"Nếu muốn xem, ngươi cứ ở lại mà xem, nhưng không được quấy rầy người khác, cũng không thể chạm tới bất cứ vật gì trong này." Hắc Hùng đương nhiên đã nhìn thấy Bộ Tranh. Ngay từ lúc Bộ Tranh bắt đầu bám theo mình thì hắn đã biết rồi. Đến lúc này, khi nhìn thấy biểu hiện đó của Bộ Tranh, hắn cũng không lấy làm ngạc nhiên.
Lần đầu tiên nhìn thấy có nhiều trận pháp như vậy, rất nhiều người sẽ giật mình. Người nghiên cứu trận pháp sẽ trở nên si mê, còn người không biết gì thì sẽ ngây người trước trước cảnh tượng đẹp mắt đó.
Không thể không nói, lúc toàn bộ trận pháp sáng lên đích xác là rất đẹp mắt, hoàn toàn có thể sánh ngang với cảnh tượng pháp hoa nở rộ trên bầu trời.
"Vâng, đệ biết rồi." Bộ Tranh gật đầu, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào trận pháp trước mặt. Đồng thời, gã lập tức liên tưởng tới một trận đồ trong quyển bí kíp trận pháp, dường như nó có vài nét tương đồng với trận pháp này. Nhưng trận đồ đó phức tạp hơn nhiều, số lượng trận pháp bên trong cũng nhiều hơn rất nhiều.
Có một số chỗ, lúc trước Bộ Tranh vẫn còn mù mờ, nhưng đến giờ thì đã hiểu ra. Trận đồ đó nhiều khả năng chính là một bản thiết kế cái khung trận pháp của Huyền Không Thuyền. Gã tin chắc, cách thiết kế này chắc hẳn không chỉ có một loại. Bởi vì mục đích sử dụng khác nhau, cách sắp đặt trận pháp cũng sẽ khác nhau tương ứng.
Bộ Tranh có một cảm giác, nếu như mình dựa theo bản trận đồ này để chế tạo Huyền Không Thuyền, có lẽ tốc độ của nó sẽ nhanh hơn loại hiện thời rất nhiều, hơn nữa, lực nâng cũng sẽ lớn hơn khá nhiều.
Lực nâng tăng lên, cũng có nghĩa là tải trọng tăng lên. Đây là tiêu chí quan trọng nhất của Huyền Không Thuyền.
Tuy nhiên, đó chỉ hoàn toàn là cảm giác của riêng mình, Bộ Tranh không dám chắc có phải là sự thật hay không. Bộ Tranh có lẽ không thể nào chế tạo được Huyền Không Thuyền, bởi vì gã không có đủ tài lực vật lực để làm việc đó.
Tốt nhất vẫn cứ là thành thật yên phận làm những gì mình cần làm, học một vài cách thức luyện khí, chế tác một vài trận khí nho nhỏ bán kiếm tiền.
Cả ngày hôm nay, Bộ Tranh đều ở lỳ trong phòng lái, đói bụng thì gặm lương khô mình mang theo sẵn. Suốt một ngày, gã hoàn toàn đắm chìm trong sự huyền diệu của trận pháp ở nơi đây, hoàn toàn không rời khỏi vị trí một bước.
Tình trạng này giống như đã lĩnh ngộ ra một vài điều gì đó. Nếu như ai chú ý tới gã, có lẽ người đó sẽ kinh ngạc. Nhưng gã đứng lỳ ở đó cả ngày, cùng lắm cũng chỉ được người ta liếc mắt qua đôi ba lần, chẳng một ai thèm quan tâm.
Chẳng cần biết người khác đánh giá mình ra sao, trong tâm trí Bộ Tranh đã hiện lên một vài trận pháp, thậm chí còn xuất hiện một vài loại tổ hợp trận pháp. Kế đó, tâm trí gã tự động mô phỏng ra hiệu quả của các loại tổ hợp trận pháp đó. Sau khi bị gã loại bỏ mấy loại thì chỉ còn lại một tổ hợp duy nhất.
Tuy nhiên, Bộ Tranh không có ý định vẽ cái tổ hợp duy nhất đó ra cho người khác xem. Nếu không, tổ hợp trận pháp đó nhất định sẽ tạo ra một cơn chấn động vang dội, sẽ khiến Lý Trí phải thét lên thiên tài, sau đó cưỡng ép thu Bộ Tranh làm đồ đệ. Tương lai, đãi ngộ trong môn phái của Bộ Tranh sẽ cao vọt, và rồi gã sẽ trở thành người có tiền đồ sáng lạn nhất Thiết Mộc Đường.
Bởi vì tổ hợp trận pháp duy nhất đó, cũng chính là bản cải tiến cái khung trận pháp, sẽ đẩy cao tính năng của Huyền Không Thuyền lên vài lần. Kết quả đó đương nhiên sẽ làm cho người khác phải kinh ngạc.
Đáng tiếc, hiện giờ không thể nào thử nghiệm cải tiến đó được, bởi Bộ Tranh không có tài liệu liên quan. Cho nên, trừ phi chế tạo Huyền Không Thuyền cho chính mình, nếu không gã sẽ không bao giờ sử dụng đến tổ hợp đó.
Bộ Tranh không quá coi trọng một bản tổ hợp trận pháp như thế, bởi vì đó chỉ là lý thuyết mà hiện giờ gã không có khả năng biến thành hiện thực. Không có khả năng biến thành hiện thực cũng có nghĩa là không làm được, không làm được lại chẳng khác nào là vô dụng, chẳng khác nào không thể biến nó thành tiền.
Vì vậy, Bộ Tranh lập tức đi nghỉ ngơi, đắm chìm vào tu luyện. . .
Mười ngày sau, Bộ Tranh cảm nhận được sự hiện hữu của một luồng Linh khí. Nồng độ của luồng Linh khí này đậm đặc hơn rất nhiều so với của Thanh Vân Kiếm Phái, cho dù Bộ Tranh có kích hoạt Tụ Linh Trận của mình thì nồng độ cũng chỉ đến mức đó là cùng.
Nếu tu luyện ở nơi này, Bộ Tranh cảm thấy kể cả một người có tố chất bình thường như mình cũng có thể nhanh chóng bước vào cảnh giới Nhị Mạch. Chẳng lẽ là đã đi vào địa bàn của Linh Bảo Tông?
"Ừm, nơi đây nằm trong địa phận của Linh Bảo Tông. Tuy nhiên, vẫn còn chưa tới địa bàn của Thiết Mộc Đường chúng ta, đại khái còn cách một ngày đường nữa." Hắc Hùng giải đáp nghi vấn của Bộ Tranh.
Vào lúc này, Bộ Tranh đã leo lên trên boong tàu. Đứng ở chỗ này đưa mắt nhìn xuống mặt đất ở phía dưới, gã tự nhiên sinh ra một cảm giác bay bổng khi nhìn thấy vạn vật dưới chân mình.
"Còn cách một một ngày đường? Chiếc Huyền Không Thuyền này của chúng ta một ngày có thể bay được ba nghìn dặm, chẳng phải là phải đi ba nghìn dặm nữa mới đến Thiết Mộc Đường hay sao. Linh Bảo Tông của chúng ta thực ra rộng lớn đến mức nào?" Bộ Tranh nêu ra một thắc mắc.
Tại trong mấy ngày vừa qua, Bộ Tranh đã nắm rõ tốc độc của chiếc Huyền Không Thuyền này. Đương nhiên, hiện thời không phải là tốc độ nhanh nhất, bởi bình thường người ta sẽ không bao giờ đẩy tốc độ của Huyền Không Thuyền lên cao nhất.
"Linh Bảo Tông xấp xỉ bằng một nửa Thất Tinh Quốc. Lãnh địa rộng hơn nữa cũng chẳng có tác dụng gì! Đối với thế lực từ cấp Hoàng trở lên, điều đáng quan tâm nhất là mức độ lớn nhỏ, là phạm vi khuếch tán của Linh Mạch; Ngoài Linh Mạch ra thì chủ yếu là lực lượng nhân tài kế cận. Những nhân tố khác đều không giúp ích được gì." Hắc Hùng nói.
"Vậy đồ ăn thì sao?" Bộ Tranh hỏi. Thuế má của Thất Tinh Quốc luôn độc thu bằng lương thực, bởi người ta còn phải nuôi quân của mình, võ giả cũng thế.
"Đồ ăn? Những loại lương thực được trồng trọt bên ngoài phạm vi Linh Mạch, chúng ta sẽ không bao giờ ăn, bởi chúng hoàn toàn không có Linh khí. Điều này, về sau ngươi sẽ rõ." Hắc Hùng nói.
Võ giả của thế lực từ cấp Hoàng trở lên sẽ chỉ ăn Linh Lương và thịt yêu thú, dù thế nào cũng phải có chứa Linh khí, không bao giờ ăn loại đồ ăn khác, ngoại trừ một vài kẻ tham ăn, lúc nào cũng chỉ muốn ăn đồ ngon miệng.
Bởi vậy, quy mô Linh Mạch sẽ là nhân tố chính quyết định số lượng thành viên của một thế lực, nếu quá nhiều người thì sẽ không đủ đất trồng Linh Lương để cung ứng. Nhưng số lượng thành viên là bao nhiêu thì chưa chắc đã có nghĩa là sức mạnh của thế lực cũng sẽ tương ứng bấy nhiêu.
Một số thế lực có Linh Mạch nhỏ nhưng mạnh. Số lượng thành viên dù ít, nhưng mỗi người trong số họ đều mạnh hơn rất nhiều so với những thế lực có Linh Mạch trung bình, chứ chưa cần nói đến những thế lực có Linh Mạch yếu.
Tuy nhiên, điều này không mang tính tuyệt đối, mà chỉ là tương đối. Nếu như số lượng người đủ nhiều thì cũng có thể mạnh không kém bất cứ thế lực nào.
Nhưng không cần biết ai mạnh ai yếu, họ đều có cùng một mong muốn, đó là không có quá nhiều lãnh địa nằm ngoại phạm vi Linh Mạch, những lãnh địa không cần thiết. Có rất nhiều thế lực đóng cửa với bên ngoài, tự cấp tự túc. Có thế lực phụ thuộc vào thế lực gần mình, hàng năm tiến cống, nhờ bên đó bảo vệ.
Một ngày sau đó, Bộ Tranh đã tới Thiết Mộc Đường, gã lại một lần nữa được một phen kính sợ. Nhưng lần này, gã không còn ngớ ngẩn như trước kia nữa, bởi dù sao cũng đã từng trải sự đời rồi. Tuy rằng nơi này rộng lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của gã, nhưng lại không có vẻ hùng vĩ hay phồn hoa như của Thất Tinh Vương Thành.
Dù sao đi nữa, nếu so với Thanh Vân Kiếm Phái thì Thiết Mộc Đường lớn hơn rất nhiều. Nếu như ví Thanh Vân Kiếm Phái là một thị trấn, vậy thì Thiết Mộc Đường chính là một châu phủ.
Hơn nữa, Thiết Mộc Đường còn có quang cảnh tuyệt đẹp ngoài sức tưởng tượng của Bộ Tranh. Thiết Mộc Đường được xây dựng bên cạnh một cái hồ nước. Có vô số con kênh dẫn nước chảy xuyên qua Thiết Mộc Đường, thậm chí có khu vực nằm gọn trong hồ. Người ta đã xây dựng đủ loại cầu đá để nối liền chúng lại với nhau.
Cái hồ nước này có diện tích rất lớn, lớn đến mức nếu như đứng ở bờ bên này sẽ không thể nhìn thấy bờ bên kia. Nó là một cái biển hồ. Điều này rõ ràng đã làm cho Bộ Tranh càng ngày càng cảm nhận rõ nét hơn vẻ đẹp chân thực của Thiết Mộc Đường.
So với rặng núi của Thanh Vân Kiếm Phái, nơi này có hai nét đẹp khác hẳn. Tuy rằng nơi này cũng có địa hình đồi núi mà không phải là bình nguyên, nhưng phong cảnh núi non ở đây khác hẳn với núi non của Thanh Vân Kiếm Phái, tiềm ẩn một vẻ đẹp khác lạ.
Bình luận
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1