"Thì ra chỉ là vấn đề thể diện! Vậy thì không có vấn đề gì, tạp dịch thì tạp dịch, chẳng đáng coi là chuyện mất mặt gì cả." Bộ Tranh thản nhiên như không, "Nhưng mà, có tiền công đấy?"
"Tiền công đương nhiên là có, hơn nữa còn có phụ cấp. Nếu làm xuất sắc, thậm chí có cả ban thưởng." Từ Phúc gật đầu đáp.
"Vậy thì ổn rồi, ta thật không hiểu ngài ngạc nhiên vì cái gì." Bộ Tranh nghe thấy có tiền công, có phụ cấp, còn có cả ban thưởng, mặt mày lập tức hớn hở như bắt được vàng.
"Ai, ngươi không biết đâu, mỗi lần đi tham gia Thất tinh luận võ, có mấy đệ tử tạp dịch còn có thể quay về, trong số đó lại còn có mấy người lành lặn đâu." Từ Phúc thở dài một hơi, nói.
"Bao nhiêu?"
"Trong số mười người, bảy không trở về, hai tàn phế!"
"Còn người cuối cùng thì sao?" Bộ Tranh thắc mắc.
"Người cuối cùng nằm liệt giường dưỡng thương, tối thiểu là ba tháng. . ."
". . ."
"Không phải chứ, chuyện quái quỷ gì thế này, chẳng lẽ bắt đệ tử tạp dịch xông lên đánh nhau hay sao?" Bộ Tranh lập tức la làng. Nói vậy chẳng phải đã chứng tỏ, vận khí tốt thì chỉ bị thương nặng, không tốt lắm thì tàn phế, còn xấu thì mất toi mạng hay sao.
Chẳng lẽ đây là đại hội thi giữ mạng của đệ tử tạp dịch?
"Giờ ngươi đã biết rõ, vì sao ta lại nói việc lớn hỏng rồi chứ. Ngươi không may bị chọn trúng, vậy thì ta chỉ có thể nói, chúc ngươi may mắn!" Từ Phúc lắc đầu, thở dài một hơi. A Phúc là đệ tử giỏi hiếm có khó tìm a, vậy mà cứ thế mất đi.
"Tại sao lại như vậy?" Tú Anh khẩn trương dò hỏi.
"Việc này ẩn chứa nguyên nhân rất phức tạp. . ." Từ Phúc hết sức nghiêm túc nói.
"Vậy hãy chọn cách nói ngắn gọn thôi." Bộ Tranh xen ngang.
"Nếu giải thích cho ngắn gọn thì thế này, người các phái không phải thân thiết như bề ngoài, cộng thêm tâm lý cay cú thắng thua lúc đấu võ, đệ tử tạp dịch sẽ trở thành đối tượng được chọn lựa đầu tiên để đệ tử các phái trút giận." Từ Phúc giải thích.
Nếu là những đệ tử tinh anh thì nhiều khả năng đánh không lại, cũng không thể đánh, vậy thì chỉ còn cách bắt nạt đám đệ tử tạp dịch yếu ớt. Sau đó thì, nếu ngươi đánh một đệ tử tạp dịch của ta bị thương, ta sẽ đánh tàn phế đệ tử tạp dịch của ngươi; Nếu ngươi đánh tàn phế đệ tử tạp dịch của ta, ta sẽ giết chết đệ tử tạp dịch của ngươi.
Có lẽ ban đầu chỉ là mâu thuẫn nhỏ, nhưng đến cuối cùng lại trở thành chém giết lẫn nhau. Thế giới võ giả là như vậy đấy! !
". . . , vì sao ta lại bị chọn trúng?" Bộ Tranh nhăn nhó nhíu mày, cực kỳ khó chịu thắc mắc.
"Vậy thì chỉ có thể nói là ngươi không may. Chúng ta dùng cách rút thăm công khai, chọn ra hai mươi người trong số hàng ngũ đệ tử tạp dịch đông đảo. Ngươi thế quái nào lại bị rút trúng mới tài!" Từ Phúc trả lời.
"Ngài có mặt ở đó, tại sao lại không giúp Bộ Tranh thoái thác." Tú Anh vội vã hỏi.
"Bởi ta không có biện pháp thoái thác, không một ai có thể được làm điều đó, bởi nếu làm như vậy thì tiếp theo sẽ phải chọn lại bằng cách nào." Từ Phúc lắc đầu, thở dài một hơi.
"Tú Anh, đến nước này thì chỉ còn một biện pháp, ta chạy trốn!" Bộ Tranh nói như đinh đóng cột.
"Không có tác dụng đâu, một khi đệ tử tạp dịch đã bị chọn trúng, môn phái nhất định sẽ theo dõi, không cho ngươi cơ hội chạy trốn. Hơn nữa, nếu ngươi chạy trốn rồi, có thể sẽ liên lụy tới người nhà của ngươi."
"Vậy thì không được, cô dì chú bác của ta đối xử với ta rất tốt." Bộ Tranh lắc đầu.
". . ." Tú Anh thầm nghĩ, câu này của ngươi chỉ là nói nói kháy thôi. Ngươi rõ ràng là có ý định chạy trốn, đến lúc đó nhân cơ hội còn có thể hãm hại những vị cô dì chú bác kia của ngươi một phen. Nhưng mà, hiện giờ cô dì chú bác của ngươi đâu còn là người mà Thanh Vân Kiếm Phái có thể trêu chọc vào được.
"Cho nên mới nói, tốt nhất là ngươi cứ ở nguyên một chỗ, ta sẽ chuẩn bị cho người một ít thuốc trị thương. Ngươi chỉ cần bám sát người mà mình phải phục dịch, không nên tự ý tách ra, cẩn thận một chút sẽ không có chuyện gì." Từ Phúc vỗ vai Bộ Tranh bồm bộp, trong lòng không kìm được ái ngại.
". . ."
"Các ngươi tâm sự riêng với nhau cho thỏa, có lẽ sau này không còn cơ hội. . ." Từ Phúc lắc đầu, sau đó bỏ đi.
"Bộ Tranh, ngươi định làm gì?" Tú Anh hỏi.
"Từ từ rồi tính, đã là phúc thì không phải là họa, là họa ta lập tức trốn. Nếu tình thế chuyển biến xấu ta sẽ bỏ chạy, mấy ngày tới phải luyện khinh công cho tốt. . ." Bộ Tranh trầm ngâm nói.
"Ừ. . ." Tú Anh chỉ biết tán thành, chẳng tìm ra biện pháp nào khác. Với năng lực của mình, nàng ta không thể giúp gì được.
Đêm ngày mùng một, trăng non như câu liêm, một cậu bé rất đáng yêu và một cô bé còn đáng yêu hơn nữa nằm trên giường trúc ở giữa sân nhà, vừa hóng mát vừa đếm những ngôi sao giăng kín bầu trời.
"Sao băng kìa. . ." Cậu bé hô lớn.
"Mau cầu nguyện!" Cô bé lập tức nhắm mắt lại, sau đó lẩm nhẩm một lời nguyện cầu.
". . ." Còn cậu bé thì chỉ ngơ ngác nhìn, "Hình như không phải sao băng, là một cái thuyền biết bay. . ."
"Thuyền biết bay? Mẹ ta đã từng nói, đó là Huyền Không Thuyền, sau này nhất định ta sẽ lên đó ngồi một lần xem sao!" Cô bé mở to mắt ngắm nghía chiếc Huyền Không Thuyền rất dễ bị lầm tưởng là một ngôi sao băng trên bầu trời.
"Nếu ngươi muốn lên đó ngồi, khi trưởng thành, ta sẽ kiếm tiền mua cho ngươi một chiếc lớn nhất!" Cậu bé nhìn lên trời nói. Nó không hiểu lớn nhất là to bằng chừng nào, bảo như vậy là chỉ muốn nói sẽ mua thứ tốt nhất cho cô bé mà thôi.
"Thật vậy không?" Đôi mắt cô bé lấp lánh cả một bầu trời sao.
"Thật!" Cậu bé gật đầu.
"Vậy đến khi lớn lên ta sẽ gả cho ngươi!" Cô bé dịu dàng hứa.
"Gả cho ta là thế nào? Tặng cho ta?" Cậu bé khó hiểu thắc mắc.
"Không biết, chỉ biết là mẹ ta nói, chỉ có gả cho ngươi thì mới có thể vĩnh viễn ở cùng một chỗ với ngươi. . ." Cô bé trả lời vô cùng ngây thơ.
"Vậy gả cho ta đi, chúng ta sẽ vĩnh viễn ở cùng một chỗ. . ."
". . ."
Hai đứa nhỏ vô tư nói chuyện dưới bầu trời sao. Trong thiên hạ có bao nhiêu đôi thanh mai trúc mã giống như vậy, nhưng không biết sau này lớn lên còn có thể tiếp tục ở cùng một chỗ với nhau được hay không. Đương nhiên, ở cùng một chỗ không hẳn chỉ có nghĩa là sau khi kết nghĩa vợ chồng thì không còn giữ lại được tình bạn hồn nhiên như thời thơ ấu nữa.
Bên trên một cái Huyền Không Thuyền, giờ cũng có người đang nhớ tới thanh mai trúc mã của chính mình, chẳng qua cách nghĩ của gã không còn đơn thuần như thuở vẫn còn ấu thơ nữa. Người này chính là Bộ Tranh.
Lúc này Bộ Tranh đang yên vị trên boong một chiếc Huyền Không Thuyền, trong đầu cân nhắc những điều liên quan đến Tú Anh. Đương nhiên, không phải gã đang thương nhớ Tú Anh. Đừng nói là mới vừa chia tay Tú Anh, cho dù là vài năm không gặp, gã chưa chắc đã có lần nhớ đến.
Thanh mai trúc mã có thể chỉ là bạn bè, hơn nữa còn được chia thành rất nhiều loại. Có rất nhiều người sẽ luôn nhung nhớ đối phương, có người hoàn toàn không biết nhớ nhung là cái gì. Còn có rất nhiều người bình thường sẽ không bao giờ xuất hiện, chỉ đến khi có việc gì mới hiện thân. Thậm chí có cả loại người luôn giấu mình phía sau lặng lẽ làm tất cả mọi việc, không bao giờ xuất hiện.
Không hiểu Bộ Tranh thuộc về loại người nào, nhưng gã vẫn có thể vì Tú Anh mà từ bỏ ý định chạy trốn, can đảm dấn thân vào hiểm nguy có thể mất mạng để tham gia Thất tinh luận võ.
Lúc trước, Bộ Tranh đã có ý nghĩ chạy trốn, mặc kệ tất cả. Nhưng vấn đề là thông qua Từ Phúc, Bộ Tranh đã biết được, nếu như mình bỏ trốn, không ít thì nhiều sẽ liên lụy đến Tú Anh. Bởi vậy, gã lập tức quyết định hi sinh cá nhân đổi lấy lợi ích cho tập thể.
Nhớ lại lúc ấy, khi nói lời từ biệt cùng với Tú Anh. . .
"Tú Anh, ngươi thấy không, ta đối xử với ngươi quá cao thượng. Vì ngươi, ta mới phải mạo hiểm như vậy. Cho nên, ngươi nhất định phải ghi nhớ báo đáp ta đấy." Bộ Tranh vỗ vai Tú Anh.
Vào thời điểm này, lẽ ra Tú Anh phải cảm động mới phải, nhưng chả hiểu sao thái độ nàng ta lại không giống như vậy, trái lại còn hầm hầm nổi giận: "Thối lắm! ! Ngươi vì ta sao? Hoàn toàn chỉ vì nghe nói đến sau khi hoàn thành nhiệm vụ là có thể nhận được một ngàn lượng bạc, hai mắt ngươi đã đỏ rực lên. Dù là núi đao biển lửa ngươi cũng dám nhảy vào, muốn ngăn cũng ngăn chẳng nổi!"
Bình luận
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1