chương 308/ 610

Nhìn thấy vẻ mặt Tần Vũ có vẻ buồn bã Mục Thiên còn tưởng rằng Tần Vũ đối với câu hỏi của hắn đã có chút giận dữ, nghĩ đến tính mạng ngày hôm nay đang nằm trong tay hắn trong lòng hoảng hốt vội vàng quì xuống

Tần Vũ buồn rầu sau hồi lâu, thấy Mục Thiên sợ hãi quì trước mặt không khỏi tò mò, trầm thấp nói "Ngươi làm gì vậy? Sau này không có việc gì không nên quì, ta không thích như vậy!"

Mục Thiên khó khăn đứng đậy, nét mặt do dự đồng thời lo lắng nói "đại nhân, thuộc hạ thật sự không nên hỏi về chuyện đó, xin đại nhân tha thứ!"

Tần Vũ đưa mắt nhìn Mục Thiên một lúc lâu mới tò mò hỏi lại "Cái gì không nên hỏi? Ta không biết, a! Được rồi, theo như ngươi hỏi là ta không có cánh chim, ta không có, trời sinh đã không có!"

Tần Vũ nhíu mày, tuy trong lòng không ham muốn cánh của Thiên nhân nhưng nếu không có nó khi hành tẩu tại Thiên giới này thật sự là không được tự do, có chút buồn bực nói "Mấy cái cánh đáng ghét này như thế nào mới có thể mọc ra a!"

Mục Thiên và Tả Dực nghe được hai mắt nhìn nhau, cho tới bây giờ không có nghe nói qua Thiên nhân lại không có cánh, chẳng lẽ Tần Vũ đại nhân quả thật là Thiên nhân?

"Đại nhân, kì thật … cánh có thể biến ảo!" Tả Dực tương đối thông minh, suy nghĩ một chút liền cười nói "Cánh của chúng ta một khi tiến vào cảnh giới năm cánh thì cánh sẽ biến ảo mà thành, cũng không phải là thực tế mọc ra!"

Mục Thiên cũng cười nói "Đúng vậy, nếu cứ mọc cánh nhiều như vậy chẳng phải Thiên nhân chúng ta thành quái vật hết cả sao! Đại nhân, ngài xem đôi cánh thứ năm của ta vốn đã xuất hiện một tia ảo ảnh, kết quả là bị ngài đánh tiêu mất!"

Vừa nói hắn vừa xoay người cho Tần Vũ xem lưng

Tần Vũ nghe hai người nói trong lòng cũng rung động âm thầm tự trách mình vì sao không sớm nghĩ ra điểm này, không có cánh thì dựa vào công pháp kiếp trước của mình muốn luyện hoá ra một đôi cánh quả thật dễ như trở bàn tay

Tần Vũ vỗ vỗ cái trán, trong lòng cũng hiểu được, không thể tưởng tượng được cánh lại biến ảo. Cũng không phải vì hắn suy nghĩ không cặn kẽ mà là khả năng này của Thiên nhân thật không thể nghĩ, cũng bởi vì thế này mà hắn lại tựu hỏi mình như thế nào có thể kiềm chế lại đôi cánh phía sau Tình Nhi

Hôm nay bị hai người đả thông, Tần Vũ thông minh lanh trí tất nhiên là rất nhanh có thể tìm ra phương pháp huyễn hoá ra cánh, tinh thần lực bên trong đan điền vừa động sau lưng đã xuất hiện một đôi cánh trong suốt

Thử vẫy vẫy hai cái có thể cảm nhận được trong lúc đó có ma sát, Tần Vũ cười nói "Thế nào?"

Hai người chắp tay lên trước, Mục Thiên cười nói "Đại nhân quả là thiên tư bất phàm, đúng là không cần nói cũng có thể huyễn hoá ra!"

Tần Vũ cười cười nói "Đáng tiếc lực lượng ta không đủ, chỉ có thể hoá ra một đôi cánh, bất quá chỉ cần có một đôi cánh cũng sẽ không khiến người khác chú ý đến!"



Đứng trước vết nứt lớn, Đế Tuyết Phong và Đế Ngàn Hồn toàn thân phát ra quang mang nhu hoà mà rất thuần tịnh, hai cỗ áp lực như là chống lại áp lực của Thiên Khanh

"Cung chúc hai vị Vương tử đi đường thuận lợi!" Bên cạnh Băng Băng là Hoả Dực Thiên vương và hai vương tử kia đang đứng đối diện vết nứt lớn, nét mặt phảng phất mang theo nụ cười chân thành chúc hai người Đề Tuyết Phong lên đường an toàn

Đế Tuyết Phong gật đầu, mặc dù bọn hắn có ngầm bất hoà với nhau nhưng bên ngoài tuyệt đối nhất trí căn bản sẽ không bởi vì mâu thuẫn nội bộ mà đối địch với nhau khiến người ngoài nhân cơ hội mà làm loạn, cho nên lúc này hắn và Đế Ngàn Hồn sắc mặt cũng rất là chân thành

"Bốn vị, xin dừng bước, ta và Nhị đệ chẳng biết bao giờ sẽ trở về nên cũng không cần ở chỗ này chờ đợi!" Đế Tuyết Phong cười toát lên khí khái làm cho người khác phải mê mẩn, nhìn Hoả Dực Thiên vương phía sau hai vương tử kia, nhàn nhạt nói "Hai vị đệ đệ tuổi còn nhỏ, Thiên vương nếu không có chuyện gì sớm đưa bọn họ về Hoả Dực thành tránh xuất hiện điều ngoài ý muốn, chọc giận cha!"

Hoả Dực Thiên vương mỉm cười, vẻ mặt rất tự tin nói "Đại vương tử xin hãy yên tâm, Hoả Dực tự nhận tu vi mình không kém cam đoan có thể khiến nhị vị tiểu Vương tử tuyệt đối an toàn. Thật ra Đại vương tử và Nhị vương tử phải cẩn thận một chút, nghe nói Tu La tộc những năm gần đây xuất hiện rất nhiều thiên tài, tu vi tiến cực nhanh. Hơn nữa bọn họ cực kì thù hận Thiên nhân chúng ta cho nên nhất định phải cẩn thận!"

Đế Tuyết Phong ha ha cười, tự hào nói "Ta Đế Tuyết Phong hôm nay đã là Thiên nhân bảy cánh, sắp tiến vào cảnh giới tám cánh rồi sao có thể sợ hãi bọn Tu La tộc nhân yếu nhược như vậy! Huống chi Đế quân của bọn họ đã sớm không còn bóng dáng, nói không chừng đã chết hay chưa còn khó nói, bây giờ ngoại trừ Tu La nữ vương còn ai có thể gây khó khăn cho ta?"

Ánh mắt nhìn về phía trên Thiên Khanh, quang mang trong mắt Đế Tuyết Phong loé lên toàn thân tản ra khí tức bàng bạc mãnh liệt, nhàn nhạt nói "Thời gian không còn sớm nữa, huynh đệ ta xin cáo từ!"

Bốn người đồng thời hướng về Đế Tuyết Phong và Đế Ngàn Hồn hành lễ, cho dù nói thế nào hai người này cũng là vương tử sủng ái nhất của Đế quân, huống chi nói về tu vi thì hai người này tại cả Thiên giới không phải là thấp, hành lễ cũng không phải là quá đáng

Đế Tuyết Phong nhìn Đế Ngàn Hồn nhẹ giọng nói "Ngàn Hồn, theo sát ta, Thiên Khanh này tuy nói không phải là mạnh nhưng vẫn nên cẩn thận có thể tích kiệm được chút khí lực!"

Đế Ngàn Hồn nét mặt lạnh băng nay cũng đã nở nụ cười không có nói gì

Từ trước khi tới Thiên Khanh này tất cả mọi khẩu chiến đều do Đế Tuyết Phong phụ trách. Một mặt là vì Đế Ngàn Hồn bản thân đã lãnh đạm cực kì, ngoại trừ là trước mặt người đại ca Đế Tuyết Phong có phần quan tâm đến hắn ra thì ngày thường đều lạnh lùng trầm mặc ít nói. Một mặt cũng là để tự bảo vệ mình, Đế quân Thiên nhân tộc cũng chính là cha hắn ngày nay có ít nhất ba mươi người vợ. Đế Ngàn Hồn và Đế Tuyết Phong là huynh đệ cùng thân mẫu, thân mẫu bọn họ chính là muội muội của Đế quân Tu La tộc đã biến mất kia. Lúc trước cũng là vì duy trì hoà bình hai dân tộc mới bị vị Đế quân kia hay cũng chính là Thiên Mông tại nhân giới sau này mang gả cho Đế Thích Thiên

Mà các huynh đệ còn lại của bọn hắn đều có thân mẫu, hai vị đệ đệ lúc trước mẫu thân chính là tỷ tỷ của Hoả Dực Thiên vương. Đàn bà Thiên nhân tộc tương mạo rất bình thường, Hoả Dực Thiên vương gia thế rất lớn, cả gia tộc tại Hoả Dực thành cơ hồ đã sống hàng ngàn năm, thế lực đã ăn sâu bám rễ bên trong Tử Dực thành. Đế Thích Thiên tuy nói tu vi chí cao vô thượng, chính thức đứng đầu Thiên nhân tộc nhưng dù sao hắn cũng chỉ là đơn độc không có thế lực thực tế

Nếu muốn đưa cả Thiên giới này nằm trong tầm kiểm soát nhất định phải nhờ vào các Thiên vương tại các thành trì. Tuy nói hắn có thể tự do bổ nhiệm người không dây dưa với các thế lực lớn làm thành chủ nhưng nếu làm như vậy rất dễ khiến các bậc trưởng lão trong thành không hài lòng, lúc đó ổn định Thiên giới quả thật rất khó

Đế Thích Thiên bản thân cũng không có hứng thú đến cái uy quyền kia, hắn hôm nay tuy đảm nhiệm Đế quân Thiên nhân tộc nhưng trong lòng chỉ muốn từng bước lĩnh ngộ Thiên đạo tién vào cảnh giới mười cánh. Mà Đế Hoàng gần đây nhất có tư cách tiến vào bên Thiên thần điện tiếp nhận tinh thần lạc ấn của các tổ tiên Thiên nhân tộc cũng là ngàn vạn năm trước thậm chí hơn mười nghìn diễn kỉ. Tinh thần lạc ấn này tích luỹ phần lớn kinh nghiệm và phương pháp của tổ tiên Thiên nhân đã theo đuổi cái Thiên đạo hư vô mờ mịt kia, một khi có thể hấp thu nó bất luận là kẻ nào cũng đều trở thành đẳng cấp mười cánh, chính là thành tựu Thiên đạo! Có thể nói không chút khoa trương rằng Tinh thần lạc ấn đang phiêu phù tại Thiên thần điện này mới là thứ quí giá nhất trong cả Thiên nhân tộc, nó đại diện cho lịch sử Thiên nhân tộc

Đế Thích Thiên chỉ là hấp thu một phần trong đó mà đã trở thành chín cánh, ngày nay nắm được một phần Thiên đạo uy thế vô cùng. Cho nên, hắn đối với quyền lợi thế lực cũng không quan tâm lắm, ngoại trừ Tử Dực Thiên vương là do hắn ngoài ý muốn bổ nhiệm mà thành còn lại trong số bảy Thiên vương tại các thành đều là do thế lực tại các thành đó tiến cử mà nên, hắn không thể can dự vào chuyện này. Đương nhiên bản thân hắn là Đế quân của Thiên nhân tộc uy thế chí cao vô thượng, mấy Thiên vương kia trước mặt hắn cũng không dám bất kính

Mà cưới Thiên nhân tộc nữ tử, đối với Đế Thích Thiên mà nói muốn hiểu Thiên đạo không có gì là khó. Để Thiên nhân tộc ổn định, Đế Thích Thiên cũng không có quan tâm nữ tử này thế nào chỉ cần có thể khiến cho Thiên giới ổn định để cho hắn chuyên tâm tu luyện thấu hiểu Thiên đạo. Cho nên, Đế Thích Thiên tổng cộng có mười người con trai, mặc dù nhi tử không ít nhưng Đế Thích Thiên bản thân cũng là sủng ái Đế Tuyết Phong và Đế Ngàn Hồn nhất



Đế Tuyết Phong nhũ quang màu trắng trong nháy mắt bao phủ Đế Ngàn Hồn vào trong, đột nhiên tiến vào Thiên Khanh

Bên tai hai người truyền đến một tiếng giống như va chạm vào một cái gì đó liền tiến vào một thế giới khác. Đế Ngàn Hồn lần trước chính là tại đây cướp đi Tu La tộc mỹ nữ cho nên đối với tình huống này cũng không có gì xa lạ. Đế Tuyết Phong càng quen thuộc, Thiên Khanh này hắn đã đi qua nhiều lần, có thể nói kinh nghiệm của hai huynh đệ phong phú vô cùng

Một cỗ lực lượng cổ quái bạo ngược trong nháy mắt phóng tới hai người mang theo tiếng rít chói tai, nếu thần kinh không vững nhất định sẽ rối loạn

Đế Tuyết Phong nhẹ nhàng cười kéo tay Đế Ngàn Hồn, đôi cánh phía sau vỗ mạnh hai người đã xuất hiện ra mấy trăm dặm phía trước

Thiên Khanh từ ngoài nhìn lại tựa hồ chỉ như một tầng năng lượng mỏng manh ngăn cách giữa Thiên nhân tộc và Tu La tộc, nếu không có kinh nghiệm mà đi qua nơi này khẳng định là sẽ nghĩ chỉ cần phất tay là có thể thuận lợi đến nơi Tu La tộc

Nhưng trên thực tế không phải vậy, sở dĩ nơi này tên là Thiên Khanh mà Không xưng là Thiên Mô chính là trong đó có ẩn tình. Thiên Khanh đã hình thành một không gian độc lập, một khi từ ngoại giới tiến vào nơi này lập tức Thiên địa linh khí hỗn loạn, nếu không cẩn thận sẽ bị Thiên địa linh khí bạo ngược đó nghiền nát

Mà không gian hỗn loạn của Thiên Khanh cũng là vô cùng phức tạp, nếu chưa có kinh nghiệm đi qua một lần, nếu là lần đầu tiên khẳng định là bị lạc còn lâu mới có thể tìm thấy đường ra

Bình luận





Chi tiết truyện