chương 424/ 610

Hồng Mông thởi dài trầm giọng nói:

" Tam đệ, đệ đã mở ra Hỗn Độn vũ trụ cũng khiến chưởng khống giả chúng ta trong vũ trụ này thấy được một thế giới khác, cũng biết chúng ta sống trong vũ trụ cũng chỉ là một hạt cát mà thôi, không hơn không kém. Nhưng trong Hỗn Độn thế giới sẽ có những kẻ mạnh không thể tưởng tượng nổi, lần này đệ đi ngàn vạn lần nên cẩn thận"

Tần Vũ biết Hồng Mông đang lo lắng cho mình, cười nói:

" Đại ca yên tâm, đệ từ trong Lục đạo luân hồi cảm giác được mờ ảo Thiên đạo đang được ẩn giấu bên trong nguyên thuỷ vũ trụ, trước mắt đệ dựa theo sự vận chuyển của Thiên đạo đưa bốn người bọn họ bế quan, hôm nay cũng là ngày Tần Vũ đi tìm Thiên đạo"

Hồng Mông nhẹ vỗ bả vai Tần Vũ, trong ánh mắt hiện lên một tia tán dương:

" Ta rất hãnh diện khi có một người huynh đệ như đệ, hãy yên tâm đi đi!"

Nói xong Hồng Mông dần mơ hồ cuối cùng biến mất trong vô tận hư không

Tần Vũ hít một hơi thật sâu, nhìn lên vũ trụ vô ngàn ánh mắt chợt kiên nghị hẳn, trầm giọng nói:

" Rốt cục đã tới rồi!"

Lập tức vung tay lên cao, hư không phảng phất như biến thành thực chất bị hắn nắm trong tay, cả một khoảng vũ trụ hiện lên đợt sóng thật lớn kéo dài tới một nơi vô tận

Rắc rắc!

Tần Vũ đột nhiên phát lực, hư không đã bị hoàn toàn xé rách, vết rách u ám làm cho người nhìn kinh hãi, bên trong lại hiển hiện Hỗn Độn vật chất cổ quái, hiển nhiên là cửa vào Hỗn Độn không gian

Lấy Tần Vũ làm trung tâm, Lục đạo luân hồi chợt xuất hiện thế như chẻ tre theo quyền chưởng của Tần Vũ nhằm vào phía trong không gian Hỗn Độn. Hỗn Độn khí nhất thời hướng vào bên trong hình thành một thông đạo rộng rãi

Cũng như lần trước, Tần Vũ có cảm giác rất nhanh tiến đến Hỗn Độn thế giới, đi tới phiến tinh vực đã bị người ta khai tích. Mà Tử Cực tinh phía xa xa đã loé lên quang hoa sáng ngọc vô cùng lạ. Khi bước vào nơi đó, một cỗ vô cùng áp chế xuất hiện, vô luận là thần thức hay ý niệm cùng thân thể đều bị pháp tắc của phiến tinh vực này điều khiển

" Xem ra muốn tiến hành tu luyện nhất định phải lĩnh ngộ pháp tắc nơi này"

Tần Vũ trong lòng suy tư, có thể trong tâm hắn cũng không muốn lĩnh ngộ pháp tắc của phiến tinh vực này bởi ngoài Hỗn Độn không gian kia còn có rất nhiều nơi bị khai tích như vậy, trừ phi trực tiếp lĩnh ngộ pháp tắc của nguyên thuỷ vũ trụ cũng chính là Thiên đạo trong đầu Tần Vũ, khi đó có thể nói không còn gì là pháp tắc nữa, không nơi này có thể ngăn cản Tần Vũ

Có kinh nghiệm từ lần trước, Tần Vũ phá mở tầng mông lung vụ khí bên ngoài Tử Cực tinh, vì không muốn bại lộ nên che giấu khí tức thậm chí ngay cả thần thức cũng thu liễm, chỉ lưu động ở phạm vi trăm trượng

Bất quá Tử Cực tinh tựa hồ không có gì thay đổi, núi non trùng điệp nhìn không thấy cuối, bốn phía là vách núi đen, rừng rậm âm u. Ngoại trừ một ít dã thú không có khả năng tấn công ra cũng chẳng có dấu hiệu của sự sống. Tần Vũ trong lòng nghi hoặc, chẳng lẽ sứ giả chết cũng không đến tai vị Tà thần giới kia sao, hoặc có thể nói sứ giả lão đầu kia căn bản là giả

Trong đầu đầy nghi hoặc khiến Tần Vũ không thể sớm đưa ra kết luận, vẫn như trước bí mật thu liễm khí tức, cẩn thận đi tới phía trước Bách Bảo quật

Hỗn Độn linh bảo của Tử Cực tinh sứ giả này sớm đã bị Tần Vũ tịch thu không còn rồi, mặc dù phần lớn chưa có chỗ sử dụng nhưng có thể làm nguyên liệu căn bản để luyện chế linh bảo sau này

Cả động quật trước mắt bên trong trống rỗng, cảnh tượng đại chiến năm đó vẫn như cũ, núi đã bốn phía sụp đổ so với mười năm trước vẫn vậy, hiển nhiên là chưa từng ai tới. Tần Vũ nhíu mày, phóng thần thức đi xa nhất có thể, được trăm dặm nhưng không có chút tính mạng ba động nào tồn tại

Hiển nhiên là Tử Cực tinh sứ giả chết cũng không có kinh động đến Tà Thần giới hoặc có thể nói vị Tà Thần giới kia căn bản không tồn tại

Điều này sẽ chậm rãi suy nghĩ, bất quá Tần Vũ bây giờ cũng không thèm để ý đến nó mà tu vi bản thân của hắn tại Hỗn Độn giới là cực kì nguy hiểm. Nếu không hiểu rõ được Hỗn Độn vật chất thì bất luận là gặp một cao thủ khai tích Hỗn Độn hay là chỉ mạnh hơn Tử Cực tinh sứ giả kia sợ rằng hắn cũng lâm vào khốn cảnh

" Xem ra nơi này không có người đến rồi, bất quá theo như lời sứ giả thì Tà Thần giới rốt cục là nơi nào? Ai, sau này tính, bây giờ quan trọng nhất chính là tìm một chỗ để tu luyện"

Tần Vũ đã quyết định, nhất thời phi thân lên không trung vận khởi thần thức cảm giác núi non trùng điệp, khu rừng rậm rạp càng nhìn càng vô tận. Trong khi đó núi non vắng vẻ còn có những biển lớn, tuy mạo hiểm nhưng bốc lên khí thể dày đặc

" Hảo thâm hải thuỷ, bất quá như thế lại là một nơi tu luyện lý tưởng!"

Tần Vũ nhếch miệng cười, chuyển thân một cái cả người đã chui vào bên trong nước. Thứ Tần Vũ muốn tìm chính là nơi có nhiều Hỗn Độn chất mà tại Tử Cực tinh này Hỗn Độn chất qua ngàn ngàn năm tháng đều tụ lại tại đây, phần lớn đều phân bố tại các chân núi. Mà ở dưới nước lại chứa nhiều nhất, điều này cũng là Tần Vũ sau khi tìm hiểu đặc tính của Hỗn Độn chất trước kia mới có phán đoán như vậy

Bên trong biển nước là môt mảng đen kịt, mặc dù bị pháp tắc át chế nhưng Tần Vũ vẫn có thể dễ dàng cảm nhận được tất cả mọi động tĩnh trong vòng trăm trượng, đa phần ma thú tựa hồ cảm giác được sự tồn tại của Tần Vũ không ngừng tụ tập tới nơi này

Ma thú cũng tương tự như Hô Lỗ, đều là do Hỗn Độn khí sau khi không gian bị khai tích mà tư dưỡng mà thành, trong nguyên thuỷ vũ trụ không có biện pháp hình thành một tính mạng. Mà điều khiến Tần Vũ ngạc nhiên chính là số ma thú này do Hỗn Độn khí tư dưỡng còn có thể vận dụng được Hỗn Độn chất, phương pháp của chúng cũng là thông qua nắm giữ ngũ hành nguyên lực mà triển khai công kích

Tần Vũ cũng không muốn tại đây khiến biển rộng dậy sóng, lục đạo luân hồi chợt thả ra, sinh tử luân hồi lực lượng cường đại nhất thời tản ra bốn phía, đám ma thú kinh hoàng thoát đi

Biển nước này thật thâm thuý, đã một canh giờ qua đi, đừng nói là tới đáy ngay cả Hỗn Độn chất cũng rất ít phát hiện. Bất quá Tần Vũ tựa hồ đối với phán đoán của mình rất tin tưởng, tăng tốc độ xuống dưới, càng đi sâu xuống áp lực nước càng tăng, ma thú cũng giảm đi rất nhiều, đại bộ phận đều là ma thú có hình thể nhỏ bé

Qua hai canh giờ, quả nhiên Hỗn Độn chất nhiều hẳn, khi đến gần đáy biển cơ hồ toàn bộ đều là Hỗn Độn vật chất, ảm đạm không ánh sáng rồi lại thấu phát ra một cỗ khí tức thần bí. Hỗn Độn chất nhìn qua đã trải qua ngàn ngàn năm tích luỹ mà thành, vô luận là mật độ hay sự tinh khiết đều so với mặt đất đều hơn rất nhiều

Tần Vũ đã chạm tới đáy biển, cách đó không xa tựa hồ hình thành một dòng thuỷ lưu, Hỗn Độn chất tại nơi đó bị xoay tròn trông giống như một cơn lốc Hỗn Độn

Nhìn đoàn Hỗn Độn vật chất này Tần Vũ không khỏi ngạc nhiên, mật độ Hỗn Độn khí tại đáy biển không ngừng tăng lên, từng đoàn từng đoàn, từ màu xám biến thành màu đen, chính là nguyên liệu cực phẩm để luyện chế Hỗn Độn linh bảo

Tần Vũ muốn dùng Lục đạo luân hồi đánh tan đám hắc hồ hồ gì đó nhưng mật độ Hỗn Độn chất so với nguyên thuỷ vũ trụ khó phân giải hơn, chúng chỉ rung động vài cái khiến hắn rất ngạc nhiên

Tần Vũ nhíu mày trầm tư một lát, nói:

" Cũng tốt, Hỗn Độn chất này cũng xem như khó tìm được, ta tựu ở chỗ này tu luyện a!"

Tần Vũ lập tức thu hồi Lục đạo luân hồi, phiêu phù trên đám Hỗn Độn chất dày đặc như mây đen kia, khép hờ hai mắt bắt đầu cả giác sự ảo diệu của Hỗn Độn vật chất

Lúc trước tại Hồng Mông không gian, Tần Vũ đã dùng một ngàn năm thời gian mới có thể phân tách được Hỗn Độn, tại nguyên thuỷ vũ trụ tạo ra một thông đạo nhưng không có chính thức khống chế được Hỗn Độn vật chất. Hôm nay có cơ hội tốt gặp được Hỗn Độn chất có mật độ cao thể này, mặc dù đối với lĩnh ngộ của hắn có chút khó khăn nhưng sau đó nhất định hiểu rõ thêm rất nhiều về Hỗn Độn chất này

Sau đó Tần Vũ dùng thời gian một trăm năm dưới đáy biển tìm hiểu sự ảo diệu của hắc sắc vật chất, từng chút từng chút bị hắn khám phá …

Cùng lúc đó tại Hồng Mông vũ trụ, bốn người đang bế quan kia mệnh kí cũng phát sinh thay đổi … Tu La vương Huống Thiên Minh với Thiên đạo chi nhận, Cổ Bàn với Cổ Bàn phiên, Hồng Quân phách thể cùng với vô thượng chiến ý của Tôn Ngộ Không, tất cả đều có phương thức không giống nhau tiến vào Hỗn Độn thế giới. Xong, với năng lượng của bọn họ hiện giờ hoàn toàn không thể tạo ra một thông đạo giống như Tần Vũ, càng không thể linh ngộ đặc tính của Hỗn Độn để khống chế nó. Bất quá thời gian trôi đi bọn họ ngày càng đến gần Hỗn Độn thế giới hơn

Vô tận nguyên thuỷ vũ trụ, có thể nói tất cả không gian đều sáng tạo từ một điểm, nhìn có vẻ bình thường nhưng trong Hỗn Độn vật chất ẩn chứa tất cả pháp tắc huỷ diệt, điều này cũng giống như Lục đạo luân hồi, sinh cuối cùng là tử, tử cuối cùng là sinh, mà tại chỗ sinh tử giao nhau nhất định hình thành Hỗn Độn thần bí

Nguyên thuỷ vũ trụ đã tồn tại biết bao nhiêu diễn kỉ cho tới nay, cũng đã xuất hiện một ít tồn tại chí cường, bản thân bọn họ có thể khai tích Hỗn Độn, nắm giữ pháp tắc lực lượng của nguyên thuỷ vũ trụ giống như chưởng khống giả tồn tại cùng với nguyên thuỷ vũ trụ.

Bình luận





Chi tiết truyện