"Song sinh nhất định phải giống nhau sao? Với lại, gọi ta là Phương thiếu gia thì ta nhất định là họ Phương hử, ta họ Lục, Lục Tiểu Phương." Phương thiếu gia, cũng chính là Lục Tiểu Phương nói.
"..." Bộ Tranh ngẫm nghĩ một hồi thì cảm thấy đúng thật là vậy, người ta cũng không nhận mình họ Phương a.
"Ừ, chúng ta là song sinh, may mắn bộ dạng không giống nhau, bằng không ta chẳng dám ra đường gặp ai rồi, tuy rằng rất không muốn thừa nhận nhưng hắn đích thực là đệ đệ của ta." Lục Tiểu Dạ nói.
"Tiểu Dạ, ngươi đừng nhầm lẫn, ngươi mới là muội muội, ta là ca ca." Lục Tiểu Phương nói,.
"Ngươi mới nhầm ấy, ta là tỷ tỷ, ngươi mới là đệ đệ." Lục Tiểu Dạ lập tức vặn lại.
"??" Bộ Tranh có chút mơ hồ rồi.
"Có phải rất nghi hoặc đúng không, cái vấn đề này hai người huynh muội hay tỷ đệ đã tranh cãi miết rồi, điều này cũng trách thúc thúc ta vô trách nhiệm, không nhớ rõ là ai ra trước, có thể là ca ca ra trước mà cũng có thể là tỷ tỷ ra trước..." Một công tử thiếu niên bên cạnh giải thích cho Bộ Tranh.
"Còn chưa thỉnh giáo." Bộ Tranh hỏi.
"Ta tên là Lục Tiểu Du, tộc đệ của bọn họ, ta khẳng định nhỏ hơn bọn họ." Lục Tiểu Du chắp tay nói.
"Thế mẫu thân của bọn họ thì sao?" Bộ Tranh hỏi, phụ thân không biết thì mẫu thân phải biết chứ nhỉ?
"Nghe nói lúc ấy đau quá ngất đi, nào biết trời trăng gì nữa, bọn họ cũng không phải được sinh ra ở nhà cho nên cũng không ai biết được hết, cái vấn đề này bọn họ đã tranh cãi được chừng hai mươi năm rồi, để ta dẫn ngươi đi xem một số thành phẩm, chờ bọn họ cãi nhau xong phỏng chừng cũng không xê xích gì nhiều." Lục Tiểu Du nói.
"Cúng được, làm phiền Lục thiếu." Bộ Tranh tự nhiên đồng ý, hắn sẽ không chờ Lục Tiểu Dạ, dù sao ai dẫn cũng giống nhau.
"Bộ thiếu khách khí, xin mời theo ta." Lục Tiểu Du dẫn Bộ Tranh vào một phòng triển lãm, khắp nới đều là giá vũ khí, bày đầy vũ khí trên đó.
Có thể nói những binh khí này khiến cho Bộ Tranh được mở rộng tầm mắt, tuy rằng trước kia hắn cũng từng nhìn thấy qua không ít binh khí, đồng thời có thể căn cứ đặc tính trên binh khí để tạo ra trận binh tốt nhất, nhưng vấn đề ở chỗ hắn chẳng biết ất giáp gì về đúc kiếm thuật cả.
Những binh khí này chính là đại biểu cho đúc kiếm thuật của nơi này, trình độ đúc kiếm thuật cao nhất của Linh Đô, với lại trình độ này cũng thuộc hàng nhất lưu ở Thần Kiếm vương triều, mà Thần Kiếm vương triều lại là thế lực cấp huyền thất phẩm, bởi vậy đây cũng đại biểu cho trình độ đúc kiếm thuật của cấp huyền trung tầng.
Các binh khí này đều có các ưu điểm cũng như khuyết điểm riêng, tuy nhiên những khuyết điểm thì không quá rõ ràng, chỉ những nhân tài có trình độ cao hơn mới có thể nhìn ra được, Bộ Tranh chỉ dùng ánh mắt của một luyện khí sư để quan sát, với lại trình độ luyện khí của hắn vốn đã cao hơn nơi này rất nhiều, tự nhiên có thể nhìn ra khuyết điểm.
Đương nhiên, nếu như dùng ánh mắt của một đúc kiếm sư để quan sát thì Bộ Tranh sẽ không thể nhìn ra vấn đề gì quá lớn, nhưng dù sao hắn còn là một luyện khí sư, cho nên khi nhìn thấy các khuyết điểm thì vẫn tương đối thất vọng.
Nhưng rất nhanh, hắn lại nghĩ sang một vấn đề khác, đó là nếu như muốn những khuyết điểm này biến mất thì những binh khí này nên chế tạo như thế nào. Đại khái chính là chú ý đến lỗi mà người khác đã phạm qua rồi giúp cho mình sau này bớt hoặc không phạm phải những lỗi này nữa.
Cuối cùng, sau khi xem xong toàn bộ binh khí trong phòng, hắn cũng không có gì đặc biệt thoải mãn, cũng không phải nói bên trong không có tinh phẩm, chẳng qua là không thích hợp với hắn, hiện tại hắn chỉ dùng kiếm mà thôi, trong số các binh khí mà tương đối khá chút thì lại không có kiếm
Nếu như lấy một thanh kiếm yếu hơn để dùng thì hắn cảm thấy không bằng tự tay mình thiết kế một thanh rồi đi thỉnh giáo bọn họ cách chế tạo thế nào là được.
"Xem ra Bộ thiếu không quá hài lòng, nếu vậy thì để ta dẫn ngươi đi xem trân phẩm của chúng ta, bình thường chỉ có khách quý mới được xem." Lục Tiểu Du cười cười, hắn cũng không cảm thấy khó chịu, ngược lại thấy vô cùng bình thường, đây đơn giản chỉ là màn dạo đầu thôi.
Mà lúc mới bắt đầu tự nhiên không thể dẫn Bộ Tranh đến nơi tốt nhất, phải là từ thấp lên cao, như thế mới có thể tạo ra được một sự so sánh, thường thường đại đa số người mua đều có xu hướng như vậy, bắt gặp một đồ vật tốt hơn nhiều đồ vật trước đó sẽ liền lập tức mua ngay.
Có đôi khi so sánh rất cần thiết, nếu như không có so sánh, người ta sao biết được tốt xấu của một đồ vật chứ, lấy ví dụ như khi nhìn lá cây trước sau đó nhìn đến hoa tươi thì ta sẽ cảm thấy hoa tươi xinh đẹp đến kỳ diệu.
Đây là một loại thủ đoạn buôn bán, người biết vận dụng thủ đoạn này phải nói là một cao thủ, lão bản của đúc kiếm phường này quả nhiên không tầm thường, chẳng qua vẫn phải nằm trong cái bóng của Lục gia.
Cúng đúng thôi, Lục gia vốn là chiêu bài đúc kiếm phường lớn nhất ở Linh Đô này, dựa vào cái chiêu bài to tổ bố này, làm ăn buôn bán thịnh vượng là điều tự nhiên.
Ai ngờ được, có đôi khi ngoài chiêu bài vang dội ra còn cần sử dụng một vài thủ đoạn buôn bán, bằng không cũng không thể hoàn toàn phát huy ra tác dụng của chiêu bài này.
Lấy ví dụ như cái đúc kiếm phường này, tuy rằng trước kia bọn họ tiêu thụ rất tốt, nhưng so sánh với hiện tại thì kém hơn nhiều, thậm chí có lúc còn kém hơn gấp đôi.
Mà người làm cho đúc kiếm phường này phát sinh biến hóa to lớn như vậy chính là phụ thân của Lục Tiểu Dạ, Lục Đức Thanh, thiên phú võ học của Lục Đức Thanh không quá nổi trội, thiên phú đúc kiếm cũng tàng tàng, thế nhưng hắn lại có thiên phú quản lý và buôn bán, là một trong những nhân vật đầu lĩnh của Lục gia, chính vì thế mà thân phận của Lục Tiểu Dạ trở nên rất đặc thù, không ai dám nói gì nàng.
Hơn nữa, bản thân Lục Tiểu Dạ cũng có được thiên phú đúc kiếm cường đại, tuy rằng chỉ về mặt lý thuyết, nhưng thân là người của Lục gia thì chỉ cần kiến thức lý luận là đủ rồi, cũng không nhất định nàng phải tự mình đúc tạo, còn có Lục Tiểu Phương, hắn được xem như một thiên tài võ học.
Bởi vậy, có thể nói là một nhà tam kiệt!
Nếu như Lục Tiểu Dạ có thể sửa được tật xấu thì càng tốt hơn, chẳng qua hiện tại mọi người cảm thấy nàng còn nhỏ cho nên chưa gây áp lực bắt nàng thay đổi.
"Đây chính là phòng tinh phẩm của chúng ta, phàm là binh khí do chúng ta đúc tạo cũng như có thể bán được giá cao đều được đặt ở trong này.
Lục Tiểu Du dẫn Bộ Tranh vào một căn phòng lớn, so với phòng vừa rồi còn lớn hơn rất nhiều, bất quá số binh khí bày trong phòng không nhiều như phòng vừa rồi, chỉ bằng khoảng một phần tư mà thôi.
Trong phòng trước đó thì trên mỗi kệ vũ khí có đến mấy thanh binh khí, mà ở đây thì mỗi giá chỉ có một thanh, chính vì muốn làm nổi bật lên sự độc nhất vô nhị của vũ khí này.
"Ừm, vũ khí chỗ này tốt hơn rất nhiều..." Sau khi Bộ Tranh quan sát một hồi liền nhận ra vũ khí ở nơi này tốt hơn rất nhiều, bất quá, nhìn trình độ và thủ pháp đúc tạo thì tựa hồ rất giống nhau.
Vũ khí ở chỗ này sở dĩ trở thành tinh phẩm là bởi vì chúng không hoặc rất ít mắc phải các sai lầm mà Bộ Tranh tìm ra trên các vũ khí trong phòng lúc trước, ắt hẳn chúng đều do một nhóm người chế tạo.
Giống như Bộ Tranh luyện chế đan dược vậy, có tốt, có hư, thậm chí có rất nhiều phế đan, tự nhiên phẩm chất sẽ không giống nhau, giá cũng sẽ bất đồng theo.
Bởi thế, binh khí trong này cũng không tạo quá nhiều sự ngạc nhiên cho Bộ Tranh nhưng cũng không ảnh hưởng đến tâm tình thưởng thức của hắn, mà tiếp theo nên chọn trận binh nào thì việc này quả có chút khó khăn với Bộ Tranh, hắn không muốn chọn một cách qua loa, dù sao hiện tại cũng không cần gấp.
"Bộ thiếu xem qua rồi có thấy thỏa mãn hay không?" Lục Tiểu Du hỏi.
"Không!" Bộ Tranh lắc đầu nói.
"..." Lục Tiểu Du nhìn Bộ Tranh, có chút chần chờ hỏi :"Chẳng lẽ nhiều binh khí như vậy mà không có đến một thanh lọt vào pháp nhãn của Bộ thiêu sao?"
Mới rồi Lục Tiểu Du để ý thấy khi Bộ Tranh nhìn thấy những vũ khí này thì hai mắt sáng cả lên, đồng thời còn cẩn thận quan sát, vốn tưởng rằng hắn sẽ chọn một thanh trong đó, kết quả là vẫn chưa nhìn trúng cái gì.
"Ta vẫn muốn tự mình thiết kế một thanh binh khí, như vậy mới thích hợp cho ta sử dụng, mặc dù những binh khí này không tệ nhưng không phù hợp với ta." Bộ Tranh lắc đầu nói, "Xin lỗi, đã làm phiền ngươi phí thời gian dẫn ta đi rồi."
"Không sao cả, thật sự Bộ thiếu không cần sao? Giá cả không thành vấn đề, cho dù là tặng cho ngươi cũng không sao cả." Lục Tiểu Du lên tiếng.
"Tặng ta cũng không thành vấn đề ư? Vì sao?" Bộ Tranh tò mò hỏi, các ngươi mở cửa buôn bán, sao có thể tặng không đồ cho khách hàng, nếu như lễ vật nhỏ thì trái lại không có vấn đề gì.
"Chỉ bằng việc ngươi là sư đệ của Tần Sương là đủ rồi." Lục Tiểu Du nói, giao hảo với Tần Sương cũng như tỏ ý hữu nghị với Tần gia, những điều này có thể tính là một loại lý do.
"Không cần, mẹ ta dặn không được chiếm tiện nghi của người khác, ngươi muốn tặng lễ vật cho Tần sư tỷ thì trực tiếp đưa cho nàng, không cần tặng cho ta. Thật ra đây cũng phải là vấn đề về tiền mà là vấn đề thích hợp hay không, những binh khí kia không phù hợp với ta cho nên ta nghĩ vẫn nên nhờ các ngươi đúc tạo cho ta một thanh vũ khí là được rồi." Bộ Tranh lắc đầu, cực tuyệt hảo ý của Lục Tiểu Du.
"Vậy thì tùy ngươi, nếu ngươi muốn nhờ chúng ta chế tạo binh khí thì chúng ta sẽ giảm giá cho ngươi." Lục Tiểu Du nói.
"Cám ơn." Bộ Tranh cám ơn trước, không quản sau này dùng được hay không thì cũng phải nên cảm tạ ý tốt của người ta.
"Không có gì, giờ chúng ta đi xuống gặp đám Tiểu Dạ thôi." Lục Tiểu Du nói.
"Đợi một chút!"
Lúc hai người muốn rời đi thì đột nhiên nghe thấy tiếng người vang lên bên trong, điều này khiến Bộ Tranh cảm thấy có chút kỳ quái, nơi này trừ hai người mình ra, còn có người thứ ba sao?
"Đức Thanh thúc, ngài có gì phân phó?" Tựa hồ Lục Tiểu Du cũng không cảm thấy kỳ quái, quay về một hướng nói.
"Ngươi dẫn thiếu niên này tới chỗ ta một chuyến." Thanh âm kia lại vang lên.
"Dạ!" Lục Tiểu Du ứng tiếng, sau đó kêu Bộ Tranh đi theo mình.
"Lục thiếu, ai muốn gặp ta vậy?" Bộ Tranh đi theo hỏi, đối với thanh âm xuất hiện trong phòng tinh phẩm kia thì hắn cũng không kỳ quái, đây hẳn là dùng trận khí giám thị phòng tinh phẩm truyền lời đến.
Điều Bộ Tranh kỳ quái chính là ai gọi mình tới, rốt cuộc lại có chuyện gì.
"Là Đức Thanh thúc, chính là phụ thân của hai người Tiểu Dạ, bình thường ông ấy rất ít xuất hiện ở nơi này, không ngờ lại xuất hiện vào lúc này." Lục Tiểu Du hồi đáp.
Phụ thân của Tiểu Dạ? Vì sao lại kiếm mình, ngôn hành cử chỉ của mình ở trong phòng tinh phẩm cũng rất bình thường a, gọi mình đến là có ý gì.
Điều này, Bộ Tranh chỉ có đi đến đó mới biết được...
Bình luận
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1