"Vâng, mọi người cứ đi đi." Bộ Tranh trả lời. Thực ra gã đâu có muốn chui xuống cái địa cung này. Gã có ý định mấy ngày tới sẽ tìm quanh đây xem có kiếm được loại dược liệu kia hay không. Gã đã chuẩn bị tinh thần đón nhận thất bại, bởi dù sao nó cũng chỉ là một tài liệu chế đan trong tưởng tượng, không ai dám khẳng định là nó có tồn tại hay không.
Nếu như không có, đành phải đi chế đan dược khác. Những dược liệu thu thập được ở trong này đã khiến gã có ý tưởng chế một vài loại đan dược mới.
"Bộ Tranh, ta sẽ luôn nhớ ngươi." Triệu Chí Ngân nhìn chăm chăm Bộ Tranh, lưu luyến không rời.
"Ta cũng vậy!" Tề Điền cũng nhìn Bộ Tranh không rời mắt.
"Các huynh đừng có nhìn đệ như vậy, không hiểu sao đệ cứ có cảm giác buồn nôn." Bộ Tranh thiếu chút nữa là tắt tiếng, "Đúng rồi, hiện giờ đệ có hai viên đan dược rất thú vị, hai người có muốn lấy hay không, biết đâu lại có lúc dùng đến."
"Muốn, muốn, đương nhiên đã muốn, đưa cả cho ta đi." Triệu Chí Ngân lập tức nói ngay.
"Tại sao lại phải đưa hết cho ngươi, ta cũng có phần chứ."
"Tặng cho mỗi người một người một viên, cẩn thận một chút, đừng vân vê, cũng đừng mạnh tay quăng quật." Bộ Tranh dặn dò xong lập tức lấy ra hai viên đan dược. Hai viên đan dược đó chỉ xấp xỉ bằng cái lòng đỏ của trứng gà, nhưng bên trong lại rỗng.
"Đây là cái gì?" Triệu Chí Ngân hỏi.
"Thiên Lôi đan." Bộ Tranh trả lời.
"A. . ." Hai người Triệu Chí Ngân lập tức ngớ người ra một chút, sau đó nhẹ nhàng đỡ lấy viên Thiên Lôi đan.
"Thiên Lôi đan? Chẳng phải là. . . Tiểu sư đệ, ngay cả loại đan dược này ngươi cũng chế ra được cơ à." Thu Nguyệt đột nhiên nhớ tới một loại đan dược có công dụng đặc thù. Phương pháp và tài liệu dùng để chế ra loại đan dược này rất đơn giản và dễ kiếm, nhưng quá trình chế ra lại rất nguy hiểm, bất cứ lúc nào cũng có thể phát nổ, cho nên tỷ lệ thành công cũng rất thấp.
Bời vậy, rất hiếm người chế loại Thiên Lôi đan này, nhưng điều đó không có nghĩa là chúng hiếm có. Bởi vì Thiên Lôi đan có một công dụng đặc thù, người có nhu cầu mua không ít. Mà nếu như đã có cầu thì đương nhiên là sẽ có cung.
Tuy nhiên, bởi vì tỷ lệ thành công rất thấp, hơn nữa còn đi liền với nguy hiểm, cho nên giá cả của Thiên Lôi đan không thể nào thấp được.
"Đệ đã từng chế vài lần, đáng tiếc là tài liệu tương đối ít cho nên không chế được nhiều lắm." Bộ Tranh gật đầu. Đối với những người khác, có lẽ tài liệu là vấn đề rất đơn giản. Nhưng Bộ Tranh thì cái gì cũng phải dựa vào chính mình, cho nên rất khó tìm kiếm được tài liệu cần thiết. Hơn nữa, loại vật phẩm này có nhiều hơn nữa cũng không có tác dụng quá lớn, chỉ cần chuẩn bị sẵn mấy viên là đã đủ rồi.
"Vậy thì chúng ta đi thôi. Hai người các ngươi đúng là đã được voi còn đòi tiên, có biết thế nào là đủ không?" Thu Nguyệt nói xong xách lỗ tai Tề Điền kéo đi.
Nàng ta không hy vọng là sẽ có thêm viên Thiên Lôi đan nào nữa. Thứ nhất là vì nó tương đối giá trị, Bộ Tranh đã tặng cho hai viên rồi, nàng ta không thể nào mặt dày mày dạn hỏi xin thêm. Thứ hai, nó là vật phẩm tương đối sẵn có, chỉ cần có tiền là có thể mua được.
"Đi may mắn nhé. . ." Bộ Tranh vẫy tay, dõi mắt theo tiễn mọi người lên đường. Gã cũng chuẩn bị đi quanh đây một lượt. Tuy rằng vùng lân cận có khả năng sẽ có yêu thú hoạt động. Nhưng nếu không đi quá xa, chắc có lẽ sẽ không có vấn đề gì.
Ngoại trừ quần thể công trình này, xung quanh đây không có một công trình nào còn nguyên vẹn, ngoài cùng là những ngọn núi dựng đứng. Hơn nữa, mặc dù cái cung điện này được gọi là địa cung, nhưng phải gọi là sơn cung mới đúng bởi vì nó nằm lọt thỏm trong lòng núi.
Tòa địa cung này chắc hẳn là đã bị lún sụt vào trong lòng núi, mà không phải cố tình được xây dựng như vậy. Một phần đỉnh của nó vẫn còn trồi lên trên sườn núi đã minh chứng cho điều này. Lúc ban đầu, có lẽ nó chỉ bị che lấp bởi bùn cát, nhưng đằng đẵng trải qua bao nhiêu năm tháng, bùn cát cũng đã biến thành một phần của ngọn núi.
Qua đó đã chứng tỏ nó đã tồn tại từ rất lâu rồi, hơn nữa cũng là một khu vực bị chôn vùi có diện tích lớn nhất của di tích cổ. Những khu vực khác đều không rộng lớn đến như vậy.
Sau khi tìm kiếm xung quanh một vòng, đúng vào lúc Bộ Tranh chuẩn bị quay về thì ở trên sườn núi trên mặt địa cung chợt lóe lên một tia sáng màu lam. Đó là một tia sáng mặt trời chiếu vào một vật thể náo đó, vừa đúng lúc này khúc xạ lên người Bộ Tranh.
Đây có lẽ là một sự trùng hợp, mà cũng có lẽ là manh mối mà ông trời đã ban cho gã.
Vật thể màu lam này không phải là dược liệu kia đấy chứ? Ở trong này rất hiếm thấy vật thể có màu lam, còn chần chờ gì nữa mà không chạy đến đó tìm hiểu?
Bộ Tranh có phần lưỡng lự, bởi vì nơi đó chắc hẳn tiềm ẩn nguy hiểm.
"Nếu như trong địa cung đã có yêu thú, vậy chắc là phía trên sẽ không có a." Bộ Tranh đứng nhìn ánh hào quang màu lam, trong lòng tự trấn an bản thân, viện ra lý do khiến mình đi tới chỗ đó.
"Cho dù gặp phải yêu thú, ta vẫn có thể bỏ chạy a. . ." Bộ Tranh lại viện ra một lý do khác.
"Từ chỗ này tới bên đó không xa lắm, khoảng cách ngắn như thế này, ta nghĩ mình có thể làm được." Bộ Tranh dùng mắt ước lượng khoảng cách từ chỗ phát ra ánh sáng màu lam tới địa điểm an toàn, đó cũng là một lý do.
"Chỗ đó chắc hẳn là nằm trên đỉnh núi. Trên đỉnh núi tầm mắt rất thoáng, nếu có yêu thú sẽ bị phát hiện ra được ngay."
". . ."
Sau khi viện ra đủ mọi lý do, Bộ Tranh quyết định mạo hiểm một lần. Trên thực tế, lý do quan trọng nhất là chính bản thân gã muốn đi, những lý do khác chẳng qua chỉ nhằm mục đích tạo động lực cho chính mình. Động lực càng nhiều, "Lá gan" gã càng lớn.
Vì vậy, Bộ Tranh bắt đầu chạy như điên lên trên dốc núi. Trên đường leo lên, không ngờ gã lại lướt thẳng qua những chỗ có thể ẩn náu thân mình. Sau một thời gian sợ bóng sợ gió mà không gặp phải nguy hiểm gì, gã đã đạt được mục đích, tìm ra được chỗ đã phát ra ánh sáng màu lam.
"Chính là cái này, hóa ra là một loại hổ phách." Bộ Tranh nhặt một vật thể màu lam lên. Thông qua màu sắc để phán định, nó chính xác là vật phẩm gã đang muốn tìm kiếm. Sau đó, gã còn nểm thử một lần để xác định dược tính có đúng như vậy không.
Lúc trước, chỉ có những mảnh vụn dính lên thân thể người khác, cho nên đương nhiên không thể nhận ra bản thể của nó là một loại hổ phách. Bởi vì hình thành trong hoàn cảnh khác nhau, cho nên mỗi loại hổ phách có hàm lượng vật chất không đồng nhất. Thêm vào đó, chúng có thể hấp thu Linh khí, khiến cho công dụng trở nên khác hẳn nhau.
Loại hổ phách màu lam mà Bộ Tranh đang cầm trên tay là một loại đặc biệt có một không hai, dù có muốn cũng không thể tìm thấy ở chỗ khác. Nhưng hiện giờ ở đây lại có, điều đó đã chứng tỏ xung quanh đây có lẽ còn có loại hổ phách tương tự. Tuy nhiên, do hiện nay nhu cầu không lớn lắm, cho nên gã chỉ thu nhặt những miếng hổ phách mà mình nhìn thấy, không có ý định tìm kiếm kỹ càng.
Tại sau khi thu nhặt xong, gã leo lên một cái cây trên đỉnh núi để quan sát khắp bốn phía, xem nơi nào còn phản chiếu ra ánh sáng màu lam không. Đương nhiên, gã còn có mục đích nữa là tìm kiếm xem quanh đây có yêu thú hay không, nhưng trong tầm mắt của gã không có bất cứ một con nào.
Trên đỉnh núi này, tầm nhìn dù sao cũng rất rộng, ít nhất là lúc này Bộ Tranh không cần phải bận tâm tới vấn đề yêu thú.
Sau khi tiếp tục quan sát, mặc dù Bộ Tranh không phát hiện ra loại hổ phách đó nữa, nhưng lại phát hiện quả núi dưới chân mình hóa ra lại là hình cầu, đương nhiên khá là khác thường.
Hình dạng như thế này khiến cho Bộ Tranh thấy nó rất giống công sự. Nhưng công sự chắc chắn không thể lớn tới thế này. Đây là một công trình khổng lồ mô phỏng theo công sự, có lẽ là một công trình phòng ngự, một cứ điểm xưa kia của Nam Quỳ phái.
Trên thực tế, suy nghĩ của Bộ Tranh cũng không sai lệch nhiều lắm. Xưa kia, công trình này đích xác là công sự, nhưng không phải là cứ điểm phòng ngự, mà là khu nhà ở tập thể của toàn bộ tất cả đệ tử Nam Quỳ phái. Công trình được xây dựng rập khuôn theo kiến trúc của một cái tổ ong.
Bình luận
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1