất nhiều linh khí, danh tiếng vang lừng hậu thế, theo năm tháng tịa Địa Cầu có vô số các học gia đều đã miêu tả vẻ đẹp về phong cảnh của Hoàng Sơn, Tần Vũ, Hầu Phí nhìn cảnh quan hùng vĩ của ngọn núi này, cảm giác Hoàng Sơn có cái gì đó, bất quá lúc này năm ngươi bây giờ đã vào trong núi Hoàng sơn.

Hầu Phí đối với Hoàng Sơn vô cùng khinh thường, còn Khương Lập, Tử Hà, Hồng Vân rất thích cảnh sắc nơi này, Tần Vũ không phải tự nhiên mà tới Hoàng Sơn, mà là tại Đại Cầu có xuất hiện người không rõ vận mệnh một người trong đó hiện đang ẩn cư ở nơi này.

Hoàng Sơn, Thiên Đô Phong sâu một vạn thước dưới đất, có một tòa cung điện hùng vĩ ở tại đó, nếu có người Địa Cầu nào phát hiện nơi này, nhất định sẽ nghĩ là di tích tiền sư hoặc có thể nghĩ là di tích người ngoài hành tinh, trong cung điện thậm chí còn có một cái phi thuyền nhỏ, với rất nhiều quáng thạch không tồn tại trên Địa Cầu, kể cả nguyên linh thạc mà người tu chân sử dụng.

Bàn Cổ, chính là tên giả của Cổ Bàn sư dụng, ngày hôm nay tại trung hoa lục địa có vô số thần thoại trong đó có truyền thuyết về người khai thiên lập địa, Cổ Bàn nghĩ tới mà buồn cười, sau khi cả một nền văn minh bị hủy diệt, người nguyên thủy từ từ mà tiến hóa ddeessn trình độ như bây giờ, Cổ Bàn đã ra tay giúp đỡ bọn họ ngăn cản một Thiên thạch rất lơn va chạm vào, cũng là cứu toàn bộ bọn họ, Cổ Bàn chỉ giơ hai tay lên đã đánh tan Thiên thạch đã được con người cho là Thần " khai thiên lập địa" mà thần thoại đó vẫn lưu truyền tới nay.

cung điện này chính là nên văn minh lúc trước bị hủy diệt lưu lại, Cổ Bàn đã lưu lại ở đây rất lâu, cũng là ẩn cư ở đây tu luyện, Cổ Bàn tu luyện công pháp chính là tự mình may mắn nhặt tên là Tử Hồng Tuyệt( ND: hem hiu là gì), nhưng lại là một công pháp tu chân của một không gian khác so với hắn, tốc độ tu luyện vô cùng chậm, hơn một ngàn năm tu luyện mà vẫn dừng lại ở mức không minh trung kỳ so với người tu chân, tại không gian này của hắn tuyệt đối không thể tự biết chuyện này.

cảnh giới của Cổ Bàn tuy là vậy, nhưng trên thực tế lực công kích lại không thấp, công kích và phòng ngự đều có thể so sánh với Thiên tiên cấp một, tại không gian này của hắn có thể là một đại cao thủ trong những người tu chân.

sự tồn tại của Cổ Bàn quả thật Tần Sương cũng biết, nhưng sự tồn tại của Tần Sương thì Cổ Bàn lại không có biết, bất quá không có gì nếu Tần Sương nói ra tên giả mình đã từng dùng, Cổ Bàn nhất định là vô cùng giật mình, cái tên" Hồng Quân", thời kỳ viễn cổ Tần Sương đã từng sử dụng, tại Địa Cầu trong cả nên văn minh người tu chân xuất hiện, có thể nói chính là Tần Sương truyền xuống tới đây.

Cổ Bàn một mình tu luyện công pháp Tử Hồng Tuyệt, trong khi Tần Sương cũng tu luyện công pháp của chính mình. Công Pháp của Tần Sương không phải là " Tinh Thần Biến" của Tần Vũ, cũng không có phải công pháp của Thần giới nơi hắn ở, mà là chính mình sáng tọa công pháp Hồng Quân Đạo, là sự kết hợp công pháp của Thần giới và công pháp của Tần Vũ, Tần Sương tự mình nghĩ ra công pháp này, tốc độ tu luyện cũng vô cùng chậm chạp, ngày hôm nay bản thân mới đạt cảnh giới hạ phẩm Thần nhân. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

dựa theo lời Hồng Mông đã nói, công pháp tu luyện của tiểu Sương và Cổ Bàn đều có thể tiếp cận được Hồng Mông không gian, cũng có thể hiểu là hai người có thể trở thành người thứ tư nắm trong tay sáng tạo vũ trụ, Tần Vũ lần này tới Địa Cầu, quan trọng nhất là quan sát Cổ Bàn, mà Tần Sương hiện đang trong thời gian mấu chốt tiếp tục sáng tạo công pháp, vì vậy bọn họ không có tiện quấy rầy.

tại không gian con người có tất cả sáu người có vận mệnh không thể nắm bắt, mà trên Địa Cầu có tất cả ba người, mà một người đã phi thăng lên Tiên Ma Yêu giới, vị trí Địa Cầu cũng là thuộc không gian con người, cũng là một cái không gian bên dưới của Tiên Ma Yêu giới, mặt khác ba người thì đã có hai người phi thăng, còn lại một người, là tại trên tinh cầu khoa học kỹ thuật, trong sáu người ngoại trừ Tần Sương ra,tất cả đều có một đặc điểm, toàn bộ đều là người tu chân thuộc tinh cầu khoa học kỹ thuật.

năm người Tần Vũ đều giống như con người bình thường, tới Thiên Đô Phong du lịch, Hầu Phí tay cầm máy quay phim đi lại không ngừng, chỉ cần Tử Hà cùng Hồng Vân muốn đi tới đâu, Hầu Phí trong tay cầm máy quay không có dừng lại, máy quay phim này chính là sản vật khoa học không lâu trước kia Hầu Phí mới học được, cái này có khả năng đem hình ảnh nào đó của Hầu Phí trên Địa Cầu mà lưu lại...đối với đồ vật này vô cùng hứng thú.

" Hầu tử, Lập nhi, các ngươi tại đây chờ ta a, ta sẽ quay lại sau." Tần Vũ không đợi mấy người Hầu Phí phản ứng, trược tiếp biến mất.

tịa cung điện dưới lòng đất, Cổ Bàn đang khoanh chân ngồi, công pháp tu chân tử Hồng Tuyệt rất đặc thù, trong khi tu luyện phải bình tâm tĩnh khí( DN: đại loại như tĩnh tâm), bất cứ tạp niệm gì đều có thể ảnh hưởng tới tiến bộ tu luyện, Tử Hồng Tuyệt tổng cộng có bốn tầng tất cả, Cổ Bàn hiện tại đã đạt tới tầng thứ ba, cùng với công pháp Tinh Thần Biến của Tần Vũ giống nhau, cũng là công pháp không có đầy đủ.

Tử Hồng Tuyệt tầng thứ hai có thể kết xuất nguyên anh, nguyên anh của Cổ Bàn so với nguyên anh của người tu chân bình thường có điểm bất đồng, tay phải giơ lên một nguyên anh nho nhỏ như cái la bàn, bên trong la bàn là một mảnh hỗn độn, cái gì cũng thấy lờ mờ, sau khi nguyên anh xuất hiện, cái la bàn này gần như một mực lằm trên tay Cổ Bàn, không có rời đi một lần nào.

Tần Vũ không có gây ra một chút tiếng động xuất hiện trước mặt Cổ Bàn, Tần Vũ vừa mới xuất hiện, Cổ Bàn con mắt đang khép cũng hé mở, bình tĩnh nhìn kỹ Tần Vũ.

"hảo, ánh mắt rất đặc biệt!" Tần Vũ thầm nghĩ, nhìn vào trong mắt Cổ Bàn không có tìm thấy một tia ba động nào, cũng không có cai gì là tức giận.

trong khi Cổ Bàn tu luyện, tâm thần tất cả đều dung nhập vào bên trong nguyên anh, mà ngay vừa rồi, một thoáng Tần Vũ xuất hiện, la bàn trong tay cũng chính là nguyên anh cũng có chút rung động, ngàn ngàn năm nay, Cổ Bàn cũng không có hiểu về la bàn, đây là lần đầu tiên nó rung động, vẻ mặt Cổ Bàn cũng không có gì biến hóa, nhưng không hiểu sao trong lòng lại run sợ, Tần Vũ... con mắt kia u sầu không có nhìn thấu, làm cho Cổ Bàn một cảm giác sợ hãi, nguyên anh trên tay là la bàn cũng chớp lên hạ xuống vài lần, bên trong la bàn hỗn độn càng thêm hỗn loạn.

Tần Vũ mỉm cười nhìn Cổ Bàn, la bàn nguyên anh trong tay Cổ Bàn càng rung động mạnh hơn, rốt cục Cổ Bàn nhịn không có được,... mở miện nói:" xin hỏi tiên sinh đến có việc gì chỉ bảo."

" Cổ Bàn, ngươi tuy ẩn cư sa lánh đời, nhưng lại vẫn như trước chú ý đến thế gian, rất chi là tốt, đúng rồi ta gọi là Tần Vũ, thầm nghĩ muốn cùng ngươi kết giao bằng hữu." Tần Vũ cười cười, trên tay liền xuất hiện hai bình linh tửu mang từ tân thần giới đến, rót một ít vào chén thủy tinh đưa cho Cổ Bàn, với cảnh giới thấp như Cổ Bàn, cho dù là rượu bình thường tại Thần giới cũng không có khả năng, chỉ có thể nói hắn rất là may mắn mới được uống.

" cám ơn." vừa uống cạn chén rượu, Cổ Bàn chỉ biết rượu này không phải là phàm vật, rượu quả thật có mùi thơm ngát, tựa như là do hấp thụ vô số linh khí mà thành, Cổ Bàn không thèm để ý đây là một chén rượu gì, nhận lấy rồi một hơn uống cạn.

" Rượu ngon!" Cổ Bàn nhẹ nhầng phun ra một ít rượu sau khi uống đã hóa thành linh khí, với rất nhiều linh khí, rĩ nhiên nguyên anh không có thể tiếp nhận hết được, chỉ có thể lãng phí linh khí mà phun ra.

" Tiền bối có thể nói ngài từ nơi nào tới không, Cổ Bàn tin tưởng, tiền bối không phải vì chuyện tặng chén rượu này mà tới." sau khi uống chén rượu Thần giới này, la bàn nguyên anh trên tay rung lên vài lần rồi cũng dần ổn định lại, Cổ Bàn mỉm cười nhìn Tần Vũ nói.

" Cổ Bàn, ngươi là người duy nhất tại Địa Cầu có thể biết đến nền văn minh trước kia, không biết ngươi có hay không nghe được cái tên Lôi Vệ?"

"... đại sư Lôi Vệ trước kia!" Cổ Bàn vẻ mặt rốt cục không giữ được bình tĩnh,kinh ngạc kêu lên:" tiêng bối ngày đã gặp qua Lôi đại sư?"

Lôi Vệ tại Địa Cầu thuộc nền văn minh trước kia...là mộ người được biết tới nhiều nhất, được vô số người tuổi trẻ ngưỡng mộ, kết hợp vũ trụ tự nghĩ ra công pháp tu chân, Cổ Bàn có thể có ngày hôm nay cũng bởi vì ngưỡng mộ Lôi Vệ, tại bên trong các vũ trụ xung quanh tìm kiếm công pháp tu chân, cuối cùng hắn cũng ngẫu nhiên tìm kiếm được tử Hồng Tuyệt công pháp.

" ta chưa có thấy qua, bất quá, có thể hiểu công pháp của ta chính là Sư tôn Lôi Vệ truyền cho." Tần Vũ sớm đã biết Lôi Vệ tại Địa Cầu thuộc nền văn minh vô cùng nổi danh, nhưng khi thấy phản ứng của Cổ Bàn không khỏi có chút thương cảm.

đúng như vậy, nhờ công pháp Tinh Thần Biến của Lôi Vệ mới giúp Tần Vũ có được thành tựu ngày hôm nay, không có Lôi Vệ, Tần Vũ cũng chỉ có thể là người thường có ngoại công mạnh nhất, tuy công pháp là của Lôi Vệ cấp Tần Vũ, nhưng Tần Vũ cũng không có được sự trợ giúp của Lôi Vệ.

" tiền bối, thật ngài là đệ tử của Lôi đại sư?" Cổ Bàn đột nhiên đứng dậy, trong mắt hiện lên một tia mong chờ:" tiền bối, Lôi đại sư bây giờ ở đâu?"

" ngươi không cần gọi ta là tiền bối, ngươi có thể trực tiếp gọi ta là Tần Vũ được rồi, Sư tôn người, đã đi đến một thế giới khác." Tần Vũ nhẹ nhàng xoay người, thấp giọng nói.

" sau này, ngươi có việc gì khó khăn, có thể tìm ta, ta có thể giúp ngươi một lần, nhớ kỹ, chỉ có một lần, nếu như muốn ta giúp chỉ cần gọ tên ta tức khắc ta đến." Tần Vũ biến mất tại bên trong cung điện, chỉ vang lại âm thanh.

" Vũ ca, làm cái gì mà phải đi?" Tần Vũ một lân nưa lại xuất hiện trước mặt bốn người, chung quanh du khách không có bất kỳ kẻ nào phát hiện đột nhiên có thêm một người.

" không có gì, chỉ tìm một người, một người mà sau này nói không chừng có thể đối với tiểu Sương trợ giúp không nhỏ." Tần Vũ thần bí cười, phất tay một cái:" Hầu tử, Lập nhi, đi thôi, chúng ta tiếp tục thăm quan Hoàng sơn này cho tốt."

Bình luận





Chi tiết truyện