chương 393/ 610

Tát hải dẫn theo Hàn Sanh cùng đám người đang muốn rời đi thị bị một âm thanh bất thình lình vang lên khiến mọi người kinh sợ. Ai cũng nhìn về phía phát ra thanh âm, trông thấy Đế Thích Thiên đang râu tóc tán loạn phiêu phù trong không trung. Nhìn Đế Thích Thiên đang muốn nổi điê, Tát Hải không khỏi phẫn nộ, thanh âm lạnh lùng nói " Ngươi muốn oai phong cái gì? Nói chuyện nên khách khí một chút, đừng tưởng rằng ngươi là đế quân của Thiên giới mà ta không dám diệt trừ ngươi, hừ!" Đế Thích Thiên lúc này đang bực tức vì không hiểu chuyện gì xảy ra, lại trông thấy thái độ của Tát Tân thì không nhịn được lửa giận quát lớn " Ngươi…ngươi…lão thất phu này, dĩ nhiên là hèn hạ đánh lén ta, hôm nay chúng ta phải kết thúc chuyện này ta cũng muốn xem ngươi có bao nhiêu bản lãnh" Không đợi Tát Hải nói chuyện, Hàn Sanh bên cạnh đã quát " Ngươi thì tính cái gì, dám ở trước mặt Tát tiền bối la hét?không cần tiền bối động thủ chỉ cần ta cũng đánh cho mẹ ngươi cũng nhận không ra ngươi"

Nhìn song phương vung kiếm bạt cung, trên mặt Tần Vũ vẫn duy trì vẻ nhàn nhạt, thản nhiên tươi cười tựa như chẳng có việc gì phát sinh, nhưng trong lòng hắn lại âm thầm buồn cười " Ha ha, Đế Thích Thiên, ngươi chơi xỏ ta một lần, giờ ta cũng chơi xỏ lại ngươi. Nhìn xem bây giờ ngươi thu thập tàn cuộc như thế nào"

Tâm tình của Đế Thích Thiên cũng không thoải mái như Tần Vũ, vốn có thể tọa quan xem hổ đấu, không nghĩ tới thiếu chút nữa cả hai kẻ tâm phúc cùng hai đứa con bảo bối của mình bị vạ lây, như thế nào mà hắn không tức giận cho được?"

Lúc này trên người Đế Thích Thiên lộ ra sát khí vô hình, được bao phủ trong đám mây đen lúc này không còn nhìn thấy thân ảnh Đế Quân Thiên giới mà như sát thần tà ma thời viễn cổ dữ tợn nhìn Hàn Sanh nói "
Ngươi muốn chết ta sẽ thành toàn cho ngươi". Vừa dứt lời, kim quang lòe lên Phá Nhật Tiễn đã hướng phía Hàn Sanh vọt tới.

Phá Nhật tiễn mang theo hủy diệt hơi thở, thiên địa linh khí hỗn loạn, không gian như đọng lại khiến cho Hàn Sanh không thể không xuất ra bản lãnh của chính mình. Chỉ thấy chín đôi cánh chim sau lưng hắn toàn bộ mở rộng ra, tuôn ra màu trắng quang mang chói mắt, trong ánh mắt còn có một chút tinh quang. Song thủ Hàn Sanh gập lại hai tay kết thành những ấn chỉ cổ quái, mãnh liệt hét lớn một tiếng " Ngưng!" Nhiệt độ không khí xung quanh đột nhiên giảm xuống tới một loại khủng khiếp, tường thành của Sa thành dưới chân cũng kết thành băng tinh, xu thế đang không ngừng lan tràn. Phá Nhật tiễn đang mạnh mẽ bay tới cũng đột nhiên chậm đi nhưng khí thể không những không yếu bớt thậm chí còn mạnh lên, vốn phía sau Phá Nhật tiễn hình thành không gian loạn lưu giờ này xung quanh lại tràn ngập thêm hàn khí. Lúc này cho dù được Huống Thiên Minh bảo vệ dân cư của Sa thành vẫn thống khổ vạn phần, chỉ có những người đứng ở phía sau Tần Vũ thì không có gì đáng ngại, có vẻ như là những người bình thường đang xem kịch vui.

Lúc này trên mặt Hàn Sanh đã khẩn trương hẳn lên, những cánh chim sau lưng kịch liệt run rẩy hiển nhiên hắn cũng không thoải mái gì. Đang trong lúc cầm cự đột nhiên hắn thấy trong người xuất hiện sáu đạo lực lượng dũng mãnh đang tiến vào cơ thể, vốn nguyên hạch đang thúc dục toàn bộ tinh lực đối chiến giờ này Hàn khí cũng không ngăn cản được Phá Nhật tiễn, chỉ cách Hàn Sanh không tới một thước.

Đế Thích Thiên khinh miệt cười " Hừ, Tu La thất sát bất quá cũng chỉ có thế" Lão lập tức lạnh lùng nói " Phá Nhật Tiễn, phá!" Phá nhật tiễn tuôn ra quang mang chói mắt, như bạo hạch bùng nổ.

Khi kim quang tán đi, Sa thành không còn có diện mạo như lúc ban đầu nữa, tất cả chỉ còn lại cảnh hoang tàn, đất đá lẫn lộn, Hàn Sanh cũng không biết tung tích, tại vị trí đó chỉ còn lại Tát Hải lạnh lùng nhìn Đế Thích Thiên trong không trung.

"
Nếu ngươi đã quyết định, chớ trách ta độc ác" Tát Hải tựa hồ như điên cuồng, nói từng chữ rít qua kẽ răng. Trong mắt hàn quang đã hiện lên, cả người hắn bây giờ đã được bao vây bởi vụ khí màu tím. Linh khí thiên địa xung quanh điên cuồng tiến vào người Tát Hải, lấy Tát Hải làm trung tâm, giữa màu tím vụ khí như một cái động không đáy xoay tròn hút thiên địa linh khí trong vòng trăm dặm không còn chút gì, trạng thái như chân không vậy. Như vậy nhưng hắc động vẫn không có dấu hiệu dừng lại, vẫn đang còn khuêch truơng, không những thế bên rìa hắc động đã có từng tảng không gian tháp hãm.

Giờ phút này Đế Thích Thiên nhìn Tát Hải nổi giận không khỏi hối hận, hối hận chính mình lỗ mãng, chuyện đã tới nước này thì không thể dừng lại được, chì còn cách là ngạnh kháng liều mình đánh một trận. Tuy nhiên mặc dù hối hận nhưng với vị trí của Đế Thích Thiên mà khiến cho hắn phải toàn lực đánh một trận cũng khiến hắn dị thường hưng phấn.

Xuất ra thiên đạo chi nhận, khí thế vương giả, mang theo hủy diệt khí tức, Thiên Đạo Chi Nhận luật động cao thấp quanh Đế Thích Thiên khiến cho lão giờ này như Thiên thần, bình tĩnh tĩnh táo nhìn Tát Hải ra tay, mà lúc này một kích cực mạnh của Tát Hải cũng được tung ra.

Không giống như giao thủ với Tần Vũ lão dùng quyền ấn, hiện tại là một đạo hắc tuyến. Một đạo hắc tuyến đen ngòm từ trong tử vụ bắn ra phảng phất như u linh đến từ địa ngục, tràn ngập khí tức quỷ dị làm cho người ta cảm giác lâng lâng phiêu phù khó tả nhưng lại không ai có thể chối bỏ uy lực của nó.

Tần Vũ vốn vẫn mang trên mặt tươi cười, ánh mắt lộ ra tia mừng rỡ " Không hổ là kỳ tài của Tu La giới, nghe được những lời của ta dĩ nhiên đã có đột phá, tuy nhiên không lại…"Tần Vũ lắc đầu.

Lúc này Thiên Đạo Chi Nhận của Đế Thích Thiên cũng hướng hắc tuyến quỷ dị nghênh đón.

Một tiếng nổ không thể tưởng tượng được vang lên, hắc tuyến bị Thiên Đạo Chi Nhận bổ ra nhưng vẫn hướng Đế Thích Thiên phóng tới. Sắc mặt Đế Thích Thiên khẽ biến, mầu vàng quang mang từ Thiên Đạo Chi Nhận nháy mắt đại thịnh, giờ trông như một viên lưu tinh màu vàng cao thấp luật động trong nháy mắt chia hắc tuyến thành những đạo mờ nhạt, tựa như bông tuyết màu đen phiêu đãng trong không trung.

Hắc tuyến bị nghiền nát nhưng không phải vì thế mà Đế Thích Thiên cảm thấy thoải mái, lão cảnh giác nhìn màu tím vụ khí đang vây quanh Tát Hải, bởi vì lão biết nguy hiểm chính thức còn chưa đến, nếu Tát Hải chỉ có từng đấy năng lực thì năm đó Đế Thích Thiên và Thiên Mông không phải hợp lực mới bức lui được hắn, những năm qua lão có tiến bộ vậy chẳng lẽ Tát Hải ngồi không?Thứ nhất, đạo hắc tuyến vừa rồi chính là chiêu số mà năm xưa hắn chưa từng sử dũng, vừa mới giao thủ đã thấy trong đạo hắc tuyến đó ẩn chứa một đạo năng lượng phi thường quỷ dị, mà trước kia lão chưa từng thấy.

Lúc này lấy Tát Hải làm trung tâm, từ giữa màu tím vụ khí truyền ra thanh âm lạnh như băng " Hắc hắc, để cho ngươi là người đầu tiên chứng kiến Tử Vân Tiêu Hồn mà ta mới lĩnh ngộ đi…ha ha ha"

Chỉ thấy màu tím vụ khí bỗng nhiên liên lạc với những chấm đen trong không trung, những chấm đen này đột nhiên phun ra vô vàn hắc tuyến, những hắc tuyến này nhanh chóng vây chặt lấy Đế Thích Thiên. Đế Thích Thiên sắc mặt đại biến vội vàng mang Thiên Đạo Chi Nhận phát huy tối đa, cả người giống như mặt trời sáng lòa lên màu vàng. Hương Thư, Uyển Hội, Viên Thủ lướt qua hắc quang lập tức vị đánh văng sang một bên, màu tím vụ khí vẫn cuồn cuộn không ngừng hướng hắc tuyến cung cấp lực lượng, tầng tầng lớp lớp hướng Đế Thích Thiên ép tới.

Dần dần màu tím vụ khí tiêu tán, lộ ra Tái Hải với sắc mặt tái nhợt. Mọi người có thể thấy lúc này hắn tiều tụy như thế nào, đâu còn hình ảnh tiêu sái oai phong như vừa rồi, giờ này trông hắn như một lão già đã gần tới cuối đời. Lúc này Đế Thích Thiên bị hắc tuyến bao vây giống như một con tằm bị bao bọc bởi kén, một đoàn màu đen trôi nổi trong không trung, không biết tình hình như thế nào.

Tát Hải uể oải nhìn Đế Thích Thiên, lại nhìn Tần Vũ một chút thấp giọng nói "Phong cẩu này cũng khiến ta hao phí gần một nửa tu vi, tuy nhiên hắn cũng không thoải mái gì ha ha h…khục khục" Lúc này Tần Vũ đã đi tới, vẫn vẻ mặt nhàn nhạt, thản nhiên như vậy khiến người ta không biết được hắn đang nghĩ gì. "Chúc mừng Tát Hải huynh đã có đột phá, chiêu này không thể so với nửa tu vi của huynh yếu hơn chứ?" Tát Hải kinh dị nhìn Tần Vũ, một hồi sau mới nói " Kiến Thức của Tần Vũ làm cho ta thật bội phục, có được một người tri kỷ như ngươi thật là đại hạnh, nhưng cũng cho ta cảm thấy bất an nha" Ánh mắt của Tần Vũ thâm thúy nhìn Tát Hải lạnh nhạt cười nói " Tát Hải huynh lo lắng nhiều quá, ta không có ác ý, ta tới nơi này chỉ muốn tìm một số thân nhân bằng hữu, ta không thuộc về nơi này, ta cũng có nơi để về chứ" Nói xong Tần Vũ ngẩng đầu nhìn phương xa, nơi đó hắn có một thế giới, một nơi mà hắn thuộc về đó.

Tát Hải không hiểu nhìn Tần Vũ, nhất thời cũng không biết nói gì.

Lúc này một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, khiến HỒng Quân, Huống Thiên Minh và nhóm người hướng về phía Đế Thích Thiên nhìn lại. Vốn chiếc kén lớn màu đen đang bao vây chặt lấy Đế Thích Thiên rốt cuộc một cũng có một chút kim quang xuyên thấu từ bên trong ra, kim quang càng ngày càng dày đặc rốt cuộc hắc tuyến tạo bên chiếc kén lớn cũng vỡ vụn ra, một luồng ánh sáng chói lòa hình thành phiêu phù tại không trung.Từ kim quang tràn ngập mang theo dư chấn tạo thành một hố sâu phương viên hơn ngàn dặm.

Theo kim quang dần tán đi lộ ra Đế Thích Thiên đang cực kỳ chật vật, tóc tai lăng loạn, miệng thở hổn hển, khóe miệng cũng tràn ra máu tươi khiến trước vạt áo cũng bị nhiễm hồng.. Hơn nữa chín đôi cánh chim rất bắt mắt hiện giờ có tới ba đôi bị cắt cụt ngũn.

Đế Thích Thiên ngẩng đầu hung ác nhìn về phía Tát Hải lau máu ở khóe miệng, nanh ác cười " Ha ha, ngươi bức ta tự bạo ba đôi cánh chim, ngươi cũng không có gì tốt à nha, nhìn bộ dáng của ngươi làm sao có thể đấu với Thiên Đạo Chi Nhận của ta? Ha ha, để lại mạng của ngươi đi"

Tát Hải nhìn khuôn mặt kinh khủng của Đế Thích Thiên cắn răng, trong mắt hiện lên một đạo hàn quang, nhất thời mái tóc dài sau lưng không gió cũng động lên, một cỗ khí thế kinh người bộc phát lên, Tần Vũ kinh hãi nói "
Tát Hải huynh, ngươi đã xác định chưa?" Tát Hải lạnh lùng trả lời " Tình huống đã như vậy, ta có cơ hội để lựa chọn không?" Tần Vũ bất đắc dĩ lắc đầu, phất tay đem đồng bọn đưa tất cả vào Hỗn Độn tinh thần lĩnh vực, Hồng Quân thấy tình hình không ổn cũng tế xuất ra Hồng Quân giới. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://truyenfull.vn

Lúc này Đế Thích Thiên đã dung nhập Thiên Đạo Chi Nhận vào trong cơ thể, một mảnh mây đen pha chút kim quang đã hình thành trên đỉnh đầu, một cổ uy áp hủy diệt thiên địa được phóng thích ra. Mà Tát Hải lúc này hai mắt đã đỏ ngầu.

Đứng trong vụ khí màu tím, Tát Hải phảng phất như ác sát ma thần. Hai đạo lực lượng chí cực va chạm nhau khiến Hỗn độn Tinh thần lĩnh vực của Tần vũ cũng rung động, một tầng khí huyết bốc lên.

" Hỗn Thiên Nguyên Đế Trảm"

"
Huyết ma thị hồn"

Hai tiếng quát lớn vang lên, thiên địa xuất hiện xuất hiện vô số không gian tháp hãm, mấy trăm đạo lôi điện to lớn tùy ý du đãng trong không gian hỗn loạn.

Bình luận





Chi tiết truyện