chương 238/ 258

Chương 238: Đao kiếm va chạm!

"Giao giải dược và độc dược của ngươi ra đây, có lẽ ta sẽ suy nghĩ lưu lại cho ngươi một mạng." Mai lão thái gia nhì Bộ Tranh nói.

Chuyện giao ra giải dược thì ai cũng hiểu được nguyên nhân, nhưng giao luôn độc dược nói lên sự chu toàn của Mai lão thái gia này, lão ta hẳn nghĩ đến chuyện về sau độc dược này có thể hữu dụng với mình, đương nhiên không phải vì đột phá, mà là vì để đối phó một số người.

Lão ta biết rõ thực lực của Mai Văn Hoa, dù chưa tới cảnh giới ngũ mạch đỉnh phong nhưng cũng không xê xích gì nhiều, thậm chí là bản thân lão lúc ấy xém chút nữa cũng trúng chiêu, điều này thuyết minh loại độc dược này cơ hồ có thể đối phó bất kỳ kẻ nào có cảnh giới thấp hơn lục mạch, hơn nữa còn là trong phạm vi rộng như vậy.

Độc dược như thế, người bình thường ai cũng muốn sở hữu để thủ sẵn phòng thân, bất quá, vào lúc này, người có thể nghĩ đến chuyện đó lại không có mấy người, bởi vì bọn họ quan tâm đến giải dược hơn.

"Nếu thức thời thì ta sẽ cung cấp giải dược, độc dược thì không thể đưa cho ngươi, loại độc dược này đến ta còn có chút khống chế không nổi, rất nguy hiểm." Bộ Tranh thản nhiên nói.

Trên thực tế, Bộ Tranh cũng không phải nói cho có lệ, loại hiệu quả của loại chất độc này đích thật nằm ngoài dự liệu của hắn, vốn hắn nghĩ rằng loại độc dược này muốn phát huy tác dụng sẽ phải cần một chút thời gian, nhưng không nghĩ tới vừa mới bắt đầu đốt thì liền triển khai uy lực luôn.

"Ta đây đạng phải đoạt lấy vậy." Mai lão thái gia tựa hồ có chút xấu hổ nói, bởi vì lão ta cảm thấy Bộ Tranh chỉ là tiểu bối, hắn thân là trưởng phối lại xuất thủ với tiểu bối, cho dù trận này thắng thì lão ta cũng chẳng cảm thấy vinh quang gì.

Đúng vậy, nếu như chuyện này bị truyền ra ngoài, Mai gia bọn hắn nhất định sẽ rất bẽ mặt, bởi vì bọn hắn đến ngay cả một tiểu tử như Bộ Tranh còn không đối phó nổi, cuối cùng lại phải xuất động Mai lão thái gì.

"Lão ngon thì đi theo ta." Bộ Tranh cười cười, sau đó nhằm về một phương hướng rồi bay vút đi, tốc độ cực kỳ nhanh, làm cho toàn trường hiện tại mới chú ý rằng thực lực của hắn không phải dạng vừa đâu.

Từ ban đầu cho đến hiện tại, bọn hắn đều quên suy xét tới thực lực của Bộ Tranh, hiện tại mới để ý đến điều này, chẳng qua bọn hắn đều cho rằng thực lực của Bộ Tranh tối đa cũng nằm trong khoảng ngũ mạch mà thôi,

Lấy tuổi tác của Bộ Tranh thì hẳn ứng với thực lực này, bất quá thân pháp của hắn cũng quá nhanh đi...

Sau khi Bộ Tranh bay vút đi thì Mai lão thái gia cũng bay theo, mà những người còn thanh tỉnh của Mai gia cũng đi theo sau, đương nhiên, vào lúc này có mấy tên ngốc không cẩn thận dùng thân pháp, cũng chính là vận khí, tức khắc tẽ ngã xuống mặt đất, vĩnh viễn không đứng dậy được nữa.

Có một số phản may mắn phản ứng tương đối chậm, vừa rồi dường như bản thân sắp dùng công phu khinh thân, hoàn hảo người khác dùng sớm hơn mình, dùng cái chết ngay trước mặt để nhắc nhỏ mình.

Mai Văn Hoa buồn bực trong lòng, bởi vì cái chết của con cháu, hắn ít nhiều cũng có trách nhiệm, mặc dù không tính đến chuyện giải độc nhưng nếu như hắn không cứu tỉnh bọn họ thì cũng sẽ không có chuyện như vậy phát sinh.

Mà trên thực tế, hắn cũng cảm thấy được, độc dược Bộ Tranh sử dụng thật sự không gây tổn hại đến tính mạng, nhìn tình hình của vị khách nhân kia, hiện tại hắn chỉ té trên mặt đất, cũng không có hiện tượng thất khiếu chảy máu, vừa rồi hắn mới vận khí, nhưng hắn vẫn còn sống, chẳng qua hơi thở có chút mong manh mà thôi.

Nhìn từ một góc độ khác thì hắn chính là đồng lõa giết con cháu của hắn, hơn nữa chất độc trong người còn chưa biết có thể giải quyết được hoàn toàn hay không, đây cũng là một vấn đề cần lo lắng, nếu như cả đời cũng không giải quyết được thì Mai gia hết hy vọng rồi.

Bởi vì hắn bất công cho nên cơ hồ giải độc đan đều được hắn phân phát cho con cháu của mình, chỉ ngoại trừ một số ít ra.

Sự tình phát triển đến hiện tại thật sự là có chút buồn cười, thật sự mà nói thì Bộ Tranh cũng không ngờ đến.

Mà Bộ Tranh bây giờ thì đã bay ra khỏi cửa Mai gia, phía bên ngoài là một con đường tương đối náo nhiệt, có lẽ sự xuất hiện của Bộ Tranh sẽ không khiến cho người khác chú ý, nhưng có thêm sự xuất hiện của Mai lão thái gia và những người bạn, thì lại khiến cho người ta hiểu được rằng đã có đại sự phát sinh.

Tin tức rất nhanh được truyền đi, có một số người hiểu chuyện đều chạy theo quan sát, đương nhiên là cách rất xa hiện trường, trừ phi là những người tự nhận có thực lực, đồng thời không sợ Mai gia ghi hận.

Bất quá, vào lúc này tựa hồ không ai dám tới gần, bầu không khí quả thật rất nghiêm trọng, ai cũng hiểu được chuyện này có chút không bình thường.

"Sao vậy, không chạy nữa sao?" Mai lão thí gia lạnh lùng nhìn Bộ Tranh.

"Chạy cái gì, chẳng qua là ta lựa chọn địa phương để cho người ta thấy cuộc chiến giữa chúng ta mà thôi, có đôi khi, vũ lực cần phải được phô bày, bằng không sao có thể uy hiếp người khác." Bộ Tranh thản nhiên nói.

"Ha ha, tiểu tử, ngươi quả là một người rất thú vị, những lời này phải là ta nói mới đúng, ngươi lại giúp ta nơi ra, hơn nữa còn nói một cách khí thế như vậy, chẳng lẽ ngươi còn chưa được rõ ràng, hiện tại ta đã là cảnh giới lục mạch." Mai lão thái gia lớn tiếng cười nói, hơn nữa còn cố ý hiển lộ cảnh giới của mình.

Lão ta còn đang lo không tìm được cơ hội nữa là đằng khác, sau khi lão ta đột phá đến cảnh giới lục mạch, điều đầu tiên chính là muốn lập tức tuyên cáo thế nhân rằng lão ta đã đạt tới cảnh giới lục mạch.

"Cái gì? Không ngờ Mai lão thái gia đã đột phá, nói vậy, Mai gia sắp bắt đầu quật khởi rồi!!"

"Đúng a, không thể tưởng được tại địa phương hẻo lánh này của chúng ta lại có thể sản sinh ra một vị cao thủ lục mạch, sau này chúng ta cũng có thể nở mày nở mặt rồi a!"

"Cho nên mới nói, không nên xem thường bất kỳ một gia tốc nào, chỉ cần có người đột phá là liền có thể phong sinh thủy khởi."

"Thiếu niên này là ai?"

"Không biết..."

"Các ngươi có biết hay không, ngày hôm qua con heo nái nhà ta đẻ được mười con heo con..."

"..."

Ngươi vây xem đang nghị luận, từ chuyện của Mai lão thái gia cho tới Bộ Tranh, sau đó tới mấy chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi...

"Ta biết chứ, ta chính là muốn tìm một cao thủ lục mạch để so đấu, nhìn xem có thể đánh thắng được hay không." Bộ Tranh nhìn Mai lão thái gia nói ra một câu long trời lở đất, người nào cũng những lời này của hắn làm cho muốn hôn mê.

Cái gì? Hắn muốn khiêu chiến cao thủ lục mạch? Hắn là vô tri hay là tự cao tự đại đây?

"Tiểu tử, trước đó ta còn có chút bội phục ngươi, nhưng hiện tại ta lại cảm thấy ngươi vô cùng ngu xuẩn. Xem chiêu đi, hắc hổi đào tâm." Mai lão thái gia cũng không lấy trận binh của lão ra, trực tiếp dùng quyền đầu nói chuyện, hơn nữa còn xuất ra một chiêu thức rất đơn giản, bởi vì lão ta cho rằng một chiêu này cũng đã quá đủ để đánh bại Bộ Tranh.

Bộ Tranh chuyển thân nhảy lên giẫm vào trên quyền đầu của Mai lão thiếu gia, khiến cho quỹ tích của quyền đầu bị cải biến, quyền đầu đánh xuống mặt đất, tức thì vụn đá bay tứ tung.

Còn Bộ Tranh thì nhẹ nhàng đáp ra phía sau Mai lão thái gì, động tác cực kỳ tiêu sai, không chật vật như lão thái gia.

Tình huống làm cho tất cả mọi người cải biến cách nhìn,vốn bọn họ đều cho rằng thiếu niên trước mắt này khẳng định không thể chống đỡ nổi một chiêu của Mai lão thái gia, tuy nhiên quan điểm về thắng thua thì bọn họ không hề thay đổi, chỉ thay đổi ở mỗi điểm này mà thôi, cảm thấy Bộ Tranh tối thiểu có thể chống đỡ được một đoạn thời gian ngắn.

Bởi vì ai nấy đều thấy được Mai lão thái gia còn chưa phát huy ra thực lực, thậm chí bọn họ còn cảm thấy chiêu vừa rồi còn chưa dùng đến một thành công lực.

"Nếu ngươi chỉ có chút bổn sự như vậy thì thật khiến ta quá thất vọng." Bộ Tranh nhìn Mai lão thái gia nói, ngữ khí cực kỳ bình thản, làm cho người ta cảm thấy hắn tràn trề sự tự tin, hoài nghi hắn có phải còn có con bài gì chưa lật hay không.

"Ha ha, tiểu tử không tệ, ta đây sẽ nghiêm túc một chút." Mai lão thái gia bắt đầu trở nên ngưng trọng, tiếp đó lại xuất chiêu, đánh tới một chưởng.

Bộ Tranh lắc mình một cái, dễ dàng tránh được, trên khuôn mặt nở một nụ cười mỉm, giống như đang nói..., ngươi có thể gia tăng thêm lực độ hay không.

Mai lão thái gia hơi hơi tức giận rồi, bắt đầu phát lực, trước đó lão ta chỉ là tùy tiện chơi đua, cảm thấy Bộ Tranh chưa đủ tư cách để cho lão ta xuất thủ toàn lực, thái độ hiện tại của Bộ Tranh làm cho lão ta muốn nỗi bảo.

Vì thế lão ta liền sử xuất một loại vũ kỹ ngũ tinh, so với mấy vũ kỹ nhị tam tinh hồi nãy hoàn toàn thay đổi về bản chất, uy lực cũng trực tiếp tăng vọt lên, mọi người chỉ còn thấy được quyền ảnh liên hồi bao phủ Bộ Tranh.

Vũ kỹ ngũ tinh được sử dụng bởi một cao thủ lục mạch, bất kỳ người nào ở đây đều sẽ bị thương trước vũ kỹ này, nhất là với trận quyền ảnh kia.

Vào lúc này, mọi người thậm chí không còn nhìn thấy được thân ảnh của Bộ Tranh nữa, trận quyền ảnh kia đã hoàn toàn bao trùm một mảnh thiên địa giữa hai người, đồng thời bởi vì chiêu quyền pháp này mà tro bụi trên mặt đất thổi quét tứ tung, ngăn chặn tầm mắt của mọi người.

Rất nhanh, Mai lão thái gia ngừng lại, ánh mắt có chút ngưng trọng nhìn về phía trước mặt, điều này cũng khiến cho những người của Mai gai vốn định chuẩn bị hoan hô cũng trở nên trầm trọng.

Chẳng lẽ là...

"Khụ khụ, đừng có chơi chiêu này nữa được không, chẳng đã gì cả." Thanh âm có chút thong dong của Bộ Tranh vang lên, lúc này tất cả mọi người liền hiểu được vì sao lão thái gia lại tỏ ra nghiêm trọng như vậy.

Rất nhanh, tất cả mọi người đều nhìn thấy Bộ Tranh xuất hiện hoàn hảo vô khuyết.

Trước sự công kích như vậy mà không mất một cọng lông, vào lúc này, mọi người đã hiểu ra thực lực của Bộ Tranh tuyệt đối không kém, thậm chí còn cường đại hơn Mai lão thái gia nhiều.

"Xuất ra toàn bộ thực lực của ngươi đi, ta muốn nhìn xem rốt cuộc mình đã đạt tới trình độ gì rồi." Bộ Tranh cười cười, gặp được một đối thủ ngang cấp quả thật không gì tốt bằng.

Mặc dù xét một cách toàn diện thì cuộc so đấu này không hề công bằng đối với Bộ Tranh, bởi vì Bộ Tranh không nghiên cứu nhiều đối với vũ kỹ, cũng không có bao nhiêu kinh nghiệm chiến đấu, bất quá Bộ Tranh cũng có được ưu thế nhất định, hiện giờ, hắn cũng không biết mình còn có một ưu thế tuyệt đối.

"Hừ!"

Mai lão thái gia hừ lạnh một tiếng, trực tiếp lấy ra thanh trận binh đắc ý của lão, sau đó thi triển vũ kỹ đắc ý của mình.

Trận binh của lão là một thanh đao bảo khí hạ phẩm, điều này làm cho Bộ Tranh ngại lấy trận binh của hắn ra, đương nhiên, hắn vẫn phải lấy ra bởi vì binh khí của đối phương dù gì cũng là trận binh, Bộ Tranh cũng không dám khẳng định mình có thể tay không đấu được với trận binh không, để cho an toàn, vẫn nên dùng trận binh đối kháng trận binh thì hơn.

Hơn nữa, chỉ cần không phát động trận binh thì cũng không tính là chiếm lợi thế binh khí.

Mai lão thái gia nhìn vào thanh kiếm trong tay Bộ Tranh, lão ta cảm thấy thanh kiếm của Bộ Tranh tựa hồ rất bất phàm nhưng trước khi chưa phát động trận binh thì lão cũng không thể nhìn ra phẩm chất gì.

"Ya! Cuồng sa đao pháp!"

Mai lão thái gia xuất đao, đao kiếm va chạm, tức thì triển khai một hồi chiến đấu làm người ta cực kỳ rung động...

Bình luận





Chi tiết truyện