chương 154/ 258

"..." Bộ Tranh hơi nhíu mày, hắn xém đã quên, bản thân còn đang chạy trối chết, mà không nghĩ tới, đối phương không ngờ vẫn không chịu buông bỏ, cuối cùng lại bị đuổi kịp.

Bất quá, Bộ Tranh phát hiện, người đuổi tới đây tựa hồ không có hai người Mã Linh Nhi và Âm sư huynh, chỉ có Lý Lương và một số người truy đuổi hắn lúc ban đầu, cũng không biết Triệu Ngọc Nhi ở nơi nào rồi.

" Bộ Tranh, không ngờ hả, ngươi cho là mình trốn thoát được sao?" Lý Lương nhìn Bộ Tranh cười ha ha.

"Làm sao các ngươi có thể theo kịp?"+ Bộ Tranh có chút không rõ, coi như mình về sau đi chậm lại, nhưng vấn đề là người khác làm sao có thể đuổi kịp cước bộ của mình.

"Muốn trách thì trách con chó bên cạnh ngươi kìa, ngươi biết bay nhưng nó thì không biết." Lý Lương cười nói.

"Con chó ngu ngốc, vì sao ngươi không biết bay chứ!" Bộ Tranh nhìn Vượng Tài mắng một câu, nguyên lai là Vượng Tài, Bộ Tranh đích xác không hề nghĩ đến, dù sao là lần đầu tiên chạy trốn chưa có kinh nghiệm, nếu như có lần sau, hắn khẳng định sẽ suy nghĩ chu toàn hơn.

Mà ngữ khí của Bộ Tranh tựa hồ rất bình tĩnh, không nghe ra tâm trạng lo lắng khi bị người khác đuổi kịp.

Đây là bởi vì Bộ Tranh có thể chạy trốn dễ dàng, trong số những người này, hẳn là không ai so được tốc độ với hắn.

"Ngươi có ý định chạy trốn đúng không, ta cho ngươi biết một chuyện, Tú Anh bây giờ đang nằm trong tay Mã sư tỷ, nếu như ngươi chạy trốn, nàng ta sẽ mất mạng." Lý Lương nhìn ra ý tưởng của Bộ Tranh, tiếp tục nói.

"A, là thế sao?" Bộ Tranh quan sát xung quanh.

"Ngươi có thể lựa chọn không tin, nhưng sau khi ngươi đi rồi, ta sẽ nói cho Tú Anh biết, là ngươi sợ chết, một mình chạy thoát thân." Lý Lương nói.

"Quả thật ta rất sợ chết, nhưng còn chưa đến mức làm ra chuyện tình bán đứng bằng hữu, ngươi và Tú Anh dù gì cũng là người cùng thôn nhìn nhau lớn lên, không ngờ ngươi lại bán đứng nàng." Bộ Tranh nhìn Lý Lương nói, từ lúc đầu hắn đã diễn một màn kịch với Tú Anh, nếu không phải bị người ta bán đứng, Mã Linh Nhi hẳn sẽ không đánh chủ ý lên người Tú Anh.

Mà người bán đứng xem ra chính là Lý Lương.

"Ta cũng không bán đứng nàng ấy, chỉ cần ngươi chết rồi, nàng ấy sẽ không sao cả, lựa chọn cuối cùng phải nhìn chính ngươi." Lý Lương cười nói.

"Để ta suy nghĩ rõ ràng một chút, nếu như ta hiện tại bỏ đi, các ngươi sẽ thông tri Mã Linh Nhi, vậy Tú Anh sẽ bị hành hạ, nhưng nếu như ta đi rồi, các ngươi không lại thông tri Mã Linh Nhi, vậy có phải Tú Anh sẽ vô sự." Bộ Tranh suy nghĩ một chút rồi nói, vấn đề hắn đặt ra khiến những người ở đây có chút mơ hồ, không rõ Bộ Tranh có ý gì.

"Không thông báo cho ngươi biết Tú Anh bị bắt nghĩa là không uy hiếp được ngươi, vậy Tú Anh đương nhiên không việc gì." Lý Lương ngây ngốc một chút liền trả lời vấn đề này, cũng bổ sung một câu :"Nhưng đó là không có khả năng."

"Vì sao lại không có khả năng, chỉ cần toàn bộ các ngươi chết đi, vậy là sẽ có khả năng."

Khi Bộ Tranh nói đến đây, hắc kiếm trên tay đã ra chiêu, mà hắc kiếm xuất hiện như thế nào, không người nào ở đây chú ý đến.

Vào lúc này, kỳ thật Bộ Tranh cũng không phải bình tĩnh như bề ngoài, hắn vẫn luôn cố gắng giữ bình tĩnh vì đây là biện pháp duy nhất trước mắt.

Nhìn trạng thái của bọn người Lý Lương, có thể thấy tựa hồ bọn chúng chạy một mạch tới đây, thuộc loại dùng khỏe ứng mệt, tính ra hắn đã chiếm không ít ưu thế, mà tiếp theo, khoảng cách giữa bọn hắn và đội quân phía sau có vẻ hơi xa, như vậy có đủ thời gian để giải quyết bọn chúng.

Phán đoán của Bộ Tranh không sai, đội ngũ Lý Lương này có chút tham công, bọn hắn muốn gom công lao về mình, cho nên khoảng cách với những người phía sau càng lúc càng xa. Bởi vì đối thủ là Bộ Tranh, Lý Lương cũng hiểu biết thực lực của Bộ Tranh, chỉ mình hắn là đã giải quyết được rồi, huống chi còn có người khác giúp đỡ.

Cho nên, nếu kế hoạch của Bộ Tranh thành công, chuyện này có thể được giải quyết, chỉ cần giết chết những người đó.

Về phần giết như thế nào, vậy chỉ có thể giết từng người tính từng người, có khả năng đánh lén thì đánh lén, vào lúc này, hắn vẫn cảm thấy bản thân mình còn cần phải đánh lén, cần nhờ đồ vật phụ trợ chẳng hạn như ngọc phù này, thiên lôi đan này, đều phải sử dụng, theo suy nghĩ của Bộ Tranh đây sẽ là một hồi đại chiến khó khăn...

"A..."

"A?"

Bộ Tranh hơi ngẩn người, hắc kiếm trong tay hắn thuận lợi đâm xuyên qua tim một người bên cạnh, quá trình tựa hồ không có chút cảm giác trở ngại, giống như đối phương căn bản không chút chuẩn bị phòng ngự bản thân, cứ như vậy bị mình đâm xuyên tim, chết đến không thể chết hơn.

Đây chẳng lẽ là bởi vì mình xuất thủ quá đột ngột khiến đối thủ không kịp trở tay phòng ngự?

Ừm, hẳn là như vậy, bằng không sao lại dễ dàng thế được.

"Đồ khốn kiếp!"

Một người khác bên cạnh Bộ Tranh bắt đầu động thủ công kích Bộ Tranh, mang theo lửa giận, sử dụng tuyệt chiêu của hắn, muốn trực tiếp chém Bộ Tranh thành tám khối, không chỉ vì đồng bọn vừa bị Bộ Tranh giết chết, còn vì bản thân chịu cực khổ mấy ngày liền mà phát tiết.

Lúc này đây, Bộ Tranh nhìn vào người kia, phát hiện chiêu thức của hắn có hơn trăm sơ hở, chính mình tùy tiện một chiêu là có thể phá giải, đây có phải là ảo giác hay không?

Vì thế, liền tấn công vào một sơ hở trong đó, tiếp theo một vết kiếm sâu hoắm xuất hiện trên thân người kia, máu tươi phụt ra...

A?! Đây là chuyện quái quỷ gì chứ, bọn chúng đang diễn hài sao?

Bộ Tranh rất hoài nghi, hắn quả thật có nghĩ tới bản thân mình có thể thoải mái giết chết đối phương, nhưng mà hắn vẫn cảm thấy rằng đây là điều không thực tế, nhưng mà hiện tại sự thật lõa lồ ngay trước mắt, hắn không ngờ dễ dàng đánh bị thương đối thủ đang tấn công mình, đây tuyệt đối không phải là tình huống đánh lén.

Nhường?

Bộ Tranh không khỏi muốn hỏi đối phương, chúng ta quen biết sao? Tại sao ngươi lại nhường như vậy, hơn nữa còn không tiếc trả giá bằng tính mạng nữa chứ!

"Chuyện gì vừa mới xảy ra vậy?"

Tất cả mọi người đều trở nên ngây ngốc, hai người bị giết chết trong nháy mắt, đối phương còn chỉ là một đệ tử tạp dịch, dù những người ở đây không phải đệ tử hàng đầu trong môn phái, nhưng cũng là đệ tử tinh anh, há có thể dễ dàng bị người ta giết chết.

Trên thực tế, một phần nguyên nhân cũng đến từ bọn hắn, đầu tiên thể lực của bọn hắn bị tiêu hao lớn, không phát huy được thực lực đầy đủ, mà tiếp theo, bọn hắn quá khinh địch, cho rằng Bộ Tranh chỉ là một đệ tử tạp dịch bình thường, giải quyết Bộ Tranh chỉ cần đến một tay là đủ rồi.

Tuy rằng Bộ Tranh phát ngốc, nhưng cũng không hề nhàn rỗi, trực tiếp lắc mình phi qua, đánh chết một người khác, vẫn một chiêu, chỉ là một chiêu!

Lúc này, Bộ Tranh đã phát huy ra ưu thế thân pháp của mình, thân pháp của hắn không ai có thể theo kịp, xuất hiện bên cạnh người ta rất là đột ngột, khiến người ta không kịp phòng bị, cũng tính là có yếu tố đánh lén.

"Tiểu tử này có chút cổ quái, một người cùng nhau tiến lên." Một người trong đó đi đầu rống lên, sau đó dẫn đầu xông lên, những người khác cũng theo sau, chỉ có Lý Lương ở một bên ngẩn người, không tin Bộ Tranh có khả năng giết chết ba người, hơn nữa đều là người có thực lực cao cường hơn hắn rất nhiều.

Kết quả, bởi vì hắn quá ngạc nhiên cho nên hắn không có cơ hội tiến hành hợp kích, nói không chừng nếu như tăng thêm hắn, Bộ Tranh sẽ bị hợp kích thành công, đương nhiên, cái xác suất đó thật sự rất nhỏ, bởi vì cuối cùng mọi người phát hiện, bộ pháp của Bộ Tranh quả thật khiến người ta nhìn không thấu, vây công tựa hồ cũng không giúp bọn hắn chiếm ưu thế, ngược lại trở thành tình thế xấu.

Khi bọn hắn công kích Bộ Tranh thì Bộ Tranh lại thoắt đến bên cạnh bọn hắn, dùng cơ thể của bọn hắn để ngăn cản công kích của bọn hắn, đồng thời kiếm của hắn vừa xuất ra tất có người thương vong, rất nhanh người còn có thể đứng chỉ còn lại một người.

"Ngươi!" Người cuối cùng kia, nhìn Bộ Tranh trong lòng có chút sợ hãi, điều này cũng thuyết minh, hắn đã là một người chết, thời khắc khẩn yếu quan đầu còn biểu hiện ra sợ hãi, cho thấy vô pháp phát huy ra thực lực bình thường, kết quả có thể đoán được.

Một kiếm Bộ Tranh đánh tới, người nọ giơ kiếm trong tay ngăn cản, mà hắc kiếm của Bộ Tranh lại làm ra một biến hóa kỳ diệu, thay đổi phương hướng công kích, một kiếm xẹt qua cổ hắn.

Một khắc sau cùng của người nọ, thấy được thân thể của chính mình, đó là thân thể không đầu, còn có thân ảnh của Bộ Tranh...

Loại thực lực này, vì sao phải chạy trốn?

Đây là suy nghĩ cuối cùng của hắn, hắn vĩnh viễn không biết được, vì sao Bộ Tranh có thực lực cường đại như thế lại còn lẩn trốn, luôn một mực mượn dùng ngoại vật chạy trốn, mà không sử dụng vũ lực của chính Bộ Tranh.

Vũ lực này, cho dù gặp phải Âm sư huynh cũng có sức đánh một trận.

Cả đời này hắn sẽ không có được đáp án bởi vì hắn không còn ý thức nữa rồi, không nhìn thấy cũng như không nghe thấy cảnh sắc và âm thanh của thế giới này nữa.

" Bộ Tranh, ngươi muốn muốn làm gì?" Lý Lương có chút run rẩy hỏi Bộ Tranh, lúc này, hắn hiểu được, thân phận giữa cường giả và nhược giả đã đảo ngược, Bộ Tranh trước mắt không còn là người mà hắn có thể khi dễ, mà còn tùy thời có thể giết chết hắn.

"Biết rồi mà còn hỏi, đương nhiên là giết người!" Bộ Tranh rất rõ ràng tiến tới, sau đó một kiếm chuẩn bị xử lý Lý Lương.

"Đợi một chút!" Lý Lương muốn hỏi Bộ Tranh hiện tại có thực lực như thế nào, thông thường mà nói, dưới tình huống như vậy, hắn tin tưởng đối phương sẽ dừng lại, nghe lời nói của mình, nhưng hắn phát hiện hắn sai lầm rồi, hết thảy đều sai lầm, đối với Bộ Tranh, mọi lý giải thường thức của hắn đều là sai lầm.

Kiếm của Bộ Tranh căn bản không hề dừng lại, trực tiếp lấy đi tính mạng của Lý Lương, bởi vì Lý Lương cho rằng Bộ Tranh sẽ ngừng lại cho nên không hề ngăn cản sát chiêu của đối phương.

Kỳ thật tên Bộ Tranh này là một tên có tư tưởng sơ cứng, việc mà hắn cho rằng cần phải làm thì nhất định phải hoàn thành xong trước rồi nói sau, hắn sẽ không bởi vì người khác kêu hắn chờ đợi mà hắn sẽ dừng lại.

Cho nên dù nghe thấy tiếng quát dừng cuối cùng của Lý Lương, kiếm của hắn vẫn giết chết đối phương trước sau đó mới dừng lại lên tiếng :"Hả, chờ cái gì? Hiện tại ngươi có thể nói."

"..."

Nhưng mà, giờ phút này Lý Lương đã không còn sinh mệnh, vĩnh viễn im lặng rồi, hắn vĩnh viễn không có khả năng biết được, Bộ Tranh kỳ thật đã là cảnh giới tam mạch.

Nếu biết điều này, có lẽ hắn sẽ chết không nhắm mắt, bởi vì hắn biết khi Bộ Tranh rời thôn, ngay cả nhất mạch cũng không đến, mà hiện tại chưa tới hai năm thời gian, đã nhảy vọt lên cảnh giới tam mạch.

Cảnh giới tam mạch so với hắn cao hơn một chút, coi như thực lực của hắn hoàn toàn phát huy ra, cũng sẽ bị Bộ Tranh miểu sát như vật, bởi vì Bộ Tranh ngoại trừ cảnh giới, còn có kiếm pháp.

Điều này cũng làm hắn rõ ràng hơn chút, vì sao Bộ Tranh có thể dễ dàng giết chết các đệ tử tinh anh này, những đệ tử tinh anh này cũng có cảnh giới tam mạch, tuy rằng thực lực của bọn hắn đều là tam mạch ngũ lục trọng thiên, thậm chí cao hơn, nhưng bởi vì nguyên nhân bọn hắn bôn ba tổn thất thể lực, thực lực của bọn hắn cũng giảm đi rất nhiều, cho nên mới bị Bộ Tranh giải quyết bằng một chiêu.

Bình luận





Chi tiết truyện