chương 312/ 610

Tứ phía không nhìn thấy bất cứ vật gì, Tử Dực Thiên Vương hoàn toàn dựa vào thần thức của hắn mà quan sát động tác của Tần Vũ, lúc này hắn cũng không dám xem Tần Vũ như Thiên nhân bình thường.

Vỏn vẹn chỉ là một đôi cánh vậy mà có thể cường đại như thế này. Cái rung động này mang đến cho Tử Dực là không gì sánh được, là vô cùng buồn bực. Năm đôi cánh hoàn toàn trải dài ra. Điên cuồng phách vào nguyên khí thiên địa xung quanh.

Từng đạo từng đạo nguyên khí thiên địa ngưng tụ thành thực thể phảng phất giống như cơn gió lốc, từ trong dày đặc Hỗn Độn nguyên khí bị rút ra. Trên thảo nguyên này tràn ngập Hỗn Độn nguyên khí. Trong Lĩnh vực Hỗn Độn Tinh thần, từng tia linh khí cổ quái yếu ớt thích hợp với thể chất Thiên nhân phảng phất như vạn phật triều tông tại năm đôi cánh của Tử Dực Thiên Vương phiến động, điên cuồng hướng đến thân hắn ngưng tụ lại.

Đồng thời trên không trung tám Tần Vũ giống nhau như đúc lạnh lùng nhìn động tác của Tử Dực. Tịnh không có lập tức triển khai công kích. Hai người vừa mới một phen va chạm. Khiến Tần Vũ chịu một vết thương nhẹ. Trong đan điền Tinh vân dần dần phục hồi lại từng sợi kim sắc. Vốn Tinh vân vô sắc trong suốt giờ phút này hiển lộ ra có chút vô lực thong thả xoay tròn.

Tử Dực Thiên Vương phảng phất quên đi địch nhân trước mắt, lại phảng phất như hoàn toàn đem thần thức bao phủ trên thân Tần Vũ, hầu như không để ý Tần Vũ có thể công kích hắn ta không, cơ hồ toàn tâm toàn ý tụ tập vào tinh điểm của linh khí cổ quái kia.

Đứng ngoài lĩnh vực đại trưởng lão ba người đột nhiên phát giác. Tinh thần lĩnh vực phía trước phảng phất hãm nhập vào trong cực độ tĩnh chỉ. Không có một tia âm thanh nào phát ra, không có một chút rung chuyển nào xuất hiện.

Bỗng dưng, đại trưởng lão sắc mặt biến đổi, kinh hô:

"Tử Dực vậy mà muốn tại lúc này đột phá sáu đôi cánh, hắn ta điên rồi?"

Nhị trưởng lão và Kim Tư đồng thời toàn thân chấn động. Cũng nhận ra trong không khí ba động rất nhỏ nhưng lại liên tục. Từng đạo từng đạo linh khí mà thân thể bọn họ rất quen thuộc hướng đến phía trước lĩnh vực điên cuồng tràn vào trong, trong chớp mắt, liền làm cho Lĩnh vực Hỗn Độn Tinh thần của Tần Vũ mở ra một thông đạo linh khí.

Nhìn lĩnh vực phía trước. Đại trưởng lão trầm mặc hồi lâu, đột nhiên thở dài:

"Đế Hoàng bảo hộ, để Tử Dực có thể thuận lợi đột phá đến sáu đôi cánh! Bằng không thành chủ Tử Dực thành nên đổi người thôi, bát đại Thiên Vương cũng nên đổi người thôi!"

Không thể nghi ngờ. Tử Dực Thiên Vương trong bốn người. Thậm chí trước mắt là người có tu vi cao thâm nhất trong Tử Dực thành, bởi vì sự tồn tại của hắn, Tử Dực thành mới có thể vững chắc một khối. Ven bờ thảo nguyên bị bọn hắn biến thành man nhân thực tế cũng là bọn hắn tự tay đày đi Thiên nhân mới chấn nhiếp được bên ngoài Tử Dực thành, không dám tràn vào!

Một khi Tử Dực chết đi. Mặc dù Đế Hoàng có thể nhanh chóng phái người đến. Cũng không cách nào trong thời gian ngắn đem Tử Dực thành hoàn toàn xử lý xong. Phải biết rằng trong Tử Dực thành cũng có gia tộc có hơn ngàn năm, hơn vạn năm tồn tại. Trong mỗi gia tộc đều có đội vệ binh và cao thủ riêng biệt. Muốn trong thời gian ngắn đem Tử Dực thành khôi phục đạt đến mức độ cao như Tử Dực Thiên Vương hôm nay, vậy thì hoàn toàn không có khả năng.

Ánh mắt phức tạp nhìn về phía trước, đại trưởng lão và nhị trưởng lão liếc nhau, nhị trưởng lão nhất mực không nói chuyện thanh âm âm trầm khàn giọng, phảng phất như tiếng kim loại cọ sát thở dài nói:

"Tử Dực thật sự quá xung động rồi!"

Đại trưởng lão lắc đầu. Trên mặt cũng lộ ra thần sắc bất mãn. Chất vấn:

"Lẽ nào tôn nghiêm của Thiên Vương thì mãnh liệt như thế này sao? Thậm chí cho dù hắn không để ý đến tính mạng cũng không cho chúng ta tiến tới giúp đỡ!"

Chính lúc ba người vẻ mặt khiếp sợ, Lĩnh vực Hỗn Độn Tinh thần của Tần Vũ chớp mắt lại phát sinh biến hóa.

Tần Vũ nhìn toàn thân đã bị nguyên lực màu nhũ trắng của Tử Dực Thiên Vương đó bao bọc trong lòng đã hiểu ra, tên gia hỏa này lại có thể thừa dịp mấu chốt như thế này muốn đột phá cảnh giới sáu cánh. Giật mình không khỏi có chút bội phục, năm cánh muốn đột phá đến sáu cánh. Tuyệt không phải chỉ cần hấp thu đại lượng thiên địa linh khí mà có thể làm được.

Mà Tử Dực Thiên Vương này rất hiển nhiên là muốn ép buộc đột phá, với cảnh giới hắn trước mắt căn bản không có khả năng thuận lợi đột phá sáu cánh! Tần Vũ trong lòng nhàn nhạt nghĩ đến, xứng đáng là một trong bát đại Thiên Vương. Không có một chút quyết đoán há có thể ngồi yên vị trí này. Đang nghĩ, Tần Vũ chỉ cảm thấy lĩnh vực đột nhiên một trận xao động kịch liệt. Phảng phất như có vật gì đó đang xung kích vào lĩnh vực khiến trong đan điền của Tần Vũ một trận lung lay, thiếu chút nữa một ngụm máu tươi phun ra.

Liền vội vàng thu liễu tâm thần, Tần Vũ lập tức đem thần thức phóng ra. Vốn là Lĩnh vực Hỗn Độn Tinh thần thuộc về hắn chớp mắt bị thần thức của hắn bao gọn lại.

Vừa mới phóng thần thức liền phát phát hiện trong nhũ sắc quang điểm tại chỗ Tử Dực Thiên Vương từng trận ba động cổ quái truyền đến bên trong lĩnh vực.

Mà trong lĩnh vực bao hàm Hỗn Độn nguyên khí lại bị cỗ ba động cổ quái này đẩy tới hai bên, khiến cho lĩnh vực nơi vị trí Tử Dực vậy mà lần đầu tiên bị phá thành một cái lỗ hổng lĩnh vực!

Tựu giống như một trang giấy trắng mà trung tâm bị cắt đi một lỗ hổng. Tần Vũ chỉ cảm thấy Lĩnh vực Hỗn Độn Tinh thần có chút bất ổn, xuất hiện dấu hiệu sắp vỡ ra.

Đồng thời trong lòng thầm than bất ổn. Hắn nhanh chóng khu động Tinh vân trong đan điền. Nằm ở trung tâm của Tinh vân, kim sắc nguyên hạch mạnh mẽ tóe ra quang sắc cường đại, mà xung quanh kim hạch, vô số khỏa nguyên hạch nhỏ bé nổ ra. Liên tiếp chuỗi bùng nổ dẫn phát ra lực lượng cường đại. Hỗn Độn lực. Tần Vũ vừa mới đặt tên cho lực lượng này!

Nói ra thì rất chậm, thực tế chỉ trong thời gian chớp mắt, quanh thân Tần Vũ liền xuất hiện kim quang cực kì chói mắt. Mà kim quang đó thông qua thân thể Tần Vũ chớp mắt tràn vào trong Lĩnh vực Hỗn Độn Tinh thần, giống như con sông lớn đột nhiên tràn vào một cái nhánh khô rộng lớn.

Mà dường như con sông Lĩnh vực Hỗn Độn Tinh thần đó lập tức lại lần nữa ổn định, cuồn cuộn không dứt Hỗn Độn lực xuyên qua thân thể Tần Vũ, từ Tinh vân trong đan điền tóe ra liên tục không ngừng truyền vào Lĩnh vực Hỗn Độn Tinh thần.

Tại vị trí của Tử Dực Thiên Vương, lỗ hổng lĩnh vực đó được một lượng lớn Hỗn Độn lực bổ sung. Thậm chí ngay cả quang mang màu nhũ trắng trên thân Tử Dực cũng là bị Hỗn Độn lực nén lại, không ngừng tại trên thân hắn biến ảo ra các loại hình dạng.

Tử Dực lúc này phảng phất như hãm nhập vào giấc ngủ say. Khi bạch quang biến ảo, hai mắt hắn nhắm chặt. Mồ hôi trên trán không ngừng rơi xuống, rời khỏi khuôn mặt liền biến thành một làn hơi nước không thấy bóng dáng.

Tần Vũ lúc này cũng vô lực công kích hắn, toàn lực thôi động Tinh vân trong đan điền, không ngừng bạo phát ra cự đại lực lượng. Dùng hết toàn lực đem lĩnh vực ổn định lại, bằng không một khi ba người công đến, Tần Vũ với trạng thái tiêu hao hết đại bộ phận lực lượng, căn bản không cách nào ngăn cản hai tên năm cánh và một tên Kim Tư bốn cánh hận hắn đến tận xương.

Lúc này, trong thân thể Tử Dực đang phát sinh biến hóa rất lớn. Từng tia linh khí li ti màu nhũ trắng tràn vào thân thể hắn. Dọc theo lộ tuyến kinh mạch, tự nhiên mà tiến nhập vào trong đan điền. Khỏa nguyên hạch ngăm đen trong đan điền của hắn cơ hồ đem linh khí màu nhũ trắng đang điên cuồng tràn vào chuyển hóa thành lực lượng bản thân của Tử Dực. Dọc theo lộ tuyến đặc biệt tiến nhập vào năm đôi cánh đằng sau hắn.

Mà không biết vì sao, bị nguyên hạch chuyển hóa thành lực lượng màu nhũ trắng tinh túy kia, tại lộ tuyến vận hành một vòng, lúc tới đôi cánh sau lưng hắn lại ly kỳ chuyển thành tử sắc lực. Nhìn nguyên lực đó tản ra uy áp dường như so với nguyên lực màu nhũ trắng bình thường còn muốn cường đại hơn rất nhiều.

Linh khí điên cuồng tràn vào, nguyên hạch điên cuồng chuyển hóa, rất nhanh. Nguyên hạch trong đan điền đã đạt đến giới hạn cường đại nhất! Mà Tử Dực Thiên Vương cơ hồ không biết thể nội của hắn hoàn toàn không chịu nổi áp bách của nguyên lực và sự dồn nén của linh khí, vẫn như trước điên cuồng thôi động công pháp tu luyện thường ngày, đem linh khí xung quanh dẫn nhập vào trong lĩnh vực của Tần Vũ. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://truyenfull.vn

Hắn không ngừng. Tần Vũ càng không cách nào dừng lại. Một khi dừng lại, lĩnh vực chỉ có thể ngay lập tức tan vỡ, mà Tần Vũ cũng có thể bởi vì đại lượng nguyên lực cổ quái tràn vào xung kích mà thân thụ trọng thương.

Giờ phút này, tuy nói hắn tu luyện là Hỗn Độn lực cao cấp nhất trong thiên địa. Nhưng là số lượng quá ít, Hỗn Độn nguyên khí xung quanh dồi dào vô cùng cũng là không kịp chuyển đổi. Nguyên hạch trong thể nội của hắn sớm đã thành tựu Tinh vân quyết. Căn bản không cách nào giống như Tử Dực đó điên cuồng vận công chuyển đổi.

Cảm thụ Hỗn Độn nguyên khí nồng đậm xung quanh, Tần Vũ thiếu chút nữa cắn gãy răng. Nếu như có thể hấp thu đám Hỗn Độn nguyên khí này, trước không nói Tinh vân quyết rất nhanh sẽ đột phá, mà Tử Dực giờ phút này sớm đã bị hắn thao túng lĩnh vực xé thành từng mảnh. Chỉ là không thể được!

Đang lúc thầm hận. Đột nhiên bên tai truyền đến một tiếng vang nhỏ "ba". Giống như thanh âm bình thường của một hòn đá xuất vết nứt khiến cho Tần Vũ ngay cả bọn đại trưởng lão ba người ở bên ngoài lĩnh vực cũng đều sắc mặt đại biến.

Bất đồng là Tần Vũ trên mặt lại đại biến vì vui mừng rồi lại mang theo vẻ hơi tiếc nuối. Với kinh nghiệm Chưởng không giả của kiếp trước khiến cho nhãn giới của hắn cực rộng. Tuy nói trong lòng không hy vọng Tử Dực có thể đột phá đến sáu cánh nhưng là vẫn như trước có chút khát vọng. Khát vọng chiến đấu với cao thủ sáu cánh.

Tần Vũ thầm than một tiếng. Nhìn xem Tử Dực này là sắp vứt đi rồi!

Mặc cho bên ngoài lĩnh vực đại trưởng lão càng là sắc mặt ảm đạm, vẻ mặt chán nản nhìn về không gian đầy sương phía trước. Hắn biết, Tử Dực dùng nguyên hạch chuyển đổi linh khí đã xuất hiện vết nứt. Rất nhanh liền bị linh khí mãnh liệt phá vỡ! Giờ phút này ba người ở bên ngoài cũng không còn có tâm tư nói chuyện, đại trưởng lão nhìn nhị trưởng lão, nhãn thần ánh lên một tia kiên định và sát ý. Nhị trưởng lão đồng dạng cũng lóe lên ánh mắt như thế, dùng sức gật gật đầu.

Hai người đều quyết định một khi Tử Dực thân vong liền lập tức không tiếc hết thảy thủ đoạn cũng phải đem Tần Vũ giết chết tại chỗ để an ủi linh hồn Tử Dực.

Trong đan điền của Tử Dực, khỏa hắc sắc nguyên hạch chính như mọi người suy nghĩ, giờ phút này đã là vết rách thảm thương, nguyên hạch to cỡ nắm tay cơ hồ không có một chỗ nào đầy đủ. Giống như bị một đòn nghiêm trọng xẹt qua, tùy thời đều có thể khá vỡ.

Nguyên hạch vỡ tan, Tử Dực tự nhiên từ trong trạng thái điên cuồng vận công kia liền tỉnh lại, đan điền cơ hồ sắp muốn sụp đổ, Tử Dực thiếu chút nữa đau lòng khóc thành tiếng. Ngàn vạn năm tu luyện, ngàn năm tích lũy mới thành tựu năm cánh như ngày hôm nay nhưng ngắn ngủi trong chớp mắt lại hủy đi.

Chậm rãi ngẩng đầu, nhìn Tần Vũ phiêu phù tại không trung, đã hợp lại làm một thể, trên mặt hắn không có chút tình cảm và thương xót nào. Tử Dực nội tâm điên cuồng hô to:

"Không. Ta không cam lòng! Ta Tử Dực từ lúc tu luyện đến nay, ngàn năm thời gian vậy mà phải uất ức như thế này. Không. Nguyên hạch nhất định không thể vỡ tan được, ta muốn thăng tiến lên sáu cánh!" Cơ hồ hồi ứng lại lời của hắn, đan điền không ngừng truyền đến âm thanh toái liệt, âm thanh như gõ lên tiếng chuông cảnh báo tử vong truyền đến tai mọi người!

Bình luận





Chi tiết truyện