"Phụ thân, cha có khóa hắn lại không vậy?" Mã Linh Nhi hoài nghi hỏi.
Đúng vậy, tất cả mọi người đều đang hoài nghi, kể cả Lý Trí, bởi vì hắn từng thử phá giải qua loại gông xiềng trận khí này, vốn dĩ năng lực của hắn còn quá yếu, dù sao nơi này là thế lực cấp huyền, thế lực cấp hoàng của hắn vẫn kém quá xa.
Cũng chính vì như vậy, tất cả mọi người đều cho rằng nếu Bộ Tranh bị loại gông xiềng trận khí này khóa lại thì trăm phần trăm không thể cởi bỏ, cái làm người ta không tài nào hiểu được là hắn làm thế nào đột nhiên cởi bỏ được, chẳng lẽ vốn không khóa sao?
"Không có khả năng, ta đặc biệt khóa kỹ mà!" Mã tông chủ lắc đầu, điểm này hắn có thể khẳng định, không có khả năng ngay cả điều này cũng không nhớ được.
"Vốn là cho ngươi khóa, loại khóa này chỉ có thể khóa được các ngươi, với ta mà nói, nhoáy phát là xong." Bộ Tranh vừa nói vừa cởi bỏ gông xiềng của Thượng Quan Tiểu Muội phía sau lưng, tiếp đo cho Thượng Quan Tiểu Muội một lọ đan dược để dùng.
"..."
Hiện tại mọi người đều dại ra, bọn họ không nghĩ đến cái gông xiềng trận khí chuyên dùng để khóa vũ giả, ở trong tay Bộ Tranh thật giống như dây thừng không cột, nói cởi bỏ liền cởi bỏ.
Hơn nữa, cái không thể tưởng tượng nổi nhất là trận khí Bộ Tranh cởi bỏ tựa hồ là hoàn hảo vô khuyết, đây mới là điểm khiến người ta không tài nào hiểu nổi, vì sao lại hoàn hảo vô khuyết chứ? Điều này chỉ có thể nói rõ, Bộ Tranh có chìa khóa hoặc hắn có thể phá giải trận pháp trong gông xiềng trận khí này.
Mà rất rõ ràng, trong tay Bộ Tranh khẳng định không có chìa khóa, do đó chỉ có thể là vế sau, hắn đã phải giải được trận pháp trong cái gông xiềng trận khí.
Lý Trí biết rằng Bộ Tranh là một thiên tài, nhưng không nghĩ rằng trình độ trận pháp của Bộ Tranh có thể vượt qua mình, nhưng hiện tại hắn không còn cái cảm giác này nữa, trình độ trận pháp của Bộ Tranh không hề thua kém chính mình, bởi vì bản thân mình không tìm ra được sơ hở của gông xiềng trận khí, thế nhưng Bộ Tranh lại dễ dàng phá được.
"Ngươi, ngươi làm như thế nào?" Mã tông chủ nói.
"Cái này có gì khó, tiện tay phá giải thôi, trận khí của các ngươi đối với ta mà nói quá đơn giản." Bộ Tranh khoát tay nói.
"Hừ, coi như ngươi cởi bỏ trận khí này thì có tác dụng gì, ngươi chẳng qua là bại tướng dưới tay ta, ngày trước chỉ có nước chạy trốn, hiện tại cũng sẽ giống như vậy." Mã Linh Nhi lạnh lùng nói, "Hơn nữa, lần này ngươi sẽ trốn không thoát đâu!!!"
Đúng rồi, chính là vấn đề này, cởi bỏ gông xiềng thì có tác dụng gù, vũ lực của ngươi căn bản không đủ, không nói đến Mã tông chủ, riêng Mã Linh Nhi thôi cũng đã không bằng, cao hứng gì chứ?
Mọi người vốn đã dấy lên hy vọng liền lập tức bị Mã Linh Nhi tạt cho một gáo nước lạnh, bọn họ không phải không biết điều này, chẳng qua có đôi khi người ta nhìn thấy chút hy vọng thì sẽ bỏ qua những chuyện khác, đương nhiên, nếu cho bọn họ một chút thời gian thì tự bọn họ cũng sẽ tỉnh ngộ, cũng không cần người khác nhắc nhở.
" Ngươi không biết câu chớ khi dễ thiếu niên nghèo sao?" Bộ Tranh nhìn Mã Linh Nhi nói.
Ây ây, những lời nói của ngươi dùng ở trường hợp này không thích hợp đâu, Mã Linh Nhi người ta cũng là thiếu niên a, ngươi nói câu này với cha cô ta mới đúng. Bất quá, tất cả mọi người đều hiểu được, Bộ Tranh có thể sử dụng những lời này để miêu tả tình cảnh hiện tại đã rất không dễ dàng rồi, phỏng chừng đây là những câu hắn dùng để cổ vũ bản thân kiếm tiền, hiện tại tiện thể lấy ra sử dụng.
"Ha ha, ngươi muốn nói 'sĩ biệt tam nhật, tiện đương quát mục tương đãi' sao? (Một câu danh ngôn của Lã Mông đời Tam quốc nói với bạn. ý nghĩa: Ba ngày không gặp mặt một kẻ sĩ thì khi gặp lại, nên biết trọng đãi hơn mọi hôm, vì họ có thể tiến bộ khác trước nhiều) Để ta xem ngươi sẽ khác như thế nào, nhìn roi!" Mã Linh Nhi cười cười, sau đó lao tới đầu tiên, đánh vào Bộ Tranh.
Tuy nhiên, hình ảnh quen thuộc lại xuất hiện, nàng phát hiện mình lại đánh trúng tàn ảnh, cũng như lần trước đuổi giết Bộ Tranh, chỉ là tàn ảnh mà thôi.
Lại là trận pháp sao?
Không phải!
"Linh Nhi cẩn thận phía sau!" Mã tông chủ cả kinh kêu một tiếng, muốn đi qua hỗ trợ, nhưng hắn phát hiện đã chậm rồi.
Bộ Tranh xuất hiện phía sau Mã Linh Nhi, cũng không đánh ngất Mã Linh Nhi, chỉ thả trên người Mã Linh Nhi một ít đồ vật...
"Ngươi!" Mã Linh Nhi cũng đã phát hiện ra Bộ Tranh, muốn quay lại công kích Bộ Tranh, kết quả cô ta phát hiện động tác của mình bị đình chỉ, loại đình chỉ này cũng không phải do người khác, mà là do bản thân, hai tay và hai chân của mình bị trói buộc.
Vào lúc này, nàng phát hiện mình trên hai tay và hai chân của mình bị khóa bằng gông xiềng trận khí kia, lực lượng của cô ta túc thì không thể phát huy được.
Gông xiềng trận khí vừa rồi còn đeo trên người Thượng Quan Tiểu Muội, hiện tại xuất hiện trên người của cô ta, điều này khiến cô ta cảm thấy khuất nhục, đồng thời cũng xen lẫn khiếp sợ, khiếp sợ thực lực của Bộ Tranh.
Người ở đây đều là vũ giả, thấy Bộ Tranh có thể nhẹ nhàng chế trụ Mã Linh Nhi như vậy, điều này nói rõ một khả năng, thực lực của Bộ Tranh hơn xa Mã Linh Nhi, động tác thuấn gian di động lướt ra phía sau Mã Linh Nhi vừa rồi của hắn không người nào ở đây có thể nhìn thấy được.
Cho dù tập trung chú ý cũng vậy bởi vì tốc độ của hắn quá nhanh!
"Cái roi này không tệ, quất lên trên người nhất định sẽ rất đau a!" Bộ Tranh cầm lấy roi của Mã Linh Nhi, hơi kéo kéo một chút, nhìn Mã Linh Nhi khẽ cười nói.
"Ngươi, ngươi muốn làm gì?" Mã Linh Nhi hoảng sợ nói, bởi vì từ trong nụ cười của Bộ Tranh, cô ta nhìn thấy cảnh tượng mình bị quất đánh dã man.
Có thể là bởi vì cô ta thường xuyên làm điều này cho nên mới nhìn thấy cảnh tượng như vậy, cô ta rất thích quất người, nhưng bị người quất thì rất thống khổ.
Người gây thống khổ cho người khác sẽ càng sợ hãi người khác làm hắn thống khổ, bởi vì hắn hiểu được loại thống khổ này!
"Ngươi yên tâm, ta không làm đâu, loại chuyện này ta không làm được, bất quá, Tích Mễ..." Bộ Tranh khoát tay, đối với Mã Linh Nhi, hắn mà xuất thủ thì không quá thích hợp, không phải hắn không muốn đánh, chẳng qua hắn cảm thấy Tích Mễ và Thượng Quan Tiểu Muội càng thích hợp hơn, bởi vì các nàng là người bị lăng nhục.
Mà đồng thời, hắn cảm thấy cho dù Thượng Quan Tiểu Muội xuất thủ, phỏng chừng sẽ không quá tàn nhẫn...
"Ta biết rồi, thả ta ra đi, ta khẳng định sẽ khiến cô ta muốn sống không được muốn chết cũng không xong." Tích Mễ lập tức kêu lên.
"Không..." Mã Linh Nhi càng thêm hoảng sợ, bởi vì cô ta hiểu rõ Tích Mễ, trong thời gian trước, mỗi lần cô ta hành hạ Tích Mễ, nàng ta đều oán hận thề thốt rằng, nếu như có một ngày cô ta rơi vào trong tay nàng, nhất định sẽ không được chết tử tế.
Nhưng cô ta cũng không cho rằng Tích Mễ có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của mình, cho nên không quan tâm nhiều đến những lời nói này.
"Linh Nhi, con sợ cái gì chứ, vi phụ còn ở đây mà." Lúc này, Mã tông chủ lên tiếng, nếu như không lên tiếng thì người ta sẽ quên đi sự tồn tại của hắn.
Có người quên đi sự tồn tại của hắn, mà có người căn bản không quan tâm đến sự tồn tại của hắn.
"Phụ thân, phụ thân, mau cứu con, bắt tiểu tử ghê tởm kia lại, ha ha ha ha, cho ngươi kiêu ngạo này, cha ta..." Mã Linh Nhi cười điên cuồng, cô ta thầm nghĩ trong lòng tại sao lại quên mất phụ thân, tiếp theo, cô ta nhìn thấy cha của mình xuất ra một quyền, mang theo phong bạo mãnh liệt, qua một quyền này, cô ta tin tưởng Bộ Tranh sẽ không đứng vững được nữa.
Mà khi cô ta nhìn thấy Bộ Tranh tựa hồ như bị choáng váng, đứng chôn chân tại chỗ, trong nội tâm cô ta càng mừng như điên.
" Bộ Tranh, tránh mau..." Thượng Quan Tiểu Muội cả kinh kêu lên.
"Tránh? Vì sao?" Thanh âm của Bộ Tranh vang lên.
Điều này còn cần hỏi tại sao ư? Ngươi há có thể đối kháng với người có cảnh giới ngũ mạch chứ? Ngươi làm như ngươi...
Vào lúc này, vốn trong lòng mọi người còn đang mỉa mai câu nói của Bộ Tranh, nhưng rất nhanh, những suy nghĩ này trong họ đều biến mất, bởi vì bọn họ nhìn thất một cảnh tượng không thể tin nổi.
Bọn họ nhìn thấy Bộ Tranh đứng tại chỗ, sau đó tiện tay đánh ra một quyền đón đỡ Mã tông chủ, chỉ là một quyền rất tùy ý, cảm giác không có lực lượng gì, thế nhưng lại đập tan cỗ phong bạo kia, đụng vào quyền đầu của Mã tông chủ, sau đó mọi người liền nghe thấy một âm thanh răng rắc đáng sợ.
Tiếng răng rắc này phát ra từ trên người ai đây?
Mọi người rất nhanh nhìn ra được đó là của ai, bởi vì Mã tông chủ phát ra một tiếng hét thảm, sau đó liều mạng thu trở về nắm tay vừa va chạm với quyền đầu của Bộ Tranh, mà cánh tay của hắn đã hoàn toàn biến dạng.
" Không có khả năng, không có khả năng, làm sao có thể, làm sao ngươi có được thực lực mạnh như vậy?" Mã tông chủ nhìn Bộ Tranh, hoàn toàn không tin được sự thật trước mắt, mà vào lúc này, hắn đột nhiên hiểu được, những lời nói trước kia của Bộ Tranh không phải là mạnh miệng, chẳng qua bản thân mình không tin mà thôi.
"Hắc hắc, ta sẽ trả lời cho ngươi biết, có một lão đầu cầm một đống thiên tài địa bảo cho ta, ngươi nghĩ thực lực ta có tăng nhanh không?" Bộ Tranh khoát tay nói. "Nói cho ngươi biết, ở nơi này, ta muốn đi ngang đi dọc thế nào cũng được..."
Vào lúc này Bộ Tranh liền đi ngang đi dọc vài bước...
"..." Mọi người trầm mặc một hồi, tuy rằng hành vi của Bộ Tranh làm cho người ta không biết nói gì, nhưng hắn đích xác có thực lực này.
"Ngươi đả bại chúng ta thì có tác dụng gì, nơi này là Mai gia, ngươi chạy không thoát đâu!!" Mã tông chủ cắn răng nói.
"Cám ơn ngươi nhắc nhở ta." Bộ Tranh nháy mắt đi tới trước mặt Mã tông chủ, sau đó vỗ ra một chưởng, thiên linh cái của Mã tông chủ vỡ vụn, cứ như vậy chết đi.
Trước lúc chết, hắn không rõ vì sao Bộ Tranh nói mình nhắc nhở hắn, bản thân mình nhắc nhở hắn nên hắn mới giết mình sao?
"Ngươi giết cha ta rồi? Vì sao? Vì sao chứ?"
Mọi người cũng không hiểu vì sao, cũng không phải không hiểu hành động giết chết Mã tông chủ của Bộ Tranh, chỉ là không hiểu lời nói vừa rồi của Bộ Tranh là có ý gì, rốt cuộc Mã tông chủ nhắc nhở hắn cái gì.
"Không giết hắn, chẳng lẽ lưu hắn lại tiếp tục đối phó Tú Anh sao, còn ngươi nữa, sau khi Tích Mễ phát tiết đủ, ngươi cũng sẽ bị giết đi." Bộ Tranh hồi đáp, tiếp theo phong trụ huyệt đạo của Mã Linh Nhi, khiến cô ta không thể động đậy.
Chuyện này mọi người biết, chẳng qua không rõ, nó quan hệ gì với lời nhắc nhở.
Kỳ thật rất đơn giản, Bộ Tranh hiểu được nơi này là địa bàn của người khác, vạn nhất phát sinh tình huống gì đó, trong lúc luống cuống tay chân có khả năng sẽ để bọn hắn chạy thoát, cho nên thừa dịp hiện tại có thời gian tiễn bọn hắn quy thiên.
Cái tên Bộ Tranh này suy nghĩ rất đơn giản, đã muốn giết người thì phải sớm giết, trừ phi đối phương còn có chỗ hữu dụng, hoặc là không giết được đối phương, Mã Linh Nhi chính là thuộc trường hợp trước, không có khả năng để cô ta chết đơn giản vậy được.
"Tích Mễ, cô ở đâu, ta tới cứu cô, Hắc đại ca, đường chủ đại nhân, các người chờ chút." Bộ Tranh theo phương hướng thanh âm của Tích Mễ chạy tới, phóng thích Tích Mễ ra.
Sau khi Tích Mễ được phóng thích, nàng không quản đến bộ dáng của mình, có lẽ đã thành thói quen, nàng trực tiếp vọt tới bên người Mã Linh Nhi, sau đó cầm lấy roi bắt đầu chậm rãi quất lên người cô ta.
"Tích Mễ, ngươi nhanh lên đi, chúng ta phải chạy trốn."
"Không cần, cứ từ từ, khi ta tới có quan sát qua, bên ngoài có người canh chừng, nhưng sẽ không có người vào bên trong, các ngươi khôi phục thể lực một chút, Tích Mễ mệt thì đổi cho Thượng Quan, cho cô ta uống thuốc, ta đi thả người." Bộ Tranh nói.
"Uống thuốc gì?" Tích Mễ hỏi.
"Đương nhiên là thuốc chữa thương." Bộ Tranh thuận miệng trả lời.
"Sao thế, ngươi thương tiếc cô ta hả?"
"Không phải đâu, nếu chữa khỏi cô ta, các cô mới có thể tiếp tục hành hạ cô ta." Bộ Tranh cười nói.
"..."
"A, té xỉu rồi!"
"Vậy cứu tỉnh cô ta rồi tiếp tục a, trong tay ta còn có một loại thuốc, ăn vào sẽ khiến cảm giác của cô ta cực kỳ linh mẫn..."
"..."
Mọi người phát hiện, đắc tội Bộ Tranh tựa hồ là một chuyện rất đáng sợ.
Bình luận
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1