chương 313/ 610

* Sáu cánh được hiểu là sáu đôi cánh nhé!

Chỉ thấy quanh thân Tử Dực Thiên Vương nhu quang màu trắng ngày càng mờ dần. Trong cơ thể hắn liên tục truyền ra âm thanh bạo liệt. Âm thanh ban đầu rất nhỏ sau to dần truyền vào tai Tần Vũ biến thành âm thanh nhức óc.

Tần Vũ hừ lạnh một tiếng, Hỗn Độn nguyên khí ở trong lĩnh vực đột nhiên biến hóa, cuối cùng vây bọc quanh Tử Dực Thiên Vương trở lại.

Hai cỗ áp lực khiến kẻ khác phải sợ hãi truyền ra từ hai người. Trong nháy mắt đã truyền tới bên ngoài tinh thần lĩnh vực, truyền tới đám người Đại trưởng lão đang đứng ở bên ngoài.

Ba người thất kinh đều vội đem khí thế của bản thân chống lại hai cỗ uy áp đó.

Mấy người giằng co với nhau. Tử Dực Thiên Vương hét thảm một tiếng, da tay trắng nõn nhất thời vở ra vô số miệng máu. Từng đạo linh khí tích trữ trong cơ thể chưa kịp chuyển hóa, nay theo miệng vỡ trên da tay mà nổ bắn ra bốn phía, nhất thời làm cho lĩnh vực của Tần Vũ có vô số lỗ hổng.

Tần Vũ hé miệng phun ra một ngụm máu tươi, không hề chậm trễ. Trong đan điền, ở trung tâm tinh vân, kim hạch bỗng nhiên bộc phát ra ánh sáng chói mắt, "Rắc"một tiếng. Đúng là đã có chút rạn nứt.

Hỗn độn nguyên khí xung quanh lại như tỉnh giấc, điên cuồng hướng tới Tử Dực. Trong thoáng chốc tạo thành cái kén bao lấy linh khí đang tiết ra từ cơ thể Tử Dực. Xem ra Tần Vũ đang muốn bao lấy chỗ linh khí này để thân thể Tử Dực không tiếp tục bị bạo nữa.

Lúc này, thân thể Tử Dực giống như một lò hỏa dược. Nguyên hạch đã phủ đầy những vết rạn nứt. Nếu như không đem nguyên lực màu tím bao lấy nguyên hạch thì nguyên hạch đã sớm bị vỡ nát rồi.

Nhưng cho dù vậy, Tử Dực cũng không cảm thấy tốt hơn. Kinh mạch toàn thân đang tích lũy quá nhiều linh khí. Nguyên hạch đang bên bờ vực của sự vỡ nát. Căn bản không thể đem linh khí đó chuyển thành lực lượng cơ thể hắn đành phải không ngừng thải ra. Thậm chí còn phải tự làm vỡ da tay của chính mình để linh khí tiết ra nhanh hơn. Đây là những linh khí dư thừa tiết ra, một khi bài tiết linh khí xong, mặc dù Tử Dực e rằng sẽ không thể tấn cấp lên sáu đôi cánh nhưng ít ra cũng còn giữ được tính mạng.

Lúc này trong lòng Tử Dực chỉ có một ý niệm là giữ được tính mạng, chờ sau này gặp lại Đế quân có thể dùng vô thượng đại pháp sửa chữa kinh mạch cho hắn, lập lại nguyên hạch. Bởi thế hắn mới không tiếc bất kì giá nào mà đem linh khí dư thừa trong thân thể thải ra ngoài.

Chẳng qua là Tần Vũ đã biết được ý đồ của hắn, nhân cơ hội dùng Hỗn độn nguyên khí bao phủ lấy Tư Dực. Sau đó dồn cho linh khí không thể theo da tay tiết ra ngoài được nữa. Toàn bộ linh khí lại bị cầm cố trong kinh mạch của Tử Dực.

Tần Vũ lạnh lùng nhìn Tử Dực trước mặt, trong lòng thầm nghĩ, nếu như vừa rồi, Tử Dực không tiến hành cưỡng ép đột phá, mà là dùng cái phương pháp hao phí tu vi của Kim Tư, thậm chí hao tổn công lực bản thân đột phá lĩnh vực của hắn khẳng định sẽ có người bị thương nặng. Lĩnh vực Hỗn Độn Tinh thần cùng với Tần Vũ kết hợp với nhau như môi với răng, cùng sống cùng chết. Nếu như lĩnh vực bị phá, Tần Vũ tất nhiên không thể có trạng thái tốt rồi.

Chẳng qua, Tử Dực không có làm như vậy, có lẽ là hắn vô cùng tự phụ. Cũng có lẽ hắn tình nguyện đọ sức một lần, nếu như tấn cấp thành công thành sáu đôi cánh, Tần Vũ chỉ có thể làm con rùa rụt cổ mà trốn trong cái "Kiền Khôn quỷ dị trong đan điền của hắn". Không luyện tới Hắc Động kì thì không dám đi ra.

Bên tai truyền tới âm thanh bạo liệt cực nhỏ. Nhìn có vẻ như thân thể Tử Dực không thể chịu nổi áp lực của lượng linh khí quá lớn xung quanh. Kinh mạch toàn thân bắt đầu không thể thừa nhận nổi, chầm chậm gãy vỡ.

Đối phó với thiên nhân năm cánh, Tần Vũ trong lòng vốn cũng không có niềm tin chút nào. Nếu đánh không lại thì lại trốn trong "Kiền Khôn", ngoài ra cũng không có ý đồ nào khác. Nhưng lần này cảm thấy tin tưởng mười phần. Trong lòng Tần Vũ hạ quyết tâm nhất định phải cầm cố Tử Dực tại nơi này.

Có chút đắc ý nhìn Tử Dực đang lâm vào khốn cảnh. Mắt nhìn thấy Tử Dực bị linh khí tinh túy nồng đậm màu xanh đang phá vỡ thân thể. Tần Vũ đem tâm thần liên lạc với "Kiền Khôn", trong lòng đã quyết. Chỉ cần Tử Dực tự bạo, hắn lập tức trốn vào trong "Kiền Khôn". Như vậy có thể tránh sau khi lĩnh vực bị phá, hắn bị thương mà lại phải đối phó với ba người đang rình rập bên ngoài.

Tử Dực lúc này đang thống khổ không chịu nổi. Kinh mạch toàn thân đang bị vỡ tan liên tiếp. Đó là do linh khí dư thừa rót vào trong thân thể. Linh khí bị cầm cố dưới da tay chạy loạn lên. Khuôn mặt anh tuấn dần bị biến dạng, thậm chí là đang trương lên.

Bây giờ, trong lòng đối với Tần Vũ rất là căm hận. Nếu như không phải tại Tần Vũ đem cái lực lượng cổ quái vây khốn linh khí của mình, không cho linh khí tiết ra ngoài, cũng sẽ không thể có tình trạng như bây giờ. Trong lòng Tử Dực quyết định, dù có chết cũng phải kéo theo Tần Vũ.

Thậm chí xương cốt toàn thân cũng đang bị linh khí rót vào. Tử Dực tràn ngập tuyệt vọng và chán nản, trừng con ngươi nhìn về Tần Vũ, không nghi ngờ gì đó là một thần sắc cực kì oán độc.

Muốn chết thì cùng chết, trong lòng hắn cuồng hô. Trong nháy mắt buông lỏng tất cả, thậm chí buông lỏng cả nguyên hạch, không thèm nghĩ xem là nguyên hạch có thể bị vỡ nát. Tất cả đều thuận theo tự nhiên.

Trong giây lát, trên người Tử Dực phát ra tia sáng màu trắng mãnh liệt. Tần Vũ trong lòng chợt động. Cố gắng đem tâm thần hoàn toàn chìm vào trong "Kiền Khôn". Xem ra người này muốn tự bạo rồi!

Nghĩ tới đây thì đột nhiên một tiếng vang thật lớn phát ra từ Tử Dực. Tần Vũ trong nháy mắt thu hồi lĩnh vực tiến vào trong "Kiền Khôn". Vừa tiến vào liền phun ra một ngụm máu. Mặc dù đã kịp thu hồi lĩnh vực, nhưng vẫn bị cỗ lực lượng mãnh liệt đó quệt vào, dù chỉ một điểm nhỏ kích vào, Tần Vũ cũng bị thương nặng.

Tro bụi đầy trời hòa với nguyên khí nồng đậm. Chỉ thấy một thân ảnh màu tím đang bay lên giữa không trung. Tần Vũ đang ngã quỵ trong "Kiền Khôn", thần thức vươn ra quan sát nhìn thấy cảnh đó mà không khỏi thất kinh.

Trong không trung, người đó lại chính là Tử Dực Thiên Vương. Chỉ thấy quanh thân hắn tản ra một quầng sáng màu tím. Dường như hắn giống như thần linh cao cao tại thượng. Một cảm giác khó lòng chống cự dâng lên trong lòng những người quan sát.

Còn sau lưng Tử Dực rõ ràng là sáu đôi cánh. Chẳng qua trong đó có một đôi rất nhỏ. Tựa như hai cánh chim con. Cơ bản không thấy cánh xòe ra.

Đôi mắt Tử Dực cũng mở ra. Đậm đặc quang mang màu tím khiến cho đôi mắt của hắn cũng biến thành màu tím. Nhìn vừa đẹp lại vừa quỷ dị. Hắn chậm rãi cúi đầu, mắt nhìn xuống, quan sát sơ mọi người phía sau, rồi mới đặt ánh mắt lên người Tần Vũ.

"Tần Vũ! Hôm nay ta cho ngươi thấy được thực lực dữ dội của Thiên nhân sáu cánh. Chết đi!"

Giống như ma thuật, trong bàn tay xuất hiện một quả cầu ánh sáng màu tím cỡ trứng ngỗng bay nhanh tới Tần Vũ, đập mạnh vào "Kiền Khôn".

Tần Vũ mặc dù trong lòng khiếp sợ thực lực của Thiên nhân sáu cánh vừa lên cấp, nhưng cũng không tiêu biểu cho việc sợ Tử Dực, phải biết rằng Tần Vũ kiếp trước bất kể ai cũng không sợ. Mặc dù kẻ đó thực lực có cường mạnh. Một thân kiêu ngạo kiếp này cũng tương tự. Hơn nữa, được trọng sanh tu luyện, Tần Vũ không ngừng rèn luyện và lĩnh ngộ khiến cho hắn càng trở nên thành thục và bá đạo.

Từng đạo uy áp khiến người ta phải sợ hãi không ngừng đè ép trên "Kiền Khôn". Tần Vũ hít sâu một hơi Hỗn Độn nguyên khí. Bên trong đan điền tinh vân không còn rung chuyển, dần dần ổn định lại.

Hắn chậm rãi đứng dậy trào phúng nhìn Tử Dực, cười lạnh nói:

"Cho dù là ngươi có đột phá sáu cánh thì cũng đừng mơ bắt ta, làm cho "Kiến Khôn" phải tan vỡ.

Con ngươi màu tím của Tử Dực tỏa ra sát ý nồng hậu, nhìn Tần Vũ lạnh giọng:

"
Đừng tự tin quá thế! Hôm nay ngươi nhất định phải chết!"

Hắn đảo mắt qua đám người đại trưởng lão. Ánh mắt như thực chất khiến ba người vội cúi đầu, cũng không dám nhìn nhau. Chỉ cảm thấy thân thể khi bị ánh mắt hắn quét qua có cảm giác phát run rẫy không chút thoải mái.

Thấy phản ứng của ba người như vậy, Tử Dực bỗng nhiên ngửa mặt lên trời cười to, âm trầm nói:

"
Tuy vậy ta cũng nên cảm tạ ngươi đã trợ giúp ta vượt qua cửa ải khó khăn. Khiến tu vi ta chẳng những tăng lên mà lực lượng cũng có tiến bộ. Ta có thể thưởng cho ngươi được chết toàn thây!"

Tần Vũ cười khinh nói:

"
Có bản lĩnh thì giết ta coi! Ta cũng muốn xem xem ngươi làm sao có thể phá được cái trận pháp này!"

Tử Dực Thiên Vương thần sắc lạnh lẽo. Không nói gì, thân ảnh bỗng nhiên biến mất trong không trung. Tần Vũ chỉ nhìn thấy từng đạo ảo ảnh hóa thành thân ảnh thực chất đang hướng mình phi tới. Người còn chưa đến, thần thức đã xuyên qua "Kiền Khôn" tập trung vào hắn.

Tần Vũ không thèm để ý bèn xoay người đi vào trong. Hướng đi tới đúng là nơi mà đám người Tình nhi đang tu luyện

Oanh!

Phía sau truyền đến một trận nổ vang. Tần Vũ chỉ cảm thấy dưới chân không ngừng rung động liền cả kinh. Thần thức vội vàng kiểm tra trận pháp "Kiền Khôn". Thấy trận pháp cũng không có bị phá hư mới thản nhiên nói:

"Tử Dực, lấy thực lực sáu cánh mà so với ta chỉ có một cánh, Tần Vũ ta đương nhiên sẽ không ngu tới mức đi đối cứng cùng ngươi. Muốn giết ta, hãy phá được "Kiền Khôn" đi đã rồi nói tiếp.

Phía sau lại gầm lên một tiếng, tiếng nổ theo đó lại không ngừng truyền tới. Tần Vũ cũng không thèm để ý nữa. Không quay lại xem mà lại tiếp tục đi tới sơn khẩu kia.

Tử Dực liên tục xuất ra mấy trăm kích nện vào "Kiền Khôn". Nhưng chẳng qua những công kích đó chỉ có thể làm trận pháp không ngừng lay động, không thể làm gì hơn được khiến cho hắn vô cùng đau đầu.

Trong đan điền của hắn, nguyên hạch không biết đã đổi dạng từ lúc nào. Nguyên là nguyên hạch màu đen bể nát thì giờ đây lại là một mảnh nguyên hạch màu trắng có phủ vầng sáng màu tím xinh đẹp. Thân thể bên ngoài hấp thu linh khí bị nguyên hạch biến đổi chuyển thành năng lượng cơ thể truyền tới đôi cánh phía sau.

Mặc dù nguyên hạch đó còn nhỏ hơn so với trước kia mấy lần nhưng nó lại có tốc độ chuyển đổi cực nhanh. Cơ hồ gấp hơn cả chục lần. Làm cho Tử Dực không tiếc hao phí năng lượng điên cuồng công kích, không sợ gặp phải tình huống năng lượng suy giảm quá mức. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://truyenfull.vn

Thấy là không thể phá được trận pháp, Tử Dực dừng công kích. Tinh mang trong mắt bạo phát khiến người ta không dám nhìn thẳng. Xoay người hướng Đại trưởng lão nói:

"Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão hãy trở lại Tử Dực thành để phòng trường hợp có kẻ lợi dụng gây chuyện. Kim Tư ở lại cùng ta chờ đợi. Không phá được trận pháp giết Tần Vũ thì Tử Dực ta không về thành.

Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão lúc này cũng không dám ngẩng đầu lên. Trên người Tử Dực lúc này tản ra khí thế bức người làm bọn họ không cách nào chống cự được. Sáu đôi cánh so với năm đôi thì ít nhất cũng mạnh hơn cả chục lần. Có thể nói, Tử Dực lúc này cũng không cần động thủ cũng có thể dễ dàng làm cho hai người diệt vong mất xác.

Hai người cung kính, khom người quỳ xuống, ngoài miệng nói:

"Cẩn tuân mệnh lệnh thành chủ."

Thân ảnh chợt lóe lên đã xuất hiện ở ngoài xa. Lóe lên lần nữa thì đã không còn bóng dáng, chạy thẳng tới Tử Dực thành.

nhóm dịch sẽ mở đầu cho một chương mới:

"
Hãy vì mọi người"

Bình luận





Chi tiết truyện