chương 284/ 610

Căn nhà đá không lớn, Tần Vũ bước vào đảo mắt nhìn qua bên trong có sáu đại hán đang ngồi xung quanh một đống lửa! Tình Nhi bíu lây ống tay áo hắn, đôi mắt đen nhánh tò mò nhìn chung quanh!

"Nào, lại đây ta giới thiệu một chút, vị tiểu huynh đệ này cùng muội muội của hắn đi ngang qua nơi này muốn nghỉ chân một chút!" Cam Vân vỗ vỗ vai Tần Vũ, bộ dạng thân thiết khiến hắn có chút không thoải mái cau mày.

Sáu đại hán đang quan sát Tần Vũ cùng Tình Nhi, thấy Cam Vân trịnh trọng giới thiệu như vậy đều đứng dậy tiếp đón Tần Vũ, đồng thời nhiệt tình mời hai người ngồi xuống!

Mà Cam Vân sau khi giới thiệu hai người Tần Vũ chẳng biết vì sao không có giới thiệu tên của sáu đại hán kia trực tiếp ngồi phía bên trái Tần Vũ!

Chẳng biết bọn họ bàn nhau chuyện gì, trong thạch phòng hương khí nồng nặc cực kì mê người! Chỉ là Tình Nhi đến tựa hồ khiến cho mọi người quên là đang thưởng thức mĩ thực, vừa mới ngồi xuống đã chăm chăm nhìn Tình Nhi đang ngượng ngùng!

"Tiểu huynh đệ tựa hồ không phải Thiên nhân, vì sao không có sánh a? Ta cũng là lần đầu tiên thấy người không có cánh!" Ngồi bên cạnh Cam Vân là một người mái tóc dài, vừa dứt lời năm người còn lại đưa ánh mắt mê mẩn từ Tình Nhi sang người Tần Vũ, ánh mắt lộ vẻ nhàn nhạt đề phòng!

Tần Vũ mỉm cười, không thừa nhận cũng không phủ nhận. Cũng là Cam Vân thấy hắn có điều gì khó nói liền vội vàng đỡ lời:

"Tần Vũ huynh đệ sao lại không phải là người Thiên tộc chứ, có lẽ hắn bị trọng thương bị đứt cánh không thể khôi phục a!"

Hắn cười cười, vết sẹo trên mặt lại nhăn lên, quay đầu hỏi:

"Đúng không? Tần Vũ huynh đệ!"

Tần Vũ gật gật đầu, không nói gì. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

"Các ngươi hỏi cái gì? Ý, mùi gì thơm vậy!" Tình Nhi bên cạnh hắn vẻ mặt tò mò nhìn trên đống lửa có vật gì màu đen đen, có chút nhíu mày.

Thấy Tình Nhi nhăn mày, Cam Vân bên cạnh nhìn sáu vị đại hán cùng một ý, ha ha cười to nói:

"Tiểu cô nương đừng xem thường, nó nhìn không đẹp nhưng mà ăn rất thơm a!"

Sáu người kia cũng ha ha cười to vẻ mặt đồng tình!

Cam Vân đưa tay cầm thiết côn cắm vào vật bên trên đống lửa vốn đang bốc cháy đỏ bừng, phảng phất không cảm giác được nhiệt lượng trong đó, tay cầm cái vật đen đen trên thiết côn đó chìa ra mời!

"Các ngươi đừng xem thường, chỉ vì bắt được con vật này mà cánh tay của Lão hắc xuýt chút nữa bị phế đi rồi!" Cam Vân chỉ tới một đại hán bên cạnh, chỉ thấy trên cánh tay phải của hắn có một vết thương sâu đến tận xương, trên miệng vết thương vẫn còn máu chảy ra nhè nhẹ!

Tình Nhi nhìn thoáng qua Tần Vũ, trên gương mặt nhỏ nhắn tinh nghịch lộ ra vẻ mặt thèm thuồng rồi lại có chút sợ sệt, không ngừng quan sát vật đen đúa kia!

Tần Vũ nhàn nhạt nhìn thoáng qua vết thương trên tay lão hắc, tiện tay nhận lấy vật màu đen trong tay Cam Vân, hỏi:

"Lão hắc bị thương sao không dùng lực lượng bản thân tự khôi phục?"

Thiên nhân tu luyện vốn là luyện lực lượng bản thân, đôi cánh phía sau hàm chứa nguyên lực mà ngày thường bọn họ khổ tu, theo lý thuyết bọn họ không thể dễ dàng bị thương, mà nếu có bị thương khẳng định sau một lát sẽ hoàn toàn khôi phục!

Tần Vũ nghi hoặc nhìn miệng vết thương của Lão hắc, trong lòng thầm kinh ngạc!

Thấy Tần Vũ quan tâm, Lão hắc tựa hồ phi thường cao hứng, sắc mặt cũng hiện hoà khí, khàn khàn nói:

"Đây là vết thương do Không Minh thú tạo ra, có thể khắc chế nguyên lực của chúng ta cho nên chỉ có thể để từ từ cho nó khép lại!"

Những người này hình như thường xuyên bị thương, thương thế như vậy cũng không để thèm để ý tới, bọn họ đều là có bộ dạng không quan tâm nói:

"Chỉ cần bảy ngày sẽ lành, nào nào nào, chúng ta uống rượu!"

Mỗi người đều từ trong ngực móc ra một vò rượu, Cam Vân lấy cho Tần Vũ một vò, cũng định đưa cho Tình Nhi nhưng lại bị Tần Vũ ngăn lại:

"Tình Nhi còn nhỏ, không thể uống rượu, tất cả dồn hết cho ta đi!"

Mà Tình Nhi đang cẩn thận ngắm nghía, lôi kéo cái vật màu đen kia, lại thầm nghĩ có thể nhấm nháp một phen rồi lại có vẻ như ghê sợ, nhăn mũi!

Cam Vân gật gật đầu, thấy bộ dạng Tình Nhi nghịch ngợm cái vật màu đen trên tay nàng bộ dáng rất buồn cười bèn dùng tay bóc lấy lớp màu đen bên ngoài cười nói:

"Đây là thịt Không Minh thú a, các người tới thật đúng lúc, đúng lúc Lão hắc cùng Hùng Ưng hôm qua lên núi gặp Không Minh thú mới có thể nhấm nháp loại thịt ngon thế này chứ!"

Vừa nói tay vừa đưa miếng thịt đã bóc lớp vỏ bên ngoài cho Tình Nhi, bản thân cũng cầm một miếng cứ như vậy mà gặm!

Tình Nhi nửa tin nửa ngờ, tiếp nhận một miếng thịt thoạt nhìn rất bắt mắt, một mùi hương nồng nặc phả vào mũi, không nhịn được quay về bên cạnh Tần Vũ nói:

"Vũ ca ca, huynh... ăn trước một miếng đi!"

Tần Vũ trong lòng biết cho tới bây giờ cô bé chưa có ăn qua loại thịt này, trong lòng có chút tò mò, cũng không có nói gì cười nghiêng đầu cắn một cái. Thịt Không Minh thú cảm giác rất là mềm, cắn một cái mùi vị thơm nồng, thịt vào đến miệng là tan ra, rất đậm đà!

"Đúng, ăn rất ngon, Tình Nhi ăn nhiều một chút đi a!" Tần Vũ trong mắt hiện lên một tia tán thưởng, không thể tưởng tượng được trong một sơn thôn như vậy cũng có thể tìm được loại thịt thế này, không khỏi nhìn thoáng qua bọn Cam Vân!

Mà Cam Vân cùng Lão hắc sáu người bây giờ đã đứng lên, cứ uống một ngụm rượu lại cắn một miếng thịt, trong nhất thời cả gian phòng rúc rích tiếng nhai!

Tình Nhi ngày thường rất tin tưởng Tần Vũ, thấy hắn nói như vậy cũng không hề do dự huống chi mùi thơm nồng kia đã khiến bụng cô bé sôi lên không thể kiềm chế!

Mở miệng cẩn thận cắn một miếng chỉ thấy toàn thân thư thái, rốt cục không cần để ý tới hình tượng vội vàng ăn ngấu nghiến!

Tần Vũ còn lại là tranh thủ cơ hội quan sát bọn người Lão hắc, chỉ thấy mấy người đều có hai đôi cánh, thân thể tráng kiện, thoạt nhìn cực kì có uy thế! Mà hắn có cảm giác, Cam Vân cùng Lão hắc so với năm người còn lại là mạnh hơn rất nhiều, mặc dù đều là hai đôi cánh nhưng hơi thở trên hai người này phát ra so với những người khác cường đại hơn, hơn nữa từ thái độ của năm người xem ra Cam Vân và Lão hắc là đầu lĩnh!

Mà Cam Vân cho hắn cảm giác mãnh liệt nhất, người này chắc chắn sắp đột phá ba đôi cánh, sau lưng phía dưới đã mọc ra hai cực thịt, nếu không nhìn kĩ là không phát hiện ra!

Một khi đột phá ba đôi cánh, tu vi của Cam Vân nhất định sẽ tiến lên rất nhanh, cho dù là chống lại sáu người bọn Lão hắc sợ rằng trong thời gian ngắn cũng không dễ dàng bị thua!

Nghĩ vậy trong lòng Tần Vũ có chút so đo, dù sao hắn với người Thiên giới này cũng chẳng quen biết ai, muốn ở chỗ này có thể nhanh tìm ra bọn Tần Tư, chỉ bằng vào bản thân hắn thì hoàn toàn là không thể!

Mà bọn người Cam Vân tuy nói là tu vi còn thấp nhưng Tần Vũ trước đây cũng là Chưởng khống giả nhất là trong quá trình khôi phục tu vi, hồi phục lại cánh cho Thiên Ngân hắn cũng đã tham gia rất nhiều! Muốn nâng cao tu vi của bọn Cam Vân tuy nói có chút khó khăn nhưng cũng không phải là không làm được!

Lúc này mọi người đã vỗ vỗ bụng vẻ mặt thích thú! Tần Vũ trầm ngâm một lát nhìn mặt Cam Vân nói:

"Thôn này tổng cộng có bao nhiêu người?"

Cam Vân kinh ngạc nhìn Tần Vũ, đáp:

"Tổng cộng không quá trăm người, mà bọn ta là những người duy nhất có khả năng bảo vệ ngôi làng này!"

"Không phải thôn của các người thường xuyên bị yêu thú tập kích hay sao? Vì sao không rời khỏi đây?"

Cam Vân nói:

"Cũng đã sớm chuẩn bị rời đi, đợi lần này đánh lui được yêu thú chúng ra sẽ chuyển qua một ngôi làng khác lực lượng phòng vệ cũng tương đối mạnh!"

Tần Vũ à một tiếng, nhàn nhạt nói:

"Các ngươi tuổi cũng còn trẻ, tu vi cũng không phải là cao lắm, còn có cơ hội phát triển, chẳng lẽ sau này cứ một mực ở lại thôn trang nhỏ bé này sao?"

Cam Vân sắc mặt trịnh trọng đứng lên nhìn Lão hắn và mọi người thấy trên mặt bọn họ có chút ngưng trọng lại thoáng mỉm cười nhìn Tần Vũ, chần chừ nói:

"Chúng ta nghĩ trợ giúp người trong thôn, nơi này cũng gần với phủ Kim tướng quân, nếu vận khí tốt may mắn có thể làm việc cho Kim tướng quân thì tiền đồ vô lượng a!"

Hắn thở dài một hơi, chỉ là trong mắt hắn rõ ràng biểu lộ không hi vọng lắm về việc này, thậm chí là đã chuẩn bị cho việc bị cự tuyệt!

Tần Vũ mỉm cười nghe Cam Vân nói trong lòng biết bọn họ sợ tu vi cao thấp bị cái người Kim tướng quân kia không để vào mắt! Nghĩ đến Kim tướng quân trong đầu hắn đột nhiên nhớ tới ban ngày đã giết chết một nam tử, nghĩ đến bộ dáng lang sói của tên kia đối với Kim tướng quân cũng khinh bỉ vài phần!

Nghĩ tới cũng sắp phải ra ngoài, sáu người tức thì cùng nhau bàn bạc, lớn tiếng thảo luận cái gì đó, như thế nào có biện pháp ra mắt Kim tướng quân, trong lúc nhất thời trong căn nhà đã náo nhiệt vô cùng!

Thấy Tần Vũ mang bộ mặt trầm tư, Cam Vân trong mắt hiện lên một đạo quang mang, nhưng lập tức lại trở lại bình thường!

Đang ồn ào, thần thức Tần Vũ đột nhiên phát hiện ngoài thôn trăm dặm có trận trận hơi thở mãnh liệt truyền đến, lập tức đứng lên quát:

"Bên ngoài thôn có cổ quái!"

Bọn người Cam Vân nghe thấy thế cũng không khỏi kinh ngạc, trên mặt lộ ra thần sắc nửa tin nửa ngờ, mở cửa phòng hướng ra ngoài bay đi!

Tần Vũ kéo Tình Nhi theo phía sau, xa xa phía Tây ngôi làng thấy mấy trăm bóng đen thật lớn từ mặt đất chui lên, giống như động đất khiến mọi người không đứng vững!

"Tất cả mọi người ở yên trong nhà, không đi ra ngoài!" Cam Vân lớn tiếng hô nhìn thanh thế kinh người phía trước của đám yêu thú sắc mặt liền trắng bệch hơi thở khó khăn!

Vẻ mặt của bọn Lão hắc cũng khó coi, nhìn thoáng qua đã có mấy trăm bóng đen tiếp cận liền nhìn nhau lộ ra thần sắc sợ hãi!

Tình Nhi ngược lại bình bĩnh vô cùng, kéo ống tay áo Tần Vũ, trong đôi mắt ánh lên quang mang nhìn vào đêm tối đang có hàng trăm điểm sáng lập loè, đúng là một chút cũng không sợ!

Bình luận





Chi tiết truyện