"Coi như ngươi có chút lương tâm, còn nhớ đến ta." Tú Anh lập tức phi đến trước mặt Bộ Tranh, sau đó cướp lấy cái càn khôn trạc kia, để ở trong tay ngắm nghía, xem ra rất yêu thích.
Bộ Tranh cười cười, để mặc Tú Anh, bản thân hắn lấy nguyên liệu nấu ăn ra chế biến, từ lúc rời khỏi Linh Bảo tông đến nay, mỗi ngày hắn đều ăn bánh bao, bánh ngọt và một số thức ăn dễ mang theo, đặc biệt bánh bao, cơ hồ chiếm đến tám phần.
Đương nhiên, bánh bao của hắn không giống bình thường. Vỏ bánh bao làm bằng bột linh lương, nhân thì dùng thịt yêu thú băm nhuyễn, bánh bao là đồ ăn dễ mang theo nhất, hơn nữa chay mặn phối hợp, khẩu vị có thể thay đổi, quả thực chính là cực phẩm.
Chỉ bất quá, nếu ngày nào cũng ăn, tin tưởng cực phẩm cũng sẽ biến thành thứ phẩm, tuy rằng Bộ Tranh thích ăn bánh bao nhưng hắn cũng muốn thay đổi hương vị, chẳng qua là không có điều kiện.
Nếu di chuyển trên mặt đất, có thể nhóm lửa nấu nướng, nhưng trên huyền không thuyền, phòng bếp chính là trọng địa, ai không có phận sự là cấm vào, đồng thời cũng không thể nhóm lửa trong phòng, như vậy sẽ rất nguy hiểm, bản thân hắn cũng chỉ có thể nhẫn nại.
Bộ Tranh khi đó cũng đã suy nghĩ đến dùng trận khí nấu cơm, nhưng không có tài liệu luyện khí, cũng không có thời gian xây dựng trận pháp, hắn còn cần phải luyện đan mỗi ngày, có thể bớt chút thời gian chế tạo ngọc phù đã không tồi rồi. (Chuyển ngữ giả A Vi : Đoạn này ta hơi khó hiểu, luyện đan thì cũng phải dùng lửa luyện chứ nhỉ, thế mà đoạn trên nói cấm nhóm lửa trong phòng, lão tác giả rõ lẩm cẩm hoặc phương pháp luyện đan này không dùng lửa??)
"Cái vòng tay này nhất định rất đắt a." Sau một lúc lâu ngắm nghía cái vòng tay, Tú Anh nhỏ giọng hỏi.
"Không đắt, một chút cũng không đắt, rẻ là đằng khác." Bộ Tranh thuận miệng nói.
"Ngươi không cần gạt ta, loại càn khôn trạc này sao có thể rẻ được, ngươi không muốn ta cảm thấy gánh nặng đúng không?" Tú Anh nghiêng đầu, nhìn Bộ Tranh trong bếp.
Bộ Tranh lắc đầu, nói :"Thật sự rất rẻ mà, ta mua có mười lượng bạc."
"Cái gì? Mười lượng bạc, cái này xác thực rất rẻ, bất quá, không hiểu sao những lời này từ miệng ngươi nói ra, ta cảm thấy có chút kỳ quặc nhỉ?" Tú Anh nghi hoặc nhìn Bộ Tranh hỏi.
Cái giá tiền mười lượng bạc này, nàng hiện tại có thể cảm thấy thoải mái, nhưng trong ấn tượng của nàng, cái tên ngay cả một bỏ ra một đồng tiền còn thấy tiếc, tại sao nói ra con số mười lượng bạc lại dễ dàng như vậy.
Trong trí nhớ của Tú Anh, Bộ Tranh hẳn là nên nói như thế này - Cô có biết cái vòng này tốn của ta biết bao nhiêu tiền hay không, tròn mười lượng bạc đó, mười lượng đó!
Đúng vậy, đây mới hẳn là những lời của Bộ Tranh, không phải như bây giờ, nói chỉ tốn mười lượng bạc, còn nói rẻ nữa chứ.
"Cái gì mà kỳ quặc? A, ta hiểu rồi. Tú Anh à, cô có biết hiện tại mỗi tháng đã được phát bao nhiêu tiền hay không, còn có bao nhiêu tiền thưởng không?" Bộ Tranh hiểu ra ý tứ của Tú Anh, vừa cười vừa hỏi ngược Tú Anh.
" Không biết!" Tú Anh lắc đầu.
"Ta mỗi tháng được phát một trăm lượng bạc, chưa tính đến giá trị cống hiến cho môn phái. Thêm nữa, tiền thưởng của ta một năm là năm trăm lượng, Hắc đại ca quả là người tốt a." Bộ Tranh lúc này cảm thán nói.
Trước khi ly khai Linh Bảo tông, Hắc Hùng có triệu kiến Bộ Tranh một lần, giao tiền thưởng năm nay cho Bộ Tranh. Bởi vì biểu hiện của Bộ Tranh rất xuất sắc, cho nên Hắc Hùng trực tiếp thưởng cho Bộ Tranh năm trăm lượng, điều này khiến cho Bộ Tranh nước mắt lưng tròng, ta có tiền rồi, mặc dù chỉ là món tiền nhỏ.
Ở Thiết Mộc Đường này, năm trăm lượng chỉ tính là một món tiền nhỏ, mà tiền tháng của Bộ Tranh đều tiêu vào đồ ăn và tài liệu rồi...
Không phải Bộ Tranh hiện tại không cần tiền, mà bây giờ hắn đã có một giác ngộ, nếu muốn lời càng nhiều tiền thì số tiền bỏ ra phải càng nhiều.
Lúc những tài liệu kia biến thành trận khí hoặc đan dược thì đó đều là tiền a, so với số tiền bỏ ra để mua tài liệu ban đầu còn nhiều hơn.
"Nhiều như vậy ư, thế lực cấp hoàng quả nhiên không hổ là thế lực cấp hoàng, Thanh Vân kiếm phái cùng chúng ta không thể so sánh nổi, tiểu tử ngươi hiện tại xem như giàu to rồi." Tú Anh hơi hơi giật mình nói. Tuy rằng nàng đã biết sẽ rất nhiều, nhưng không nghĩ tới sẽ nhiều đến như vậy.
"Cô không biết đâu, dù tiền tháng nhiều nhưng giá mặt hàng ở đó cũng mắc lắm, ta tùy tiện ăn vài món bình dân đã tốn đến mấy lượng bạc, riết ta cũng quen luôn, mười lượng bạc chỉ là món tiền nhỏ."
"Điều này cũng khó trách, biến tên quỷ hẹp hòi nhà ngươi thành phá gia chi tử." Tú Anh cười nói.
"Không có bại gia à nha, mỗi một đồng bỏ ra ta đều tính toán kỹ lưỡng, tuyệt đối sẽ không tùy tiện lãng phí." Bộ Tranh lập tức phản bác nói.
"Phí lời, ta đương nhiên biết rõ, chẳng qua là lấy ví dụ mà thôi." Tú Anh trợn mắt liếc Bộ Tranh.
"Hắc hắc, thêm lửa kìa..." Bộ Tranh cười cười, bắt đầu đổ dầu xào rau, bảo Tú Anh tăng lửa.
"Biết rồi!" Tú Anh bỏ thêm củi đốt, kéo ống bễ, tức thì sức lửa cháy mạnh thêm.
Bép bép...
Âm thanh nổ lép bép quen thuộc khi đổ dầu xào đồ ăn, sau đó là tiếng nĩa keng keng chạm vào nồi, vào lúc này, Tú Anh đột nhiên cảm thấy được một sự yên bình, một loại cảm giác gia đình.
Giờ đây, nàng đang suy nghĩ, nếu cuộc sống luôn như thế này thì thật là tuyệt, cuộc sống bình đạm chưa chắc là một chuyện xấu, đây là ước muốn chung của các vũ giả, vào lúc này, nàng tự hỏi lại mình, theo đuổi võ đạo, rốt cuộc đã mất đi bao nhiêu thứ.
Bất kể như thế nào cũng tốt, nàng hy vọng thời gian có thể mãi ngừng lại ở thời khắc này.
Chỉ bất quá, thời gian không thể nào vì ước muốn của ai đó mà dừng lại...
Qua không bao lâu sau, bản thân nàng liền từ trong loại cảm giác này tỉnh lại, tiếp tục hỏi Bộ Tranh một vấn đề mà nàng đã muốn hỏi từ lúc đầu :"Vì sao chiếc vòng này chỉ có giá mười lượng bạc, do bị hư sao?"
"Ừ, thời điểm ta mua chiếc vòng này thì nó hư hỏng rồi, sao cô lại thông minh đến vậy a?" Bộ Tranh tựa hồ có chút kinh ngạc nhìn Tú Anh.
"Cái gì? Ngươi mua đồ hỏng cho ta?" Tú Anh đứng phắt lên.
"Đồ ta cho cô tự nhiên là dùng tốt." Bộ Tranh nói.
"Vậy sao ngươi mới nói bị hư?" Tú Anh bị Bộ Tranh làm cho hồ đồ rồi.
Bộ Tranh cười cười, nói :"Khi ta mua cái vòng này thì nó đã bị hư, nhưng cái ta đưa cô đã được sửa chữa, mất của ta đến mấy ngày, đồng thời còn phải quấy rầy Thượng Quan một đoạn thời gian mới sửa xong cái vòng này, cô có thể mở ra nhìn xem, như thế này này..."
Sau khi Bộ Tranh nói xong thì một tay hướng dẫn cho Tú Anh thủ pháp mở vòng, một tay tiếp tục xào thức ăn, rất nhanh từng khay thức ăn lần lượt bày đầy trên bàn ăn.
"Nguyên lai là như vậy, ngươi ở trong môn phái luyện khí, tìm được người chữa trị cũng đúng thôi." Tú Anh học thủ pháp Bộ Tranh dạy, biến càn khôn trạc này thành của nàng, mà đồng thời nàng cũng minh bạch vì sao lại rẻ như vậy, nguyên lai là được chữa trị sau đó.
Đối với chuyện chữa trị sau này, Tú Anh trái lại không để ý nhiều, chỉ cho rằng Bộ Tranh ở trong môn phái luyện khí, tìm được người chữa trị là rất bình thường, cho nên Bộ Tranh mới chiếm được tiện nghi.
Nếu như nàng cẩn thận phân tích thì sẽ thấy có một điểm bất hợp lý trong đó, ở môn phái luyện khí, những người khác hẳn cũng sẽ biết thứ đồ như càn khôn trạc có thể chữa trị, cũng như thu mua với giá thấp, cớ vì sao họ lại không làm như thế, người bán cũng không nâng giá tiền cao hơn?
Trên thực tế, chữa trị chiếc càn khôn trạc này quả thật không đơn giản, đệ tử bình thường trong Thiết Mộc Đường không làm được, mà đệ tử cao cấp thì lười động thủ, thời gian bỏ ra sửa chữa, cũng đủ cho bọn họ mua được một cái hoàn toàn mới. Cho dù càn khôn trạc này được chữa trị hoàn hảo, giá trị cũng sẽ không cao lắm, bởi vì tài liệu quyết định dung lượng, dù cho trận pháp tốt đến mấy, cũng chỉ có thể nâng hiệu quả của nó lên đến cực hạn mà thôi, không có khả năng đột phá.
Trên thực tế, cái vòng này sau khi được Bộ Tranh chữa trị, giá trị của nó chỉ khoảng hai trăm lượng, đích xác không cao, nhưng đối với Bộ Tranh mà nói, thời gian hắn bỏ ra cũng không phải rất nhiều, chính là tận dụng thời gian rảnh trong lúc luyện đan ngồi sửa chữa mà thôi.
Mà đây cũng là lần đầu tiên Bộ Tranh chữa trị một cái trận khí, tuy rằng còn thông qua sự hỗ trợ của Thượng Quan Tiểu Muội, nhưng chủ đạo vẫn là hắn, tin tưởng hiện tại nếu làm lại, hắn cũng không cần sự phụ trợ của Thượng Quan Tiểu Muội nữa, một mình hắn là có thể thoải mái hoàn thành.
Bất kể thế nào cũng tốt, cái vòng này đối với Tú Anh mà nói, giá trị vẫn là rất lớn, đối với người không có vật phẩm càn khôn như nàng, dù dung lượng cái vòng không lớn thì cũng đủ cho nàng dùng rôi. Quan trọng nhất là tạo hình xinh đẹp, điều này đối với nữ hài tử mà nói thì tương đối quan trọng.
Còn có một điều mà Tú Anh không chú ý đến. Khi Bộ Tranh nhắc đến Thượng Quan Tiểu Muội, theo thói quen gọi là Thượng Quan, khiến nàng tưởng rằng đó là một bằng hữu bình thường mà Bộ Tranh mới kết giao, hơn nữa còn cho rằng đó là một nam nhân, không nghĩ tới đó lại là một nữ hài tử, còn là một nữ hài tử rất đặc biệt.
Vào lúc này, Tú Anh còn muốn hỏi, Bộ Tranh rốt cuộc học được bao nhiêu bản lĩnh luyện khí rồi, có cái không thành phẩm nào có thể cho nàng xem không, mà vừa khéo lúc này, Bộ Tranh đã giành nói trước.
"Đúng rồi, tụ linh trận khí này cũng cho cô, đeo trên người, là có thể nhận được hiệu quả tụ linh, cái đó chắc cô biết." Bộ Tranh đưa tới một đồ trang sức nhỏ, cũng đã luồn qua một sợi dây, có thể đeo ở cổ.
Đồ trang sức này chính là một cái tụ linh trận khí, là do Bộ Tranh đặc biệt luyện chế dành cho Tú Anh, tặng cho nàng làm lễ vật, hơn nữa bây giờ thứ này đối với Bộ Tranh mà nói chỉ là dễ như trở bàn tay.
Mà cái tụ linh trận khí này rất tinh xảo, điều này cũng nói lên trình độ luyện khí hiện tại của Bộ Tranh, thứ luyện chế ra không những có hiệu quả mà còn trở nên ngày càng tinh xảo, không còn thô ráp như ngày trước.
Bất quá yêu khí trên người Vượng Tài hắn không có ý đi tinh luyện, phối trên một con thổ cẩu như thế là tương đối thích hợp, bằng không sẽ gây sự chú ý của người khác.
Hơn nữa, hiện tại coi như trọng luyện thì hiệu quả cũng giống như nhau, khác biệt chỉ là hình dáng mà thôi, đối với chuyện như vậy, Bộ Tranh chẳng muốn làm, cái tụ linh trận khí trên người hắn cũng giống như thế, ngoại trừ hơi thô ráp một chút nhưng có hiệu quả cùng cấp với cái của Tú Anh, không cần phải trọng luyện.
"Đây là thứ tốt nha, sau khi ngươi đi rồi, ta không có cái tụ linh trận nào để tu luyện, chỉ có thể trở về Thanh Linh Phong, hiện tại không cần nữa, à, sợi dây này cũng thật đặc biệt nha, có thể co dãn, không có tính đàn hồi a." Tú Anh vừa nói vừa đeo lên cái tụ linh trận khí này, tức thì phát hiện ra sự đặc biệt của sợi dây.
"Ừ, sợi dây này gọi là dây như ý, cô có thể rút nó nhỏ nó bằng cổ tay, cũng có thể kéo thẳng nó dài bằng cái eo thùng nước của cô, bản thân nó không có tính đàn hồi nhưng sẽ chậm rãi điều chỉnh kích cỡ, để vừa vặn với cổ của cô, giống như cái của ta này." Bộ Tranh kéo cổ áo mình ra, một sợi dây giống hệt đeo vừa khít quanh cổ hắn.
" Nguyên lai là như vậy a, à đúng rồi, người vừa nói ai có cái eo thùng nước đó?" Sắc mặt Tú Anh có chút âm trầm.
"Cô đó." Bộ Tranh hoàn toàn không sợ chết nói.
"Ngươi muốn chết đúng không!" Tú Anh nhảy dựng lên, cầm que củi nhỏ trong tay, trực tiếp xuất ra một chiêu Thanh Vân kiếm pháp.
" Đừng làm rộn, ta còn phải xào thức ăn." Bộ Tranh dùng một bàn tay nhẹ nhàng kẹp lấy thanh củi nhỏ kia, sau đó hơi đẩy về phía trước, lập tức Tú Anh liền bị đẩy về phía sau.
"..." Tú Anh ngẩn ngơ, kiếm pháp vừa rồi của nàng tuy rằng không dốc toàn lực, nhưng cũng không tính quá yếu, nàng biết Bộ Tranh có thể hóa giải, nhưng không nghĩ tới lại hóa giải nhẹ nhàng như vậy.
Bình luận
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1